Chương 37:
Yến Yến bị đè ở trên giường, cổ tay mảnh khảnh bị một đoạn tơ tằm đỏ buộc vào một chỗ, tránh không thoát.Trên chiếc áo sơ mi trắng mở rộng treo đầu dây rút tơ, nút nối liền rơi xuống đất.Nhũ hoa màu trắng sữa bốc lên có chút nhọn, tràn ra trong lòng bàn tay, dâm nhục theo đầu ngón tay kia mà cuồn cuộn. Ngón tay không ngừng trêu chọc núm vú màu hồng đang thẳng đứng, và không ngừng run rẩy như thể nở hoa trên không trung.Một đóa hoa diễm lệ màu đỏ ửng khác, ẩn giấu trong khoang miệng ấm áp của hắn, ướt đẫm triệt để, bị đầu lưỡi cọ cọ, đùa giỡn. Trong lúc đó xen lẫn sự sốt ruột cùng mút mát."Em xem, đều chảy ra sữa rồi."Người nọ ác ý nói.Yến Yến bị dọa đến hoảng hốt, cố cúi đầu xuống nhìn, một mảnh hồng diễm lệ, màu sắc càng sâu.Phía trên treo khẩu điêu, tục tĩu không chịu nổi.Tiếng khóc của Yến Yến tràn ngập trong cổ họng như nước biển, mãnh liệt.Cô cúi đầu giống như đưa thịt vào hang cọp, bị hắn vội vàng mãnh liệt mà ngậm lấy.Hắn gặm cắn, Yến Yến rên rỉ cùng nức nở, thế nhưng tất cả giống như thuốc kích dục trêu chọc lòng người.Miệng bị cướp bóc, chiếm đoạt.Cô không thở nổi.Hạ thể lạnh lẽo lại làm cho cô càng thêm bất lực.Hai chân kẹp chặt một bàn tay đang chạy vào làm loạn, không ngừng hướng dẫn đóa nhụy hoa để chúng vươn vãi, gảy ra cánh ngoài cùng, ở gần đáy nơi tụ lại mà ra sức vuốt ve, ma sát, trêu chọc.Nơi đó khiến Yến Yến mẫn cảm mà bật khóc.Nơi đó tạo cho đầu đao của hắn có cơ hội.Bởi vì nó càng ngày càng sâu.Sự co giật trong huyệt hoa, sự giằng co qua lại với tiểu đệ của hắn, chạm vào.Làm cho cô bị mắc kẹt trong sự nhầm lẫn và ham muốn.Thân thể Yến Yến giống như một chiếc thuyền cô đơn phiêu bạt lung lay, không có chỗ dựa.Trong nháy mắt bị một cỗ nóng bỏng tập kích.Nó co giật dữ dội giữa nhụy hoa, khuấy động thân thể phiêu diêu của cô.Từ trên xuống dưới bám vào, giằng co.Bàn tay của Yến vô tình đánh vào cổ hắn, góp phần làm tăng tiếng ào và rên rỉ.Thì ra là giao hoan, là tiểu đệ của hắn, là lưỡi đao, là dương vật...Yến Yến thoáng nghĩ, khóe mắt đều là nước mắt.Cảnh tượng mông lung.Cô bị lật nằm sấp trên một chiếc giường lớn mềm mại.Đôi tay đó bẹo hai bên má cô.Nhào nặn như làm trò ác ý.Thật tục tĩu, diễm thanh dâm dục.Con điếm, con điếm.Xấu hổ.Yến Yến đắm chìm trong khoái cảm, lại từ trong đó mà thoát ra.Cô dễ dàng thuyết phục bản thân và dễ dàng lật đổ chính mình.Tư thế eo sụp đổ mềm nhũn bị nắm hắn nắm lấy, mông tự nhiên theo tiết tấu mà không ngừng lắc lư, muốn nó xâm nhập sâu hơn một chút.Khóe mắt màu đỏ ửng giống như pháo hoa tháng ba, rực rỡ tràn ngập, hòa tan trong da thịt nơi đó, hóa thành màu máu.Thanh thịt to lớn tiến sâu vào huyệt khẩu, dâm thủy vươn ra đầy giường.Cô cọ xát về phía sau và hét lên theo tiết tấu ra vào của nó.Do quái vật khổng lồ quấy rối giữa hành lang mà rên rỉ từng đợt vang lên đứt quãng.Giống như một bài hát nhỏ được hát bởi một nhà hát.Nghe không ra giai điệu, lại rắc rắc mang theo tình cảm vô biên.Người nọ bị kích thích càng lúc càng ngông cuồng, nâng thắt lưng bủn rủn của cô hướng đáy hông, vừa vặn đâm vào chỗ đó.Cô co giật dữ dội như mất ý thức.Giống như co rút mãnh liệu rồi rút ra, phun ra một trận dâm thủy.Trái tim ẩm ướt cũng rơi ra theo.Dòng nước rơi ra ấy như nước hoa hồng nghiền nát, mê hoặc tục tĩu.......Yến Yến đột nhiên mở mắt ra, toàn thân ướt sũng giống như vừa mới được vớt ra khỏi nước.Trên khuôn mặt nhỏ bé lộ ra mồ hôi, da thịt trắng sữa lộ ra vài phần, áo sơ mi cởi mấy cái cúc áo, có vài giọt theo kẽ mép ngực trượt xuống.Giật mình một cái mà tỉnh dậy.Hạ thân một trận dính dớp ướt sũng.Làm cho cô đỏ mắt.Đó chỉ là một giấc mơ.Giấc mơ khiêu dâm tục tĩu.Phảng phất cô như lại nhìn thấy biểu cảm tựa tiếu phi tiếu trên khuôn mặt lạnh lùng mãnh liệt kia.Yến Yến đem chính mình cuộn lại cùng một chỗ, thu nhỏ thành một đoàn nho nhỏ.Bất lực lại mờ mịt, sương mù rơi xuống chăn rõ ràng làm lộ ra sự khủng hoảng của cô.