Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Y Quan Khắp Thành

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Y Quan Khắp Thành
  3. Chương : 24

Chương : 24

Ngủ một giấc ngon lành ấm áp, Phó Vân Hiến thì quần quật cả đêm ở bên ngoài, đến tận giữa trưa cũng không thấy về. Hứa Tô bị tiếng chuông của nhân viên giao hàng đánh thức, Văn Quân đặt cho hắn một suất cháo tôm hùm.

Cháo ngon, do đầu bếp nổi tiếng của một khách sạn được xếp hạng sao làm, đưa đến nơi vẫn còn nóng hổi, đầu tôm hùm trong bát cháo rất lớn, càng to như cái kéo trông rất oai phong. Hứa Tô kéo rèm ra, để mặc cho ánh mặt trời chiếu rọi căn nhà rộng lớn trống rỗng, sau đó hắn ngồi một mình ở phòng khách. Ăn hai miếng cháo thì chê nhạt, chạy vào bếp cương quyết đổ thêm mấy thìa muối.

Muối dốc thêm rất nhiều, cháo mặn đến mức vừa chát vừa đắng, hương vị giống hệt bánh bao hấp ngày xưa của Tô An Na. Hứa Tô nhớ lại những ngày khổ cực đã lâu không còn phải nếm, ngược lại làm hắn bình yên ngồi ở bên bàn, ăn từng miếng từng miếng, cảm thấy ngọt như đường.

Hắn biết, mặc dù đêm qua Phó Vân Hiến giận sắp phát điên, nhưng sau khi bình minh ló dạng, tất cả sẽ lật sang trang mới, không có bất cứ điều gì thay đổi.

Y vẫn là chú, hắn vẫn là cháu, y vẫn là người cao cao tại thượng quất một roi lại cho một viên kẹo, hắn vẫn là con chó vẫy đuôi mừng rỡ quanh chân chủ, bán rẻ tiếng cười đổi lấy ánh mắt đối phương.

Đây chính là cuộc sống của hắn, rất an nhàn, rất máu chó, rất tệ hại.

Hắn định trả con Cayenne cho Phó Ngọc Trí, hao xăng quá, không cân nổi, Hàn Kiện thì lại tạm thời có việc, đưa Hứa Tô tới ga tàu điện ngầm rồi mất hút. Nhân lúc còn ở trên mặt đất có sóng, Hứa Tô gọi điện cho Văn Quân, hỏi cô ta: “Hôm nay lão già chết tiệt có ở văn phòng không?”

Văn Quân không đáp mà hỏi vặc lại: “Cậu định từ chức hả?”

Hứa Tô ngẩn ra: “Từ chức? Sao tôi phải từ chức?”

Văn Quân nhanh mồm nhanh miệng: “Lanh tanh bành thế rồi còn không từ chức, thần kinh cậu thô đến độ nào vậy?”

Hứa Tô biết điều Văn Quân muốn nói là chuyện cái tát kia, hắn thầm nghĩ, tí chuyện như thế có là cái cứt gì, năm đó ông đây bị lão đ*t cho liệt lỗ hậu, suốt cả tháng trời đi ngoài ra máu, về sau rồi vẫn cun cút chạy về Quân Hán đấy thôi?

Hứa Tô không thể nói rõ những chuyện trong quá khứ với Văn Quân, chỉ có thể giả vờ cợt nhả không nghiêm túc qua điện thoại: “Còn chẳng phải vì thương cô em sao, nếu anh đây nói đi là đi, đêm hôm quạnh quẽ ai tới an ủi cô em?”

Văn Quân “Xí” một tiếng, nói “Ông chủ có ở văn phòng, Trịnh Thế Gia cũng tới rồi”, sau đó thì cúp máy.

Hứa Tô ngồi hút thuốc một mình ở ven đường một lát, còn nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị của Văn Quân, hắn chỉ có bằng cấp ba, hoàn toàn không có chuyên môn, nếu rời khỏi Quân Hán thì sẽ không thể nào tiến vào bất cứ văn phòng luật sư cấp bậc này nữa, tới công ty tư nhân quy mô nhỏ bình thường làm hành chính thì cũng được thôi, nhưng với kiểu tiêu pha của Tô An Na thì một nhân viên hành chính có nuôi nổi không?

Không khom lưng vì năm đấu gạo, đó là lời ăn nói ba hoa của những người chưa bao giờ từng trải qua nghèo túng bần cùng. Hứa Tô đã từng trải qua rồi, cái hồi Tô An Na thiếu nợ, giữa đêm hôm có người dùng gạch đập cửa sổ, vừa tỉnh ngủ đã thấy cửa nhà mình bị tạt một đống máu chó và phân người, cả ngày đều có côn đồ lưu manh đến gây rối, nói là Tô An Na quá già rồi đến làm đĩ còn không đủ tư cách, chỉ có thể đem bán sang Đông Nam Á đi làm thuê… Tô An Na khóc lóc nức nở, người ta vừa đi quay phắt sang tát thằng con trai hai cái, đổ lỗi cho hắn khoanh tay đứng nhìn ép mẹ ruột vào đường chết. Hứa Tô không thể đánh trả, chỉ có thể thở dài, nếu giết tôi mà bà trả nợ được thì bảo bọn họ giết tôi luôn đi…

Nhờ cậy đủ đường quan hệ, nghĩ hết đủ mọi phương pháp, cuối cùng Hứa Tô bí quá hoá liều, nghe lời giới thiệu của một tên lính giải ngũ tới hộp đêm làm bảo kê, quỳ xuống dâng thuốc gọi “đại ca” với người ta. Ban đầu hắn còn thắc mắc, cái xác ốm yếu gầy rạc của mình mà cũng có thể làm nghề này hay sao, ai ngờ đối phương lại nhắm trúng đặc điểm này của hắn. Ngày đó hắn theo tên lính giải ngũ kia cùng tới nơi khác lén trộm đồ, kêu là “hàng miễn thuế”, một lần vận chuyển thế này cũng kiếm rất khá, ai ngờ ông chủ lại mở cái bọc đó ra ngay trước mặt hắn, vậy mà tất cả đều là thuốc viên, là cái loại thuốc đó.

Hứa Tô không thể quen hơn với thứ thuốc viên này, nó hủy hoại vợ hiền con hiếu của Hứa Văn Quân, nó hủy hoại quãng đời hạnh phúc còn lại của Tô An Na, cũng hủy hoại tiền đồ nhung gấm của hắn.

Đối phương tâng bốc hắn tại chỗ, bảo bình thường bọn côn đồ đều là dạng bặm trợn mặt ngựa đầu trâu, dáng dấp không như hắn, khí chất sinh viên sạch sẽ gọn gàng, cảnh sát truy quét ma túy có gặp thì cũng sẽ không hoài nghi; nhưng quay đi đã chửi với người khác, rằng sinh viên chỗ nào chứ, thứ tiện chủng!

Hứa Tô rét run, hắn cảm thấy mình bị mắc trong một tấm lưới vận mệnh, hắn cố gắng hết sức tránh né giãy giụa, nhưng rồi đâu lại hoàn đấy, trăm sông vẫn đổ về một biển.

Cùng đường, hắn lại đi tìm Phó Vân Hiến, hắn khóc nấc mà nói, tôi thật sự hết cách rồi, thật sự hết cách rồi.

Chuyện vào tay Phó Vân Hiến, bỗng nhiên lập tức trở nên đơn giản. Tô An Na trực tiếp bị liệt vào “sổ đen” của sòng bài, ai xúi giục bà ta đánh bài thì chặt ngón tay kẻ đó, phong cách y như truy nã tội phạm quốc tế. Đợt đó Tô An Na muốn đánh lớn nhưng không một ai dám cho bà ta vay tiền, đánh tiền nhỏ thua cũng chẳng bao nhiêu, dần dần cơn nghiện cũng bớt dần.

Hai năm sau khi Hứa Tô đang ăn dưa hấu lạnh trong phòng hành chính của văn phòng Quân Hán, hắn nhìn thấy tên lính giải ngũ kia trên bản tin thời sự, chống trả bắt giữ vì buôn lậu thuốc phiện, bị bắn chết ngay tại hiện trường.

Hắn siết chặt cổ tay, hắn thổn thức, rằng hắn may mắn. Mọi người thường dùng vực thẳm như ẩn dụ cho hồng trần, quả đúng là chỉ cách nhau một đường lằn ranh.

Hoa lựu tháng năm rực rỡ khoe sắc, dù cho những nụ hoa ló đầu ra ở giữa không phải hoa lựu nhưng cũng vẫn đỏ chúm chím đáng yêu, đủ để thắp sáng tâm trạng u ám của một kẻ thất vọng nản lòng.

Một chiếc mô-tô lướt qua trước mắt Hứa Tô nhanh như chớp, loa phát ra âm thanh rất lớn:

Tiếng lòng này muốn em nghe thấy, tình yêu muốn để em nhìn thấy, chẳng sợ thừa nhận rằng với em anh đã có quá nhiều quyến luyến…

Bài hát cũ mèm này làm Hứa Tô nghe mà sởn da gà, cuối cùng hắn đứng dậy, đạp một cước vào cái thùng rác bên đường như đang tức giận.

Thực ra không như những gì Văn Quân nghĩ, cả đời này hắn đã định sẽ ngu ngốc đần độn bị nhốt trong cái cục diện bế tắc này, về quan hệ không rõ ràng hiện tại với Phó Vân Hiến, hắn còn có một suy nghĩ khác.

Hắn có một cuốn sổ trong túi quần, ghi lại toàn bộ tất cả số tiền ngoài lương mà mấy năm nay mượn của Phó Vân Hiến, kê ra thành một danh sách, tất cả các khoản không sót đồng nào, rõ ràng rành mạch, chi tiết và giả tạo.

Khoản nào ra khoản đó, Hứa Tô cho rằng lương tháng không thể coi như sự ban ơn từ đại luật sư Phó, phải coi là tiền công tay làm hàm nhai mấy năm nay của hắn. Mặc dù hắn làm quản lý hậu cần không có bằng cấp gì nhưng cách làm việc mấy năm nay đều mượt mà gọn ghẽ, có thể chăm lo cho mấy trăm miệng ăn của cả văn phòng Quân Hán từ trên xuống dưới, vẫn xứng đáng với chức vụ.

Thực ra Phó Vân Hiến từng nói hắn không phải trả khoản vay nặng lãi năm đó của Tô An Na, nhưng Hứa Tô khăng khăng muốn trả, cuối cùng bên cho vay nặng lãi giảm cho một phần, chỉ lấy tiền vốn còn bỏ qua tiền lãi. Làm công sáu năm ở Quân Hán, Hứa Tô chi tiêu dè sẻn, hắn đã trả được gần một triệu, số còn thiếu thì hiện tại thực sự không móc đâu ra.

Hứa Tô nghĩ một lát, hắn gọi điện thoại cho tên đồng bọn Bạch Mặc, trực tiếp nói giọng địa phương: “Tôi muốn vay tiền.”

Bạch Mặc không hề hỏi thêm: “Cần bao nhiêu?”

“Vay tầm sáu bảy trăm ngàn đi, có tiền xong thì chúng ta xóa bỏ thù xưa. Chuyện Bạch Tịnh nhà mấy người vẫn còn nợ tôi còn gì, tôi không thể gánh tội thay không công cho em gái anh được, cũng không phải đòi tiền anh, chờ đến khi tiền bạc dư dả thì chắc chắn sẽ trả lại.” Hứa Tô không hề khách sáo, thậm chí còn hơi ngang ngược, trước kia hắn cảm thấy người sống mà không có cốt khí thì vô nghĩa, giờ mới nhận ra người không có tiền còn vô nghĩa hơn. Đáng bị khinh miệt, bị giẫm đạp, bị coi là nghiễm nhiên.

“Ha, thằng nhãi cậu cũng gớm nhỉ! Đòi tiền thì cứ huỵch toẹt ra, bớt nói mấy câu thừa thãi đi!” Bạch Mặc là người thẳng thắn, bảo rằng tạm thời giờ không có nhiều tiền mặt như thế, giờ đưa cho hắn hai trăm ngàn trước, còn đâu chờ anh ta bán cổ phiếu xong sẽ lập tức đưa cho hắn.

Người ta vẫn nói “người cũ không còn, người mới không hơn”, ý là bạn mới thì không bằng bạn cũ, bạn cũ lại chẳng còn như ngày xưa. Lời này vừa thực tế lại vừa làm người ta buồn lòng, nhưng nếu đối tượng là Bạch Mặc thì Hứa Tô lại hoàn toàn không hề lo lắng chuyện này. Dù cả đời này hắn không còn qua lại với Bạch Tịnh nữa, Bạch Mặc vẫn luôn là người anh em thân thiết nhất của hắn, không có mâu thuẫn cách ngăn, không có kỳ hạn sử dụng.

Bạch Mặc mang tiền tới đưa, hai trăm ngàn nặng trịch cứ thế vào tay. Hứa Tô quay lại văn phòng, kiểm tra lại sổ sách, mang theo vali tiền đi tới cửa phòng làm việc của Phó Vân Hiến.

Hắn là người hẹp hòi, nói với Bạch Mặc là mình cần tiền mặt, để có thể mang một đống tiền tới nện thẳng vào mặt Phó Vân Hiến, ông nuôi tôi ấy hả? Dẹp!

Nghĩ thôi đã thấy hả hê.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5227 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4375 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter