Chương 115: Bất ổn của buổi live
Bên kia cả nhà cậu vẫn chưa biết tên nick, với lại cậu nói khi nào mình live sẽ nói cho cả nhà biết. Thật ra cậu không muốn cả nhà biết cậu Livestream chơi game đâu. Vì game quá khích thích rồi.
Đột nhiên điện thoại cậu 'Ting' một cái, là tin nhắn từ nhóm lớp. Mộc Hạ chỉ lướt đọc rồi tiếp tục chơi game, dạo này chưa có thêm sách đề để làm nên cậu mới rảnh rỗi mà đi tham quan app Livestream. Còn thứ hạng ở app học tập có ma nào theo kịp cậu đâu mà lo với chả lắng làm gì cho mệt đầu.
Mộc Hạ chơi game nhưng không nghiện, vẫn biết khi nào dừng. Một ngày của cậu vẫn sinh hoạt như bình thường. Sáng hôm sau, tranh thủ dậy sớm Mộc Hạ sử dụng phòng tập riêng của gia đình mà rèn luyện sức khỏe. Trí Khanh và Thảo Anh lúc này cũng bước vào.
"Hạ Hạ sớm hảo"-Trí Khanh
"Hạ Hạ buổi sáng tốt lành "-Thảo Anh
"Vâng, anh cả, chị hai buổi sáng may mắn "
"Em dậy sớm vậy, sao ngày nghỉ không tranh thủ ngủ thêm tý nữa đi"-Trí Khanh đi tới vừa xoa đầu Mộc Hạ vừa ân cần nói.
"Em quen rồi ạ, mà hai anh chị cũng dậy sớm giống em mà. Dạo giờ công ty có nhiều việc quá không ạ, anh chị không áp lực quá chứ. Anh chị yên tâm em vẫn có thể kiếm được tiền lo cho gia đình mà, nên mọi người không cần ép mình quá sức đâu"-Mộc Hạ hướng hai người mà cười nhẹ, trong ánh mắt ánh lên tia lo lắng.
"Không sao đâu, cả nhà đang rất tốt. Chỉ là cả nhà muốn kiếm nhiều tiền một chút để cùng san sẻ gánh nặng với Mộc Hạ thôi à"-Thảo Anh
"Hạ Hạ ngoan, đừng lo lắng quá. Nghe đâu tuần sau em thi cuối kỳ I, coi để tinh thần thoải mái đừng áp lực quá. Hạ Hạ trong mắt mọi người rất giỏi rồi "-Trí Khanh
"Vâng ạ, em biết là vậy. Nhưng em muốn bản thân có ích cho gia đình hơn thôi ạ."
Mộc Hạ trò chuyện cùng anh chị một lúc thì cũng xin phép hai người để về phòng tắm rửa thay quần áo rồi xuống phụ Mẹ Đường chuẩn bị buổi sáng nữa. Khi Mộc Hạ rời đi trong phòng tập chỉ còn lại hai người Trí Khanh và Thảo Anh.
"Anh à, Hạ Hạ đúng là một đứa trẻ ngoan. Nhưng đứa trẻ ngoan như vậy trong tuổi thơ không những không có kẹo mà còn chẳng có tình thương từ bất kỳ ai. Em căm hận gia đình đó, em sẽ không dễ dàng để yên cho bọn họ sống an nhàn như vậy đâu"
"Bình tĩnh đi, dù gì giờ nhà bên kia chưa đụng tới Hạ Hạ chúng ta cũng không nên manh động. Nhưng con nhỏ Cát Oanh thì không yên phận chút nào nhỉ?"
"Con nhỏ đó, nhắc tới đây cũng khiến em đủ phát điên. Mẹ thì còn mềm lòng nên chúng ta mới chưa truy đến con nhỏ đó, chơ vụ việc Mộc Hạ nằm viện chưa xong với em đâu"
"Chúng ta có thể không cần làm gì đâu, rất nhiều phe cánh nào đó có quyền lực vô cùng lớn cũng đang ngấm ngầm bảo vệ Hạ Hạ. Theo anh cảm nhận thì Hạ Hạ đang che giấu bí mật gì đó, hay theo cách nghĩ của anh thì có lẽ Hạ Hạ như báu vật của Quốc gia baba vậy"
"Anh à, không phải Quốc Gia baba có một người con gái sao. Em nghĩ cách suy luận của anh cũng đúng nhưng rất tiếc lại không có khả năng cao tới vậy"
"Ừm, chắc do anh nghĩ nhiều rồi "
Cuộc trò chuyện nhanh chóng kết thúc, hai người cũng chú tâm vào bài tập buổi sáng của bản thân. Hai người tập xong thì quay về phòng để tắm rửa, khi xong xuôi thì cả nhà ngồi bên nhau ăn bữa sáng. Cả ba người đi làm, mẹ Đường dạo gần đây cũng đang kinh doanh tranh sức và túi xách nên cũng bận rộn lắm.
Vậy là từ giờ cho tới tối Mộc Hạ sẽ tự lo cho bản thân, tuyết cũng ngừng rơi từ tối hôm qua rồi. Bên ngoài các cô bác lao công đang dọn dẹp lớp tuyết dày bao phủ trên toàn khu vực này. Mộc Hạ về phòng làm mấy việc lặt vặt như vẽ tranh...rồi mới bắt đầu chơi game.
Cậu mở live lên, những người hóng darama ngày hôm qua được nhóm fan OcBan đăng lên làm bùng nổ live của cậu. Nhất là khi nickname 'Yêu lá mầm nhỏ' của Hàn Phong gửi quà đến không ngừng.
Ma ma:" Kim chủ nào đây, giàu quá rồi. Mù cả mắt tôi"
Fan OcBan:" Tên tép riêu như vậy mà cũng có người mê, đúng là mắt bị hỏng rồi. So với vẻ đẹp của OcBan thì thua xa, còn dị hợm nhuộm luôn cái đầu trắng tinh còn đeo len đỏ nữa chứ. Kỳ dị quá đấy"
Fan não tàn:" Đồng ý với lầu trên"
Yêu lá mầm nhỏ:" Chó ở đâu sủa nhiều thế, OcBan của mấy người cũng dẹo chảy nước chơ có gì hay ho đâu. Với lại HAJ không kỳ dị, cậu ấy không có nhuộm tóc hay đeo len. Chỉ là trường hợp bị biến gen hiếm gặp trên toàn thế giới chỉ có 1% thôi"
Lại là fan não tàn của Oc:" Mày quen nó à, sao biết nhiều thế. Hay mày với nó chung cạ, tình nhân à. Eo ơi kinh thế tình yêu đồng giới"
Fan của HAj:" Nè xúc phạm cái loz gì đó, đồng tính thì sao. Ăn hết của tổ tiên mấy đời nhà mày à, biến đổi gen thì sao chơ. Cậu ấy cũng đâu muốn bị vậy đâu. Với lại tôi từng có cô bạn bị bạch tạng đấy, cô ấy ngoại trừ tóc và màu da khác biệt thì còn lại đều giống như mọi người. Phải nói nhan sắc của cô ấy còn đẹp tuyệt vời ấy chứ "
Ban ban:" Đồng ý với lầu trên, đám fan não cứt trâu biến đi. OcBan chơi game thì dẹo chảy nước hết kêu 'anh ơi cứu bé' thì lại kêu 'là lỗi của em làm cản đường các anh rồi' nghe xong mà muốn sang trấn tiền tình. Bố mày khinh"
Đột nhiên điện thoại cậu 'Ting' một cái, là tin nhắn từ nhóm lớp. Mộc Hạ chỉ lướt đọc rồi tiếp tục chơi game, dạo này chưa có thêm sách đề để làm nên cậu mới rảnh rỗi mà đi tham quan app Livestream. Còn thứ hạng ở app học tập có ma nào theo kịp cậu đâu mà lo với chả lắng làm gì cho mệt đầu.
Mộc Hạ chơi game nhưng không nghiện, vẫn biết khi nào dừng. Một ngày của cậu vẫn sinh hoạt như bình thường. Sáng hôm sau, tranh thủ dậy sớm Mộc Hạ sử dụng phòng tập riêng của gia đình mà rèn luyện sức khỏe. Trí Khanh và Thảo Anh lúc này cũng bước vào.
"Hạ Hạ sớm hảo"-Trí Khanh
"Hạ Hạ buổi sáng tốt lành "-Thảo Anh
"Vâng, anh cả, chị hai buổi sáng may mắn "
"Em dậy sớm vậy, sao ngày nghỉ không tranh thủ ngủ thêm tý nữa đi"-Trí Khanh đi tới vừa xoa đầu Mộc Hạ vừa ân cần nói.
"Em quen rồi ạ, mà hai anh chị cũng dậy sớm giống em mà. Dạo giờ công ty có nhiều việc quá không ạ, anh chị không áp lực quá chứ. Anh chị yên tâm em vẫn có thể kiếm được tiền lo cho gia đình mà, nên mọi người không cần ép mình quá sức đâu"-Mộc Hạ hướng hai người mà cười nhẹ, trong ánh mắt ánh lên tia lo lắng.
"Không sao đâu, cả nhà đang rất tốt. Chỉ là cả nhà muốn kiếm nhiều tiền một chút để cùng san sẻ gánh nặng với Mộc Hạ thôi à"-Thảo Anh
"Hạ Hạ ngoan, đừng lo lắng quá. Nghe đâu tuần sau em thi cuối kỳ I, coi để tinh thần thoải mái đừng áp lực quá. Hạ Hạ trong mắt mọi người rất giỏi rồi "-Trí Khanh
"Vâng ạ, em biết là vậy. Nhưng em muốn bản thân có ích cho gia đình hơn thôi ạ."
Mộc Hạ trò chuyện cùng anh chị một lúc thì cũng xin phép hai người để về phòng tắm rửa thay quần áo rồi xuống phụ Mẹ Đường chuẩn bị buổi sáng nữa. Khi Mộc Hạ rời đi trong phòng tập chỉ còn lại hai người Trí Khanh và Thảo Anh.
"Anh à, Hạ Hạ đúng là một đứa trẻ ngoan. Nhưng đứa trẻ ngoan như vậy trong tuổi thơ không những không có kẹo mà còn chẳng có tình thương từ bất kỳ ai. Em căm hận gia đình đó, em sẽ không dễ dàng để yên cho bọn họ sống an nhàn như vậy đâu"
"Bình tĩnh đi, dù gì giờ nhà bên kia chưa đụng tới Hạ Hạ chúng ta cũng không nên manh động. Nhưng con nhỏ Cát Oanh thì không yên phận chút nào nhỉ?"
"Con nhỏ đó, nhắc tới đây cũng khiến em đủ phát điên. Mẹ thì còn mềm lòng nên chúng ta mới chưa truy đến con nhỏ đó, chơ vụ việc Mộc Hạ nằm viện chưa xong với em đâu"
"Chúng ta có thể không cần làm gì đâu, rất nhiều phe cánh nào đó có quyền lực vô cùng lớn cũng đang ngấm ngầm bảo vệ Hạ Hạ. Theo anh cảm nhận thì Hạ Hạ đang che giấu bí mật gì đó, hay theo cách nghĩ của anh thì có lẽ Hạ Hạ như báu vật của Quốc gia baba vậy"
"Anh à, không phải Quốc Gia baba có một người con gái sao. Em nghĩ cách suy luận của anh cũng đúng nhưng rất tiếc lại không có khả năng cao tới vậy"
"Ừm, chắc do anh nghĩ nhiều rồi "
Cuộc trò chuyện nhanh chóng kết thúc, hai người cũng chú tâm vào bài tập buổi sáng của bản thân. Hai người tập xong thì quay về phòng để tắm rửa, khi xong xuôi thì cả nhà ngồi bên nhau ăn bữa sáng. Cả ba người đi làm, mẹ Đường dạo gần đây cũng đang kinh doanh tranh sức và túi xách nên cũng bận rộn lắm.
Vậy là từ giờ cho tới tối Mộc Hạ sẽ tự lo cho bản thân, tuyết cũng ngừng rơi từ tối hôm qua rồi. Bên ngoài các cô bác lao công đang dọn dẹp lớp tuyết dày bao phủ trên toàn khu vực này. Mộc Hạ về phòng làm mấy việc lặt vặt như vẽ tranh...rồi mới bắt đầu chơi game.
Cậu mở live lên, những người hóng darama ngày hôm qua được nhóm fan OcBan đăng lên làm bùng nổ live của cậu. Nhất là khi nickname 'Yêu lá mầm nhỏ' của Hàn Phong gửi quà đến không ngừng.
Ma ma:" Kim chủ nào đây, giàu quá rồi. Mù cả mắt tôi"
Fan OcBan:" Tên tép riêu như vậy mà cũng có người mê, đúng là mắt bị hỏng rồi. So với vẻ đẹp của OcBan thì thua xa, còn dị hợm nhuộm luôn cái đầu trắng tinh còn đeo len đỏ nữa chứ. Kỳ dị quá đấy"
Fan não tàn:" Đồng ý với lầu trên"
Yêu lá mầm nhỏ:" Chó ở đâu sủa nhiều thế, OcBan của mấy người cũng dẹo chảy nước chơ có gì hay ho đâu. Với lại HAJ không kỳ dị, cậu ấy không có nhuộm tóc hay đeo len. Chỉ là trường hợp bị biến gen hiếm gặp trên toàn thế giới chỉ có 1% thôi"
Lại là fan não tàn của Oc:" Mày quen nó à, sao biết nhiều thế. Hay mày với nó chung cạ, tình nhân à. Eo ơi kinh thế tình yêu đồng giới"
Fan của HAj:" Nè xúc phạm cái loz gì đó, đồng tính thì sao. Ăn hết của tổ tiên mấy đời nhà mày à, biến đổi gen thì sao chơ. Cậu ấy cũng đâu muốn bị vậy đâu. Với lại tôi từng có cô bạn bị bạch tạng đấy, cô ấy ngoại trừ tóc và màu da khác biệt thì còn lại đều giống như mọi người. Phải nói nhan sắc của cô ấy còn đẹp tuyệt vời ấy chứ "
Ban ban:" Đồng ý với lầu trên, đám fan não cứt trâu biến đi. OcBan chơi game thì dẹo chảy nước hết kêu 'anh ơi cứu bé' thì lại kêu 'là lỗi của em làm cản đường các anh rồi' nghe xong mà muốn sang trấn tiền tình. Bố mày khinh"