Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Y Quan Khắp Thành

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Y Quan Khắp Thành
  3. Chương : 82

Chương : 82

“Phó Vân Hiến, chú có bệnh không đấy, đang ở bên ngoài, mẹ tôi còn ở đây!”

Đương nhiên Hứa Tô không muốn bị người ta làm ngay trước mặt mẹ ruột, thế thì khác quái gì gia súc? Hắn thấy Phó Vân Hiến định làm thật thì bắt đầu giãy giụa.

Nhưng Phó Vân Hiến thật sự điên rồi, dồn lực làm hắn không phản kháng nổi. Hứa Tô bị ấn lên mặt bàn tròn, đầu đập vào đĩa cá nguy đánh bắt ở Trường Giang, nước xốt bắn tung tóe khắp mặt, có một ít bắn thẳng vào mắt, khiến nước mắt hắn trào ra.

Quần Hứa Tô bị lột xuống, bờ mông trắng nõn bật ra. Chén đĩa la liệt hỗn loạn dưới đất, như hiện trường án mạng.

Tô An Na sợ đến choáng váng đầu óc. Bà ta vẫn nghĩ mình không sợ trời không sợ đất, hồi trước suốt ngày mồm mép tép nhảy chẳng thèm kiêng dè gì mà nói mấy từ như “cưỡi” như “đè” trước mặt hàng xóm, nhưng thật ra bà ta chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hai người đàn ông làm chuyện kia thế nào, chỉ tưởng tượng thôi là đã thấy tởm.

Phó Vân Hiến đối xử với Tô An Na vẫn luôn kiên nhẫn, dung túng, muốn gì cho đó, Tô An Na chưa từng nghĩ đến chuyện Phó Vân Hiến xa lạ dữ dằn trước mắt đây mới là trạng thái bình thường của y, là Diêm Vương sống không phải bàn cãi.

“Chú… Chú ơi… Xin chú mà, đừng làm ở đây!” Cầu xin không có tác dụng, Hứa Tô cố gắng chống cự, chẳng mấy chốc quần đã tuột xuống đất, nửa thân dưới hoàn toàn lộ ra.

“Phó Vân Hiến, mày đừng có làm con tao, mẹ nó biến thái!” Rốt cuộc bản năng làm mẹ của Tô An Na cũng thức tỉnh, bà ta chửi ầm lên sau đó xông tới trước xô xát, nhưng Phó Vân Hiến vẫn không nhúc nhích, trúng mấy cú đánh thì dùng một tay đẩy ngược bà ta ra.

Y cao to vạm vỡ, sức lực dồi dào, Tô An Na bị đẩy suýt bay ra ngoài, lưng đập thẳng vào vách tường. Món đồ trang trí sừng hươu treo trên tường cũng rơi xuống do va chạm, nện thẳng xuống đầu bà ta. Men sứ và sừng hươu đều là vật cứng, máu chảy ra tại chỗ.

Mặt Tô An Na be bét máu, kêu ré lên như chọc tiết lợn: “Giết người rồi!”

Phó Vân Hiến hoàn toàn không có ý định dừng lại, y rút thắt lưng ra quất mạnh mấy cái lên người Hứa Tô, bàn tay luồn vào trong mái tóc hắn, giật tóc ép hắn ngửa mặt lên, y quấn thắt lưng thành vòng tròn quanh cổ hắn như đang buộc cương cho ngựa.

Cơ thể điên cuồng va chạm ganh đua với cơ thể, Hứa Tô liều chết chống cự, hắn nằm sấp trên bàn, hai tay bấu chặt lấy mép bàn, mặt hắn có vết thương, có máu, có xốt cá và nhoe nhoét nước mắt, nước xốt thơm lừng, nước mắt ngai ngái, tất cả chảy hết vào trong miệng, không phân biệt nổi là thứ mùi vị gì.

Có lẽ phòng cách âm tốt, hoặc là nhân viên phục vụ bên ngoài đã được dặn kỹ, chẳng có ai đoái hoài. Cửa đã bị khóa lại, Tô An Na không thể chạy trốn, buộc phải ôm đầu ngồi phịch trước cửa, âm thanh vẫn ong ong đằng sau bà ta, con trai bà ta đang gào thét đến xé lòng.

“Giết người rồi… Giết người rồi!” Tô An Na quay đầu liếc qua, chỉ dám nhìn một mắt sau đó lại sợ đến mức bịt luôn mắt lại, bà ta bị Phó Vân Hiến làm cho sợ hãi thực sự.

Phó Vân Hiến đè lên Hứa Tô, gần như không có biểu cảm. Vẫn dáng vẻ chỉnh tề áo mũ, dung mạo quan to, chỉ mỗi bàn tay to lớn đang nắm đầu Hứa Tô của y là vằn vện gân xanh, vô cùng dữ tợn.

Cũng may trước khi vụ hiếp dâm xảy ra, nhân viên phục vụ lại chạy tới vì nghe thấy tiếng kêu gào. Mở cửa ra lại không dám đi vào, có mấy người chỉ gõ cửa bên ngoài, căng thẳng hỏi: “Luật sư Phó… Trong đó ổn chứ?”

Lúc này Phó Vân Hiến mới buông lỏng tay, Tô An Na mở cửa lao thẳng ra ngoài.

Sau khi nhân viên bước vào, không ai hỏi có chuyện gì xảy ra. Phó Vân Hiến cũng không giải thích gì, đền tiền thì đền tiền, đi bệnh viện thì đi bệnh viện, y gọi một chiếc xe tiễn bước Tô An Na đã hồn lìa khỏi xác, sau đó lại gọi một cái xe khác về Ôn Du Kim Đình.

Đêm lặng gió, ánh trăng len lỏi qua kính cửa xe, tựa như một lớp nước đường mỏng.

Hứa Tô đã rửa tay và mặt mấy lần trong nhà vệ sinh mà vẫn còn thấy người mình bốc mùi nước xốt, lên men trong xe Bentley, đầu hắn rất đau.

“Mẹ em đang hút máu em.” Phó Vân Hiến kẹp thuốc trong tay, tay kia ôm lấy Hứa Tô, giọng đầy lạnh lùng, “Nếu không dọa bà ấy một trận như thế, em sẽ mãi mãi không yên thân.”

“Tôi hiểu.” Hứa Tô cảm thấy mệt, hắn rúc vào trong ngực Phó Vân Hiến, “Bà bô không ra một cái gì… thật sự phải dạy dỗ.”

Gần đây hết chuyện này tới chuyện khác ập đến, Phó Vân Hiến không nói nữa, Hứa Tô cũng không hỏi gì thêm.

Hắn còn đang suy nghĩ về vụ án của Bạch Tịnh.

Cuối cùng vụ án của Bạch Tịnh cũng đã bị đưa lên mạng.

Báo cáo khám nghiệm tử thi cho thấy Hoàng Thư Oánh chết vì sử dụng ma túy quá liều, trong khi đó camera giám sát đã ghi lại toàn bộ quá trình, người cuối cùng mà Hoàng Thư Oánh nhìn thấy chính là Bạch Tịnh.

Tố chất tâm lý của Bạch Tịnh quá kém, mặc dù một mực khăng khăng sau khi tạm biệt Hoàng Thư Oánh thì không gặp nhau nữa nhưng vừa bị đe dọa đã lộ ra vô vàn sơ hở, cuối cùng sụp đổ thừa nhận rằng hai người đã uống ma túy tại nhà cùng nhau vào ngày hôm đó, ai ngờ Hoàng Thư Oánh quá liều đột tử, cô ta sợ việc này sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp đang thăng hoa của mình, cuối cùng quyết định vứt xác xuống sông, rũ bỏ hết quan hệ với mình.

Tình tiết vụ án mà Bạch Tịnh khai ra ăn khớp với kết quả điều tra ban đầu của cảnh sát, nhưng mẹ của Hoàng Thư Oánh lại đăng bài lên Weibo. Bà ta công kích Bạch Tịnh ngụy biện nói láo, con gái Hoàng Thư Oánh của bà ta trước giờ đều ngoan ngoãn nghe lời, chưa từng hút thuốc phiện, còn bản thân Bạch Tịnh vốn là con nghiện, vì ghen tị Hoàng Thư Oánh nhiều hợp đồng nhiều đất lên sóng hơn mình, nổi tiếng quá nhanh nên mới ép cho con bà ta hít thuốc phiện, chết vì quá liều xong thì vứt xác xóa dấu vết.

Mẹ của Hoàng Thư Oánh đang trải qua nỗi đau mất con gái, ngôn từ gay gắt chát chúa, có rất nhiều điểm không phù hợp logic, cũng không đưa ra được bất cứ bằng chứng xác thực nào, bài viết lộn xộn không mạch lạc, nếu không vì lòng thương hại thì người đọc chắc chắn đã bật cười.

Một viên đá rơi xuống hồ lan ra vô vàn gợn sóng, trên mạng chia phe rõ ràng, có fan bảo vệ thần tượng, có người hô hào giết người đền mạng, cũng có người cảm thấy hai con nghiện cũng chẳng tốt lành gì, tóm lại là ồn ào như chợ vỡ.

Giờ nhà Bạch Tịnh không thiếu tiền nữa, Bạch Mặc đã đi xin tư vấn rất nhiều luật sư vì muốn cứu em gái. Một trong số đó khá nổi tiếng, vỗ ngực ầm ầm nói cùng lắm cũng chỉ bị phán tội xâm phạm thi thể, bị phán tối đa là ba năm.

Giờ Bạch Tịnh hai mươi lăm tuổi, ba năm xong ra tù cũng chỉ mới hai tám. Nhưng cô ta hoàn toàn không muốn ngồi tù dù chỉ một ngày, không muốn gánh bất cứ trách nhiệm nào, hi vọng đối phương có thể bào chữa cho mình vô tội, còn ngây thơ ảo tưởng rằng khi hết sóng gió thì có thể tiếp tục con đường sự nghiệp nghệ sĩ của mình.

Thế là Bạch Mặc lại nghĩ đến Phó Vân Hiến, dù gì cũng mang danh “Luật sư tranh tụng án hình sự số 1”, danh hiệu đồng nghĩa với thực lực. Một ngày anh ta gọi cho Hứa Tô mấy lần, muốn xin Phó Vân Hiến nhận vụ án thông qua hắn, không ngờ lần nào cũng bị từ chối.

Bạch Mặc chửi hắn là đồ lòng lang dạ sói, nói hồi cấp hai hắn bị viêm phổi cấp, mẹ ruột mày không lo cho mày, mẹ tao ngày ngày túc trực ở viện chăm sóc mày, mày nói cuối kỳ sợ nằm viện lâu ảnh hưởng đến kết quả học tập, ngày nào cũng xách kim truyền nước từ bệnh viện đến trường học rồi lại về bệnh viện, chẳng phải bố tao đưa đi đón về ba lần hay sao?

Hứa Tô nhận hết những lời kia, hắn cợt nhả nói tôi lòng lang dạ sói thế đấy, anh đi mà tìm luật sư khác.

Thực ra mỗi lần từ chối Bạch Mặc, Hứa Tô đều thấy tim đau như dao cứa, hắn biết mình đã gây quá đủ tai vạ rồi.

Hắn từng giúp Cù Lăng, từng giúp Cao Hoa, thậm chí còn từng giúp Tưởng Chấn Hưng không quen không biết, nhưng suy cho cùng những người này đều là khách lạ qua đường, giúp hay không cũng không quan trọng, nhưng Cố Thiên Phượng là ai? Cố Thiên Phượng là người mẹ ruột bất chấp máu mủ của hắn.

Hứa Tô không dám nghĩ nữa, càng nghĩ chỉ càng thêm đau lòng, lại càng như bị xé nhỏ thành từng mảnh.
Hết chương 82.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5227 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4375 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter