Chương : 41
Edit by Shmily
#Do not reup#
– ————————–
Cố Lê làm xong việc trong tay đã là hơn mười một giờ trưa, lúc này cửa hàng trưởng ở cạnh quầy liền gọi hắn tới có việc.
Hắn đành phải buông chuyện trong tay xuống, đi ra phía sau.
Trong tay cửa hàng trưởng cầm một xấp tiền, nhìn thấy hắn liền đưa tiền cho hắn.
“Cố Lê à, cháu ở chỗ này làm cũng đã lâu, chú thấy cháu làm việc rất chăm chỉ, tuy rằng là làm thêm nhưng so với nhân viên chính thức còn làm tốt hơn nhiều. Cho nên chú cảm thấy tiền lương lúc trước quả thực là thiệt cho cháu rồi.”
“Đây là tiền thưởng thêm cho cháu, với cả gần đây trong tiệm buôn bán cũng ế ẩm, nhân viên lại nhiều, cháu cũng không cần cả ngày ở chỗ này làm, về sau cháu chỉ cần làm nửa ngày thôi, bây giờ có thể tan tầm được rồi.”
Cố Lê cầm tiền trong tay, có chút mờ mịt.
Hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới chuyện kỳ quái như vậy, gần đây việc làm ăn của tiệm vẫn giống như trước, hơn nữa nhân viên vẫn luôn nhiều như vậy, tại sao bỗng nhiên lại thưởng thêm tiền cho hắn rồi còn giảm bớt lượng công việc cho hắn chứ?
Hắn không phải kẻ ngốc, sao có thể thật sự tin tưởng loại chuyện này.
Nhưng là hắn sẽ không hỏi, chỉ nhận lấy tiền, nói cảm ơn với cửa hàng trưởng xong liền thay quần áo về nhà.
Vân Phiếm Phiếm vẫn luôn ngồi trêи xe chờ hắn, cho tới lúc nhìn thấy Cố Lê đi ra khỏi KFC, cô mới cảm thấy yên lòng.
Xem ra kế hoạch đã thành công, như vậy Cố Lê hẳn là có thể giảm bớt được gánh nặng đi?
Vân Phiếm Phiếm: “Nguyên nhân hắc hóa của Cố Lê cũng tới từ sinh hoạt quá gian khổ, hắn đeo trêи lưng một nhân sinh không hoàn mỹ, không có cha mẹ, còn có một bà nội tuổi già phải chăm sóc, nếu ta có thể giúp hắn giải quyết khốn cảnh này thì giá trị hắc hóa nhất định có thể biến mất.”
Tiểu Bạch Thái: “Phương pháp này thật sự quá hay.”
Vân Phiếm Phiếm suy nghĩ trong lòng một lát mới chậm rãi khởi động xe chạy đi. Bảo đảm Cố Lê không phát hiện ra mình mà đi theo hắn hơn mười phút, cuối cùng cô nhìn thấy Cố Lê đi vào một thư viện.
Cứ tiếp tục như vậy, Cố Lê nhất định có thể thi đỗ một trường đại học trọng điểm.
Hắn vốn thông minh, áp lực sinh hoạt lại được giảm bớt, hắn cũng có thể chuyên tâm học tập.
Còn lại, chính là bên phía tiệm net.
Chất lượng giấc ngủ cũng rất quan trọng.Bên phía KFC còn có thể giảm bớt lượng công việc, thế nhưng bên tiệm net lại không có lý do gì để giảm bớt cả. Dù sao cũng là buổi tối, vậy cũng chỉ còn cách khiến Cố Lê thôi việc ở đây.
Buổi tối, Cố Lê theo lẽ thường đi tới tiệm net.
Người trong tiệm đêm nay cũng không tính là nhiều, đầu tiên, hắn đem tất cả các máy kiểm tra qua một lượt, xác nhận máy không bị hư hỏng gì xong mới đi tới bên cạnh quản lý, quản lý kia dường như khá quen thuộc với hắn, hai người ngồi đó tâm sự rất nhiều chuyện.
Đa số là Cố Lê nghe, còn người kia nói.
Bất quá trong chốc lát, chủ tiệm net bỗng nhiên tới đây.
Nhìn thấy Cố Lê, hắn ho khan một tiếng, sau đó nói: “Cố Lê, cậu ra đây một chút.”
Cố Lê đứng dậy đi tới bên cạnh chủ tiệm.
Nhìn biểu tình của chủ tiệm thì hắn biết là có chuyện gì đó đã xảy ra, quả nhiên, chủ tiệm tỏ vẻ đau khổ nói: “Cố Lê, cậu thực sự không tệ, thế nhưng gần đây tôi bị phía trêи chèn ép, hôm nay còn nhận được thông báo, hiện tại tiệm net không thể nhận học sinh cấp ba vào làm thêm, bằng không nếu tra ra thì tôi sẽ rất phiền phức. Tôi cũng biết hiện tại bắt cậu thôi việc thì có hơi quá đáng, cho nên số tiền này, cậu cầm đi.”
Lại là tiền.
Có ý tứ.
Chuyện hôm nay phát sinh đã không thể dùng từ đơn giản tới để hình dung nữa, rốt cuộc là ai đang đứng sau lưng thao túng hết thảy?
Chẳng lẽ mục đích của người đó là đưa tiền cho hắn?
Cố Lê duỗi tay, nhận lấy xấp tiền kia, chủ tiệm rõ ràng liền lộ ra biểu tình nhẹ nhàng.
#Do not reup#
– ————————–
Cố Lê làm xong việc trong tay đã là hơn mười một giờ trưa, lúc này cửa hàng trưởng ở cạnh quầy liền gọi hắn tới có việc.
Hắn đành phải buông chuyện trong tay xuống, đi ra phía sau.
Trong tay cửa hàng trưởng cầm một xấp tiền, nhìn thấy hắn liền đưa tiền cho hắn.
“Cố Lê à, cháu ở chỗ này làm cũng đã lâu, chú thấy cháu làm việc rất chăm chỉ, tuy rằng là làm thêm nhưng so với nhân viên chính thức còn làm tốt hơn nhiều. Cho nên chú cảm thấy tiền lương lúc trước quả thực là thiệt cho cháu rồi.”
“Đây là tiền thưởng thêm cho cháu, với cả gần đây trong tiệm buôn bán cũng ế ẩm, nhân viên lại nhiều, cháu cũng không cần cả ngày ở chỗ này làm, về sau cháu chỉ cần làm nửa ngày thôi, bây giờ có thể tan tầm được rồi.”
Cố Lê cầm tiền trong tay, có chút mờ mịt.
Hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới chuyện kỳ quái như vậy, gần đây việc làm ăn của tiệm vẫn giống như trước, hơn nữa nhân viên vẫn luôn nhiều như vậy, tại sao bỗng nhiên lại thưởng thêm tiền cho hắn rồi còn giảm bớt lượng công việc cho hắn chứ?
Hắn không phải kẻ ngốc, sao có thể thật sự tin tưởng loại chuyện này.
Nhưng là hắn sẽ không hỏi, chỉ nhận lấy tiền, nói cảm ơn với cửa hàng trưởng xong liền thay quần áo về nhà.
Vân Phiếm Phiếm vẫn luôn ngồi trêи xe chờ hắn, cho tới lúc nhìn thấy Cố Lê đi ra khỏi KFC, cô mới cảm thấy yên lòng.
Xem ra kế hoạch đã thành công, như vậy Cố Lê hẳn là có thể giảm bớt được gánh nặng đi?
Vân Phiếm Phiếm: “Nguyên nhân hắc hóa của Cố Lê cũng tới từ sinh hoạt quá gian khổ, hắn đeo trêи lưng một nhân sinh không hoàn mỹ, không có cha mẹ, còn có một bà nội tuổi già phải chăm sóc, nếu ta có thể giúp hắn giải quyết khốn cảnh này thì giá trị hắc hóa nhất định có thể biến mất.”
Tiểu Bạch Thái: “Phương pháp này thật sự quá hay.”
Vân Phiếm Phiếm suy nghĩ trong lòng một lát mới chậm rãi khởi động xe chạy đi. Bảo đảm Cố Lê không phát hiện ra mình mà đi theo hắn hơn mười phút, cuối cùng cô nhìn thấy Cố Lê đi vào một thư viện.
Cứ tiếp tục như vậy, Cố Lê nhất định có thể thi đỗ một trường đại học trọng điểm.
Hắn vốn thông minh, áp lực sinh hoạt lại được giảm bớt, hắn cũng có thể chuyên tâm học tập.
Còn lại, chính là bên phía tiệm net.
Chất lượng giấc ngủ cũng rất quan trọng.Bên phía KFC còn có thể giảm bớt lượng công việc, thế nhưng bên tiệm net lại không có lý do gì để giảm bớt cả. Dù sao cũng là buổi tối, vậy cũng chỉ còn cách khiến Cố Lê thôi việc ở đây.
Buổi tối, Cố Lê theo lẽ thường đi tới tiệm net.
Người trong tiệm đêm nay cũng không tính là nhiều, đầu tiên, hắn đem tất cả các máy kiểm tra qua một lượt, xác nhận máy không bị hư hỏng gì xong mới đi tới bên cạnh quản lý, quản lý kia dường như khá quen thuộc với hắn, hai người ngồi đó tâm sự rất nhiều chuyện.
Đa số là Cố Lê nghe, còn người kia nói.
Bất quá trong chốc lát, chủ tiệm net bỗng nhiên tới đây.
Nhìn thấy Cố Lê, hắn ho khan một tiếng, sau đó nói: “Cố Lê, cậu ra đây một chút.”
Cố Lê đứng dậy đi tới bên cạnh chủ tiệm.
Nhìn biểu tình của chủ tiệm thì hắn biết là có chuyện gì đó đã xảy ra, quả nhiên, chủ tiệm tỏ vẻ đau khổ nói: “Cố Lê, cậu thực sự không tệ, thế nhưng gần đây tôi bị phía trêи chèn ép, hôm nay còn nhận được thông báo, hiện tại tiệm net không thể nhận học sinh cấp ba vào làm thêm, bằng không nếu tra ra thì tôi sẽ rất phiền phức. Tôi cũng biết hiện tại bắt cậu thôi việc thì có hơi quá đáng, cho nên số tiền này, cậu cầm đi.”
Lại là tiền.
Có ý tứ.
Chuyện hôm nay phát sinh đã không thể dùng từ đơn giản tới để hình dung nữa, rốt cuộc là ai đang đứng sau lưng thao túng hết thảy?
Chẳng lẽ mục đích của người đó là đưa tiền cho hắn?
Cố Lê duỗi tay, nhận lấy xấp tiền kia, chủ tiệm rõ ràng liền lộ ra biểu tình nhẹ nhàng.