Chương 5: Đập nát hết mọi thứ
Doãn Sâm lên cơn đau tim, máu không lên não được nên hôn mê mấy ngày, tin tức này lan truyền khắp Nam Sơn.
Kèm theo là tin tức nhà họ Doãn bị Tống Tư Hàn hủy hôn, khiến tình hình Doãn thì như rắn mất đầu, nội bộ loạn lên ai cũng lo sợ.
Từ bé Doãn Sâm sợ Doãn Mộ Tư tính cách hiền lành bị bọn người trong giới thương trường bắt nạt nên ra sức bảo bọc không dạy cô cái gì về công việc, vậy nên hiện tại đối với Doãn thị cái gì cũng không hiểu.
Lúc cô quay về nhà sau mấy ngày ở bệnh viện, nhìn những hộp quà vẫn còn chất đầy trên bàn, Doãn Mộ Tư liền đi vào bên trong phòng của Doãn Sâm lấy cây gậy đánh golf của ông ra, đập nát hết mọi thứ.
Cô bước vào phòng ngủ, nhìn bộ váy cưới vẫn còn treo trên cao…cô liền lấy kéo cắt nát thành từng mảnh, giống như tình cảm của cô dành cho Tống Tư Hàn vậy, đã tan tành hết rồi.
"Cô chủ, bên ngoài có người tìm ông chủ." - người làm trong nhà chạy lên thông báo, nhìn thấy bộ lễ phục bị Doãn Mộ Tư cắt nát liền lo sợ.
Khi Doãn Mộ Tư thay đổi y phục bước ra, nhìn thấy người đến tìm là Doãn Danh, là chú ruột của cô nhưng lâu nay cha cô và ông ta bất hòa nên ít khi qua lại, ngay cả người hầu trong nhà cũng không nhận ra ông ta.
Ba cô bị bệnh không đến bệnh viện thăm, đến nhà tìm người là có ý gì?
"Mộ Mộ, chú có nghe tin về gia đình cháu nên ghé qua xem có cần chú giúp đỡ gì không?"
Doãn Mộ Tư không nhìn ra thành ý của Doãn Danh liền đáp:"Chú ba, nhà cháu vẫn ổn… ba cháu chỉ bệnh nhẹ không có gì đáng kể."
"Còn có việc nhà họ Tống?"
"Bọn cháu yêu đương không hợp chia tay, đã làm phiền lòng người lớn rồi."
Doãn Danh cười khinh, mọi người đồn đại con bé Mộ Tư này ngây ngô hiền lành dễ dụ, xem ra cũng không phải như vậy.
"Con đừng giấu chú nữa… hiện tại ba con đang nguy kịch, Doãn thị đang loạn lên như rắn mất đầu… Mộ Tư con là con gái lại còn nhỏ tuổi không đảm đương nổi Doãn thị đâu… con giao ra con dấu Doãn thị, bán lại cổ phần của con cho chú, chú sẽ giúp con điều hành công ty."
Nắm rõ tình hình Doãn thị như vậy, muốn đến đây ức hiếp một đứa cháu gái không biết gì về thương trường mà lại tỏ ra bao dung gánh vác, khiến Doãn Mộ Tư muốn phỉ nhổ.
"Việc của nhà con, không phiền đến chú."
Lúc này Doãn Danh biết Doãn Mộ Tư còn có chút cứng gắn, đợi vài ngày nữa cơ hội chín mùi sẽ tìm đến mà dành lại Doãn thị.
Doãn Mộ Tư đấu khẩu với Doãn Danh xong cũng thấy mệt, mấy đêm cô không ngủ tinh thần đã có chút mông lung… lúc này trên bàn có một tờ báo, đăng tin tức Tống Tư Hàn chia tay cô quay về với thanh mai trúc mã, cô muốn làm tiểu tam nhưng thất bại.
Đúng là muốn vả mặt nhà họ Doãn.
Cả Nam Sơn đều đang cười nhà họ Doãn và đồn đại về Doãn Mộ Tư.
Năm đó khí phách chọn chồng, hôm nay lại bị đã đi như đôi dép rách.
"Những thứ này, lần sau đừng xem." - Trần Chí Kiên mang cho cô một bát cháo hạt sen:"Em ăn chút gì đi."
Cô cảm giác có chút không muốn ăn, nhưng nhìn ánh mắt lo lắng của Chí Kiên cũng miễn cưỡng ăn một chút.
"Sắp đến em tính sao?"
"Chăm sóc ba em thật tốt, hiện tại em không muốn nghĩ cái gì cả."
"Anh vừa nghe tin tức, Doãn Danh kích động cổ đông muốn bầu lại chủ tịch Doãn thị… nếu ba em không tỉnh lại trước ngày họp cổ đông, anh sợ Doãn thị sẽ rơi vào tay kẻ khác."
Doãn Mộ Tư đưa hai tay xoa xoa mi tâm đang đau nhức lắc đầu:"Với Doãn thị, em cũng chưa nghĩ ra cách."
Cô ăn chưa đến nửa bát cháo, Doãn Mộ Tư nghe tiếng chuông điện thoại ở bệnh viện gọi đến, cô vội vàng chạy vào bệnh viện trong tâm trạng cực kỳ mệt mỏi.
Bác sĩ thông báo ba cô tình trạng tim trở nên nguy kịch, vừa trải qua một cơn suy tim khiến cơ thể ông có thể ngừng hô hấp bất cứ khi nào?
"Bác sĩ, không phải ông nói đã có tiến triển, còn nói có thể hồi phục tỉnh lại trong vài ngày sao?"
"Doãn tiểu thư, cơ chế bệnh tim cô cũng hiểu rõ, không thể nói trước điều gì."
Doãn Mộ Tư ngồi bên cạnh Doãn Sâm khóc nghẹn, nếu thật sự ba cô có chuyện… cô sao có thể chống đỡ Doãn thị một mình.
"Hay tìm Tư Hàn nhờ cậu ấy giúp em."
Doãn Mộc Tư nghe cái tên Tư Hàn thì toàn thân muốn tê cứng lại, cũng chỉ vì tình yêu hèn mọn mà cô dành cho anh khiến anh khinh thường cô, còn khiến cho ba cô tức đến suy tim.
"Đừng nhắc đến anh ấy, bọn em đã kết thúc rồi."
Trần Chí Kiên không thể tin được Tống Tư Hàn lại toan tính với một cô gái như Mộc Tư, lợi dụng nhà họ Doãn để bước một bước đứng đầu nhà họ Tống, chỉ vì muốn đưa Hứa Doanh quay về.
Khi cô đi đến Doãn thị, nhìn các số liệu báo cáo liền ngẩng người, cô thật sự không hiểu chúng đang viết cái gì.
Hội đồng ban quản trị bức cô phải đưa ra con dấu của Doãn thị, hoặc cô phải giải quyết cho ổn thỏa.
"Mộ Mộ, mau chuyển cổ phần cho chú, số tiền đó con có thể sống cả đời an nhàn."
"Nếu con còn không chịu chuyển, chú cũng không nể mặt đâu… sẽ tăng lượng thuốc tim vào cho ba con, tim ông ta sẽ ngưng đập bất cứ lúc nào." - Doãn Danh dùng biện pháp mạnh để ép cô.
"Chú dám."
"Sao lại không, khi con đến đây, chú đã cho người đưa ba con đi rồi… con nghĩ xem giữa cổ phần và ba của con, con sẽ chọn cái nào?"
Doãn Mộc Tư nắm chặt lòng bàn tay báu lại, cô thật muốn đánh chết người.
Lúc cô bị Doãn Danh bức ký vào hợp đồng chuyển nhượng thì Trần Chí Kiên kéo vào Doãn thị đòi người, Doãn Danh biết Trần Chí Kiên không phải nhân vật tầm thường liền lùi một bước, dù sao Doãn Sâm cũng đã trong tay ông ta.
Thoát ra khỏi Doãn thị mà cô còn không hiểu công ty của gia đình cô tại sao cô còn phải có người cứu mới ra được.
Người thân duy nhất của cô chính là ba, nhưng chỉ sợ Doãn Danh lấy được cổ phần cũng không trả người, loại người hắn ta nổi tiếng xảo trá.
"Mộ Mộ, hiện tại Tống thị rất có thể lực, hay em nhờ Tử Hàn đi… Anh xin lỗi, chuyện này anh không thể giúp em nổi."
Trần Chí Kiên muốn giúp cô, nhưng hắn lực bất tòng tâm, chỉ có thể ở bên cạnh bảo vệ cô an toàn…
Doãn Mộ Tư nhìn dãy số của Tống Tư Hàn trên màn hình, do dự mãi bấm nút gọi.
Tống Tư Hàn không những không nghe, còn lạnh lùng tắt ngang.
"Chúng ta đến Tống gia một chuyến, anh lấy danh nghĩa của anh hẹn gặp giúp em."
Cô chưa từng nghĩ bản thân thê thảm như vậy, muốn gặp Tống Tư Hàn lại phải cần người hẹn giúp.
Chiếc xe đậu trước cửa biệt thự Tống gia, Tống Tư Hàn nhận cuộc gọi của Chí Kiên nên cùng Hứa Doanh ở phòng khách gặp mặt, lại không ngờ phía sau Chí Kiên là Doãn Mộ Tư cũng đến.
Kèm theo là tin tức nhà họ Doãn bị Tống Tư Hàn hủy hôn, khiến tình hình Doãn thì như rắn mất đầu, nội bộ loạn lên ai cũng lo sợ.
Từ bé Doãn Sâm sợ Doãn Mộ Tư tính cách hiền lành bị bọn người trong giới thương trường bắt nạt nên ra sức bảo bọc không dạy cô cái gì về công việc, vậy nên hiện tại đối với Doãn thị cái gì cũng không hiểu.
Lúc cô quay về nhà sau mấy ngày ở bệnh viện, nhìn những hộp quà vẫn còn chất đầy trên bàn, Doãn Mộ Tư liền đi vào bên trong phòng của Doãn Sâm lấy cây gậy đánh golf của ông ra, đập nát hết mọi thứ.
Cô bước vào phòng ngủ, nhìn bộ váy cưới vẫn còn treo trên cao…cô liền lấy kéo cắt nát thành từng mảnh, giống như tình cảm của cô dành cho Tống Tư Hàn vậy, đã tan tành hết rồi.
"Cô chủ, bên ngoài có người tìm ông chủ." - người làm trong nhà chạy lên thông báo, nhìn thấy bộ lễ phục bị Doãn Mộ Tư cắt nát liền lo sợ.
Khi Doãn Mộ Tư thay đổi y phục bước ra, nhìn thấy người đến tìm là Doãn Danh, là chú ruột của cô nhưng lâu nay cha cô và ông ta bất hòa nên ít khi qua lại, ngay cả người hầu trong nhà cũng không nhận ra ông ta.
Ba cô bị bệnh không đến bệnh viện thăm, đến nhà tìm người là có ý gì?
"Mộ Mộ, chú có nghe tin về gia đình cháu nên ghé qua xem có cần chú giúp đỡ gì không?"
Doãn Mộ Tư không nhìn ra thành ý của Doãn Danh liền đáp:"Chú ba, nhà cháu vẫn ổn… ba cháu chỉ bệnh nhẹ không có gì đáng kể."
"Còn có việc nhà họ Tống?"
"Bọn cháu yêu đương không hợp chia tay, đã làm phiền lòng người lớn rồi."
Doãn Danh cười khinh, mọi người đồn đại con bé Mộ Tư này ngây ngô hiền lành dễ dụ, xem ra cũng không phải như vậy.
"Con đừng giấu chú nữa… hiện tại ba con đang nguy kịch, Doãn thị đang loạn lên như rắn mất đầu… Mộ Tư con là con gái lại còn nhỏ tuổi không đảm đương nổi Doãn thị đâu… con giao ra con dấu Doãn thị, bán lại cổ phần của con cho chú, chú sẽ giúp con điều hành công ty."
Nắm rõ tình hình Doãn thị như vậy, muốn đến đây ức hiếp một đứa cháu gái không biết gì về thương trường mà lại tỏ ra bao dung gánh vác, khiến Doãn Mộ Tư muốn phỉ nhổ.
"Việc của nhà con, không phiền đến chú."
Lúc này Doãn Danh biết Doãn Mộ Tư còn có chút cứng gắn, đợi vài ngày nữa cơ hội chín mùi sẽ tìm đến mà dành lại Doãn thị.
Doãn Mộ Tư đấu khẩu với Doãn Danh xong cũng thấy mệt, mấy đêm cô không ngủ tinh thần đã có chút mông lung… lúc này trên bàn có một tờ báo, đăng tin tức Tống Tư Hàn chia tay cô quay về với thanh mai trúc mã, cô muốn làm tiểu tam nhưng thất bại.
Đúng là muốn vả mặt nhà họ Doãn.
Cả Nam Sơn đều đang cười nhà họ Doãn và đồn đại về Doãn Mộ Tư.
Năm đó khí phách chọn chồng, hôm nay lại bị đã đi như đôi dép rách.
"Những thứ này, lần sau đừng xem." - Trần Chí Kiên mang cho cô một bát cháo hạt sen:"Em ăn chút gì đi."
Cô cảm giác có chút không muốn ăn, nhưng nhìn ánh mắt lo lắng của Chí Kiên cũng miễn cưỡng ăn một chút.
"Sắp đến em tính sao?"
"Chăm sóc ba em thật tốt, hiện tại em không muốn nghĩ cái gì cả."
"Anh vừa nghe tin tức, Doãn Danh kích động cổ đông muốn bầu lại chủ tịch Doãn thị… nếu ba em không tỉnh lại trước ngày họp cổ đông, anh sợ Doãn thị sẽ rơi vào tay kẻ khác."
Doãn Mộ Tư đưa hai tay xoa xoa mi tâm đang đau nhức lắc đầu:"Với Doãn thị, em cũng chưa nghĩ ra cách."
Cô ăn chưa đến nửa bát cháo, Doãn Mộ Tư nghe tiếng chuông điện thoại ở bệnh viện gọi đến, cô vội vàng chạy vào bệnh viện trong tâm trạng cực kỳ mệt mỏi.
Bác sĩ thông báo ba cô tình trạng tim trở nên nguy kịch, vừa trải qua một cơn suy tim khiến cơ thể ông có thể ngừng hô hấp bất cứ khi nào?
"Bác sĩ, không phải ông nói đã có tiến triển, còn nói có thể hồi phục tỉnh lại trong vài ngày sao?"
"Doãn tiểu thư, cơ chế bệnh tim cô cũng hiểu rõ, không thể nói trước điều gì."
Doãn Mộ Tư ngồi bên cạnh Doãn Sâm khóc nghẹn, nếu thật sự ba cô có chuyện… cô sao có thể chống đỡ Doãn thị một mình.
"Hay tìm Tư Hàn nhờ cậu ấy giúp em."
Doãn Mộc Tư nghe cái tên Tư Hàn thì toàn thân muốn tê cứng lại, cũng chỉ vì tình yêu hèn mọn mà cô dành cho anh khiến anh khinh thường cô, còn khiến cho ba cô tức đến suy tim.
"Đừng nhắc đến anh ấy, bọn em đã kết thúc rồi."
Trần Chí Kiên không thể tin được Tống Tư Hàn lại toan tính với một cô gái như Mộc Tư, lợi dụng nhà họ Doãn để bước một bước đứng đầu nhà họ Tống, chỉ vì muốn đưa Hứa Doanh quay về.
Khi cô đi đến Doãn thị, nhìn các số liệu báo cáo liền ngẩng người, cô thật sự không hiểu chúng đang viết cái gì.
Hội đồng ban quản trị bức cô phải đưa ra con dấu của Doãn thị, hoặc cô phải giải quyết cho ổn thỏa.
"Mộ Mộ, mau chuyển cổ phần cho chú, số tiền đó con có thể sống cả đời an nhàn."
"Nếu con còn không chịu chuyển, chú cũng không nể mặt đâu… sẽ tăng lượng thuốc tim vào cho ba con, tim ông ta sẽ ngưng đập bất cứ lúc nào." - Doãn Danh dùng biện pháp mạnh để ép cô.
"Chú dám."
"Sao lại không, khi con đến đây, chú đã cho người đưa ba con đi rồi… con nghĩ xem giữa cổ phần và ba của con, con sẽ chọn cái nào?"
Doãn Mộc Tư nắm chặt lòng bàn tay báu lại, cô thật muốn đánh chết người.
Lúc cô bị Doãn Danh bức ký vào hợp đồng chuyển nhượng thì Trần Chí Kiên kéo vào Doãn thị đòi người, Doãn Danh biết Trần Chí Kiên không phải nhân vật tầm thường liền lùi một bước, dù sao Doãn Sâm cũng đã trong tay ông ta.
Thoát ra khỏi Doãn thị mà cô còn không hiểu công ty của gia đình cô tại sao cô còn phải có người cứu mới ra được.
Người thân duy nhất của cô chính là ba, nhưng chỉ sợ Doãn Danh lấy được cổ phần cũng không trả người, loại người hắn ta nổi tiếng xảo trá.
"Mộ Mộ, hiện tại Tống thị rất có thể lực, hay em nhờ Tử Hàn đi… Anh xin lỗi, chuyện này anh không thể giúp em nổi."
Trần Chí Kiên muốn giúp cô, nhưng hắn lực bất tòng tâm, chỉ có thể ở bên cạnh bảo vệ cô an toàn…
Doãn Mộ Tư nhìn dãy số của Tống Tư Hàn trên màn hình, do dự mãi bấm nút gọi.
Tống Tư Hàn không những không nghe, còn lạnh lùng tắt ngang.
"Chúng ta đến Tống gia một chuyến, anh lấy danh nghĩa của anh hẹn gặp giúp em."
Cô chưa từng nghĩ bản thân thê thảm như vậy, muốn gặp Tống Tư Hàn lại phải cần người hẹn giúp.
Chiếc xe đậu trước cửa biệt thự Tống gia, Tống Tư Hàn nhận cuộc gọi của Chí Kiên nên cùng Hứa Doanh ở phòng khách gặp mặt, lại không ngờ phía sau Chí Kiên là Doãn Mộ Tư cũng đến.