Chương : 15
Nhược Y sau khi về đến kinh thành không được tiến vào phủ tam vương gia ngay mà phải vào cung, vì hoàng thượng nghe người ở trong quân doanh nói nàng là người đã cứu một vạn quân sĩ. Có thể nói có nàng Lăng Nhật Quốc mới dành được thắng lợi, nên hoàng thượng cùng thái hậu muốn gặp nàng. Xem nàng là người bản lãnh ra sao
Lúc này Nhược Y tiến vào cung điện, thấy một người một thân trường bào màu vàng ngôi trên ghế rồng nạm vàng, khuôn mặt phúc hậu mà không kém phần uy nghiêm. Nàng thầm nói trong lòng. Hoàng thượng đúng là hoàng thượng a ghế ngồi cũng nạm vàng ròng thế kia, đúng là quá lãng phí mà
“Tham kiến hoàng thượng” nàng vừa nói hai chân khẽ nhún xuống
“ Đều là người một nhà, không cần hành lễ a, mau mau đứng dậy” Hoàng thượng cười hiền từ nhưng ánh mắt vẫn là tia đánh giá nói
“ Nghe nói tam vương phi là người đã cứu một vạn nghĩa quân của ta, như vậy cũng có thể coi là có công rất lớn không cần phải câu lệ lễ nghi như vậy”
Nhược Y lời nói không xua nịnh trả lời: “Nhược Y là có biết qua một chút dược, ngẫu nhiên cứu được một vạn nghĩa quân kia, cũng không phải là có công lớn gì, hoàng thượng nói như vậy là quá đề cao Nhược Y rồi. Nhược Y quả thật là hổ thẹn không giám nhận”
Hoàng thượng nghe Nhược Y nói vậy âm thầm hài lòng. Lúc này một người khuôn mặt phúc hậu, một thân xiêm y màu vàng thêu kim tuyến lóng lánh lớn tiếng nói:
“ Tiểu tử ngươi đã trở về, ngươi có mang tiểu vương phi kia đến đây cho ta xem không” nói rồi lại đưa mắt đến nhìn Nhược Y
“ Ngươi chính là tiểu vương phi của tiểu tử kia a, mau mau đến chỗ ta, chúng ta cùng trò truyện” Nói rồi thái hậu kéo tay Nhược Y đi
Lúc này ở trong phòng chỉ có hoàng thượng cùng Lãnh Hàn
“Hàn nhi vất vả cho con rồi, ba năm nay con đã chịu nhiều cực khổ ở Lạc Tiêu Quốc. Ba ngày sau ta sẽ mở yến hội chào mừng con trở về”
“Cữu cữu ta đi như vậy cũng là vì giúp người dân ở Lăng Nhật Quốc, thực là không có gì vất vả, cũng xem như đây là trách nhiệm của ta” Lãnh Hàn không xua nịnh trả lời
“Hàn nhi con xem vị công chúa Lạc Tiêu Quốc kia lên làm thế nào, nàng tuy là công chúa nước bại trận nhưng nếu chúng ta đối xử với nàng không tốt thì Lạc Tiêu Quốc kia lại khởi binh làm loạn. Ta không phải là vì sợ bọn họ, nhưng ta thấy con mới trở về lại phải đi lần nữa ta thật không nhẫn tâm”
“Vậy hãy để công chúa kia gả cho cửu đệ, cho nàng làm sườn phì ta thấy cũng không ủy khuất gì nàng” Lãnh Hàn lạnh lùng nói
“Nhưng vị công chúa kia lại một mực muốn gả cho con, muốn con lập nàng làm vương phi, nếu không nàng sẽ không sống nữa. Ta thật sự không biết phải làm thế nào đây. Hay là con….” Hoàng thượng còn chưa nói hết câu thì Lãnh Hàn đã lạnh lùng cắt ngang lời
“ Không được, cữu cữu ta đã có vương phi, chuyện này tự người giải quyết đi” Nói rồi Lãnh Hàn quay người rời khỏi chính điện đến chỗ thái hậu
Lúc này Nhược Y tiến vào cung điện, thấy một người một thân trường bào màu vàng ngôi trên ghế rồng nạm vàng, khuôn mặt phúc hậu mà không kém phần uy nghiêm. Nàng thầm nói trong lòng. Hoàng thượng đúng là hoàng thượng a ghế ngồi cũng nạm vàng ròng thế kia, đúng là quá lãng phí mà
“Tham kiến hoàng thượng” nàng vừa nói hai chân khẽ nhún xuống
“ Đều là người một nhà, không cần hành lễ a, mau mau đứng dậy” Hoàng thượng cười hiền từ nhưng ánh mắt vẫn là tia đánh giá nói
“ Nghe nói tam vương phi là người đã cứu một vạn nghĩa quân của ta, như vậy cũng có thể coi là có công rất lớn không cần phải câu lệ lễ nghi như vậy”
Nhược Y lời nói không xua nịnh trả lời: “Nhược Y là có biết qua một chút dược, ngẫu nhiên cứu được một vạn nghĩa quân kia, cũng không phải là có công lớn gì, hoàng thượng nói như vậy là quá đề cao Nhược Y rồi. Nhược Y quả thật là hổ thẹn không giám nhận”
Hoàng thượng nghe Nhược Y nói vậy âm thầm hài lòng. Lúc này một người khuôn mặt phúc hậu, một thân xiêm y màu vàng thêu kim tuyến lóng lánh lớn tiếng nói:
“ Tiểu tử ngươi đã trở về, ngươi có mang tiểu vương phi kia đến đây cho ta xem không” nói rồi lại đưa mắt đến nhìn Nhược Y
“ Ngươi chính là tiểu vương phi của tiểu tử kia a, mau mau đến chỗ ta, chúng ta cùng trò truyện” Nói rồi thái hậu kéo tay Nhược Y đi
Lúc này ở trong phòng chỉ có hoàng thượng cùng Lãnh Hàn
“Hàn nhi vất vả cho con rồi, ba năm nay con đã chịu nhiều cực khổ ở Lạc Tiêu Quốc. Ba ngày sau ta sẽ mở yến hội chào mừng con trở về”
“Cữu cữu ta đi như vậy cũng là vì giúp người dân ở Lăng Nhật Quốc, thực là không có gì vất vả, cũng xem như đây là trách nhiệm của ta” Lãnh Hàn không xua nịnh trả lời
“Hàn nhi con xem vị công chúa Lạc Tiêu Quốc kia lên làm thế nào, nàng tuy là công chúa nước bại trận nhưng nếu chúng ta đối xử với nàng không tốt thì Lạc Tiêu Quốc kia lại khởi binh làm loạn. Ta không phải là vì sợ bọn họ, nhưng ta thấy con mới trở về lại phải đi lần nữa ta thật không nhẫn tâm”
“Vậy hãy để công chúa kia gả cho cửu đệ, cho nàng làm sườn phì ta thấy cũng không ủy khuất gì nàng” Lãnh Hàn lạnh lùng nói
“Nhưng vị công chúa kia lại một mực muốn gả cho con, muốn con lập nàng làm vương phi, nếu không nàng sẽ không sống nữa. Ta thật sự không biết phải làm thế nào đây. Hay là con….” Hoàng thượng còn chưa nói hết câu thì Lãnh Hàn đã lạnh lùng cắt ngang lời
“ Không được, cữu cữu ta đã có vương phi, chuyện này tự người giải quyết đi” Nói rồi Lãnh Hàn quay người rời khỏi chính điện đến chỗ thái hậu