Chương 1: Chỗ Nào Không Tốt
"Thứ 6 này có rảnh không, bà nội kêu con về nhà cũ một chuyến. "Triệu Thanh Hoan dựa vào tường, một tay đút túi quần, chân phải vẽ vòng tròn trên mặt đất, giọng lạnh lùng không cảm xúc “không có thời gian”“không có thời gian thì tìm cách về đây cho ba, con cũng không còn là trẻ con nữa, chờ tới Tết Dương lịch thì chuẩn bị rời khỏi làng giải trí và kết hôn đi! ”Nghe được hai từ "kết hôn", Triệu Thanh Hoan cau mày, “ba, con không rời khỏi giới giải trí đâu, huống hồ gì con cũng đâu thích anh ta ”Đầu dây bên kia, là giọng mệnh lệnh của người đàn ông trung niên, không cho phép từ chối “Thanh Hoan, nghe lời! ”Triệu Thanh Hoan xiết chặt điện thoại, lớn giọng nói “không phải đã nói rồi hay sao, con dựa vào chính mình bước vào làng giải trí, không cần Triệu gia, mấy người không được can thiệp vào cuộc sống của con. ”Nói mà không giữ lời.Câu sau còn chưa kịp nói ra, đã bị ngắt lời.“cho tới bây giờ, hôn nhân của con, không phải do con tự làm chủ. ”Cụp--Cúp điện thoại.Trời đầu đông se se lạnh.Triệu Thanh Hoan hít một hơi khí lạnh, phổi cảm thấy thật lạnh lẽo.Cô móc một bao thuốc lá ra, trong bao vừa vặn còn một điếu, cô rút ra, đang muốn đốt, thì thấy tay săn ảnh ẩn mình cách đó không xa.Triệu Thanh Hoan bực bội, ném điếu thuốc lá cuối cùng vào trong thùng rác.Cô bước tới, gõ cửa kính của tay săn ảnh.Cửa từ từ hạ xuống, lộ ra một cái đầu.Trong tháng này, Triệu Thanh Hoan đã gặp hắn hơn 18 lần.Cô lười biếng dựa vào xe, ánh mắt lộ vẻ quyến rũ, nhưng giọng điệu lại cực kỳ áp bức “Cậu đến từ công ty nào? ”Tay săn ảnh run rẩy giải thích “chị Thanh Hoan, chị đừng nóng, tháng này em gần lên KPI rồi, em hứa đây là lần cuối cùng trong tháng em chụp chị ”Triệu Thanh Hoan nhớ lại vài lần chụp trước đây, tất cả đều khen ngợi cô, cũng không làm khó hắn.Cô từ trong túi áo khoác, lôi ra 2 cây kẹo mút, một cây đứa cho hắn, một cây thì bóc vỏ đút vô miệng, đôi mắt hơi híp lại, nhìn bóng dáng quen thuộc cách đó không xa.Cô nhếch miệng vỗ vỗ vai paparazzi*, tay còn lại vươn ngón tay thon thả, chỉ vào bóng dáng quen thuộc cách đó không xa “Cậu chụp Tịnh Ngộ đi, hắn mới về nước, cũng phát truyển tốt lắm, tùy tiện chụp một tấm, cũng nổi lên hot search đấy, nếu chụp được ảnh anh ta yêu đương vậy thì đúng hót hòn họt luôn ”*là để chỉ những người chụp ảnh chuyên nghiệp, chuyên săn ảnh của những người nổi tiếng (các ca sĩ, diễn viên...), thường là chụp lén (không xin phép, không được sự đồng ý) khi họ đang có những hoạt động công cộng hoặc riêng tư"Thân ảnh quen thuộc " bước chân dừng lại.Tịnh Ngộ nhìn qua đây, sau đó bước tới.Triệu Thanh Hoan cả người cứng đờ, trong tiềm thức muốn chạy, nhưng chân thì lại cắm rễ, không thể nhúc nhích.Đợi cho đến khi người đến trước mặt cô.Người đàn ông cao hơn cô nửa cái đầu, giọng điệu trong trẻo nhưng lạnh lùng “Em ở đây đợi anh? ”Tay săn ảnh nhìn thấy cảnh này, lộ vẻ kinh ngạc.Nếu cảnh này được chụp, thì tiêu đề hot search ngày mai chắc chắn hot, đứng đầu bảng luôn.Triệu Thanh Hoan, Tịnh Ngộ, hai cao thủ trong làng giải trí.Tay săn ảnh run rẩy giơ máy ảnh lên, Triệu Thanh Hoan chộp lấy, lôi thẻ nhớ ra, uy hiếp nói “không được phép chụp ”Cô kéo Tịnh Ngộ vào trong quán bar.Vừa đi vừa cắn kéo mút, mơ hồ nói “Anh nói mò gì thế, là Giang Nhượng uống say, anh lại là tên mù đường, hắn không yên tâm để người khác đến đón anh, em chỉ tình cờ ở bên ngoài nghe được điện thoại, nên thuận tiện chút thôi ”Tịnh Ngộ Không nói gì, để mặc cô kéo hắn đi.Khi tới phòng bao, Triệu Thanh Hoan mới nhận ra mình đang kéo hắn, vội vàng buông tay, phủi phủi tay như đụng phải virut vậy.“này, anh đừng hiểu lầm đấy ” Triệu Thanh Hoan giải thích chuyện lôi kéo tay “em sợ anh đi chậm quá, để tên paparazzi đó chụp được, lại lên hot search thì không tốt đâu”Tịnh Ngộ nhìn cô hỏi “chỗ nào không tốt? ”