Chương 6
Lúc Hạ Ngôn tỉnh lại phát hiện mình vẫn chưa chết mà đang ở trong một hang động u tối và ẩm thấp dưới lòng đất.
Ở chỗ cách anh không xa, một cái bóng thật dài đang đi tới đi lui.
Anh vừa chống tay ngồi dậy, bóng đen đó lập tức dừng lại rồi nhanh chóng đi đến trước mặt anh.
Thân thể nhỏ nhưng lại dài được bao bọc trong lớp vảy cứng, cái miệng nhỏ và mỏng, ngoại hình quen thuộc đó.
Là con tê tê dị hình bắt cóc anh khỏi hang quái vật!
Nó lại gần nhìn Hạ Ngôn, cặp mắt hơi chớp, chân trước khẽ vỗ như đang cực kỳ vui vẻ, sau vài tiếng kêu trầm thấp nó duỗi ra đầu lưỡi dài định cạy cái miệng đóng chặt của Hạ Ngôn!
Hạ Ngôn trừng to mắt, cho dù đang run rẩy cũng nhất quyết không chịu mở miệng, nhưng giây tiếp theo, anh lại nhìn thấy một đám mối và côn trùng nhỏ kỳ lạ không biết tên trên chiếc lưỡi đó...
Vốn dĩ đang bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, Hạ Ngôn buồn nôn muốn ói.
Anh vội vàng giơ móng vuốt đẩy cái lưỡi ra, cặp chân run rẩy lảo đảo xoay người, há mồm ói ra nước...
Con tê tê dị hình bị phản ứng của anh dọa sợ, nó nhẹ nhàng dùng đầu đỡ lấy thân thể anh như cố gắng xoay Hạ Ngôn sang bên khác.
Hạ Ngôn liều mạng dùng móng vuốt bám chặt mặt đất ẩm ướt, sống chết không chịu quay đầu.
Tê tê dị hình thấy dùng đỉnh đầu đẩy nửa ngày cũng vô dụng, bèn vươn móng vuốt định ôm anh, kết quả Hạ Ngôn lập tức hét lên một tiếng như giết heo làm nó hết hồn lùi mấy bước, trực tiếp bỏ cuộc kệ anh làm gì thì làm.
Cứ “úp mặt vào tường” như vậy gần nửa ngày, cho đến khi con tê tê ngoài dị hình trong hang không còn phát ra tiếng động nữa Hạ Ngôn mới giơ đệm thịt lau nước mắt sinh lý nơi khoé mắt, cẩn thận từng li từng tí quay đầu nhìn lại.
Con tê tê dị hình đã nằm xuống, lúc này đang nhắm mắt lại.
Để xem thử đối phương ngủ hay chưa, Hạ Ngôn hít sâu một hơi không nhẹ không nặng đạp lên mặt đất mấy lần.
Tiếng dậm chân yếu ớt vang vọng trong hang.
Đối phương không có phản ứng gì.
Hạ Ngôn thở phào nhẹ nhõm, anh bắt đầu nhẹ nhàng đi vòng quanh hang độnh, cố gắng quan sát xung quanh, muốn tìm xem mình có thể trốn thoát từ đâu.
Tìm mãi mà chẳng thấy trong hang có lối ra nào, chắc là tê tê dị hình chặn cửa hang.
Hạ Ngôn cũng không nhụt chí, hang động này không phải là tường đá như hang của quái vật, phần lớn tường đều là tường đất ướt át, anh hoàn toàn có thể dùng móng vuốt đào ra.
Cuối cùng, anh cũng tìm được một chỗ tương đối xốp mềm, dùng sức vung chân đạp mạnh, một cục đất lớn rơi xuống.
Cứ như vậy Hạ Ngôn kiên trì đào đất mấy chục phút, trước mắt hiệu quả rất lý tưởng. Mắt thấy đường hành lang ngày càng dài, lòng anh càng thêm kích động, thậm chí còn hồi tưởng lại cảnh tượng nam chính vượt ngục trong phim “The Shawshank Redemption”.
Lúc này, anh đang ở trong một hành lang bẩn thỉu và ẩm ướt, trong lòng đột nhiên có cảm giác nhập vai mãnh liệt vào bộ phim, thậm chí anh còn định sau khi thành công chạy thoát sẽ tìm một dòng sông nhảy xuống như nam chính Andy, sau đó đứng trong nước, mạnh mẽ nâng cơ thể và khuôn mặt của mình lên chấp nhận lễ rửa tội của linh hồn...
Càng nghĩ càng kích động, bốn cái móng vuốt cũng theo đó mà ra sức đào.
Không biết trôi qua bao lâu, cuối cùng anh cũng đào ra được một lỗ hổng thông ra ngoài trên tường đất, ngay lúc sắp vượt ngục thành công, nửa thân dưới bỗng nhiên căng chặt, cảm giác bị con tê tê dị hình kéo lên trong hang quái vật lập lại lần thứ hai…
Anh cứng ngắc quay đầu nhìn lại, liền thấy con tê tê dị hình đang ngoạm lấy hai chân sau của mình, bình tĩnh chậm rãi kéo anh về phía sau…
Vừa kéo, đối phương vừa dùng chân vỗ nhẹ vào mông anh, tựa như đang trừng phạt một đứa trẻ không nghe lời.
Tuyệt vọng bị kéo hoàn toàn vào trong động, Hạ Ngôn lại tận mắt nhìn con tê tê dị hình kia chặn lại con đường anh vất vả đào ra, một cảm giác thất vọng chưa từng có làm lòng anh ngột ngạt cực kỳ.
Do đào bới rất lâu, cả thân thú của anh đều trở nên bẩn thỉu, bộ lông trắng muốt bị bùn nhão bết lại thành từng chùm cứ như mới chui ra khỏi đống sìn vậy, cơ thể nho nhỏ lãng phí quá nhiều tinh lực, mệt đến mức chỉ có thể nằm sấp, nhìn cực kỳ đáng thương.
Con kia tê tê dị hình lại vươn chiếc lưỡi dài cạy miệng anh như trước.
Thế là anh lại nhìn thấy đống đồ vật trên lưỡi nó, đôi mắt trợn tròn, tủi thân dịch xê cái mông lộn qua chỗ khác, ói một bãi...
Nhưng lần này, có lẽ anh đã hơi hiểu ý nó.
Nó đang đút mình ăn... bởi vì mỗi lần anh giật ra, lúc đầu lưỡi đối phương xém chút nữa phun ra đống đồ lên tường, không hiểu sao nó lại rụt lưỡi lại, cuối cùng nuốt trọn cả ngụm, như ăn rất ngon miệng.
Trước đó Hạ Ngôn chỉ muốn tìm cách chạy trốn, chưa từng nghiêm túc suy nghĩ lý do nó trộm mình nhưng lại không ăn.
Sau khi cẩn thận nhớ lại một loạt hành động của con tê tê dị hình sau khi bắt cóc anh, đồng thời nhìn lớp vảy trên người đối phương và bộ giáp có vảy của mình, Hạ Ngôn nhanh chóng đưa ra kết luận: Con kia tê tê dị hình này xem mình như con của nó hoặc là con của đồng loại nó!
Trong mắt đối phương, hành vi của nó chẳng những không phải bắt cóc, mà còn có thể là một cuộc giải cứu trẻ em gặp nguy hiểm trong tay quái vật!
Hạ Ngôn: “…”
Sau khi từ từ hiểu ra, Hạ Ngôn lập tức đứng dậy lao về phía con tê tê dị hình, cố hết sức cởi bỏ áo giáp trên người ra, chuẩn bị cho nó thấy cơ thể đầy lông của mình — một cơ thể hoàn toàn khác với nó!
Nhưng ngay khi anh vừa cởi giáp nhỏ ra, con tê tê dị hình nọ lại như nhìn thấy một cảnh tượng gì kinh khủng lắm, giờ đây nó đang phát ra một tiếng kêu chấn động đầy bi ai, hù Hạ Ngôn run lẩy bẩy.
Sau khi hét xong, nó bắt đầu dùng móng vuốt run rẩy nhặt áo giáp nhỏ lên, liều mạng dán vào người anh, Hạ Ngôn bị nó đè phải liều mạng giãy dụa.
Cuối… Cuối cùng anh cũng hiểu rồi, con quỷ yêu này chắc chắn bị thiểu năng! Mình mặc áo giáp bị nó tưởng là đồng loại thì thôi cũng được đi, bây giờ anh cởi giáp xuống, vậy mà nó cho rằng anh tự hành hạ tự xé xác mình?!
Ngay tại chúc nói mất hết can đảm lúc, địa động đột nhiên khẽ chấn động, đè ép hắn cho hắn thiếp lân phiến dị hình tê tê cũng ý thức được, nó lập tức dừng lại cảnh giác nhìn xung quanh.
Một giây sau, trên nóc hang bị một hàng móng vuốt dài sắc bén đâm vào như những chiếc đinh khổng lồ, đóng chặt vào mặt đất.
Móng vuốt sắc nhọn chỉ còn cách con tê tê dị hình vài centimet, đâm nát một phần rìa vảy đuôi nó.
Nó hét thảm một tiếng, ôm lấy đuôi nhanh chóng khoét một lỗ định tẩu thoát.
Khi nó định quay lại dắt Hạ Ngôn theo, móng vuốt khổng lồ lại đột nhiên giơ lên, một mảng tường đất lớn bong ra rồi đổ sập xuống, ánh nắng từ trên cao chiếu vào.
Ánh nắng đột nhiên bị che khuất, để lộ ra một con mắt âm trầm đỏ như máu...
Nó bị hù sợ vội rút đầu vào trong đất, chỉ trong chớp mắt đã biến mất tăm hơi.
Hạ Ngôn đương nhiên nhận ra đó là mắt của quái vật, anh thật sự không ngờ tới đối phương có thể một đường tìm tới đây.
Khi nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của đối phương, trái tim anh không khỏi rung động.
Quái vật dùng sức hai lần, lập tức xốc lên bức tường đất.
Lần này, cuối cùng nó cũng thấy được nhóc con toàn thân bẩn thỉu bên trong, nó nhìn chằm chằm dáng vẻ đáng thương của anh, đôi mắt đỏ tươi cụp xuống, lập tức duỗi móng vuốt muốn bế ra, nhưng vừa luồn vào, mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt.
Nó hoàn toàn khác với chấn động do quái vật gây ra, Hạ Ngôn gần như ngay lập tức nhận ra, đây là động đất!
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Hạ Ngôn còn chưa kịp chạy trốn, mặt đất bên dưới đã lún xuống… Gần như ngay khi móng vuốt của quái vật sắp chạm vào anh, nửa bên động sườn núi lập tức sụp đổ toàn bộ!
Chỉ còn một chút nữa thôi... anh đã được cứu!
Ngay lúc cả cơ thể rơi xuống, đầu óc Hạ Ngôn trống rỗng, khát vọng sống mãnh liệt khiến anh liều mạng duỗi tay chân ra cố gắng nắm lấy thứ gì đó, nhưng ngoài đá vụn và sỏi đất không ngừng đập vào người, anh không thể bắt được bất cứ thứ gì.
Va chạm và đau đớn không thể tránh khỏi khiến anh hoàn toàn không để ý đến cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ đang nổi lên trên lưng mình…
Anh cũng không nhìn thấy, ngay giây phút mặt đất vừa sụp đổ, con quái vật nọ đột nhiên nhảy bổ về phía mình, cơ hồ là theo bản năng nhảy xuống…
** The Shawshank Redemption là bộ phim chính kịch - tâm lý của Hoa Kỳ phát hành vào ngày 22 tháng 9 năm 1994, do Frank Darabont viết kịch bản và đạo diễn, dựa trên tiểu thuyết của Stephen King, Rita Hayworth and Shawshank Redemption.
Bộ phim khắc họa nhân vật Andy sống gần hai thập kỷ trong Nhà tù Shawshank cấp tiểu bang, một nhà tù hư cấu tại Maine, và tình bạn của anh với Red, một người bạn tù. Bộ phim này là một thí dụ điển hình cho khoảng cách tiềm ẩn giữa thành công bước đầu tại các rạp chiếu phim và sự nổi tiếng rực rỡ. Mặc dù bị thờ ơ khi chiếu rạp và không thu đủ lợi nhuận để bù đắp chi phí làm phim, The Shawshank Redemption lại nhận được những lời nhận xét tích cực từ những nhà bình luận và sau đó nổi tiếng qua truyền hình cáp, video gia đình, và DVD. Bộ phim này tiếp tục được hoan nghênh bởi những nhà bình luận và khán giả, kể cả sau 14 năm từ khi được phát hành đầu tiên, và thường được xếp vào hạng một trong những phim vĩ đại nhất mọi thời đại.
Hết chương 6
Mới trật tủ văn nên cơm báck đây ?
Làm vội nên có sai sót cảnh sát chính tả nhắc nhở nhẹ cho mình nkaaa ??
Ở chỗ cách anh không xa, một cái bóng thật dài đang đi tới đi lui.
Anh vừa chống tay ngồi dậy, bóng đen đó lập tức dừng lại rồi nhanh chóng đi đến trước mặt anh.
Thân thể nhỏ nhưng lại dài được bao bọc trong lớp vảy cứng, cái miệng nhỏ và mỏng, ngoại hình quen thuộc đó.
Là con tê tê dị hình bắt cóc anh khỏi hang quái vật!
Nó lại gần nhìn Hạ Ngôn, cặp mắt hơi chớp, chân trước khẽ vỗ như đang cực kỳ vui vẻ, sau vài tiếng kêu trầm thấp nó duỗi ra đầu lưỡi dài định cạy cái miệng đóng chặt của Hạ Ngôn!
Hạ Ngôn trừng to mắt, cho dù đang run rẩy cũng nhất quyết không chịu mở miệng, nhưng giây tiếp theo, anh lại nhìn thấy một đám mối và côn trùng nhỏ kỳ lạ không biết tên trên chiếc lưỡi đó...
Vốn dĩ đang bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, Hạ Ngôn buồn nôn muốn ói.
Anh vội vàng giơ móng vuốt đẩy cái lưỡi ra, cặp chân run rẩy lảo đảo xoay người, há mồm ói ra nước...
Con tê tê dị hình bị phản ứng của anh dọa sợ, nó nhẹ nhàng dùng đầu đỡ lấy thân thể anh như cố gắng xoay Hạ Ngôn sang bên khác.
Hạ Ngôn liều mạng dùng móng vuốt bám chặt mặt đất ẩm ướt, sống chết không chịu quay đầu.
Tê tê dị hình thấy dùng đỉnh đầu đẩy nửa ngày cũng vô dụng, bèn vươn móng vuốt định ôm anh, kết quả Hạ Ngôn lập tức hét lên một tiếng như giết heo làm nó hết hồn lùi mấy bước, trực tiếp bỏ cuộc kệ anh làm gì thì làm.
Cứ “úp mặt vào tường” như vậy gần nửa ngày, cho đến khi con tê tê ngoài dị hình trong hang không còn phát ra tiếng động nữa Hạ Ngôn mới giơ đệm thịt lau nước mắt sinh lý nơi khoé mắt, cẩn thận từng li từng tí quay đầu nhìn lại.
Con tê tê dị hình đã nằm xuống, lúc này đang nhắm mắt lại.
Để xem thử đối phương ngủ hay chưa, Hạ Ngôn hít sâu một hơi không nhẹ không nặng đạp lên mặt đất mấy lần.
Tiếng dậm chân yếu ớt vang vọng trong hang.
Đối phương không có phản ứng gì.
Hạ Ngôn thở phào nhẹ nhõm, anh bắt đầu nhẹ nhàng đi vòng quanh hang độnh, cố gắng quan sát xung quanh, muốn tìm xem mình có thể trốn thoát từ đâu.
Tìm mãi mà chẳng thấy trong hang có lối ra nào, chắc là tê tê dị hình chặn cửa hang.
Hạ Ngôn cũng không nhụt chí, hang động này không phải là tường đá như hang của quái vật, phần lớn tường đều là tường đất ướt át, anh hoàn toàn có thể dùng móng vuốt đào ra.
Cuối cùng, anh cũng tìm được một chỗ tương đối xốp mềm, dùng sức vung chân đạp mạnh, một cục đất lớn rơi xuống.
Cứ như vậy Hạ Ngôn kiên trì đào đất mấy chục phút, trước mắt hiệu quả rất lý tưởng. Mắt thấy đường hành lang ngày càng dài, lòng anh càng thêm kích động, thậm chí còn hồi tưởng lại cảnh tượng nam chính vượt ngục trong phim “The Shawshank Redemption”.
Lúc này, anh đang ở trong một hành lang bẩn thỉu và ẩm ướt, trong lòng đột nhiên có cảm giác nhập vai mãnh liệt vào bộ phim, thậm chí anh còn định sau khi thành công chạy thoát sẽ tìm một dòng sông nhảy xuống như nam chính Andy, sau đó đứng trong nước, mạnh mẽ nâng cơ thể và khuôn mặt của mình lên chấp nhận lễ rửa tội của linh hồn...
Càng nghĩ càng kích động, bốn cái móng vuốt cũng theo đó mà ra sức đào.
Không biết trôi qua bao lâu, cuối cùng anh cũng đào ra được một lỗ hổng thông ra ngoài trên tường đất, ngay lúc sắp vượt ngục thành công, nửa thân dưới bỗng nhiên căng chặt, cảm giác bị con tê tê dị hình kéo lên trong hang quái vật lập lại lần thứ hai…
Anh cứng ngắc quay đầu nhìn lại, liền thấy con tê tê dị hình đang ngoạm lấy hai chân sau của mình, bình tĩnh chậm rãi kéo anh về phía sau…
Vừa kéo, đối phương vừa dùng chân vỗ nhẹ vào mông anh, tựa như đang trừng phạt một đứa trẻ không nghe lời.
Tuyệt vọng bị kéo hoàn toàn vào trong động, Hạ Ngôn lại tận mắt nhìn con tê tê dị hình kia chặn lại con đường anh vất vả đào ra, một cảm giác thất vọng chưa từng có làm lòng anh ngột ngạt cực kỳ.
Do đào bới rất lâu, cả thân thú của anh đều trở nên bẩn thỉu, bộ lông trắng muốt bị bùn nhão bết lại thành từng chùm cứ như mới chui ra khỏi đống sìn vậy, cơ thể nho nhỏ lãng phí quá nhiều tinh lực, mệt đến mức chỉ có thể nằm sấp, nhìn cực kỳ đáng thương.
Con kia tê tê dị hình lại vươn chiếc lưỡi dài cạy miệng anh như trước.
Thế là anh lại nhìn thấy đống đồ vật trên lưỡi nó, đôi mắt trợn tròn, tủi thân dịch xê cái mông lộn qua chỗ khác, ói một bãi...
Nhưng lần này, có lẽ anh đã hơi hiểu ý nó.
Nó đang đút mình ăn... bởi vì mỗi lần anh giật ra, lúc đầu lưỡi đối phương xém chút nữa phun ra đống đồ lên tường, không hiểu sao nó lại rụt lưỡi lại, cuối cùng nuốt trọn cả ngụm, như ăn rất ngon miệng.
Trước đó Hạ Ngôn chỉ muốn tìm cách chạy trốn, chưa từng nghiêm túc suy nghĩ lý do nó trộm mình nhưng lại không ăn.
Sau khi cẩn thận nhớ lại một loạt hành động của con tê tê dị hình sau khi bắt cóc anh, đồng thời nhìn lớp vảy trên người đối phương và bộ giáp có vảy của mình, Hạ Ngôn nhanh chóng đưa ra kết luận: Con kia tê tê dị hình này xem mình như con của nó hoặc là con của đồng loại nó!
Trong mắt đối phương, hành vi của nó chẳng những không phải bắt cóc, mà còn có thể là một cuộc giải cứu trẻ em gặp nguy hiểm trong tay quái vật!
Hạ Ngôn: “…”
Sau khi từ từ hiểu ra, Hạ Ngôn lập tức đứng dậy lao về phía con tê tê dị hình, cố hết sức cởi bỏ áo giáp trên người ra, chuẩn bị cho nó thấy cơ thể đầy lông của mình — một cơ thể hoàn toàn khác với nó!
Nhưng ngay khi anh vừa cởi giáp nhỏ ra, con tê tê dị hình nọ lại như nhìn thấy một cảnh tượng gì kinh khủng lắm, giờ đây nó đang phát ra một tiếng kêu chấn động đầy bi ai, hù Hạ Ngôn run lẩy bẩy.
Sau khi hét xong, nó bắt đầu dùng móng vuốt run rẩy nhặt áo giáp nhỏ lên, liều mạng dán vào người anh, Hạ Ngôn bị nó đè phải liều mạng giãy dụa.
Cuối… Cuối cùng anh cũng hiểu rồi, con quỷ yêu này chắc chắn bị thiểu năng! Mình mặc áo giáp bị nó tưởng là đồng loại thì thôi cũng được đi, bây giờ anh cởi giáp xuống, vậy mà nó cho rằng anh tự hành hạ tự xé xác mình?!
Ngay tại chúc nói mất hết can đảm lúc, địa động đột nhiên khẽ chấn động, đè ép hắn cho hắn thiếp lân phiến dị hình tê tê cũng ý thức được, nó lập tức dừng lại cảnh giác nhìn xung quanh.
Một giây sau, trên nóc hang bị một hàng móng vuốt dài sắc bén đâm vào như những chiếc đinh khổng lồ, đóng chặt vào mặt đất.
Móng vuốt sắc nhọn chỉ còn cách con tê tê dị hình vài centimet, đâm nát một phần rìa vảy đuôi nó.
Nó hét thảm một tiếng, ôm lấy đuôi nhanh chóng khoét một lỗ định tẩu thoát.
Khi nó định quay lại dắt Hạ Ngôn theo, móng vuốt khổng lồ lại đột nhiên giơ lên, một mảng tường đất lớn bong ra rồi đổ sập xuống, ánh nắng từ trên cao chiếu vào.
Ánh nắng đột nhiên bị che khuất, để lộ ra một con mắt âm trầm đỏ như máu...
Nó bị hù sợ vội rút đầu vào trong đất, chỉ trong chớp mắt đã biến mất tăm hơi.
Hạ Ngôn đương nhiên nhận ra đó là mắt của quái vật, anh thật sự không ngờ tới đối phương có thể một đường tìm tới đây.
Khi nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của đối phương, trái tim anh không khỏi rung động.
Quái vật dùng sức hai lần, lập tức xốc lên bức tường đất.
Lần này, cuối cùng nó cũng thấy được nhóc con toàn thân bẩn thỉu bên trong, nó nhìn chằm chằm dáng vẻ đáng thương của anh, đôi mắt đỏ tươi cụp xuống, lập tức duỗi móng vuốt muốn bế ra, nhưng vừa luồn vào, mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt.
Nó hoàn toàn khác với chấn động do quái vật gây ra, Hạ Ngôn gần như ngay lập tức nhận ra, đây là động đất!
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Hạ Ngôn còn chưa kịp chạy trốn, mặt đất bên dưới đã lún xuống… Gần như ngay khi móng vuốt của quái vật sắp chạm vào anh, nửa bên động sườn núi lập tức sụp đổ toàn bộ!
Chỉ còn một chút nữa thôi... anh đã được cứu!
Ngay lúc cả cơ thể rơi xuống, đầu óc Hạ Ngôn trống rỗng, khát vọng sống mãnh liệt khiến anh liều mạng duỗi tay chân ra cố gắng nắm lấy thứ gì đó, nhưng ngoài đá vụn và sỏi đất không ngừng đập vào người, anh không thể bắt được bất cứ thứ gì.
Va chạm và đau đớn không thể tránh khỏi khiến anh hoàn toàn không để ý đến cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ đang nổi lên trên lưng mình…
Anh cũng không nhìn thấy, ngay giây phút mặt đất vừa sụp đổ, con quái vật nọ đột nhiên nhảy bổ về phía mình, cơ hồ là theo bản năng nhảy xuống…
** The Shawshank Redemption là bộ phim chính kịch - tâm lý của Hoa Kỳ phát hành vào ngày 22 tháng 9 năm 1994, do Frank Darabont viết kịch bản và đạo diễn, dựa trên tiểu thuyết của Stephen King, Rita Hayworth and Shawshank Redemption.
Bộ phim khắc họa nhân vật Andy sống gần hai thập kỷ trong Nhà tù Shawshank cấp tiểu bang, một nhà tù hư cấu tại Maine, và tình bạn của anh với Red, một người bạn tù. Bộ phim này là một thí dụ điển hình cho khoảng cách tiềm ẩn giữa thành công bước đầu tại các rạp chiếu phim và sự nổi tiếng rực rỡ. Mặc dù bị thờ ơ khi chiếu rạp và không thu đủ lợi nhuận để bù đắp chi phí làm phim, The Shawshank Redemption lại nhận được những lời nhận xét tích cực từ những nhà bình luận và sau đó nổi tiếng qua truyền hình cáp, video gia đình, và DVD. Bộ phim này tiếp tục được hoan nghênh bởi những nhà bình luận và khán giả, kể cả sau 14 năm từ khi được phát hành đầu tiên, và thường được xếp vào hạng một trong những phim vĩ đại nhất mọi thời đại.
Hết chương 6
Mới trật tủ văn nên cơm báck đây ?
Làm vội nên có sai sót cảnh sát chính tả nhắc nhở nhẹ cho mình nkaaa ??