Chương 27:
Ân Ly hung hăng cắm vào tiểu huyệt càng sâu.Yến Yến thét lên."Ân Ly, đồ đáng ghét, biến thái. Tôi... Tôi... hu hu, một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi nơi này."Yến Yến bị hắn tập kích đến không nói nên lời.Đứt quãng mà nói ra mấy chữ, nghe lại giống như mang ý tứ tình dục.Không khí đều mê ly vài phần.Âm thanh va chạm của cơ thể mạnh mẽ và hoang dã.Tiếng nức nở của Yến Yến lại bị ngăn chặn trong cổ họng, đầu ngón tay Ân Ly khuấy đảo trong miệng cô.Hai ngón tay của hắn kẹp lấy lưỡi cô, đẩy thẳng vào trong.Yến Yến bị tra tấn đến đỏ mắt.Nói không nên lời, cũng không thể phát tiết được.Thứ đồ vật to lớn của hắn chậm rãi co rút lại luôn tránh đi chỗ kia.Trống rỗng và huyễn diệt đan xen, Yến Yến thấy bản thân trở nên thấp hèn nhất, cũng không có trọng lượng nhất trong cơn mưa gió phiêu diêu.Lắc lư lại a rồi lại lắc lư.Dáng người hoàn hảo của Yến Yến bị lật lại, co vẫn trong tư thế nửa nằm sấp, đầu lại ngẩng cao, làm nổi bật xương quai xanh càng thêm rõ ràng.Ân Ly thấy cô mê mẩn.Mà ác ý hỏi: "Khó chịu?"Yến Yến mơ hồ không trả lời, chỉ liên tục hừ hừ gầm gừ.Khó chịu mà lắc mông, cô muốn nhiều hơn.Ân Ly đứng yên tại chỗ.Hắn cũng nhịn đủ, nhưng so với cái biểu hiện trên khuôn mặt này hắn càng muốn nhìn thấy khuôn mặt hoàn toàn bị dục vọng bao trùm của cô.Ân Ly là một gã doanh nhân tồi tệ.Bất cứ lúc nào hắn cũng muốn chuyển đổi lợi ích và là lợi ích lâu dài.Những lần quan hệ trước đó là hắn thuận theo cô, khiến cô đắm chìm. Khi thời cơ vừa đến, chính là lúc hắn tuyệt đối nắm trong tay.Yến Yến thê thảm nói một câu: "Đau quá."Thanh âm nho nhỏ, Ân Ly nhìn vành tai cô càng lúc càng đỏ, ánh mắt ảm đạm hơn một chút.Con rắn độc lúc này thò đầu ra, nôn ra lõi.Hắn nâng thắt lưng Yến Yến lên, bắt đầu va chạm mãnh liệt lại đều đặn.Đẩy người ra gần gương vài phần.Yến Yến khuôn mặt ửng hồng, khóe miệng quấn lấy lưỡi, trong ánh mắt không có thần thái, nhìn giống như một oan hồn bị chi phối.Các giác quan đều đắm chìm theo chuyển động của hắn.Càng sâu bên trong là tiếng hò hét khống chế dục vọng, hai loại thanh âm tranh đấu lẫn nhau.Tâm Yến Yến lại càng thêm tuyệt vọng.Cô trở thành một kẻ bị chi phối bởi ham muốn tình dục.Ân Ly nhìn hạ thân Yến Yến giống như một cảnh mỹ loạn, hai đóa hoa nở rộ như sung huyết.Hắn đụng vào trong, thắt lưng tinh xảo va chạm với da thịt trắng nõn của Yến Yến, gợn sóng thịt.Ân Ly nghe thấy tiếng rên rỉ vụn vặt của cô, thật dễ nghe như một khúc nhạc nhỏ, trêu đùa cảm xúc của Ân Ly.Ân Ly ôm cô đứng dậy.Hắn nâng một cái đùi có dấu đỏ của Yến Yến lên, một chân khác thì giẫm lên chân hắn.Những ửng đỏ cùng sự dâm loạn trực tiếp in và trong mắt, Yến Yến nhìn thấy thứ kia xuyên qua thân thể của mình, ra vào ra vào.Cô bị sự sợ hãi kéo trở về, tâm trí thanh tĩnh không ít.Cô quay đầu lại, cố không nhìn.Hốc mắt nghiễm nhiên ướt át, đỏ ửng có chút đáng thương.Ân Ly thấy cô né tránh, vươn tay xoay cô quay người lại.Hắn ép buộc cô quan sát vẻ mặt của mình, Yến Yến cắn môi, lực đạo mười phần, hiện lên vết máu, thống khổ nhắm mắt lại.Ân Ly tiến đến bên tai cô, thanh âm trầm thấp, có chút khàn khàn, bao bọc bởi tình dục cùng áp lực."Yến Yến." Anh gọi cô với mục đích kích thích cùng quyến rũ cô.Thanh tuyến âm trầm dài theo tai cô mà cọ xát, Yến Yến toàn thân giật bắn lên, kẹp hắn càng chặt hơn.Tay Ân Ly đặt trên mông cô, nắm lấy mông se khít, không ngừng xoa xoa.Nhìn thân thể run rẩy trong ngực, Ân Ly cười cười."Nếu em nhắm mắt lại, tôi sẽ tiếp tục làm như vậy với em, làm cho đến khi bình minh. Dung An cho người đưa thuốc tới cũng đừng uống, em vốn phải mang thai đứa trẻ của tôi."