Chương 38: Đào Linh Nhi sắp kết hôn (1)
Nói chuyện với Phạm Duy xong thì Hứa Dịch cũng đưa cô về trường, trên đường về lại trường thì cậu ta cũng đã bày tỏ ra sự tôn trọng tuyệt đối dành cho người bạn này, quả nhiên là Vương tiểu thư của Vương gia lừng lẫy danh tiếng, cái gì cũng biết chỉ là không muốn để lộ ra thôi.
Trước khi vào lớp thì Hứa Dịch còn nhìn Vương Ngữ Ninh, nói:
- Ninh Ninh, cảm ơn cậu.
- Đừng cảm ơn tớ, cái gì cũng có qua có lại thôi.
Dứt lời thì cũng đã đến giờ vào học, trong suốt buổi học thì cô lại chú ý đến Đào Linh Nhi cứ rầu rĩ từ nãy đến giờ, vốn dĩ cô tính hỏi nhưng cậu ấy bây giờ chắc cần phải bình tĩnh suy nghĩ lại một chút, nên rồi lại thôi.
Mãi cho đến khi tan học thì Đào Linh Nhi mới chán nản rời khỏi lớp, Vương Ngữ Ninh đương nhiên là lo lắng rồi đuổi theo, vừa hay lại bắt gặp Triệu Cảnh Hiên đang đứng chờ Đào Linh Nhi, cái gương mặt chết đẫm của anh ta thật sự khiến cho Vương Ngữ Ninh muốn tiến tới đá cho mấy cái. Còn chưa đợi Đào Linh Nhi lên xe của anh ta thì Vương Ngữ Ninh đã chạy đến, hớt ha hớt hải nắm lấy tay của cô bạn nói:
- Tiểu Linh Nhi, hôm nay cậu có hẹn đến nhà tớ mà? Cậu quên rồi sao? Hơn nữa...
Chưa nói hết câu thì Vương Ngữ Ninh liền ngước mắt lên nhìn Triệu Cảnh Hiện, rồi ngó đông ngó tây dò xét, rồi còn xoa xoa cằm, vô tư nói:
- Còn đây là ai vậy? Tài xế mới nhà cậu à? Nhìn già hơn người trước đó nha.
Nghe đến đây thì Triệu Cảnh Hiên sớm đã tức đến điên người rồi, nhưng cậu ta phải nhịn xuống, người trước mắt là Vương Ngữ Ninh, là người mà chủ nhân muốn, chứ nếu là người khác thì Triệu Cảnh Hiên đã sớm đánh chết người này rồi. Đào Linh Nhi ban đầu cũng khó hiểu nhìn Vương Ngữ Ninh, hôm nay cô ấy đâu có hẹn gì với cô đâu nhỉ? Nhưng sau khi nhìn sắc mặt của Vương Ngữ Ninh thì cô ấy liền chợt nhận ra, người bạn này đang muốn giải vây cho mình, nên ngay lập tức Đào Linh Nhi liền phối hợp diễn kịch, nói:
- Ơ, tớ quên mất luôn. Xin lỗi Ninh Ninh nha.
Triệu Cảnh Hiên vốn dĩ muốn đón Đào Linh Nhi về rồi cùng Đào gia nói chuyện hôn sự, nhưng nhìn tình cảnh bây giờ thì có lẽ không thích hợp mắt, vì để giữ hình tượng của mình nên anh ta liền nhìn Đào Linh Nhi, sau đó mỉm cười, nói:
- Vậy em với bạn cứ đi đi, hôm khác anh lại đón em nhé?
- Vâng ạ, cảm ơn anh nha.
Nhưng với một người với chiếc mỏ thiện lành như Vương Ngữ Ninh thì làm sao cô có thể bỏ qua khoảnh khắc trêu chọc được, ngay lúc đó cô còn nắm lấy tay Đào Linh Nhi nói:
- Ây da, tài xế nhà cậu quản rộng thật đó. Đợi ngày mai tớ đến nhà cậu bảo chú Đào đuổi đi, có gì tớ sẽ đưa vài tài xế nhà tớ sang cho cậu.
Nói xong thì Vương Ngữ Ninh liền nắm lấy tay của Đào Linh Nhi rồi rời đi, bỏ lại Triệu Cảnh Hiên một mặt vô cùng tức tối nhưng chẳng dám làm gì. Anh ta còn giận đến mức đấm một đấm vào xe của mình, suýt chút nữa là vỡ kính xe rồi.
Còn trên xe của Vương Ngữ Ninh thì cô đang rất hả hê, loại người đó đúng là không biết tự lượng sức, lại dám ở trước mặt Vương Ngữ Ninh cô cướp đi chị dâu tương lai của cô à? Đúng là chán sống rồi. Mãi cho đến lúc này thì Đào Linh Nhi mới nhìn Vương Ngữ Ninh, nói:
- Thật ra anh ấy không phải là tài xế nhà tớ, anh ấy là hôn phu mà ông nội sắp xếp cho tớ.
- Tớ biết mà, chứ có tài xế nào ăn mặc trên người cả mấy vạn tệ. Chỉ là tớ muốn đem cậu đi nên mới giả vờ nói vậy thôi.
Đào Linh Nhi liền khó hiểu nghiêng đầu, nhưng tại sao Vương Ngữ Ninh lại phải làm như vậy? Vốn dĩ chuyện liên hôn ở các gia đình thương nhân là chuyện bình thường, đến Vương Ngữ Ninh cũng vậy kia mà... Nhưng tại sao đến Đào Linh Nhi thì có vẻ như cô rất phản đối chuyện đó... Đúng là cô bạn khó hiểu mà.
- Ninh Ninh, cậu lạ thật đấy.
- Lạ cái gì? Tớ chỉ không muốn nhìn thấy cậu đau khổ thôi. Linh Nhi, tớ quyết định rồi, cậu phải kết hôn với Vương Ngữ Tùng!
Ban đầu thì Đào Linh Nhi còn tưởng rằng Vương Ngữ Ninh chỉ là đùa thôi, nhưng sau một hồi thì hai người đã đến trước cửa nhà họ Vương, gương mặt ngây ngô, ngơ ngác như con nai tơ của Đào Linh Nhi liền phải nhìn sang chỗ bạn mình. Còn chưa đợi cô ấy nói gì thì Vương Ngữ Ninh đã trực tiếp nắm lấy tay của Đào Linh Nhi rồi đi vào trong nhà.
Vừa mới vào nhà thì đã nhìn thấy Lâm Thiếu Xuân, Vương Ngạn và cả Vương Ngữ Tùng đều đang ngồi ở phòng khách, lúc Vương Ngữ Tùng nhìn thấy người con gái mình thích còn có chút kích động mà đứng dậy. Vương Ngạn lại bị thằng con quý hóa làm cho giật bắn mình, còn mắng cho anh mấy tiếng, nhưng Vương Ngữ Tùng hoàn toàn không nghe lọt tai nữa, hiện tại thứ mà mắt của anh đang hướng tới chính là Đào Linh Nhi.
- Linh Nhi, em cũng đến à?
- Ồ Linh Nhi đó à, lâu quá không thấy con ghé nhà cô chú chơi. Hôm nay ở lại đây ăn tối với cô chú nha.
- Vâng ạ.
Sau đó thì Vương Ngữ Ninh cũng để Đào Linh Nhi ngồi xuống, nhưng còn chưa đợi hay nói gì thì cô phải lên tiếng trước.
- Cha mẹ, Linh Nhi sắp kết hôn rồi đó. Nghe nói là người mà ông nội của cậu ấy sắp xếp, tên là cái gì ấy nhỉ?
- Anh ấy tên Triệu Cảnh Hiên ạ.
#Yu~
Trước khi vào lớp thì Hứa Dịch còn nhìn Vương Ngữ Ninh, nói:
- Ninh Ninh, cảm ơn cậu.
- Đừng cảm ơn tớ, cái gì cũng có qua có lại thôi.
Dứt lời thì cũng đã đến giờ vào học, trong suốt buổi học thì cô lại chú ý đến Đào Linh Nhi cứ rầu rĩ từ nãy đến giờ, vốn dĩ cô tính hỏi nhưng cậu ấy bây giờ chắc cần phải bình tĩnh suy nghĩ lại một chút, nên rồi lại thôi.
Mãi cho đến khi tan học thì Đào Linh Nhi mới chán nản rời khỏi lớp, Vương Ngữ Ninh đương nhiên là lo lắng rồi đuổi theo, vừa hay lại bắt gặp Triệu Cảnh Hiên đang đứng chờ Đào Linh Nhi, cái gương mặt chết đẫm của anh ta thật sự khiến cho Vương Ngữ Ninh muốn tiến tới đá cho mấy cái. Còn chưa đợi Đào Linh Nhi lên xe của anh ta thì Vương Ngữ Ninh đã chạy đến, hớt ha hớt hải nắm lấy tay của cô bạn nói:
- Tiểu Linh Nhi, hôm nay cậu có hẹn đến nhà tớ mà? Cậu quên rồi sao? Hơn nữa...
Chưa nói hết câu thì Vương Ngữ Ninh liền ngước mắt lên nhìn Triệu Cảnh Hiện, rồi ngó đông ngó tây dò xét, rồi còn xoa xoa cằm, vô tư nói:
- Còn đây là ai vậy? Tài xế mới nhà cậu à? Nhìn già hơn người trước đó nha.
Nghe đến đây thì Triệu Cảnh Hiên sớm đã tức đến điên người rồi, nhưng cậu ta phải nhịn xuống, người trước mắt là Vương Ngữ Ninh, là người mà chủ nhân muốn, chứ nếu là người khác thì Triệu Cảnh Hiên đã sớm đánh chết người này rồi. Đào Linh Nhi ban đầu cũng khó hiểu nhìn Vương Ngữ Ninh, hôm nay cô ấy đâu có hẹn gì với cô đâu nhỉ? Nhưng sau khi nhìn sắc mặt của Vương Ngữ Ninh thì cô ấy liền chợt nhận ra, người bạn này đang muốn giải vây cho mình, nên ngay lập tức Đào Linh Nhi liền phối hợp diễn kịch, nói:
- Ơ, tớ quên mất luôn. Xin lỗi Ninh Ninh nha.
Triệu Cảnh Hiên vốn dĩ muốn đón Đào Linh Nhi về rồi cùng Đào gia nói chuyện hôn sự, nhưng nhìn tình cảnh bây giờ thì có lẽ không thích hợp mắt, vì để giữ hình tượng của mình nên anh ta liền nhìn Đào Linh Nhi, sau đó mỉm cười, nói:
- Vậy em với bạn cứ đi đi, hôm khác anh lại đón em nhé?
- Vâng ạ, cảm ơn anh nha.
Nhưng với một người với chiếc mỏ thiện lành như Vương Ngữ Ninh thì làm sao cô có thể bỏ qua khoảnh khắc trêu chọc được, ngay lúc đó cô còn nắm lấy tay Đào Linh Nhi nói:
- Ây da, tài xế nhà cậu quản rộng thật đó. Đợi ngày mai tớ đến nhà cậu bảo chú Đào đuổi đi, có gì tớ sẽ đưa vài tài xế nhà tớ sang cho cậu.
Nói xong thì Vương Ngữ Ninh liền nắm lấy tay của Đào Linh Nhi rồi rời đi, bỏ lại Triệu Cảnh Hiên một mặt vô cùng tức tối nhưng chẳng dám làm gì. Anh ta còn giận đến mức đấm một đấm vào xe của mình, suýt chút nữa là vỡ kính xe rồi.
Còn trên xe của Vương Ngữ Ninh thì cô đang rất hả hê, loại người đó đúng là không biết tự lượng sức, lại dám ở trước mặt Vương Ngữ Ninh cô cướp đi chị dâu tương lai của cô à? Đúng là chán sống rồi. Mãi cho đến lúc này thì Đào Linh Nhi mới nhìn Vương Ngữ Ninh, nói:
- Thật ra anh ấy không phải là tài xế nhà tớ, anh ấy là hôn phu mà ông nội sắp xếp cho tớ.
- Tớ biết mà, chứ có tài xế nào ăn mặc trên người cả mấy vạn tệ. Chỉ là tớ muốn đem cậu đi nên mới giả vờ nói vậy thôi.
Đào Linh Nhi liền khó hiểu nghiêng đầu, nhưng tại sao Vương Ngữ Ninh lại phải làm như vậy? Vốn dĩ chuyện liên hôn ở các gia đình thương nhân là chuyện bình thường, đến Vương Ngữ Ninh cũng vậy kia mà... Nhưng tại sao đến Đào Linh Nhi thì có vẻ như cô rất phản đối chuyện đó... Đúng là cô bạn khó hiểu mà.
- Ninh Ninh, cậu lạ thật đấy.
- Lạ cái gì? Tớ chỉ không muốn nhìn thấy cậu đau khổ thôi. Linh Nhi, tớ quyết định rồi, cậu phải kết hôn với Vương Ngữ Tùng!
Ban đầu thì Đào Linh Nhi còn tưởng rằng Vương Ngữ Ninh chỉ là đùa thôi, nhưng sau một hồi thì hai người đã đến trước cửa nhà họ Vương, gương mặt ngây ngô, ngơ ngác như con nai tơ của Đào Linh Nhi liền phải nhìn sang chỗ bạn mình. Còn chưa đợi cô ấy nói gì thì Vương Ngữ Ninh đã trực tiếp nắm lấy tay của Đào Linh Nhi rồi đi vào trong nhà.
Vừa mới vào nhà thì đã nhìn thấy Lâm Thiếu Xuân, Vương Ngạn và cả Vương Ngữ Tùng đều đang ngồi ở phòng khách, lúc Vương Ngữ Tùng nhìn thấy người con gái mình thích còn có chút kích động mà đứng dậy. Vương Ngạn lại bị thằng con quý hóa làm cho giật bắn mình, còn mắng cho anh mấy tiếng, nhưng Vương Ngữ Tùng hoàn toàn không nghe lọt tai nữa, hiện tại thứ mà mắt của anh đang hướng tới chính là Đào Linh Nhi.
- Linh Nhi, em cũng đến à?
- Ồ Linh Nhi đó à, lâu quá không thấy con ghé nhà cô chú chơi. Hôm nay ở lại đây ăn tối với cô chú nha.
- Vâng ạ.
Sau đó thì Vương Ngữ Ninh cũng để Đào Linh Nhi ngồi xuống, nhưng còn chưa đợi hay nói gì thì cô phải lên tiếng trước.
- Cha mẹ, Linh Nhi sắp kết hôn rồi đó. Nghe nói là người mà ông nội của cậu ấy sắp xếp, tên là cái gì ấy nhỉ?
- Anh ấy tên Triệu Cảnh Hiên ạ.
#Yu~