Chương 5: Rửa sạch tang thi
Tang thi ở hành lang lầu sáu đã được cô rửa sạch qua.
Tô Hạm Nhất xuống lầu, mỗi tầng đều có tang thi đang du đãng.
Tô Hạm Nhất đi đường thực nhẹ, cơ hồ không có thanh âm, không gây lên động tĩnh quá lớn, liền đánh chết tang thi.
Còn dư lại tầng cuối cùng, cũng là tầng khó khăn nhất, mơ hồ còn nghe được âm thanh nhấm nuốt, trong cổ họng ngẫu nhiên phát ra tiếng gầm nhẹ, rất là hưng phấn.
Tô Hạm Nhất hơi hơi bình phục khẩu khí, hoạt động thân thể một chút, giết không ít tang thi, cô cảm thấy có điểm mệt.
Điều chỉnh tốt trạng thái, Tô Hạm Nhất từ chỗ ngoặt thang lầu đi ra.
Mưa còn chưa có ngừng, không trung một mảnh tối tăm, Tô Hạm Nhất không dám làm ra thanh âm, đèn cảm ứng không hoạt động, đại sảnh không có nhiều ít ánh sáng, nương theo ánh sáng đèn pin, Tô Hạm Nhất thấy máu loãng chảy đầy đất.
Mấy cái tang thi đang gặm một bộ khung xương không còn dư lại bao nhiêu huyết nhục, xương cốt bị gặm sạch sẽ rơi rớt tan tác một bên, còn có một cái nhỏ gầy tang thi chính vụng về quỳ trên mặt đất liếm máu loãng, bộ dáng thành kính lại hưng phấn làm người lông tơ dựng đứng.
Nhưng cảnh tượng khiến người ta càng sợ hãi, Tô Hạm Nhất đều đã trải qua.
Ở thế giới đầu tiên, kết cục của cô là bị tang thi ăn luôn.
Sau cô dùng rất nhiều thời gian, mới làm chính mình không làm ác mộng, làm chính mình có can đảm giết tang thi.
Phía trước có một đám tang thi, số lượng nhiều lại tập trung, vô pháp một lần giết sạch, cô vừa mới trọng sinh, thủy hệ dị năng ban đầu trừ bỏ lấy tới để uống, không có chút lực công kích nào, chỉ có thể cận chiến.
Tô Hạm Nhất chậm rãi tới gần, tính toán trước hấp dẫn mấy chỉ tang thi lại đây giải quyết, sau đó thu thập phần còn lại.
Đột nhiên, một chuỗi âm nhạc vang lên.
Tại hành lang âm trầm hẹp dài, khiến cho tiếng nhạc càng thêm vang dội.
Mấy chỉ tang thi cơ hồ nháy mắt dừng lại động tác ăn cơm, đồng thời nhìn về phương hướng âm thanh, cũng chính là Tô Hạm Nhất.
Mấy chỉ tang thi nhốt trong phòng cũng hưng phấn gào rống lên, còn dùng sức đụng vào cửa.
Mẹ nó!
Tô Hạm Nhất thấp giọng mắng, vừa rồi cô giống như thuận tay đem điện thoại bỏ vào túi.
Không phải nói hiện tại tín hiệu internet phi thường kém, điện thoại, tin nhắn đều không nhận được sao?
Chỉ tang thi đầu tiên đã xông tới, cô không có thời gian dò hỏi Tiểu Tây.
Tô Hạm Nhất mới vừa huy đao chém chết một con, dư lại mấy chỉ liền theo sát mà đến.
Tiếng chuông di động vẫn luôn ở kêu, dường như sợ tang thi không tìm thấy cô ở đâu.
Cố tình hiện tại cô vội thật sự, kéo không ra thời gian để thu thập chiếc di động rác này.
Số lượng tang thi quá nhiều, hiện tại tố chất thân thể của cô làm không được nhẹ nhàng giết chết này đó tang thi, chỉ có thể không ngừng lui lại.
Hai bên đại sảnh chất đầy các loại tạp vật, báo chí, món đồ chơi của trẻ con, thậm chí là xe điện. Tô Hạm Nhất đẩy ngã này đó tạp vật, ban đầu tang thi còn khá ngốc, chúng sẽ không quẹo vào mà vẫn tiếp tục bước tiếp, dễ dàng bị chướng ngại vật phía trước vướng ngã.
(tấu chương xong)
Tô Hạm Nhất xuống lầu, mỗi tầng đều có tang thi đang du đãng.
Tô Hạm Nhất đi đường thực nhẹ, cơ hồ không có thanh âm, không gây lên động tĩnh quá lớn, liền đánh chết tang thi.
Còn dư lại tầng cuối cùng, cũng là tầng khó khăn nhất, mơ hồ còn nghe được âm thanh nhấm nuốt, trong cổ họng ngẫu nhiên phát ra tiếng gầm nhẹ, rất là hưng phấn.
Tô Hạm Nhất hơi hơi bình phục khẩu khí, hoạt động thân thể một chút, giết không ít tang thi, cô cảm thấy có điểm mệt.
Điều chỉnh tốt trạng thái, Tô Hạm Nhất từ chỗ ngoặt thang lầu đi ra.
Mưa còn chưa có ngừng, không trung một mảnh tối tăm, Tô Hạm Nhất không dám làm ra thanh âm, đèn cảm ứng không hoạt động, đại sảnh không có nhiều ít ánh sáng, nương theo ánh sáng đèn pin, Tô Hạm Nhất thấy máu loãng chảy đầy đất.
Mấy cái tang thi đang gặm một bộ khung xương không còn dư lại bao nhiêu huyết nhục, xương cốt bị gặm sạch sẽ rơi rớt tan tác một bên, còn có một cái nhỏ gầy tang thi chính vụng về quỳ trên mặt đất liếm máu loãng, bộ dáng thành kính lại hưng phấn làm người lông tơ dựng đứng.
Nhưng cảnh tượng khiến người ta càng sợ hãi, Tô Hạm Nhất đều đã trải qua.
Ở thế giới đầu tiên, kết cục của cô là bị tang thi ăn luôn.
Sau cô dùng rất nhiều thời gian, mới làm chính mình không làm ác mộng, làm chính mình có can đảm giết tang thi.
Phía trước có một đám tang thi, số lượng nhiều lại tập trung, vô pháp một lần giết sạch, cô vừa mới trọng sinh, thủy hệ dị năng ban đầu trừ bỏ lấy tới để uống, không có chút lực công kích nào, chỉ có thể cận chiến.
Tô Hạm Nhất chậm rãi tới gần, tính toán trước hấp dẫn mấy chỉ tang thi lại đây giải quyết, sau đó thu thập phần còn lại.
Đột nhiên, một chuỗi âm nhạc vang lên.
Tại hành lang âm trầm hẹp dài, khiến cho tiếng nhạc càng thêm vang dội.
Mấy chỉ tang thi cơ hồ nháy mắt dừng lại động tác ăn cơm, đồng thời nhìn về phương hướng âm thanh, cũng chính là Tô Hạm Nhất.
Mấy chỉ tang thi nhốt trong phòng cũng hưng phấn gào rống lên, còn dùng sức đụng vào cửa.
Mẹ nó!
Tô Hạm Nhất thấp giọng mắng, vừa rồi cô giống như thuận tay đem điện thoại bỏ vào túi.
Không phải nói hiện tại tín hiệu internet phi thường kém, điện thoại, tin nhắn đều không nhận được sao?
Chỉ tang thi đầu tiên đã xông tới, cô không có thời gian dò hỏi Tiểu Tây.
Tô Hạm Nhất mới vừa huy đao chém chết một con, dư lại mấy chỉ liền theo sát mà đến.
Tiếng chuông di động vẫn luôn ở kêu, dường như sợ tang thi không tìm thấy cô ở đâu.
Cố tình hiện tại cô vội thật sự, kéo không ra thời gian để thu thập chiếc di động rác này.
Số lượng tang thi quá nhiều, hiện tại tố chất thân thể của cô làm không được nhẹ nhàng giết chết này đó tang thi, chỉ có thể không ngừng lui lại.
Hai bên đại sảnh chất đầy các loại tạp vật, báo chí, món đồ chơi của trẻ con, thậm chí là xe điện. Tô Hạm Nhất đẩy ngã này đó tạp vật, ban đầu tang thi còn khá ngốc, chúng sẽ không quẹo vào mà vẫn tiếp tục bước tiếp, dễ dàng bị chướng ngại vật phía trước vướng ngã.
(tấu chương xong)