Chương 29:
Sau đó Ân Ly đã ôm cô đi vào nhà vệ sinh rửa sạch một phen. Dùng tay cọ xát hồi lâu.Yến Yến bị nước nóng bao phủ, mặt đầy màu đỏ ẩm ướt, vành tai nóng lên. Ân Ly nhìn thấy mà đáy lòng sinh ra kiều diễm.Hắn liền ngậm đôi tai nhỏ bé của cô, khẽ dùng lưỡi liếm mút.Đùa giỡn quá mức, Yến Yến lại mềm nhũn đến mức không thẳng lưng nổi.Chỉ có thể hừ hừ vừa nhỏ giọng cầu xin tha thứ.Chiêu này đối với Ân Ly so với tất cả những cách khác đều có tác dụng.Yến Yến thấy hắn buông tha cho cô, hắn thật sự cẩn thận giúp cô giải quyết.Bong bóng dày đặc bao trùm toàn thân, bồn tắm chứa hai thân thể trần trụi, Ân Ly bôi bọt trắng lên đầu Yến Yến, hắn giúp cô gội đầu.Trong lúc đó, hắn còn cố ý để dính vài vết bọt trắng vào chóp mũi và gò má cô, nhìn cô trông có chút đáng yêu lại mềm mại.Ánh mắt Ân Ly mềm mại vài phần.Hắn chưa từng có cảm xúc, thứ cảm xúc sống động có thể cảm nhận được máu chảy xuôi.Yến Yến ra sức phản kháng, làm mặt hắn dính đầy thứ bọt xà phồng, sau đó dựa ra ngoài.Cô chột dạ né tránh, lo lắng đối phương lại có hành vi bạo lực.Cô tận mắt nhìn thấy Ân Ly thả chó cắn vệ sĩ, cầm súng chỉ vào đầu người, dùng nắm đấm đấm người khác đến khi thấy máu.Khiến cô khó tránh khỏi sự sợ hãi.Nhưng ngoài ý muốn chính là hắn lại không có phản ứng gì, thế mà hắn lại nở nụ cười, đây là nụ cười rất nhỏ, môi vụng trộm mím lại.Tâm tình Yến Yến trở nên phức tạp.Tắm rửa xong, Ân Ly ôm cô lên giường.Lấy ra tuýp thuốc mỡ."Nằm xuống."Yến Yến thấy anh bật chân mình ra, có chút hoảng hốt.Đứng thẳng dậy muốn phản kháng.Ân Ly liếc cô một cái, "Tôi bôi thuốc cho em, nơi này lại bị sưng nữa rồi."Yến Yến tiến vào giường, "Tôi có thể tự mình bôi."Âm thanh như tiếng muỗi kêu.Ân Ly nhíu mày, ném thuốc mỡ cho cô."Vậy em đến đây mà lấy."Yến Yến thấy hắn lần đầu tiên dễ nói chuyện như vậy, có chút hoài nghi nhìn thêm vài lần.Thu hồi tầm mắt lại.Cô cúi đầu nhìn chỗ riêng tư đang sưng đỏ của mình.Mở thuốc mỡ, lấy một khối ra ở đầu ngón tay, đang muốn bôi vào chỗ bị sưng kia, lại phản ứng mà đột nhiên ngẩng đầu lên.Thấy hai tay hắn vòng quanh, vẻ mặt xem kịch vui nhìn chằm chằm cô.Yến Yến cau mày, phản ứng lại.Nặng nề thở dài, Ân Ly thật sự là một tên khốn kiếp.Yến Yến bị hắn nhìn chằm chằm không được tự nhiên.Rồi lại không thỏa hiệp, kiên trì đem ngón tay di chuyển, thăm dò chỗ riêng tư.Thuốc mỡ mát mẻ, thấm vào chỗ kia, khiến cô có loại cảm giác dễ chịu đến kiệt quệ như ngồi trước máy thổi gió.Liên tục kêu lên một tiếng đau đớn, vừa vặn điểm ở chỗ sưng tấy nghiêm trọng nhất, ngón tay cũng không biết nên vào hay nên ra.Có chút luống cuống cau mày.Ngẩng đầu lên, Yến Yến đáng thương nhìn Ân Ly.Bàn tay vẫn còn ở đó, nhìn vào hình ảnh khiêu gợi đầy nội dung này."Tiểu yêu tinh, ngốc nghếch."Ân Ly khẽ mắng một câu.Trực tiếp tiến lên cầm tay cô, nhẹ nhàng dò xét vào trong."Dọc theo vách huyệt non mềm mà lướt xuống, xoay một vòng là tốt rồi."Yến Yến bị hắn đột nhiên tới gần khiến cô bị dọa đến mức không có ý thức, kinh hô một tiếng.Liền nghe thấy hắn ghé vào bên tai cô, nhẹ nhàng nói.Một chút ý nghĩa của việc thu hút từng bước.Không biết lời nào để nói, ngoài ý muốn mà nghe lời.Thuận theo hướng dẫn của hắn mà từ từ di chuyển ngón tay đi xuống.Ngoáy ngoáy xiêu vẹo mà bôi thuốc xong, Yến Yến nằm trên giường, có chút mờ mịt nhìn trần nhà.Đó là một chiếc đèn chùm hình bánh răng, cảm giác yếu ớt trong suốt vô cùng thu hút.Có loại ảo giác tan xương nát thịt bất cứ lúc nào cũng có thể bị ập tới.Không bao lâu Ân Ly cũng nằm lên trên giường.Hắn kéo cô vào lòng.Cánh tay Yến Yến đặt ở ngực hắn vẫn đẩy đẩy, kéo hai người ra một khoảng cách.Vô hình.Hoảng hốt mà ngủ thiếp đi.