Chương 50: Tâm điểm bàn tán (2)
Đương nhiên lúc này Hoắc Dạ ở nước M cũng không quá quan ngại về Vương Ngữ Ninh, nói sao thì cô vợ này của anh thông minh như vậy, chắc là sớm đã biết được đây là cái bẫy, mà hễ là cái bẫy thì Vương Ngữ Ninh cũng không dại mà nhảy vào. Còn trợ lý đi theo anh lần này Bạch Dụ Cương, lúc cậu ta nghe thấy tin tức của ông chủ bị đưa lên mặt báo thì cũng có chút lo lắng về vị thiếu phu nhân ở nhà, nhưng nhìn Hoắc tổng có vẻ như không gấp lắm.
Còn Mạc Tâm Di ở đây cũng chỉ nhìn mấy bài báo rồi cười nói:
- Vợ anh ở nhà không ghen chứ? Có cần tôi đính chính giúp không? Còn nữa, cái gì mà Ánh Trăng Sáng chứ? Rõ ràng là địch thủ thì đúng hơn, học trưởng Hoắc, anh đúng là họa đó.
- Không vội, Ninh nhà tôi không ngốc đến mức bị dắt mũi đâu.
- Có vẻ như anh rất tin tưởng cô ấy nhỉ.
Hoắc Dạ nghe vậy cũng đưa mắt lên nhìn Mạc Tâm Di, rồi gật đầu, vợ của anh từ đầu đã định chỉ có thể là Vương Ngữ Ninh. Cho dù là kiếp này, kiếp trước hay thậm chí là kiếp sau thì cũng chỉ có thể là Vương Ngữ Ninh mà thôi. Tuy nhiên, hôm nay xuất hiện ở đây không chỉ có Mạc Tâm Di mà còn có sự xuất hiện đặc biệt của một nhân vật khác, cậu ta nhìn vào ảnh mà Mạc Tâm Di đang nhìn thì liền nói:
- Hoắc gia nói đúng đó, con bé này không phải dạng vừa đâu.
Mạc Tâm Di có chút ngạc nhiên đưa mắt nhìn về người đàn ông bên cạnh, cô ấy cũng không nhịn nổi tò mò hỏi:
- Khắc Kiệt, anh biết cô gái này sao?
- Biết chứ, còn biết rất rõ nữa là đằng khác. Anh cũng có nhắc qua với em rồi đó, con bé là tiểu đồ đệ duy nhất của mẹ anh, Vương Ngữ Ninh.
Hóa ra người đàn ông đang ở cùng Mạc Tâm Di chính Phạm Khắc Kiệt, con trai của Phạm Thiểm, nhưng tại sao anh ta lại có mặt ở nước M này? Lẽ nào Phạm Thiểm quy ẩn chính là sang nước ngoài sinh sống sao?
- Cậu là con trai của cô Phạm Thiểm?
- Đúng rồi, nếu như gọi đúng thì Hoắc gia đây phải theo vai vế của tiểu sư muội gọi tôi một tiếng đại sư huynh.
Nhưng Hoắc Dạ cũng chỉ cười nhạt, hóa ra chung quy cũng là chỗ quen biết, thảo nào từ nãy đến giờ anh cứ thấy Phạm Khắc Kiệt nhìn chằm chằm vào ảnh của Vương Ngữ Ninh rồi cười nhẹ. Nhưng ngạc nhiên hơn nữa khi Hoắc Dạ biết rằng Phạm Khắc Kiệt và Mạc Tâm Di đang hẹn hò, hai người họ quen biết nhau cách đây sáu năm, lúc đó Mạc Tâm Di cũng vừa mới sang nước M, còn Phạm Khắc Kiệt thì kinh doanh nhỏ, sau đó thì hai người đã có trao đổi một chút về phương pháp kinh doanh, dần dần nảy sinh tình cảm rồi ở bên nhau cho đến tận ngày hôm nay. Tuy hai bên gia đình không phản đối, nhưng cả hai vẫn chưa có kế hoạch cho việc kết hôn, có lẽ cả hai vẫn chưa sẵn sàng.
- Phải rồi Hoắc Dạ, nghe nói cậu và Vương tiểu thư đăng ký kết hôn rồi? Gấp gáp vậy sao? Người ta chỉ mới vừa đủ tuổi thôi mà.
- Phải gấp chứ, Ninh là một cô gái tốt, hào quang còn rực rỡ như vậy, nếu tôi không nhanh thì sợ là bị cướp mất.
Phạm Khắc Kiệt đương nhiên cũng tán thành ý kiến này, Vương Ngữ Ninh mà cậu ta biết thật sự là một cô gái xuất chúng, tướng mạo cũng rất xinh đẹp, còn có gia thế tốt, với những điều này thì cũng đủ để nhiều chàng trai nhom nhem dòm ngó. Tuy nhiên, trong số những kẻ đó thì Phạm Khắc Kiệt còn tưởng rằng Vương Ngữ Ninh và Phạm Hiếu Từ mới là một cặp, hóa ra bây giờ tiểu sư muội nhà cậu ta đã là Hoắc thiếu phu nhân rồi, duyên phận đúng là kì lạ thật đấy.
- Phải rồi Phạm thiếu, không biết sư phụ Phạm Thiểm có ở đây không? Tôi muốn gặp bà ấy nói chuyện một chút.
Tuy nhiên thì nhận lại chỉ là một cái nhún vai của Phạm Khắc Kiệt, cậu ta còn bày ra vẻ mặt lực bất tòng tâm nói:
- Mẹ tôi dạo này không sống ở nước M, bà ấy hay đi du ngoạn khắp bốn bể, muốn gặp bà ấy thì chỉ có Ninh Ninh mới liên lạc được. Tuy tôi là con trai, nhưng cũng hên xui lắm.
Lời nói này tuy có chút trớ trêu nhưng Mạc Tâm Di xác nhận nha, dù rằng hiện tại Phạm Khắc Kiệt đã sống và làm việc ở nước M gần mười năm. Hai người họ đã yêu nhau hơn sáu năm, nhưng số lần Mạc Tâm Di gặp được mẹ chồng tương lai cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay còn dư cả bàn, với một người phụ nữ mạnh mẽ, dứt khoát như Phạm Thiểm thì bà ấy đúng kiểu là đi mây về gió, không ai bắt kịp.
- Phải rồi, ngày mai anh có việc không? Mạc gia tổ chức một bữa tiệc nhỏ, hi vọng Hoắc thiếu có thể tham gia.
- Cũng được, tôi cũng phải chào chú Mạc một câu.
Sau đó thì Mạc Tâm Di và Phạm Khắc Kiệt cũng chào biệt Hoắc Dạ rồi rời đi, để lại Hoắc Dạ ngồi lại và nhìn vào dòng tin nhắn mà Vương Ngữ Ninh nhắn đến.
[Ninh]: Dạo này anh hot thật đó, anh có ý định debut không?
Hoắc Dạ đọc đến đây cũng đủ biết vợ mình đang nói về cái gì, hiển nhiên anh cũng khá vui vẻ khi biết cô có quan tâm đến chuyện này, nhưng tốt hơn hết là vẫn nên dỗ ngọt vợ một chút, lỡ như bị giận thì anh không sống nổi mất.
[Hoắc Dạ]: Anh cũng không muốn nổi. Nhưng hình như từ khi kết hôn với em thì anh không muốn nổi cũng không được.
[Hoắc Dạ]: Bà xã, nhớ em rồi.
Ở bên này thì Vương Ngữ Ninh đọc xong dòng hồi âm của Hoắc Dạ cũng chỉ biết bĩu môi lắc đầu, hư rồi hư rồi, người chồng này của cô học từ đâu ra những câu sến sẩm như vậy chứ?
Ai! Là ai dạy hư Hoắc Dạ vậy!
#Yu~
Còn Mạc Tâm Di ở đây cũng chỉ nhìn mấy bài báo rồi cười nói:
- Vợ anh ở nhà không ghen chứ? Có cần tôi đính chính giúp không? Còn nữa, cái gì mà Ánh Trăng Sáng chứ? Rõ ràng là địch thủ thì đúng hơn, học trưởng Hoắc, anh đúng là họa đó.
- Không vội, Ninh nhà tôi không ngốc đến mức bị dắt mũi đâu.
- Có vẻ như anh rất tin tưởng cô ấy nhỉ.
Hoắc Dạ nghe vậy cũng đưa mắt lên nhìn Mạc Tâm Di, rồi gật đầu, vợ của anh từ đầu đã định chỉ có thể là Vương Ngữ Ninh. Cho dù là kiếp này, kiếp trước hay thậm chí là kiếp sau thì cũng chỉ có thể là Vương Ngữ Ninh mà thôi. Tuy nhiên, hôm nay xuất hiện ở đây không chỉ có Mạc Tâm Di mà còn có sự xuất hiện đặc biệt của một nhân vật khác, cậu ta nhìn vào ảnh mà Mạc Tâm Di đang nhìn thì liền nói:
- Hoắc gia nói đúng đó, con bé này không phải dạng vừa đâu.
Mạc Tâm Di có chút ngạc nhiên đưa mắt nhìn về người đàn ông bên cạnh, cô ấy cũng không nhịn nổi tò mò hỏi:
- Khắc Kiệt, anh biết cô gái này sao?
- Biết chứ, còn biết rất rõ nữa là đằng khác. Anh cũng có nhắc qua với em rồi đó, con bé là tiểu đồ đệ duy nhất của mẹ anh, Vương Ngữ Ninh.
Hóa ra người đàn ông đang ở cùng Mạc Tâm Di chính Phạm Khắc Kiệt, con trai của Phạm Thiểm, nhưng tại sao anh ta lại có mặt ở nước M này? Lẽ nào Phạm Thiểm quy ẩn chính là sang nước ngoài sinh sống sao?
- Cậu là con trai của cô Phạm Thiểm?
- Đúng rồi, nếu như gọi đúng thì Hoắc gia đây phải theo vai vế của tiểu sư muội gọi tôi một tiếng đại sư huynh.
Nhưng Hoắc Dạ cũng chỉ cười nhạt, hóa ra chung quy cũng là chỗ quen biết, thảo nào từ nãy đến giờ anh cứ thấy Phạm Khắc Kiệt nhìn chằm chằm vào ảnh của Vương Ngữ Ninh rồi cười nhẹ. Nhưng ngạc nhiên hơn nữa khi Hoắc Dạ biết rằng Phạm Khắc Kiệt và Mạc Tâm Di đang hẹn hò, hai người họ quen biết nhau cách đây sáu năm, lúc đó Mạc Tâm Di cũng vừa mới sang nước M, còn Phạm Khắc Kiệt thì kinh doanh nhỏ, sau đó thì hai người đã có trao đổi một chút về phương pháp kinh doanh, dần dần nảy sinh tình cảm rồi ở bên nhau cho đến tận ngày hôm nay. Tuy hai bên gia đình không phản đối, nhưng cả hai vẫn chưa có kế hoạch cho việc kết hôn, có lẽ cả hai vẫn chưa sẵn sàng.
- Phải rồi Hoắc Dạ, nghe nói cậu và Vương tiểu thư đăng ký kết hôn rồi? Gấp gáp vậy sao? Người ta chỉ mới vừa đủ tuổi thôi mà.
- Phải gấp chứ, Ninh là một cô gái tốt, hào quang còn rực rỡ như vậy, nếu tôi không nhanh thì sợ là bị cướp mất.
Phạm Khắc Kiệt đương nhiên cũng tán thành ý kiến này, Vương Ngữ Ninh mà cậu ta biết thật sự là một cô gái xuất chúng, tướng mạo cũng rất xinh đẹp, còn có gia thế tốt, với những điều này thì cũng đủ để nhiều chàng trai nhom nhem dòm ngó. Tuy nhiên, trong số những kẻ đó thì Phạm Khắc Kiệt còn tưởng rằng Vương Ngữ Ninh và Phạm Hiếu Từ mới là một cặp, hóa ra bây giờ tiểu sư muội nhà cậu ta đã là Hoắc thiếu phu nhân rồi, duyên phận đúng là kì lạ thật đấy.
- Phải rồi Phạm thiếu, không biết sư phụ Phạm Thiểm có ở đây không? Tôi muốn gặp bà ấy nói chuyện một chút.
Tuy nhiên thì nhận lại chỉ là một cái nhún vai của Phạm Khắc Kiệt, cậu ta còn bày ra vẻ mặt lực bất tòng tâm nói:
- Mẹ tôi dạo này không sống ở nước M, bà ấy hay đi du ngoạn khắp bốn bể, muốn gặp bà ấy thì chỉ có Ninh Ninh mới liên lạc được. Tuy tôi là con trai, nhưng cũng hên xui lắm.
Lời nói này tuy có chút trớ trêu nhưng Mạc Tâm Di xác nhận nha, dù rằng hiện tại Phạm Khắc Kiệt đã sống và làm việc ở nước M gần mười năm. Hai người họ đã yêu nhau hơn sáu năm, nhưng số lần Mạc Tâm Di gặp được mẹ chồng tương lai cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay còn dư cả bàn, với một người phụ nữ mạnh mẽ, dứt khoát như Phạm Thiểm thì bà ấy đúng kiểu là đi mây về gió, không ai bắt kịp.
- Phải rồi, ngày mai anh có việc không? Mạc gia tổ chức một bữa tiệc nhỏ, hi vọng Hoắc thiếu có thể tham gia.
- Cũng được, tôi cũng phải chào chú Mạc một câu.
Sau đó thì Mạc Tâm Di và Phạm Khắc Kiệt cũng chào biệt Hoắc Dạ rồi rời đi, để lại Hoắc Dạ ngồi lại và nhìn vào dòng tin nhắn mà Vương Ngữ Ninh nhắn đến.
[Ninh]: Dạo này anh hot thật đó, anh có ý định debut không?
Hoắc Dạ đọc đến đây cũng đủ biết vợ mình đang nói về cái gì, hiển nhiên anh cũng khá vui vẻ khi biết cô có quan tâm đến chuyện này, nhưng tốt hơn hết là vẫn nên dỗ ngọt vợ một chút, lỡ như bị giận thì anh không sống nổi mất.
[Hoắc Dạ]: Anh cũng không muốn nổi. Nhưng hình như từ khi kết hôn với em thì anh không muốn nổi cũng không được.
[Hoắc Dạ]: Bà xã, nhớ em rồi.
Ở bên này thì Vương Ngữ Ninh đọc xong dòng hồi âm của Hoắc Dạ cũng chỉ biết bĩu môi lắc đầu, hư rồi hư rồi, người chồng này của cô học từ đâu ra những câu sến sẩm như vậy chứ?
Ai! Là ai dạy hư Hoắc Dạ vậy!
#Yu~