Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Thành Hào Môn Pháo Hôi O

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Thành Hào Môn Pháo Hôi O
  3. Chương 80: Đời Này Cũng Chỉ Cần Anh Ấy Thôi!

Chương 80: Đời Này Cũng Chỉ Cần Anh Ấy Thôi!

Âm thanh trong sáng của thiếu niên truyền đến trong tai.

Lưu lão sư nghe xong sửng sốt.

Cũng không biết diễn tả cảm xúc trong lòng mình thế nào.

Tạ Ninh cũng coi như là vì tình yêu mà đánh cược con đường đại học, nhưng mà cuộc đánh cược này cũng vô cùng đúng đắn.

Lưu lão sư cũng không biết nói cái gì, miệng cứ mở ra khép lại mà không có âm thanh.

Đối với chuyện yêu đương của Tạ Ninh, ở trường học không còn là bí mật gì.

Từ khi hai người ở bên nhau ngày đầu tiên thì cơ hồ mọi người đều biết.

Lưu lão sư tuy rằng lớn tuổi nhưng cũng không phải mang kiểu tư duy bảo thủ.

Chỉ cần hai đứa trẻ cùng nhau cố gắng thì cũng sẽ không cấm đoán gì.

"Đó là Tạ Ninh nhỉ?"

"Nhìn dáng vẻ vừa rồi thì đúng, mà vừa rồi chủ nhiệm lớp mười hai không phải kêu cậu ấy là Tạ Ninh sao?"

Những bạn học ở văn phòng giáo viên viết kiểm điểm vì đi học trễ nhỏ giọng giao lưu.

"Cậu ấy cùng Cố ca yêu đương lớn mật thế? Còn dám nói trước mặt giáo viên?"

Bạn học kia nhìn bạn học vừa nói như nhìn một kẻ khờ, ánh mắt còn mang theo phản đối, mở miệng nói:

"Hai người ở bên nhau đến giờ có lúc nào không lớn mật, lá gan cũng có nhỏ đâu..."

Dứt lời thì vài bạn học nhớ đến sự tình của Tạ Ninh lúc còn học lớp mười và mười một. Những trò điên cuồng nào cũng thử, vi phạm nội quy cũng đều từng làm qua... Sau đó duỗi cánh tay...

Lại nghĩ tới chủ nhiệm giáo dục bắt gặp Cố Hành Chu đến trễ, trên cổ còn có dấu hôn.

Mọi người yên lặng ngậm miệng, xác thực là đều gan lớn bằng trời.

Cuối cùng đạt thành nhận thức chung, "Đúng vậy..."

Sau đó ánh mắt đều nhìn về phía Tạ Ninh. Không nghĩ Omega lớn lên sạch sẽ trắng nõn, bộ dáng ngoan ngoãn là hẹn hò với Cố ca lại hoang dã như thế.

Tình cảm thời thanh xuân vô cùng tươi đẹp, nhưng có nhiều cặp cũng tan vỡ ở ngưỡng cửa đại học.

"Tạ Ninh, lời thầy nói có thể không êm tai, nhưng thầy vẫn muốn nói cùng em. Trên đời này có rất nhiều người, thế giới cũng muôn vàn muôn vẻ. Lựa chọn cũng không giới hạn với hiện tại. Nếu em phóng tầm mắt ra xa một chút, thì em sẽ thấy đường còn dài lắm."

Tạ Ninh: "Thầy ơi, nhưng lời thầy nói em đều hiểu."

Thế giới này cậu hiểu hơn bất kỳ ai hết, khi nhỏ trải qua bao khó khăn gian khổ cũng khiến cậu vô cùng thanh tỉnh.

Cậu biết Lưu lão sư là sợ cậu vì người khác mà chậm trễ tương lai, cuối cùng không có kết quả thì cảm thấy hối hận.

Điều này cậu biết rõ, cũng minh bạch hơn tất cả mọi người.

"Thầy, em sẽ không bao giờ hối hận với quyết định của mình, cũng sẽ không bởi vì trên đời này có muôn hình vạn trạng mà đưa ra lựa chọn khác đi."

Nói rồi, Tạ Ninh dùng đôi mắt hạnh vô cùng kiên định nhìn Lưu lão sư: "Trừ bỏ Cố Hành Chu, em sẽ không chọn thêm một ai khác."

Thân ảnh vừa xuất hiện ở cửa văn phòng bị định chú, bước chân dừng lại.

Đứng ở trước cửa nghe thiếu niên nói:

"Em ghi danh A đại, thứ nhất là vì Cố Hành Chu, thứ hai là vì ba lớn ba nhỏ, cuối cùng là bởi vì em rất thích."

Không chờ Lưu lão sư mở miệng, cái miệng nhỏ của Tạ Ninh đóng mở liên tục, thao thao bất tuyệt.

Lúc trước cậu sống trong bóng đêm mờ mịt suốt mười mấy năm, Cố Hành Chu là tia nắng đầu tiên rọi lên sinh mệnh của cậu.

Chân thành tha thiết, tràn đầy nhiệt tình, không hề giữ lại.

Những thứ đầu tiên trong đời cậu đa phần là Cố Hành Chu làm ra.

Vì cậu đánh nhau, không để cậu chịu uỷ khuất, mua bánh kem, mua hoa, phụ đạo cho cậu.

Tuy rằng ở trong mắt người ngoài có khả năng không tính là cái gì, nhưng với Tạ Ninh mà nói thì vô cùng trân quý.

Bởi vì tồn tại trong những năm tháng gian khổ ảm đạm kia, không ai làm vì cậu.

Không ai thấy cậu bị uỷ khuất hay bị thương mà đứng ra, không ai chỉ vì một ánh mắt khát khao của cậu mà muốn đem hết mọi thứ tới cho cậu.

Tình cảm của Cố Hành Chu đối với cậu rất nóng bỏng.

Thậm chí trong tiềm thức của Tạ Ninh còn cho rằng là trời cao an bài Cố Hành Chu đến bên cậu, yêu thương cậu.

Bởi vì mười mấy năm trước không ai yêu cậu, cho nên để lấp khoảng trống này mà đưa Cố Hành Chu tới.

Cậu ở trong bóng đêm lạc đường, thì anh xuất hiện như vầng hào quang sáng chói.

Cũng không sợ người khác chê cười, hoặc nói cậu quá dễ dàng bị lừa, chỉ cần người ta đối xử tốt với mình một chút liền khăng khăng một dạ, Tạ Ninh cũng sẽ thừa nhận.

Bởi vì trong lòng cậu không ai có thể so sánh được với anh.

Cố Hành Chu với cậu mà nói giống như nhánh cây trong đầm lầy, vớt cậu từ trong bùn nước tanh tưởi ra ngoài.

Không hề giữ lại cái gì, cho đi mọi thứ.

Lưu lão sư nghe Tạ Ninh nói thì dần nhíu mày. Vừa rồi Tạ Ninh nói xong thì khi nộp đơn vào đại học, lý do vì bản thân được nhắc đến cuối cùng.

Tuy rằng Tạ Ninh cũng nói là cậu thực sự yêu thương, nhưng ý tưởng là rất không sáng suốt.

Lưu lão sư nhìn cậu, ánh mắt phức tạp, "Tạ Ninh, sự tình trong tương lai, không ai có thể đoán trước được."

Ý nghĩ trong lòng Tạ Ninh tốt đẹp đơn thuần, ở tuổi này mỗi người đều ôm những hy vọng cùng trông đợi như thế.

Không ai là ngoại lệ...

Phan lão sư cầm tách trà nóng lên nhấp một ngụm. Ngồi bên cạnh nghe hết cuộc trò chuyện của hai thầy trò bên kia. Cũng không nói được cái gì, nhưng chỉ nghĩ dường như Lưu lão sư xác định hai người bọn họ sau này sẽ tách ra vậy.

Nếu Tạ Ninh giống như trước đây dầu muối không ăn. Phan lão sư tuyệt đối sẽ mắng to một phen, khiến cậu thanh tỉnh.

Rốt cuộc loại ý tưởng này đối với học sinh thi đại học là rất kiêng kị.

Nhưng nhìn bộ dáng yêu đương của Cố Hành Chu cùng Tạ Ninh.

Phan lão sư có trực giác trong lòng, nếu như về sau hai người có tách ra, thì chỉ có thể là do Tạ Ninh không cần Cố Hành Chu.

Rốt cuộc hắn nhìn ra được Tạ Ninh đã nắm được Cố Hành Chu trong lòng bàn tay.

Cố Hành Chu học hai năm ở cao trung cũng không tới văn phòng thầy mấy lần. Bởi vì điểm số của Tạ Ninh mà bắt đầu từ cuối học kỳ trước, cơ hồ mỗi ngày đều đến đặt những câu hỏi hoặc phân tích dạng đề.

Thành tích của Cố Hành Chu ở Dư Hải cao trung vẫn luôn ổn định, căn bản không cần những thứ này.

Khi cậu ta hỏi những thứ này, cũng biết được là cuối cùng cho ai dùng.

Tạ Ninh nghe Lưu lão sư nói thì im lặng chốc lát, về sau Tạ Ninh dĩ nhiên cũng không biết có cái gì phát sinh, cũng không biết kết cục đoạn tình cảm của mình là gì.

Tạ Ninh cũng không thế nói bọn họ là ngoại lệ nhưng cậu tuyệt đối sẽ không buông tay.

Liền mở miệng: "Về sau thì em cũng chỉ nhận định anh ấy."

Lưu lão sư thở dài, thầy nhìn ra Tạ Ninh nói những lời này nói cho mình nghe, nhưng bản thân thầy vẫn giữ nguyên quan điểm, ngữ khí bắt đầu ngiêm khắc hơn, "Cả đời không có khả năng chỉ có một người."

"Nhưng em chỉ cần anh ấy." Tạ Ninh nắm tay thành quyền, "Đời này cũng chỉ cần anh ấy thôi."

Thanh âm thiếu niên kiên định vang lên trong văn phòng. Dũng khí cực kỳ lớn.

"Tương lai giống như thầy nói, không ai có thể nói trước được. Vẫn có khả năng chúng em luôn ở bên nhau, vĩnh viễn không rời xa."

Trong đầu Tạ Ninh thì tương lai của hai người có vô hạn khả năng. Có kết quả, không có kết quả, ở lại, bị vứt bỏ.

Bọn họ sinh hoạt cùng nhau hay phai nhạt tách ra.

Cậu đều nghĩ qua tất thảy một lần.

"Nhưng mà ý nghĩ của em vẫn không đổi. Cả đời này em chỉ nhận thức Cố Hành Chu." Tạ Ninh hít một hơi thật sâu, "Thậm chí cho dù về sau anh ấy không thích em nữa, không muốn ở cùng em nữa thì em cũng sẽ chấp nhận, nhưng em tuyệt đối sẽ không hối hận."

Cậu đối với tình cảm của hai người mà nói không có hối hận, đối với Cố Hành Chu càng không hối hận.

Lưu lão sư: "Em còn nhỏ, chưa hiểu chuyện. Vì một người mà đánh cược tương lai, căn bản không đáng!"

"Đáng giá" Tạ Ninh nhìn Lưu lão sư với ánh mắt chân thành, "Anh ấy đáng giá!"

Sau khi nghe được những lời này của Tạ Ninh, Lưu lão sư muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài.

Cũng không biết nói cái gì.

Tạ Ninh của bây giờ rất khác với những em học sinh lạc lối trước kia, phương hướng lựa chọn không sai nhưng tâm lý lại không ổn.

Thấy người vẫn luôn kiên trì, Lưu lão sư cuối cùng nói: "Nếu em kiên định như thế, thầy cũng không còn gì nói với em. Chỉ hy vọng em đậu được trường đại học em muốn, cũng như người em chọn cũng chọn em."

Tạ Ninh: "Cảm ơn thầy."

Từ khi Cố Hành Chu đi ra ngoài, chủ nhiệm giáo dục có chút không yên tâm.

Cố Hành Chu làm việc luôn tuỳ tâm sở dục.

Vạn nhất cậu ta không đi làm bạn học khác phát hiện thì sẽ nói trường học phân biệt đối xử.

Nếu như vậy thì các bạn học sinh sẽ buồn lòng.

Cuối cùng không yên tâm dự định đi xem, cái tên tiểu tử thúi kia có đến văn phòng chủ nhiệm không.

Chủ nhiệm đi đến khu văn phòng trên lầu của giáo viên ban khoa học tự nhiên thì thấy thân ảnh Cố Hành Chu ở trước cửa văn phòng, không tiến vào.

"Cố Hành Chu, sao không đi vào?"

Âm thanh chủ nhiệm giáo dục vô cùng to, giống như âm thanh khuếch đại từ microphone.

Cũng giống cái loa to của các chiếc xe ba bánh chuyên đi mua phế liệu trên đường.

Không riêng gì Cố Hành Chu giật mình mà những người trong vằn phòng cũng giật bắn người.

Tạ Ninh nghe được lời nói của chủ nhiệm giáo dục, cả người đều run lên.

Cố Hành Chu ở bên ngoài...

Vậy những gì cậu vừa nói chẳng phải đối phương đều nghe thấy sao?

Khuôn mặt Tạ Ninh chậm rãi biến hồng, môi mím chặt.

Cố Hành Chu cất bước đi vào, ánh mắt thẳng tắp dừng ở trên người Omega giả vờ làm ốc sên thu mình vào vỏ.

Phan lão sư vốn đang nghe lén, thấy Cố Hành Chu vào thì kinh ngạc hỏi: "Sao em lại tới đây?"

Dứt lời không đợi Cố Hành Chu trả lời liền thấy dấu hôn trên cổ Alpha, nhíu mày.

"Tên tiểu tử này lại làm cái gì rồi!"

"Đến trễ."

Phan lão sư thấy trong văn phòng đều là người, cuối cùng vì giữ mặt mũi mà không hỏi dấu hôn trên cổ Cố Hành Chu.

Cố Hành Chu không biết xấu hổ nhưng thầy đã 41 tuổi rồi, không muốn mất mặt!

"Thầy, nếu không có việc gì em về tự học trước."

Tạ Ninh hiện tại cực kỳ xấu hổ, cậu chưa từng biểu đạt tình cảm mãnh liệt như thế trước đây.

Nhưng mà lần đầu biểu đạt bằng hết thảy can đảm thì bị chính chủ nghe được.

Khẽ meo meo giống như chuột nhỏ lén lút nhìn người, chỉ thấy ánh mắt của người ta vẫn đang nhìn mình.

Ánhh mắt nóng rực, Tạ Ninh vội thu hồi tầm mắt, hận không thể chui vào vỏ ốc.

Lưu lão sư: "Được, thuận tiện kêu giúp thầy Lâm Nhữ" lại đây.

"Dạ." Tạ Ninh đáp ứng liền xoay người bỏ chạy, đi còn nhanh hơn thỏ.

Thấy Omega ra cửa, Cố Hành Chu nói với lão chủ nhiệm lớp mình, "Nếu không có việc gì em đi trước."

Phan lão sư: "Lăn nhanh đi!"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5811 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5319 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5050 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4628 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4557 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4533 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter