Chương : 40
* KINH THÀNH*Trên một con phố vắng, lồng đèn treo trước cửa mỗi một ngôi nhà vàng vọt hắt lên khuôn mặt xinh đẹp của nữ thần, những cơn gió se lạnh mang theo hơi sương nhè nhẹ thổi qua cũng không làm nữ thần run rẩy dù chỉ một chút, nàng nhẹ nhàng bước đi giữa con phố vắng... Trong khi làm nhiệm vụ ở thế giới con người nàng- Virginia vị thần của Thiên Nhiên nhận được thần dụ vị thần Bóng Tối đang làm loạn ở thế giới con người.... phái nàng đi thu phục hắn ... nàng đã chờ ở đây cả ngày rồi vậy mà vẫn chưa thấy hắn đâu....
Tà khí.... khuôn mặt nàng khẽ biến sắc nhưng rất nhanh khôi phục lại như cũ... xuất hiện rồi....
'' Tiểu Mỹ nhân... đêm khuya như thế này sao còn một mình ở đây...''
Nàng nhẹ nhàng xoay người không để bàn tay dơ bẩn kia chạm vào người... lạnh lùng trả lời...
'' Không phải chuyện của ngươi...''
Đôi mắt đêm trong đêm khẽ phát ra tia sáng thích thú... nữ nhân đẹp lại lạnh lùng đầy sức hấp dẫn như vậy thật làm người ta cảm thấy thèm muốn a... trong các món bảo bối hắn không có ai bên cạnh... chi bằng đưa tiểu mỹ nhân này về hảo hảo mà thưởng thức....
'' Hahaha... thật có bản lĩnh..... ta thích... hay là ngươi theo ta đi...''
'' Theo ngươi.... nực cười... tại sao ta phải theo ngươi... ''
'' Nếu theo ta... ta sẽ cho ngươi tất cả những thứ mà ngươi mong muốn...''
Hắn ta nở một nụ cười xảo quyệt... nữ nhân đều thích những thứ tiền tài địa vị những thứ đó hắn không thiếu... bàn tay không yên phận vuốt ve gò má xinh đẹp... nàng đưa tay đẩy ra, mỉm cười...
'' Được thôi... ta sẽ theo ngươi nếu ngươi có thể thực hiện những lời mình nói...''
''Tất nhiên rồi...''
Hắn nói rồi nắm tay nàng biến mất khỏi con phố....
-
-
-
-
'' Đây là nơi ở của chúng ta...''
'' Đây sao... ngươi đùa ta sao...''
Khu rừng ngoại thành trong đêm được một lớp sương mù bao phủ dày đặc tạo thành một lớp màng bảo vệ... trong rừng có vô số những cây cổ thụ ngàn năm dồi dào linh khí.... nàng nhìn vào hang động sâu không thấy đáy trước mặt, trong lòng thầm thán phục... quả là không tồi... sống ở một nơi như thế này sử dụng đóa hoa Tuyết Liên ngàn năm của vị thần Bảo Hộ phong ấn cửa hang lại thảo nào vị thần không gian có tìm cũng không ra được...
'' Nào bây giờ chúng ta vào thôi...''
'' Ngươi nghĩ vậy sao... nhưng thật đáng tiếc ta lại đổi ý rồi...''
Đôi mắt xanh lục lóe lên tia sáng, mái tóc bạch kim cũng theo đó mà hiện ra... linh khí từ người nàng tỏa ra một cách mạnh mẽ.... vị thần Bóng Tối lui vài bước để đảm bảo an toàn... nữ nhân này... rõ ràng lúc nãy một chút linh khí hắn cũng không cảm nhận được... chỉ là một người trần mắt thịt.... tại sao bây giờ lại có sức mạnh như vậy... hắn nhìn nàng khó tin...
'' Ngươi là một vị thần...''
'' Đúng vậy.... và ta đến đây để đưa ngươi về thiên giới chịu hình phạt...''
'' Ngươi nghĩ là mình làm được sao.... cứ thử xem...''
Dứt lời hắn lao nhanh về phía nàng vung tay một luồng năng lượng cực đại lao tới... nàng cũng xoay người tránh thoát... tay nàng ngưng tụ một quả cầu nước với sức mạnh cũng không thua kém xé gió lao tới chỗ vị thần Bóng Tối... từ tay hắn xuất hiện một cây kiếm bóng tối đầy âm khí vung lên đánh tan quả cầu của nàng.... tay nàng cũng xuất ra quyền trượng vũ khí của thần Thiên Nhiên làm từ một cây gỗ đã có từ thuở khai thiên lập địa có dây trường xuân bao quanh, nàng đưa cao tức thì các cây xung quanh bắt đầu chuyển động một cách mãnh liệt... tứ phía các cành cây nhằm thẳng vị thần Bóng Tối mà vây lấy... vị thần cũng không đứng yên chịu trói dùng thanh Bóng Tối trên tay chặt đứt các cành cây đang vây xung quanh...
Thiên và địa vốn thuộc quyền cai quản của các vị thần... đóa hoa Tuyết Liên của vị thần Bảo Hộ thuộc vào các linh bảo để đảm bảo sự dung hòa của trời đất, đảm bảo sự cân bằng của cả tam giới... nàng bằng mọi giá nhất định không để nó rơi vào tay những vị thần Địa giới.... Nàng động quyền trượng... một luồng các gai nhọn mang theo độc của các loài hoa theo đó phóng ra.... vị thần Bóng tối cũng không thua kém xuất ra hai mũi tên âm khí... nàng tránh thoát cái thứ nhất nhưng không tránh khỏi cái thứ hai.... vị thần Bóng Tối cũng bị các gai nhọn có độc của nàng làm bị thương không ít... nhân lúc nàng đang lùi lại vì bị trúng tên thì hắn nhanh nhẹn biến mất... bị phát hiện ra nơi ở rồi hắn không thể cư ngụ ở đây nữa....
Trong khu rừng giờ đây chỉ còn mình nàng và một khu rừng vì trận chiến giữa nàng và vị thần Bóng Tối trở nên hoang tàn... từ trong miệng nàng trào ra một ngụm máu tươi... vị thần Bóng Tối đúng là không tầm thường... sức mạnh cũng thật quá cường đại rồi.... nàng đưa tay quệt đi vết máu trên miệng, thân hình vì mất quá nhiều linh khí mà không đứng vững, nàng bước những bước đi dường như là muốn ngã xuống bất cứ lúc nào.... nàng cũng không ở lại lâu thi triển pháp thuật biến mất...
-
-
-
-
-
-
-
-
Tà khí.... khuôn mặt nàng khẽ biến sắc nhưng rất nhanh khôi phục lại như cũ... xuất hiện rồi....
'' Tiểu Mỹ nhân... đêm khuya như thế này sao còn một mình ở đây...''
Nàng nhẹ nhàng xoay người không để bàn tay dơ bẩn kia chạm vào người... lạnh lùng trả lời...
'' Không phải chuyện của ngươi...''
Đôi mắt đêm trong đêm khẽ phát ra tia sáng thích thú... nữ nhân đẹp lại lạnh lùng đầy sức hấp dẫn như vậy thật làm người ta cảm thấy thèm muốn a... trong các món bảo bối hắn không có ai bên cạnh... chi bằng đưa tiểu mỹ nhân này về hảo hảo mà thưởng thức....
'' Hahaha... thật có bản lĩnh..... ta thích... hay là ngươi theo ta đi...''
'' Theo ngươi.... nực cười... tại sao ta phải theo ngươi... ''
'' Nếu theo ta... ta sẽ cho ngươi tất cả những thứ mà ngươi mong muốn...''
Hắn ta nở một nụ cười xảo quyệt... nữ nhân đều thích những thứ tiền tài địa vị những thứ đó hắn không thiếu... bàn tay không yên phận vuốt ve gò má xinh đẹp... nàng đưa tay đẩy ra, mỉm cười...
'' Được thôi... ta sẽ theo ngươi nếu ngươi có thể thực hiện những lời mình nói...''
''Tất nhiên rồi...''
Hắn nói rồi nắm tay nàng biến mất khỏi con phố....
-
-
-
-
'' Đây là nơi ở của chúng ta...''
'' Đây sao... ngươi đùa ta sao...''
Khu rừng ngoại thành trong đêm được một lớp sương mù bao phủ dày đặc tạo thành một lớp màng bảo vệ... trong rừng có vô số những cây cổ thụ ngàn năm dồi dào linh khí.... nàng nhìn vào hang động sâu không thấy đáy trước mặt, trong lòng thầm thán phục... quả là không tồi... sống ở một nơi như thế này sử dụng đóa hoa Tuyết Liên ngàn năm của vị thần Bảo Hộ phong ấn cửa hang lại thảo nào vị thần không gian có tìm cũng không ra được...
'' Nào bây giờ chúng ta vào thôi...''
'' Ngươi nghĩ vậy sao... nhưng thật đáng tiếc ta lại đổi ý rồi...''
Đôi mắt xanh lục lóe lên tia sáng, mái tóc bạch kim cũng theo đó mà hiện ra... linh khí từ người nàng tỏa ra một cách mạnh mẽ.... vị thần Bóng Tối lui vài bước để đảm bảo an toàn... nữ nhân này... rõ ràng lúc nãy một chút linh khí hắn cũng không cảm nhận được... chỉ là một người trần mắt thịt.... tại sao bây giờ lại có sức mạnh như vậy... hắn nhìn nàng khó tin...
'' Ngươi là một vị thần...''
'' Đúng vậy.... và ta đến đây để đưa ngươi về thiên giới chịu hình phạt...''
'' Ngươi nghĩ là mình làm được sao.... cứ thử xem...''
Dứt lời hắn lao nhanh về phía nàng vung tay một luồng năng lượng cực đại lao tới... nàng cũng xoay người tránh thoát... tay nàng ngưng tụ một quả cầu nước với sức mạnh cũng không thua kém xé gió lao tới chỗ vị thần Bóng Tối... từ tay hắn xuất hiện một cây kiếm bóng tối đầy âm khí vung lên đánh tan quả cầu của nàng.... tay nàng cũng xuất ra quyền trượng vũ khí của thần Thiên Nhiên làm từ một cây gỗ đã có từ thuở khai thiên lập địa có dây trường xuân bao quanh, nàng đưa cao tức thì các cây xung quanh bắt đầu chuyển động một cách mãnh liệt... tứ phía các cành cây nhằm thẳng vị thần Bóng Tối mà vây lấy... vị thần cũng không đứng yên chịu trói dùng thanh Bóng Tối trên tay chặt đứt các cành cây đang vây xung quanh...
Thiên và địa vốn thuộc quyền cai quản của các vị thần... đóa hoa Tuyết Liên của vị thần Bảo Hộ thuộc vào các linh bảo để đảm bảo sự dung hòa của trời đất, đảm bảo sự cân bằng của cả tam giới... nàng bằng mọi giá nhất định không để nó rơi vào tay những vị thần Địa giới.... Nàng động quyền trượng... một luồng các gai nhọn mang theo độc của các loài hoa theo đó phóng ra.... vị thần Bóng tối cũng không thua kém xuất ra hai mũi tên âm khí... nàng tránh thoát cái thứ nhất nhưng không tránh khỏi cái thứ hai.... vị thần Bóng Tối cũng bị các gai nhọn có độc của nàng làm bị thương không ít... nhân lúc nàng đang lùi lại vì bị trúng tên thì hắn nhanh nhẹn biến mất... bị phát hiện ra nơi ở rồi hắn không thể cư ngụ ở đây nữa....
Trong khu rừng giờ đây chỉ còn mình nàng và một khu rừng vì trận chiến giữa nàng và vị thần Bóng Tối trở nên hoang tàn... từ trong miệng nàng trào ra một ngụm máu tươi... vị thần Bóng Tối đúng là không tầm thường... sức mạnh cũng thật quá cường đại rồi.... nàng đưa tay quệt đi vết máu trên miệng, thân hình vì mất quá nhiều linh khí mà không đứng vững, nàng bước những bước đi dường như là muốn ngã xuống bất cứ lúc nào.... nàng cũng không ở lại lâu thi triển pháp thuật biến mất...
-
-
-
-
-
-
-
-