Chương 52: Lời khai (1)
Tả Minh Nhiên bớt chút thời gian lên Weibo bằng nick phụ, Thời Song Hạ và Yến Vân Dương đang trên máy bay đến thành phố Y nên không liên lạc được, trái lại Ôn Phỉ Phỉ đang quay phim ở phim trường nhắn tin cho cô rất nhiều.
Tả Minh Nhiên chọn một số việc không quan trọng lắm trả lời, bên kia vẫn chưa có động tĩnh gì, chắc đang bận quay phim. Tả Minh Nhiên đặt điện thoại sang bên, đi đến phòng tắm tắm rửa.
Với tư cách là người trong cuộc, Tả Minh Nhiên phải đến đồn cảnh sát một chuyến, không riêng gì cô mà một số người với tư cách là nhân chứng cũng phải đến cho lời khai. Nhưng vì trên người mọi người ai cũng đều dính bùn đất không sạch sẽ nên trừ Phạm Chân Chân, những người khác đều đến khách sạn gần đó thay quần áo.
Thay quần áo xong ra ngoài, ở trên xe ngồi lướt Weibo, tin nhắn Ôn Phỉ Phỉ gửi đến, cảm thán cô có một đám người thân không biết xấu hổ, thật sự toàn cực phẩm, sau đó hỏi cô định làm gì.
Chút chuyện này không tính là bí mật, Tả Minh Nhiên nói thẳng: "Ra toà chứ sao, còn có thể làm gì? Hơn nữa bọn họ còn thiếu chị hơn mười vạn tiền bồi thường chưa trả."
Năm cha mẹ nguyên chủ bất hạnh bị tai nạn xe cộ qua đời, nguyên chủ chưa đủ mười tám tuổi, theo luật pháp cần có người giám hộ. Mấy vị thân thích tốt bụng đó không chỉ muốn mười vạn tiền bồi thường mà phải nhận thêm một gánh nặng, sau đó, người chú trên danh nghĩa của cô, không biết nghe từ chỗ nào nói có tiền bồi thường, thừa dịp những người kia không kịp phản ứng, đút lót làm thủ tục giám hộ, sau khi tám mươi vạn tiền bồi thường đến tay thì mua cho cô một căn nhà nhỏ, còn mua nhà đang tranh chấp.
Tám mươi vạn ở mười năm trước không hề nhỏ, đáng tiếc không có liên quan gì quá lớn đến "Tả Minh Nhiên", vì cha mẹ mất chưa đến một năm "cô" vì nhiều loại nguyên nhân không thể tiếp tục học cấp ba, sau đó ra ngoài làm công, cuối cùng gặp Thời Song Hạ, chông chênh nhiều năm cũng coi như đạt được kết quả không tệ.
Những chuyện lúc trước, trong suy nghĩ Tả Minh Nhiên nó chỉ là ký ức của người khác, cô kể dăm ba câu đều không ẩn chứa sự đau lòng, phảng phất thật sự như lời cô, đã bao năm trôi qua, thù bao nhiêu, oán nặng thế nào cũng đều có thể bình tĩnh đối mặt.
Đám người trên mạng kia mắng cô photoshop di ảnh cha mẹ, chuyện quan trọng đều lôi cái chết ra nói, nếu đúng thì không biết cô đã chết đi sống lại bao nhiêu lần.
Cô nói nhẹ nhàng, Ôn Phỉ Phỉ nghe thì rất tức giận, nhưng vì đang ở phim trường không thể oán trách nên chỉ có thể thông qua đánh chữ biểu đạt sự giận dữ của mình, "Bọn họ quả thật không biết xấu hổ rồi? Ai cho bọn họ dũng khí bôi đen chị trên mạng chứ? Bọn họ là kẻ ăn cháo đá bát mới đúng!"
Ôn đại tiểu thư cả đời được người khác sủng ái, dù là khi gia nhập vào giới giải trí cũng có người bảo vệ, không trải qua quá nhiều mặt tối tăm, tức giận cũng chỉ nói được mấy câu như thế, nhưng xem qua có khi còn tức giận hơn người trong cuộc, đến cuối cùng vẫn là Tả Minh Nhiên an ủi cô nàng, "Không sao, chuyện này sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu, hiện tại bọn họ cãi nhau trên mạng cũng vô ích, đợi xử lý xong việc bên này, trở về sẽ xử lý bọn họ sau."
Nhắc đến chuyện này, Ôn Phỉ Phỉ mới nhớ đến một cái hot search khác, "Giờ nói đến chương trình thực tế kìa của chị, tình hình thế nào rồi? Nghe nói Phạm Chân Chân đã bị bắt?"
Ở đây có quá nhiều phóng viên, tin tức hoàn toàn không đ.è xuống được, trong chốc lát đã truyền khắp trời nam đất bắc, tính tò mò của Ôn Phỉ Phỉ không giảm, "Không phải hình tượng bình thường của cô ta là thiên kim nhà giàu, tiểu thư được nuông chiều từ bé sao? Sao lại lăn lên chương trình pháp luật và đời sống thế này, cô ta chuẩn bị dấn thân vào hội "sao phạm pháp" luôn à?"
Tả Minh Nhiên bị cách nói này chọc cười, xem ra bình thường Ôn Phỉ Phỉ trốn việc lên mạng không ít.
Cô đã xem tin khiến Phạm Chân Chân lên hot search rồi, là một video clip ngắn, quay tức lúc mọi người từ trên núi xuống, kết quả quay được toàn cảnh Phạm Chân Chân bị cảnh sát bắt.
Người ở hiện trường đông nghẹt, chiếc còng tay màu trắng bạc treo trên cổ tay của Phạm Chân Chân là độc nhất vô nhị, bị cư dân mạng chụp màn hình và khoanh tròn đỏ lên, ai không biết còn tưởng đây là điểm thi Đại học năm nay.
Thời gian Phạm Chân Chân ra mắt không dài lắm nhưng điểm xuất phát của cô ta cao chót vót, lúc người khác đang lãng phí ba bốn năm ở tuyến sáu, cô ta đã bắt được các loại tài nguyên, tổ chức sinh nhật toàn là nhân vật nổi tiếng, vô hình tuyên bố cô ta giàu nứt đố đổ vách, xác nhận hình tượng tiểu công chúa.
Vốn dĩ, dù Phạm Chân Chân thể hiện như thế nào, cũng chỉ có thể nói rằng cô ta có tư cách để làm thế, cũng không cản trở đến ai nhưng hết lần này đến lần khác fan của cô ta lại không biết chừng mực, từ khi bắt đầu chương trình tuyển chọn đã giẫm đạp đồng đội, sau khi ra mắt thì chơi chiêu trò với tiền bối, không nói những thứ khác, chỉ những thứ này đã khiến không ít người chán ghét.
Trong cộng đồng fan hâm mộ có câu, hành vi của fan không tính cho thần tượng. Nhưng câu này cũng phải tùy tình huống, fan Phạm Chân Chân trước giờ công kích nhiều người như vậy, nếu Phạm Chân Chân chịu đứng ra nói một câu rõ ràng cũng sẽ không khiến hai bên ồn ào như nước với lửa, chứ đừng nói đến việc lâu lâu Phạm Chân Chân lại góp thêm củi lửa.
Hôm nay thời thế thay đổi, thấy Phạm Chân Chân làm việc xấu bị lên hot search, nhóm fan trước kia bị ức hiếp mặc kệ có thù oán thật không, hiếm khi có chung mối thù, đè fan Phạm Chân Chân xuống đánh một trận.
Cho tới giờ fandom Phạm Chân Chân chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, nhưng không giải thích được video, bọn họ chỉ có thể yên lặng nhìn dân cư mạng mắng, điên cuồng chất vấn đòi tổ tiết mục trả lại một câu công bằng, đa số đều là khí thế người lớn trong nhà "Con nhà chúng tôi tốt như thế sao đến chỗ mấy người lại gặp chuyện không may".
Tổ tiết mục khó mà giải thích, không xem dự báo thời tiết khiến nghệ sĩ không xuống núi được, hiện tại còn bị fan Phạm Chân Chân chất vấn. Đừng nói cái khác, chỉ nói về Phạm Chân Chân, không nói đến fan, ngay cả tổ tiết mục cũng muốn biết đã xảy ra chuyện gì, lúc xe cảnh sát đến, có cả chục con mắt nhìn bọn họ, làm bọn họ sợ tới mức còn tưởng rằng trong nhóm nhân viên công tác có tội phạm truy nã.
Hiện tại nhìn lại, còn hơn cả việc có tội phạm truy nã nữa!
Lúc ở chân núi, chỉ có Tả Minh Nhiên ở cùng chỗ với Phạm Chân Chân, Ân Như Tâm ở cùng với một vị khách mời khác, cùng với bốn cameraman của từng người.
Chắc chắn bọn họ hỏi nghệ sĩ sẽ không được điều gì, tổ tiết mục chỉ có thể đặt tầm mắt lên bốn cameraman, kết quả không nghĩ đến chính là bốn người đều im thin thít, hỏi cả buổi cũng không lộ ra chút nào, cuối cùng vẫn có người không nhịn được, uyển chuyển nhắc nhở tổ tiết mục phải tránh liên hệ với chuyện này, tốt nhất là loại cắt đứt rõ ràng.
Đều là người lặn ngụp trong giới, kỹ năng tránh xa chuyện phiền phức đã là đạt đỉnh điểm, có những lời này, tổ tiết mục cũng hiểu được có ý gì.
Thần tiên đánh nhau, người thường như bọn họ tránh được bao xa thì tránh.
Lúc này tổ tiết mục cũng không sợ bị fan Phạm Chân Chân mắng, suy nghĩ viết một thông báo, ý nghĩa vô cùng dễ hiểu, tổng kết bằng ba câu, đừng hỏi tôi, tôi không biết, không quản được.
Lúc Tả Minh Nhiên đến đồn cảnh sát, vừa hay thấy fan Phạm Chân Chân mang nồi ném lên người Ân Như Tâm, thậm chí còn mắng Ân Như Tâm bụng dạ khó lường, hãm hại Phạm Chân Chân, nguyên nhân kết luận đều có đủ.
Tuyệt đối không nghĩ đến, quá trình thay đổi nhưng kết cục Ân Như Tâm đội nồi lại không đổi chút nào.
Mọi việc trước mắt vẫn không thể cho bên ngoài biết, Tả Minh Nhiên tùy tiện dùng mấy cớ linh tinh bỏ qua, cũng may Ôn Phỉ Phỉ không phải người truy cứu ngọn nguồn, trò chuyện vài câu rồi tiếp tục quay phim.
Tả Minh Nhiên và An Kỳ đi vào đồn cảnh sát.
Đồn cảnh sát sớm đã bị phóng viên nghe tin tức bao quanh, Tả Minh Nhiên đeo kính râm đi vào thiếu chút nữa đã bị đèn flash loá mù mắt.
Viết xong lời khai, Tả Minh Nhiên đưa video bằng chứng cho cảnh sát. Lần đầu cô vào đồn cảnh sát cho lời khai, còn là thân phận người bị hại, cô còn cho rằng sẽ rất phức tạp nhưng không ngờ lại nhanh hơn dự kiến.
Có lẽ nghĩ đến thân phận nữ minh tinh của Tả Minh Nhiên, người phụ trách ghi nhận lời khai cho cô là một nữ đồng chí, nghe vậy cười nói: "Lần đầu tôi gặp vụ án thế này, người bị hại, nghi phạm, chứng cứ phạm tội, nhân chứng đều không cần tìm, chỉ thiếu mỗi việc đưa thẳng đến đồn chúng tôi thôi."
Tả Minh Nhiên không biết nghĩ gì mà bật cười, người một nhà nên đoàn tụ.
Những người khác ở đó cũng được gọi đến, trong phần lớn khách mời Tả Minh Nhiên không biết, có người lấy cớ mình bị cận thị không nhìn xa được, hoàn toàn không thấy gì cho nên không thể nào làm nhân chứng. Một người đi theo cũng bắt chước bảo anh ta cũng không thấy gì. Đối với loại người này, cảnh sát cũng không có cách nào, chỉ có thể để họ rời đi.
Mấy người ở lại, đương nhiên không cần nói đến Ân Như Tâm, mà cameraman trẻ tuổi kia, máy quay trong tay anh ta, anh ta nói mình không thấy sẽ không ai tin, chỉ có thể thành thật ở lại viết lời khai. Điều Tả Minh Nhiên không nghĩ đến chính là hai người phía sau, dù sao chuyện này liên lụy đến nhà họ Phạm và nhà họ Yến, cả hai đều không phải là nhân vật dễ trêu chọc, hai người lúc trước vì hiểu điểm này nên mới giả ngủ, mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào thì cũng đều không làm mích lòng ai.
Cô nghĩ, chỉ có thể kết luận thành nguyên nhân là bởi nhân duyên Phạm Chân Chân quá kém.
Người đại diện Tôn Khải của Phạm Chân Chân đã ở đồn cảnh sát, cùng với anh ta còn có một luật sư.
Nhìn thấy Tả Minh Nhiên, nét mặt Tôn Khải có chút không nén được giận.
Từ lúc trên núi xuống đến giờ đã lâu, đủ thời gian cho anh ta biết rõ chân tướng, nếu không cũng sẽ không nhanh chóng mời luật sư đến giúp Phạm Chân Chân thoát tội.
Tả Minh Nhiên nhớ lại mấy bộ phim truyền hình mình đã xem, đột nhiên cảm thấy không phải cô không thể mời luật sư đến nhưng ở thành phố Y cô không quen biết ai, trong chốc lát quả thật không biết nên đi đâu tìm luật sư đáng tin.
An Kỳ ở phía sau dường như nhìn ra suy nghĩ của cô, thấp giọng nói: "Chị Nhiên, chắc chắn chị Hạ đã tìm luật sư rồi, chúng ta chỉ cần chờ là được."
Tả Minh Nhiên "Ah" một tiếng, nghĩ đến Thời Song Hạ sau khi nhận được tin báo mình bị đẩy xuống núi mới đến, theo tính cách của chị ấy, quả thật có khả năng dắt theo luật sư bay sang đây.
Tả Minh Nhiên chọn một số việc không quan trọng lắm trả lời, bên kia vẫn chưa có động tĩnh gì, chắc đang bận quay phim. Tả Minh Nhiên đặt điện thoại sang bên, đi đến phòng tắm tắm rửa.
Với tư cách là người trong cuộc, Tả Minh Nhiên phải đến đồn cảnh sát một chuyến, không riêng gì cô mà một số người với tư cách là nhân chứng cũng phải đến cho lời khai. Nhưng vì trên người mọi người ai cũng đều dính bùn đất không sạch sẽ nên trừ Phạm Chân Chân, những người khác đều đến khách sạn gần đó thay quần áo.
Thay quần áo xong ra ngoài, ở trên xe ngồi lướt Weibo, tin nhắn Ôn Phỉ Phỉ gửi đến, cảm thán cô có một đám người thân không biết xấu hổ, thật sự toàn cực phẩm, sau đó hỏi cô định làm gì.
Chút chuyện này không tính là bí mật, Tả Minh Nhiên nói thẳng: "Ra toà chứ sao, còn có thể làm gì? Hơn nữa bọn họ còn thiếu chị hơn mười vạn tiền bồi thường chưa trả."
Năm cha mẹ nguyên chủ bất hạnh bị tai nạn xe cộ qua đời, nguyên chủ chưa đủ mười tám tuổi, theo luật pháp cần có người giám hộ. Mấy vị thân thích tốt bụng đó không chỉ muốn mười vạn tiền bồi thường mà phải nhận thêm một gánh nặng, sau đó, người chú trên danh nghĩa của cô, không biết nghe từ chỗ nào nói có tiền bồi thường, thừa dịp những người kia không kịp phản ứng, đút lót làm thủ tục giám hộ, sau khi tám mươi vạn tiền bồi thường đến tay thì mua cho cô một căn nhà nhỏ, còn mua nhà đang tranh chấp.
Tám mươi vạn ở mười năm trước không hề nhỏ, đáng tiếc không có liên quan gì quá lớn đến "Tả Minh Nhiên", vì cha mẹ mất chưa đến một năm "cô" vì nhiều loại nguyên nhân không thể tiếp tục học cấp ba, sau đó ra ngoài làm công, cuối cùng gặp Thời Song Hạ, chông chênh nhiều năm cũng coi như đạt được kết quả không tệ.
Những chuyện lúc trước, trong suy nghĩ Tả Minh Nhiên nó chỉ là ký ức của người khác, cô kể dăm ba câu đều không ẩn chứa sự đau lòng, phảng phất thật sự như lời cô, đã bao năm trôi qua, thù bao nhiêu, oán nặng thế nào cũng đều có thể bình tĩnh đối mặt.
Đám người trên mạng kia mắng cô photoshop di ảnh cha mẹ, chuyện quan trọng đều lôi cái chết ra nói, nếu đúng thì không biết cô đã chết đi sống lại bao nhiêu lần.
Cô nói nhẹ nhàng, Ôn Phỉ Phỉ nghe thì rất tức giận, nhưng vì đang ở phim trường không thể oán trách nên chỉ có thể thông qua đánh chữ biểu đạt sự giận dữ của mình, "Bọn họ quả thật không biết xấu hổ rồi? Ai cho bọn họ dũng khí bôi đen chị trên mạng chứ? Bọn họ là kẻ ăn cháo đá bát mới đúng!"
Ôn đại tiểu thư cả đời được người khác sủng ái, dù là khi gia nhập vào giới giải trí cũng có người bảo vệ, không trải qua quá nhiều mặt tối tăm, tức giận cũng chỉ nói được mấy câu như thế, nhưng xem qua có khi còn tức giận hơn người trong cuộc, đến cuối cùng vẫn là Tả Minh Nhiên an ủi cô nàng, "Không sao, chuyện này sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu, hiện tại bọn họ cãi nhau trên mạng cũng vô ích, đợi xử lý xong việc bên này, trở về sẽ xử lý bọn họ sau."
Nhắc đến chuyện này, Ôn Phỉ Phỉ mới nhớ đến một cái hot search khác, "Giờ nói đến chương trình thực tế kìa của chị, tình hình thế nào rồi? Nghe nói Phạm Chân Chân đã bị bắt?"
Ở đây có quá nhiều phóng viên, tin tức hoàn toàn không đ.è xuống được, trong chốc lát đã truyền khắp trời nam đất bắc, tính tò mò của Ôn Phỉ Phỉ không giảm, "Không phải hình tượng bình thường của cô ta là thiên kim nhà giàu, tiểu thư được nuông chiều từ bé sao? Sao lại lăn lên chương trình pháp luật và đời sống thế này, cô ta chuẩn bị dấn thân vào hội "sao phạm pháp" luôn à?"
Tả Minh Nhiên bị cách nói này chọc cười, xem ra bình thường Ôn Phỉ Phỉ trốn việc lên mạng không ít.
Cô đã xem tin khiến Phạm Chân Chân lên hot search rồi, là một video clip ngắn, quay tức lúc mọi người từ trên núi xuống, kết quả quay được toàn cảnh Phạm Chân Chân bị cảnh sát bắt.
Người ở hiện trường đông nghẹt, chiếc còng tay màu trắng bạc treo trên cổ tay của Phạm Chân Chân là độc nhất vô nhị, bị cư dân mạng chụp màn hình và khoanh tròn đỏ lên, ai không biết còn tưởng đây là điểm thi Đại học năm nay.
Thời gian Phạm Chân Chân ra mắt không dài lắm nhưng điểm xuất phát của cô ta cao chót vót, lúc người khác đang lãng phí ba bốn năm ở tuyến sáu, cô ta đã bắt được các loại tài nguyên, tổ chức sinh nhật toàn là nhân vật nổi tiếng, vô hình tuyên bố cô ta giàu nứt đố đổ vách, xác nhận hình tượng tiểu công chúa.
Vốn dĩ, dù Phạm Chân Chân thể hiện như thế nào, cũng chỉ có thể nói rằng cô ta có tư cách để làm thế, cũng không cản trở đến ai nhưng hết lần này đến lần khác fan của cô ta lại không biết chừng mực, từ khi bắt đầu chương trình tuyển chọn đã giẫm đạp đồng đội, sau khi ra mắt thì chơi chiêu trò với tiền bối, không nói những thứ khác, chỉ những thứ này đã khiến không ít người chán ghét.
Trong cộng đồng fan hâm mộ có câu, hành vi của fan không tính cho thần tượng. Nhưng câu này cũng phải tùy tình huống, fan Phạm Chân Chân trước giờ công kích nhiều người như vậy, nếu Phạm Chân Chân chịu đứng ra nói một câu rõ ràng cũng sẽ không khiến hai bên ồn ào như nước với lửa, chứ đừng nói đến việc lâu lâu Phạm Chân Chân lại góp thêm củi lửa.
Hôm nay thời thế thay đổi, thấy Phạm Chân Chân làm việc xấu bị lên hot search, nhóm fan trước kia bị ức hiếp mặc kệ có thù oán thật không, hiếm khi có chung mối thù, đè fan Phạm Chân Chân xuống đánh một trận.
Cho tới giờ fandom Phạm Chân Chân chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, nhưng không giải thích được video, bọn họ chỉ có thể yên lặng nhìn dân cư mạng mắng, điên cuồng chất vấn đòi tổ tiết mục trả lại một câu công bằng, đa số đều là khí thế người lớn trong nhà "Con nhà chúng tôi tốt như thế sao đến chỗ mấy người lại gặp chuyện không may".
Tổ tiết mục khó mà giải thích, không xem dự báo thời tiết khiến nghệ sĩ không xuống núi được, hiện tại còn bị fan Phạm Chân Chân chất vấn. Đừng nói cái khác, chỉ nói về Phạm Chân Chân, không nói đến fan, ngay cả tổ tiết mục cũng muốn biết đã xảy ra chuyện gì, lúc xe cảnh sát đến, có cả chục con mắt nhìn bọn họ, làm bọn họ sợ tới mức còn tưởng rằng trong nhóm nhân viên công tác có tội phạm truy nã.
Hiện tại nhìn lại, còn hơn cả việc có tội phạm truy nã nữa!
Lúc ở chân núi, chỉ có Tả Minh Nhiên ở cùng chỗ với Phạm Chân Chân, Ân Như Tâm ở cùng với một vị khách mời khác, cùng với bốn cameraman của từng người.
Chắc chắn bọn họ hỏi nghệ sĩ sẽ không được điều gì, tổ tiết mục chỉ có thể đặt tầm mắt lên bốn cameraman, kết quả không nghĩ đến chính là bốn người đều im thin thít, hỏi cả buổi cũng không lộ ra chút nào, cuối cùng vẫn có người không nhịn được, uyển chuyển nhắc nhở tổ tiết mục phải tránh liên hệ với chuyện này, tốt nhất là loại cắt đứt rõ ràng.
Đều là người lặn ngụp trong giới, kỹ năng tránh xa chuyện phiền phức đã là đạt đỉnh điểm, có những lời này, tổ tiết mục cũng hiểu được có ý gì.
Thần tiên đánh nhau, người thường như bọn họ tránh được bao xa thì tránh.
Lúc này tổ tiết mục cũng không sợ bị fan Phạm Chân Chân mắng, suy nghĩ viết một thông báo, ý nghĩa vô cùng dễ hiểu, tổng kết bằng ba câu, đừng hỏi tôi, tôi không biết, không quản được.
Lúc Tả Minh Nhiên đến đồn cảnh sát, vừa hay thấy fan Phạm Chân Chân mang nồi ném lên người Ân Như Tâm, thậm chí còn mắng Ân Như Tâm bụng dạ khó lường, hãm hại Phạm Chân Chân, nguyên nhân kết luận đều có đủ.
Tuyệt đối không nghĩ đến, quá trình thay đổi nhưng kết cục Ân Như Tâm đội nồi lại không đổi chút nào.
Mọi việc trước mắt vẫn không thể cho bên ngoài biết, Tả Minh Nhiên tùy tiện dùng mấy cớ linh tinh bỏ qua, cũng may Ôn Phỉ Phỉ không phải người truy cứu ngọn nguồn, trò chuyện vài câu rồi tiếp tục quay phim.
Tả Minh Nhiên và An Kỳ đi vào đồn cảnh sát.
Đồn cảnh sát sớm đã bị phóng viên nghe tin tức bao quanh, Tả Minh Nhiên đeo kính râm đi vào thiếu chút nữa đã bị đèn flash loá mù mắt.
Viết xong lời khai, Tả Minh Nhiên đưa video bằng chứng cho cảnh sát. Lần đầu cô vào đồn cảnh sát cho lời khai, còn là thân phận người bị hại, cô còn cho rằng sẽ rất phức tạp nhưng không ngờ lại nhanh hơn dự kiến.
Có lẽ nghĩ đến thân phận nữ minh tinh của Tả Minh Nhiên, người phụ trách ghi nhận lời khai cho cô là một nữ đồng chí, nghe vậy cười nói: "Lần đầu tôi gặp vụ án thế này, người bị hại, nghi phạm, chứng cứ phạm tội, nhân chứng đều không cần tìm, chỉ thiếu mỗi việc đưa thẳng đến đồn chúng tôi thôi."
Tả Minh Nhiên không biết nghĩ gì mà bật cười, người một nhà nên đoàn tụ.
Những người khác ở đó cũng được gọi đến, trong phần lớn khách mời Tả Minh Nhiên không biết, có người lấy cớ mình bị cận thị không nhìn xa được, hoàn toàn không thấy gì cho nên không thể nào làm nhân chứng. Một người đi theo cũng bắt chước bảo anh ta cũng không thấy gì. Đối với loại người này, cảnh sát cũng không có cách nào, chỉ có thể để họ rời đi.
Mấy người ở lại, đương nhiên không cần nói đến Ân Như Tâm, mà cameraman trẻ tuổi kia, máy quay trong tay anh ta, anh ta nói mình không thấy sẽ không ai tin, chỉ có thể thành thật ở lại viết lời khai. Điều Tả Minh Nhiên không nghĩ đến chính là hai người phía sau, dù sao chuyện này liên lụy đến nhà họ Phạm và nhà họ Yến, cả hai đều không phải là nhân vật dễ trêu chọc, hai người lúc trước vì hiểu điểm này nên mới giả ngủ, mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào thì cũng đều không làm mích lòng ai.
Cô nghĩ, chỉ có thể kết luận thành nguyên nhân là bởi nhân duyên Phạm Chân Chân quá kém.
Người đại diện Tôn Khải của Phạm Chân Chân đã ở đồn cảnh sát, cùng với anh ta còn có một luật sư.
Nhìn thấy Tả Minh Nhiên, nét mặt Tôn Khải có chút không nén được giận.
Từ lúc trên núi xuống đến giờ đã lâu, đủ thời gian cho anh ta biết rõ chân tướng, nếu không cũng sẽ không nhanh chóng mời luật sư đến giúp Phạm Chân Chân thoát tội.
Tả Minh Nhiên nhớ lại mấy bộ phim truyền hình mình đã xem, đột nhiên cảm thấy không phải cô không thể mời luật sư đến nhưng ở thành phố Y cô không quen biết ai, trong chốc lát quả thật không biết nên đi đâu tìm luật sư đáng tin.
An Kỳ ở phía sau dường như nhìn ra suy nghĩ của cô, thấp giọng nói: "Chị Nhiên, chắc chắn chị Hạ đã tìm luật sư rồi, chúng ta chỉ cần chờ là được."
Tả Minh Nhiên "Ah" một tiếng, nghĩ đến Thời Song Hạ sau khi nhận được tin báo mình bị đẩy xuống núi mới đến, theo tính cách của chị ấy, quả thật có khả năng dắt theo luật sư bay sang đây.