Chương 54
Tưởng Gia Tuệ buồn bã đi định bước lên cầu thang, thì giọng nói của cô hầu gái lại lần nữa vang lên…
“Nhưng còn sức khỏe của tiểu thư, nếu không ăn uống đúng buổi, tiểu thư sẽ lại đau dạ dày đấy…”
“Em không cần lo lắng đâu, khi nào đói chị sẽ uống sữa vậy…”
“Vả lại không có anh ấy ở nhà, chị cũng không muốn ăn, mà có ăn cũng không thể ngon miệng được…”
Tưởng Gia Tuệ nói xong thì đi thẳng về phòng, trong phòng một mình cô cũng không biết làm gì ngoài nghịch điện thoại…
Cô hầu gái chỉ biết lắc đầu một cái rồi thì thầm…
“Đúng là khi bước vào yêu ai cũng trở nên khó hiểu…”
Sau đó cô hầu gái đi vào phòng bếp dọn dẹp, cô hầu gái cho đồ ăn vào những cái hộp nhỏ, xếp gọn gàng vào tủ lạnh…
Chỉ cần cô chủ thấy đói, đem ra bỏ vào lò vi sóng hâm nóng là có thể dùng được ngay…
Mà lúc này Tưởng Gia Tuệ vừa về phòng một lúc, điện thoại liền reo lên, mà người gọi không ai khác đó chính là Bạch Thiếu Thần…
Tưởng Gia Tuệ mặc dù có một chút giận dỗi, nhưng vẫn rất nhanh đã nhắc máy, sau đó lại lên tiếng với giọng đầy hậm hực…
“Alo…”
“Gia Tuệ em đã về đến nhà chưa…”
Bạch Thiếu Thần vừa nghe đã nhận ra là cô đang giận, nhưng vẫn muốn quan tâm hỏi xem cô đã về đến nhà an toàn chưa…
“Tôi về nhà hay không có quan trọng với anh sao…”
“Ngược lại là anh kia, hứa về sớm ăn tối cùng tôi, nhưng bây giờ là mấy giờ rồi hả, gọi cả chục cuộc điện thoại cũng không nhắc máy, anh là đang muốn sao đây hả…”
Tưởng Gia Tuệ tức giận liền nói ra mấy lời trách móc…
Mà Bạch Thiếu Thần biết rõ cô đang giận dỗi, nên cũng không dám đáp trả lại, chỉ nhẹ nhàng nâng nỉ…
“Gia Tuệ đừng giận, anh gặp phải chút chuyện nên mới không thể về được thôi, em đừng buồn…”
“Ai thèm buồn chứ, anh là Bạch tổng cao cao tại thượng, muốn đi lúc nào về lúc nào ai mà cản được chứ…”
“Còn ở đấy mà bày ra mấy lý do gặp chuyện nữa chứ,anh nghĩ em ngốc nghếch dễ dàng bị anh lừa bịp hay sao…”
Tưởng Gia Tuệ tỏ ra chán ngán với mấy lời dối trá của Bạch Thiếu Thần, hối hận vì lúc trưa đã để anh đi quá dễ dàng…
“Không phải đâu, anh xảy ra chút chuyện thật, nếu em không tin thì đến đây ngay đi, em sẽ biết ngay thôi…”
Ngay lúc này khi mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong xuôi, mọi người cứng ra hiệu ok với Bạch Thiếu Thần…
Biết thời gian đã đến, Bạch Thiếu Thần liền tìm cách dụ Tưởng Gia Tuệ đến đây, để thực hiện kế hoạch mà anh phải suy nghĩ suốt mấy ngày qua…
“Em không rảnh, cũng không tin anh đâu, đừng nghĩ sẽ lựa được em…”
Tưởng Gia Tuệ vẫn khẳng định rằng mình sẽ không đến đó, càng không muốn đến những nơi như quán bar…
Bởi vì Tưởng Gia Tuệ lo sợ mình sẽ không kìm chế được mà nổi trận lôi đình, khi thấy xung quanh Bạch Thiếu Thần chỉ toàn những cô gái ăn mặc thiếu vải bao quanh…
“Anh nói thật đấy, anh sẽ gửi địa chỉ qua cho em ngay, nhưng em nhất định phải đến đấy, nếu còn muốn gặp lại anh…”
Biết rất rõ Tưởng Gia Tuệ chắc chắn sẽ vì lo lắng cho mình mà đến, nên Bạch Thiếu Thần đã lấy lý do mình xảy ra chuyện để bảo cô đến…
Bạch Thiếu Thần nói xong thì lập tức tắt máy, tiếng tút… tút vang lên khiến cho Tưởng Gia Tuệ khó chịu mà nhíu mày…
Ngay lập tức tiếng ting…ting vang lên, màn hình điện thoại liền hiển thị tin nhắn đến, kèm theo đó là vị trí của Bạch Thiếu Thần…
Theo phản xạ tự nhiên, Tưởng Gia Tuệ liền nhấn vào màn hình để xem, nhìn vào vị trí nơi định vị trên bản đồ, có thể thấy được Bạch Thiếu Thần đang ở ngoài bãi biển…
“Đang yên đang lành ra ngoài biển làm gì cái gì không biết, đúng là hết nòi nổi mà…”
“Mà không đúng, chẳng phải lúc trưa Thiếu Thần bảo ra ngoài gặp bạn hay sao…”
“Chẳng lẽ người bạn đó của Thiếu Thần là nữ, lại còn hẹn nhau ra ngoài biển, không phải định cùng nhau tắm biển, sau đó lại dùng bữa dưới ánh nến đó chứ…”
Tưởng Gia Tuệ lẩm bẩm một mình trong miệng, trong đầu không ngừng tưởng tượng ra cảnh hai người họ vui vẻ, cười đùa với nhau thì như phát điên lên…
“Không được, không thể như vậy được…”
“Mình và Thiếu Thần vẫn còn chưa cùng nhau dùng bữa tối với ánh nến nữa mà, người phụ nữ đó không được…”
“Thiếu Thần nếu anh dám làm như vậy, thì anh chết chắc…”
Vừa nói Tưởng Gia Tuệ vừa leo khỏi giường, bước đến tủ quần áo tìm cho mình một bộ váy thật đẹp, thật quyến rũ…<code>Tưởng Gia Tuệ muốn mình phải xinh đẹp hơn người bạn kia của Bạch Thiếu Thần.. Không có đủ thời gian để trang điểm, Tưởng Gia Tuệ đành lên xe taxi rồi từ từ làm vậy.. Do không quá quen với những con đường ở Hà Thành, Tưởng Gia Tuệ phải lấy điện thoại của mình đưa cho bác tài, để biết vị trí chính xác mà lái xe đến đấy... Chiếc xe chạy hơn nữa giờ đồng hồ cũng đã đến nơi, Tưởng Gia Tuệ nhìn đồng hồ điện thoại cũng đã là bảy giờ ba mươi tối...</code>
“Nhưng còn sức khỏe của tiểu thư, nếu không ăn uống đúng buổi, tiểu thư sẽ lại đau dạ dày đấy…”
“Em không cần lo lắng đâu, khi nào đói chị sẽ uống sữa vậy…”
“Vả lại không có anh ấy ở nhà, chị cũng không muốn ăn, mà có ăn cũng không thể ngon miệng được…”
Tưởng Gia Tuệ nói xong thì đi thẳng về phòng, trong phòng một mình cô cũng không biết làm gì ngoài nghịch điện thoại…
Cô hầu gái chỉ biết lắc đầu một cái rồi thì thầm…
“Đúng là khi bước vào yêu ai cũng trở nên khó hiểu…”
Sau đó cô hầu gái đi vào phòng bếp dọn dẹp, cô hầu gái cho đồ ăn vào những cái hộp nhỏ, xếp gọn gàng vào tủ lạnh…
Chỉ cần cô chủ thấy đói, đem ra bỏ vào lò vi sóng hâm nóng là có thể dùng được ngay…
Mà lúc này Tưởng Gia Tuệ vừa về phòng một lúc, điện thoại liền reo lên, mà người gọi không ai khác đó chính là Bạch Thiếu Thần…
Tưởng Gia Tuệ mặc dù có một chút giận dỗi, nhưng vẫn rất nhanh đã nhắc máy, sau đó lại lên tiếng với giọng đầy hậm hực…
“Alo…”
“Gia Tuệ em đã về đến nhà chưa…”
Bạch Thiếu Thần vừa nghe đã nhận ra là cô đang giận, nhưng vẫn muốn quan tâm hỏi xem cô đã về đến nhà an toàn chưa…
“Tôi về nhà hay không có quan trọng với anh sao…”
“Ngược lại là anh kia, hứa về sớm ăn tối cùng tôi, nhưng bây giờ là mấy giờ rồi hả, gọi cả chục cuộc điện thoại cũng không nhắc máy, anh là đang muốn sao đây hả…”
Tưởng Gia Tuệ tức giận liền nói ra mấy lời trách móc…
Mà Bạch Thiếu Thần biết rõ cô đang giận dỗi, nên cũng không dám đáp trả lại, chỉ nhẹ nhàng nâng nỉ…
“Gia Tuệ đừng giận, anh gặp phải chút chuyện nên mới không thể về được thôi, em đừng buồn…”
“Ai thèm buồn chứ, anh là Bạch tổng cao cao tại thượng, muốn đi lúc nào về lúc nào ai mà cản được chứ…”
“Còn ở đấy mà bày ra mấy lý do gặp chuyện nữa chứ,anh nghĩ em ngốc nghếch dễ dàng bị anh lừa bịp hay sao…”
Tưởng Gia Tuệ tỏ ra chán ngán với mấy lời dối trá của Bạch Thiếu Thần, hối hận vì lúc trưa đã để anh đi quá dễ dàng…
“Không phải đâu, anh xảy ra chút chuyện thật, nếu em không tin thì đến đây ngay đi, em sẽ biết ngay thôi…”
Ngay lúc này khi mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong xuôi, mọi người cứng ra hiệu ok với Bạch Thiếu Thần…
Biết thời gian đã đến, Bạch Thiếu Thần liền tìm cách dụ Tưởng Gia Tuệ đến đây, để thực hiện kế hoạch mà anh phải suy nghĩ suốt mấy ngày qua…
“Em không rảnh, cũng không tin anh đâu, đừng nghĩ sẽ lựa được em…”
Tưởng Gia Tuệ vẫn khẳng định rằng mình sẽ không đến đó, càng không muốn đến những nơi như quán bar…
Bởi vì Tưởng Gia Tuệ lo sợ mình sẽ không kìm chế được mà nổi trận lôi đình, khi thấy xung quanh Bạch Thiếu Thần chỉ toàn những cô gái ăn mặc thiếu vải bao quanh…
“Anh nói thật đấy, anh sẽ gửi địa chỉ qua cho em ngay, nhưng em nhất định phải đến đấy, nếu còn muốn gặp lại anh…”
Biết rất rõ Tưởng Gia Tuệ chắc chắn sẽ vì lo lắng cho mình mà đến, nên Bạch Thiếu Thần đã lấy lý do mình xảy ra chuyện để bảo cô đến…
Bạch Thiếu Thần nói xong thì lập tức tắt máy, tiếng tút… tút vang lên khiến cho Tưởng Gia Tuệ khó chịu mà nhíu mày…
Ngay lập tức tiếng ting…ting vang lên, màn hình điện thoại liền hiển thị tin nhắn đến, kèm theo đó là vị trí của Bạch Thiếu Thần…
Theo phản xạ tự nhiên, Tưởng Gia Tuệ liền nhấn vào màn hình để xem, nhìn vào vị trí nơi định vị trên bản đồ, có thể thấy được Bạch Thiếu Thần đang ở ngoài bãi biển…
“Đang yên đang lành ra ngoài biển làm gì cái gì không biết, đúng là hết nòi nổi mà…”
“Mà không đúng, chẳng phải lúc trưa Thiếu Thần bảo ra ngoài gặp bạn hay sao…”
“Chẳng lẽ người bạn đó của Thiếu Thần là nữ, lại còn hẹn nhau ra ngoài biển, không phải định cùng nhau tắm biển, sau đó lại dùng bữa dưới ánh nến đó chứ…”
Tưởng Gia Tuệ lẩm bẩm một mình trong miệng, trong đầu không ngừng tưởng tượng ra cảnh hai người họ vui vẻ, cười đùa với nhau thì như phát điên lên…
“Không được, không thể như vậy được…”
“Mình và Thiếu Thần vẫn còn chưa cùng nhau dùng bữa tối với ánh nến nữa mà, người phụ nữ đó không được…”
“Thiếu Thần nếu anh dám làm như vậy, thì anh chết chắc…”
Vừa nói Tưởng Gia Tuệ vừa leo khỏi giường, bước đến tủ quần áo tìm cho mình một bộ váy thật đẹp, thật quyến rũ…<code>Tưởng Gia Tuệ muốn mình phải xinh đẹp hơn người bạn kia của Bạch Thiếu Thần.. Không có đủ thời gian để trang điểm, Tưởng Gia Tuệ đành lên xe taxi rồi từ từ làm vậy.. Do không quá quen với những con đường ở Hà Thành, Tưởng Gia Tuệ phải lấy điện thoại của mình đưa cho bác tài, để biết vị trí chính xác mà lái xe đến đấy... Chiếc xe chạy hơn nữa giờ đồng hồ cũng đã đến nơi, Tưởng Gia Tuệ nhìn đồng hồ điện thoại cũng đã là bảy giờ ba mươi tối...</code>