Chương 47: Chồng chở chồng che (2)
Đương nhiên là ngay khi Vương Ngữ Tùng nhận được tin nhắn thì liền nhanh chóng phi xe đến, nhưng quả nhiên là Vương Ngữ Ninh tính toán rất cẩn thận. Ngay khi Vương Ngữ Tùng vừa đến thì đám nữ sinh kia đã nhanh chóng báo chuyện cô đánh bạn học lên cho phòng giáo vụ, và hiển nhiên là Vương Ngữ Ninh và Đào Linh Nhi bị mời lên đó.
Lúc này thì Vương Ngữ Ninh vẫn còn đang đứng nghe Chủ nhiệm mắng mấy câu, còn cô nữ sinh bị cô đánh tên là Tạ Ly, lúc này cô ta đang bận khóc lóc ỉ ôi, còn bạn bè thì cũng phụ họa diễn một màn kịch đẫm nước mắt.
Riêng Vương Ngữ Ninh thì không lo cho bản thân, chỉ lo cho Đào Linh Nhi mà thôi. Vì cô biết rằng Chủ nhiệm Trương này là dạng người nhìn vào gia thế mà đối xử, với một tiểu thư Vương gia như cô thì bà ta sẽ không dám làm gì đâu, nhưng với Đào Linh Nhi thì chắc chắn sẽ không thoát khỏi ma trảo của bà ấy. Còn Tạ Ly thì bây giờ đang cười thầm trong sung sướng.
Trong lúc Chủ nhiệm Trương đang định phạt cô và Đào Linh Nhi thì Vương Ngữ Tùng đã đẩy cửa vào, vừa nhìn thấy Thái tử gia nhà họ Vương thì Chủ nhiệm Trương liền khẩn trương, có chút giật mình, nói:
- Vương tổng, sao hôm nay cậu lại đến đây?
- Cũng không có gì, tôi nghe nói có người đàm tiếu gì đó sau lưng tôi. Nên đến xem xét ấy mà.
Nhưng Vương Ngữ Tùng còn chưa kịp diễn xong vai thì Vương Ngữ Ninh đã bước tới, trực tiếp đánh anh ta một cái, còn trừng mắt nói:
- Lão già, em nói anh tới đây là dập đầu xin lỗi chị dâu, không phải kêu anh ở đây ra oai nghe chưa!
Đừng nói là Tạ Ly, đến cả Chủ nhiệm Trương cũng tay chân run rẩy rồi, mặc dù họ biết Vương gia yêu thương Vương Ngữ Ninh, nhưng dù sao cô cũng chỉ là con gái, sau này gả đi thì xem như là bát nước hất ra ngoài, còn người đàn ông cao lớn kia là Thái tử nhà họ Vương, tương lai sẽ là chủ của Vương gia, ấy vậy mà cô lại đánh như con không đẻ vậy?
Mặc dù Vương Ngữ Tùng muốn quỳ xuống thật nhưng Đào Linh Nhi đã kéo anh lên, còn nói:
- Anh còn tính làm thật à? Ninh Ninh chỉ đang đùa thôi.
Nghe vợ tương lai nói vậy thì Vương Ngữ Tùng mới thở phào một tiếng, sau đó trực tiếp choàng tay ôm lấy eo của Đào Linh Nhi, nói:
- Sao vậy? Hôm nay anh không có lên mạng, ở trên mạng nói gì về em sao?
Đào Linh Nhi đương nhiên là muốn dĩ hòa vi quý, nên đã lắc đầu rồi cười đáp không có. Nhưng Vương Ngữ Ninh làm sao có thể bỏ qua, cô liền tường thuật lại tất cả những gì mà Tạ Ly đã nói lúc đó, không chỉ vậy mà cô còn nói Chủ nhiệm Trương đang muốn xử phạt Đào Linh Nhi vì tội yêu sớm nữa. Vương Ngữ Tùng nghe đến đây thì trước tiên không giải quyết ngay, dù sao thì chuyện Vương Ngữ Ninh đánh nhau cũng là cô sai, anh ta đưa mắt nhìn cô, nói:
- Trước tiên anh sẽ gọi người giám hộ của em đến đã. Còn chuyện của Linh Nhi anh sẽ xử lý.
Nhưng vẻ mặt của Vương Ngữ Ninh hoàn toàn không có chút sợ hãi, vì cho dù ông anh này có gọi cha hay mẹ đến thì cô cũng không lo lắm, nhưng người lo ở đây chính là Tạ Ly, nói sao thì cô ta cũng là kẻ đầu sỏ mọi chuyện, nếu như truy cứu trách nhiệm thì cô ta mới là người phải gánh chịu toàn bộ.
Sau khi Vương Ngữ Tùng gọi cho người giám hộ xong thì liền nhìn Chủ nhiệm Trương, nói:
- Từ khi nào nhà trường lại cấm yêu sớm vậy? Tôi cũng không biết đó. Nhưng nếu đã vậy thì Chủ nhiệm phạt tôi đi, là tôi bắt Linh Nhi yêu sớm.
Nhưng Chủ nhiệm Trương cũng chỉ cười cười rồi nói:
- Vương tổng nói đùa gì vậy, làm sao tôi có thể phạt cậu chứ. Chuyện này thì cứ xem như là bỏ đi ha, dù sao thì bạn học Đào cũng không có chuyện gì xảy ra mà.
- Bỏ qua? Xúc phạm danh dự người khác, vu khống người khác... Tội danh này sẽ thành lập đó, hơn nữa là bạn học kia cũng đã đủ tuổi thành niên rồi, cũng có thể đảm bảo hành vi của mình rồi, đây có thể xem là biết pháp phạm pháp!
Đến đây thì Chủ nhiệm Trương cũng có chút khó xử, quả nhiên là anh em với nhau, cách nói chuyện cũng chẳng khác nhau là mấy, suy cho cùng thì cũng chỉ là muốn dồn ép người khác đến mức đường cùng thôi.
Trong lúc này thì Vương Ngữ Tùng lại nói:
- Bây giờ đơn giản lắm, chỉ cần bạn học kia đăng lên trang chủ của trường một lời xin lỗi đến vợ của tôi. Nếu như vợ tôi đồng ý, thì xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra... Mà nếu như vợ tôi vẫn không hài lòng, thì xin phép Vương mỗ phải liên hệ đến luật sư rồi...
Hiển nhiên với người trọng chữ tín của trường thì Chủ nhiệm Trương đã chọn giúp Tạ Ly là đăng lên trang chủ của trường lời xin lỗi đến Đào Linh Nhi.
Vậy là xem như chuyện của Đào Linh Nhi đã xong, nhưng còn chuyện Vương Ngữ Ninh đánh bạn thì cũng không thể nào bỏ qua được, Tạ Ly giống như là vớt vát được một cọng rơm cứu sinh, cô ta liền dựa vào đó muốn cô xin lỗi cô ta. Nhưng sau đó cánh cửa lại được mở ra, bước vào một thanh niên với gương mặt lạnh lùng, nói:
- Có chuyện gì xảy ra với Ninh Ninh vậy?
#Yu~
Lúc này thì Vương Ngữ Ninh vẫn còn đang đứng nghe Chủ nhiệm mắng mấy câu, còn cô nữ sinh bị cô đánh tên là Tạ Ly, lúc này cô ta đang bận khóc lóc ỉ ôi, còn bạn bè thì cũng phụ họa diễn một màn kịch đẫm nước mắt.
Riêng Vương Ngữ Ninh thì không lo cho bản thân, chỉ lo cho Đào Linh Nhi mà thôi. Vì cô biết rằng Chủ nhiệm Trương này là dạng người nhìn vào gia thế mà đối xử, với một tiểu thư Vương gia như cô thì bà ta sẽ không dám làm gì đâu, nhưng với Đào Linh Nhi thì chắc chắn sẽ không thoát khỏi ma trảo của bà ấy. Còn Tạ Ly thì bây giờ đang cười thầm trong sung sướng.
Trong lúc Chủ nhiệm Trương đang định phạt cô và Đào Linh Nhi thì Vương Ngữ Tùng đã đẩy cửa vào, vừa nhìn thấy Thái tử gia nhà họ Vương thì Chủ nhiệm Trương liền khẩn trương, có chút giật mình, nói:
- Vương tổng, sao hôm nay cậu lại đến đây?
- Cũng không có gì, tôi nghe nói có người đàm tiếu gì đó sau lưng tôi. Nên đến xem xét ấy mà.
Nhưng Vương Ngữ Tùng còn chưa kịp diễn xong vai thì Vương Ngữ Ninh đã bước tới, trực tiếp đánh anh ta một cái, còn trừng mắt nói:
- Lão già, em nói anh tới đây là dập đầu xin lỗi chị dâu, không phải kêu anh ở đây ra oai nghe chưa!
Đừng nói là Tạ Ly, đến cả Chủ nhiệm Trương cũng tay chân run rẩy rồi, mặc dù họ biết Vương gia yêu thương Vương Ngữ Ninh, nhưng dù sao cô cũng chỉ là con gái, sau này gả đi thì xem như là bát nước hất ra ngoài, còn người đàn ông cao lớn kia là Thái tử nhà họ Vương, tương lai sẽ là chủ của Vương gia, ấy vậy mà cô lại đánh như con không đẻ vậy?
Mặc dù Vương Ngữ Tùng muốn quỳ xuống thật nhưng Đào Linh Nhi đã kéo anh lên, còn nói:
- Anh còn tính làm thật à? Ninh Ninh chỉ đang đùa thôi.
Nghe vợ tương lai nói vậy thì Vương Ngữ Tùng mới thở phào một tiếng, sau đó trực tiếp choàng tay ôm lấy eo của Đào Linh Nhi, nói:
- Sao vậy? Hôm nay anh không có lên mạng, ở trên mạng nói gì về em sao?
Đào Linh Nhi đương nhiên là muốn dĩ hòa vi quý, nên đã lắc đầu rồi cười đáp không có. Nhưng Vương Ngữ Ninh làm sao có thể bỏ qua, cô liền tường thuật lại tất cả những gì mà Tạ Ly đã nói lúc đó, không chỉ vậy mà cô còn nói Chủ nhiệm Trương đang muốn xử phạt Đào Linh Nhi vì tội yêu sớm nữa. Vương Ngữ Tùng nghe đến đây thì trước tiên không giải quyết ngay, dù sao thì chuyện Vương Ngữ Ninh đánh nhau cũng là cô sai, anh ta đưa mắt nhìn cô, nói:
- Trước tiên anh sẽ gọi người giám hộ của em đến đã. Còn chuyện của Linh Nhi anh sẽ xử lý.
Nhưng vẻ mặt của Vương Ngữ Ninh hoàn toàn không có chút sợ hãi, vì cho dù ông anh này có gọi cha hay mẹ đến thì cô cũng không lo lắm, nhưng người lo ở đây chính là Tạ Ly, nói sao thì cô ta cũng là kẻ đầu sỏ mọi chuyện, nếu như truy cứu trách nhiệm thì cô ta mới là người phải gánh chịu toàn bộ.
Sau khi Vương Ngữ Tùng gọi cho người giám hộ xong thì liền nhìn Chủ nhiệm Trương, nói:
- Từ khi nào nhà trường lại cấm yêu sớm vậy? Tôi cũng không biết đó. Nhưng nếu đã vậy thì Chủ nhiệm phạt tôi đi, là tôi bắt Linh Nhi yêu sớm.
Nhưng Chủ nhiệm Trương cũng chỉ cười cười rồi nói:
- Vương tổng nói đùa gì vậy, làm sao tôi có thể phạt cậu chứ. Chuyện này thì cứ xem như là bỏ đi ha, dù sao thì bạn học Đào cũng không có chuyện gì xảy ra mà.
- Bỏ qua? Xúc phạm danh dự người khác, vu khống người khác... Tội danh này sẽ thành lập đó, hơn nữa là bạn học kia cũng đã đủ tuổi thành niên rồi, cũng có thể đảm bảo hành vi của mình rồi, đây có thể xem là biết pháp phạm pháp!
Đến đây thì Chủ nhiệm Trương cũng có chút khó xử, quả nhiên là anh em với nhau, cách nói chuyện cũng chẳng khác nhau là mấy, suy cho cùng thì cũng chỉ là muốn dồn ép người khác đến mức đường cùng thôi.
Trong lúc này thì Vương Ngữ Tùng lại nói:
- Bây giờ đơn giản lắm, chỉ cần bạn học kia đăng lên trang chủ của trường một lời xin lỗi đến vợ của tôi. Nếu như vợ tôi đồng ý, thì xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra... Mà nếu như vợ tôi vẫn không hài lòng, thì xin phép Vương mỗ phải liên hệ đến luật sư rồi...
Hiển nhiên với người trọng chữ tín của trường thì Chủ nhiệm Trương đã chọn giúp Tạ Ly là đăng lên trang chủ của trường lời xin lỗi đến Đào Linh Nhi.
Vậy là xem như chuyện của Đào Linh Nhi đã xong, nhưng còn chuyện Vương Ngữ Ninh đánh bạn thì cũng không thể nào bỏ qua được, Tạ Ly giống như là vớt vát được một cọng rơm cứu sinh, cô ta liền dựa vào đó muốn cô xin lỗi cô ta. Nhưng sau đó cánh cửa lại được mở ra, bước vào một thanh niên với gương mặt lạnh lùng, nói:
- Có chuyện gì xảy ra với Ninh Ninh vậy?
#Yu~