Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Qua Làm Nhân Vật Quần Chúng, Vô Tình Dạy Một Đám Đồ Đệ Thành Thánh Nhân

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Qua Làm Nhân Vật Quần Chúng, Vô Tình Dạy Một Đám Đồ Đệ Thành Thánh Nhân
  3. Chương 157: Dạo Này Chúng Ta Đánh Lôi Đài Có Hơi Nhiều

Chương 157: Dạo Này Chúng Ta Đánh Lôi Đài Có Hơi Nhiều

Lý Thanh Vân nhìn quanh một lượt, thấy dân chúng từ khắp nơi đổ đến xem đông nghẹt cả hai bờ sông, bất giác lại nhớ đến cảnh tượng anh hùng thiên hạ đổ về Đại Thắng quan dự đại hội anh hùng, chung sức kháng Mông của vợ chồng Quách Tĩnh – Hoàng Dung.

Cậu chàng cũng không nhìn về phía Lạc Thủy Thanh.

Đỗ Thải Hà liếc nhìn đám người Đao Sơn, lè lưỡi làm mặt quỷ, đoạn cười khanh khách.

Lạc Thủy Thanh trừng con mắt hai đồng tử nhìn về phía cô nàng, đoạn nói:

“Cô nàng này cũng được lắm, xem ra rất có duyên với bản thiếu gia. Chi bằng bỏ gian tà theo chính nghĩa, đi theo hầu hạ bản thiếu?”

“Ồ? Theo nhà ngươi thì được cái gì?”

Đỗ Thải Hà tủm tỉm cười.

Cô nàng tự biết mình không phải loại đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành như nhị sư tỷ nhà mình, tư sắc rất bình thường, tu vi so với đồng trang đồng lứa nói cao cũng không cao, nói thấp cũng chẳng thấp.

Hết lần này đến lần khác, từ Tôn Bạo Quảng cho đến Lạc Thủy Thanh đều muốn có được Đỗ Thải Hà.

Không phải thiên phú, không phải mỹ mạo, vậy thì chỉ còn một thứ: số học đại đạo.

Khi trước, Đỗ Thải Hà không rõ trùng đồng của tiểu đương gia ngoài phân rã công kích đại đạo của đối thủ thì có thể điều tra được đạo của người khác hay không, song hiện tại cô nàng dám chắc bảy tám phần là Lạc Thủy Thanh có cách thăm dò được nông sâu của mình.

Lạc Thủy Thanh cười, nói:

“Theo bản thiếu đương nhiên là không thiệt thòi rồi. Vô luận là tài nguyên quyền lực, Đao Sơn đều có thể thỏa mãn nàng. Bản thiếu có thể cho nàng mẫu nghi thiên hạ, dưới một người trên vạn người, nhất phi trùng thiên, nhất minh kinh nhân.”

“A.”

Đỗ Thải Hà bình thản thốt ra một tiếng, sau đó ngoảnh sang chỗ khác, cơ hồ chẳng thèm lý đến vị tiểu đương gia của Đao Sơn trước mặt nữa. Cô nàng nhìn sang chỗ hai người Tạ Thiên Hoa, Lý Thanh Vân, nói:

“Sư huynh, sư tỷ, gần đây chúng ta đánh lôi đài chiến dường như có hơi nhiều thì phải, Hai người nói xem...”

“Đúng thật là có hơi nhiều.”

Lý Thanh Vân không suy nghĩ nhiều, lập tức trả lời câu hỏi của cô sư muội. Cậu chàng nhẩm tính, thấy Đỗ Thải Hà nói cũng không sai. Kể từ sau trận đánh ở Võ Bảng Hội, ba người bọn họ đánh thêm một trận với thiên kiêu thú tộc ở Lục Trúc Hải, trên đường đến Kiếm Trì cũng luận bàn sơ sơ với thiên tài dưới tay ba vị kiếm tổ một phen.

Kể ra mà nói, đúng là có hơi dồn dập.

Tạ Thiên Hoa nhún vai, cười:

“Hôm nay ba người chúng ta còn phải đánh một trận đại hội võ lâm này nữa cơ đấy. Đối thủ là kẻ trên vạn người chả dưới người cơ mà, không thể không cẩn thận được.”

“Sư tỷ, chị nói thiếu rồi. Người ta còn muốn giúp em nhất phi trùng thiên, nhất minh kinh nhân cơ mà.”

Đỗ Thải Hà giống như đã đánh hơi được bà sư tỷ nhà mình chuẩn bị nổ pháo mồm, bèn lập tức phối hợp. Hai tỉ muội không hổ là đồng môn thủ túc tình thâm, phối hợp ăn ý đến độ cơ hồ tâm hữu linh tê. Chả bù cho cái ông Lý Thanh Vân đến giờ vẫn đang ngơ ngơ ngác ngác chẳng hiểu hai sư muội nhà mình định làm gì.

Tạ Thiên Hoa xùy một cái, ra chiều trách cứ:

“Cái con bé này. Nhất phi trùng thiên, nhất minh kinh nhân thì con dâm kê ở nhà cũng làm được, có cái quái gì đâu mà khoe.”

“Cũng đúng. Cũng đúng.”

Đỗ Thải Hà vỗ tay vào nhau, tỏ vẻ tâm đắc.

Phụt.

Lý Thanh Vân không ngờ hai cô sư muội nhà mình lấy con dâm kê ở cổ viện ra so với vị tiểu đương gia của Đao Sơn Lạc Thủy Thanh này, mém chút là cười ra tiếng. Nhân mã Kiếm Trì đứng phía sau cũng phải á khẩu vì độ “thần kinh thép” của sư tỷ muội nhà này.

Bọn họ đương nhiên không cho rằng hai người Tạ Thiên Hoa không biết Lạc Thủy Thanh rốt cuộc đáng sợ đến mức nào. Dù sao, mấy hôm trước hai sư tỷ muội nhà này còn ngồi nghiên cứu tình báo với bọn họ.

Đây chắc chắn không phải cái hành vi ấu trĩ của con nghé con không biết oai con cọp.

Mà chính vì thế, Chân Lợi Kiếm và Ngô Quốc Văn lại càng thấy mặc cảm hơn. Nếu đổi lại là bọn họ, chắc chắn không dám “cà khịa” Lạc Thủy Thanh như thế.

Dù sao, ký ức một đòn tùy ý hôm trước hãy còn mới nguyên trong đầu.

Lạc Thủy Thanh cười khẩy, nói:

“Công phu miệng lưỡi của cô nương tốt lắm. Hi vọng lát nữa trên võ đài tương kiến, cô nương cũng có thể mạnh miệng được như thế.”

Tạ Thiên Hoa đáp lễ, nói:

“Quá khen.”

Hai bên giao thủ một phen, thăm dò lẫn nhau, nhưng chẳng ai nhắc gì tới ước định không tham chiến của Kiếm Trì cả. Đao Sơn không lôi ra làm đòn công kích, bên Kiếm Trì cũng chẳng buồn phản pháo.

Bởi lẽ không cần thiết.

Không nói đến chuyện ba người Lý, Tạ, Đỗ hiện giờ trong lớp trẻ ở Huyền Hoàng giới cũng đã có danh tiếng nhất định, thì cả Lạc Thủy Thanh lẫn hai người Phùng Thanh La, Tạ Thiên Hoa đều không phải là kẻ ngốc.

Đương nhiên là có thể nhìn ra được lần này bên Kiếm Trì chơi trò đùa nghịch câu chữ.

Nếu Lạc Thủy Thanh đề cập đến ước hẹn này, chẳng những không được gì, mà còn khiến hắn trông như đang sợ hãi, không tự tin vào thực lực của bản thân. Cứ thế, trên khí thế lại thua phe Tạ Thiên Hoa một bậc.

Mà nếu Tạ Thiên Hoa lôi chuyện này ra hỏi, thì sẽ trở thành lóng ngóng bất an.

Lần này giao phong, không chỉ thăm dò xem đối phương rốt cuộc làm người thế nào, mà hai bên còn đang tạo thế.

Bởi nhẽ, không bên nào muốn cái chức “võ lâm minh chủ” rơi vào tay người còn lại.

Chợt...

Chỉ nghe hai bên bờ sông, có từng tràng tiếng nổ vang rền như sấm rung chớp giật liên tiếp cất lên, nghe cứ như là một loại trống trận, một loại chiến khúc, đầy vẻ hào hùng nhiệt huyết. Dân chúng hai bên bờ giống như là nồi dầu đang sôi bị vẩy nước, không khí tức thì bùng nổ tưng bừng, lại nghe có tiếng hô đồng thanh đều tăm tắp vang vọng:

“Võ lâm chí tôn.

Bảo đao Đồ Long.

Hiệu lệnh thiên hạ.

Mạc cảm bất tòng.

Ỷ Thiên bất xuất.

Thùy dữ tranh phong?”

Kèm theo đó, một tiếng cười lanh lảnh cất lên từ trên đỉnh lầu. Mặc dù trăm họ đang đồng thanh, tiếng nổ đì đùng vẫn chưa dứt, thế nhưng ba người Lý, Tạ, Đỗ vẫn có thể nghe rõ mồn một được giọng cười lảnh lót như chuông bạc. Lại nhìn sang phía đám người Đao Sơn, mấy người Kiếm Trì, trông phản ứng thì có lẽ họ cũng nghe được như vậy.

Mười sáu người không hẹn mà cùng nhìn lên đỉnh lầu.

Bấy giờ, trên mái nhà, tám thiếu nữ thướt tha đang đứng vây lấy một trang tuyệt sắc giai nhân ở giữa. Bốn nàng đứng sau mặc áo đỏ, chính đang thổi tiêu, thổi địch, tiếng nhạc du dương làm nền trợ hứng. Bốn cô trước mặc áo vàng, vung tay ném từng cánh hoa xuống, miệng hô:

“Nhật Xuất Đông Phương.

Duy Ngã Bất Bại.

Thiên Thu Vạn Đại.

Nhất Thống Giang Hồ!”

Thiếu nữ tuyệt sắc ngồi ở chính giữa mặc một bộ y phục nửa vàng, nửa đỏ, trong mắt ba sư huynh muội thì có phần diêm dúa lòe loẹt, song mấy người nước Hàn quen với văn hóa ăn diện sặc sỡ thì đã quen mắt, không có phản ứng gì thái quá.

Nàng ta cười vang, nói:

“Bản tọa Đông Phương Hoàng Sam, giáo chủ của Nguyệt Nhật Thần Giáo. Các vị anh hùng hào kiệt, chào mừng đã tới tham dự đại hội võ lâm.”

Cả ba phe cổ viện, Đao Sơn, Kiếm Trì cùng nheo mắt nhìn về phía nàng ta, vẻ nghi hoặc hiện rõ trên mặt. Tất thảy mười sáu người từ bên ngoài tiến vào bí cảnh lúc này đều chung một suy nghĩ:

“Đầu óc của bà cô này liệu có được bình thường hay không vậy?”

Nhà ngươi bô bô cái mồm đòi nhất thống giang hồ, vậy thì phong một chức võ lâm minh chủ há chẳng phải đang diễn trò cười hay sao?

oOo

Mặc cho màn ra mắt có phần hơi tự hủy của Đông Phương Hoàng Sam, thì đại hội võ lâm vẫn diễn ra theo đúng như dự kiến.

Phía Kiếm Trì giữ đúng ước hẹn, ngoại trừ ba sư huynh muội Lý Thanh Vân thì không có bất kỳ một người nào tham dự đại hội võ lâm. Tuy có rất nhiều thế lực phe chính đạo nói không cần giữ lời hứa với tà ma ngoại đạo, song từ xưa đến giờ người của Kiếm Trì chưa bao giờ đồng tình với quan điểm này. Ngay cả mạch của Vân Hà kiếm tổ cũng cho rằng chữ “tín” này không phải giữ cho kẻ khác, mà là giữ vững cho chính mình, là nguyên tắc sống. Chẳng thà không hứa, quyết không bội tín.

Bên kia chiến tuyến, lạ một nỗi là cả tám người của Đao Sơn đều tham dự tỉ võ. Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hai người Tạ Thiên Hoa, Phùng Thanh La, khiến hai cô nàng không khỏi “a” khẽ một tiếng, đôi mắt không giấu được vẻ kinh ngạc.

Vốn là hai người cho rằng lần này mấy tên giáo chúng Trang Bức thần giáo thùng rỗng kêu to sẽ không dám thượng đài, ai là vàng thật ai là vàng nổi lúc đại hội võ lâm khai mạc là sẽ lộ ra ngay.

Xem ra, Đao Sơn vẫn còn muốn giấu bài.

Tạ Thiên Hoa chỉ không biết bọn chúng rốt cuộc đã đe dọa thế nào, dụ dỗ ra sao mà có thể khiến mấy tên Trang Bức thần giáo đã yếu còn thích ra gió kia thượng đài bán mạng như thế.

Ba sư huynh muội, tám người Đao Sơn, lại chẳng hiểu từ đâu xuất hiện thêm năm người nữa, hợp lại vừa đủ mười sáu.

Cô gái gọi là Đông Phương Hoàng Sam phất tay một cái, lập tức trước mắt ba người Lý Thanh Vân, Tạ Thiên Hoa, Đỗ Thải Hà xuất hiện một cái bảng, bên trên ghi tên tuổi của những người tham gia, phân thành từng cặp, tương đương với một trận đánh. Ba sư huynh muội cũng đã quen với loại bảng dùng để ghi chép kết quả, thứ bậc trong tỉ võ này, nên không lấy gì làm ngạc nhiên cả.

Chỉ có điều... tên của năm người tự dưng xuất hiện quả thực là cực kỳ quái lạ.

Lại nghe thấy từ trên đỉnh lầu, Đông Phương Hoàng Sam cất cao giọng:

“Trận đầu tiên, Lạc Thủy Thanh đấu với boykodonvippro96!”

Hết chương hôm nay, nhưng ngày mai tiếp tục bạo chương!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6252 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5658 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5473 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5332 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4946 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter