Chương 68
Băng Con Lợn Nái Sề đồng loạt gửi thư chiêu hàng đến hai trăm băng nhỏ tại khu Bờ Tây. Hạn trả lời trong vòng một ngày. Băng nào không trả lời xem như từ chối, với tất cả những băng từ chối thì thủ lĩnh của băng đó sẽ bị giết.
Đáp lại thư chiêu hàng là sự im lặng đáng sợ.
Không băng nào đồng ý. Một vài băng đông thành viên một chút còn gửi thư nhục mạ Thủ lĩnh Trần Tuấn Tài là thằng con hoang châu Á ti tiện.
Khi nghe Joaquin báo cáo lại điều này, Tài chỉ gật đầu. Hắn không ngớ ngẩn đến mức nghĩ rằng một lá thư sẽ giải quyết được vấn đề. Mục đích chính của thư chiêu hàng là để gửi một thông điệp.
Hắn muốn các sát thủ biết rằng băng Con Lợn Nái Sề luôn mở rộng cánh cửa chào đón họ, miễn là họ đồng ý gia nhập.
Hắn muốn giết thủ lĩnh các băng nhóm chứ không phải các thành viên. Thủ lĩnh chết rồi, những sát thủ còn lại sẽ phải gia nhập băng khác, khi ấy Con Lợn Nái Sề sẽ là lựa chọn duy nhất.
Một hậu quả nhãn tiền của thư chiêu hàng là các băng nhóm đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với hắn. Các thủ lĩnh hoặc là nâng cao cảnh giác hoặc trốn biệt.
Nhưng làm sao mà trốn được? Adriel nắm đám này rõ như lòng bàn tay. Miễn chúng chưa chết thì nấp ở đâu cũng không thoát.
Nhiệm vụ chính yếu của Augutus vẫn là bảo vệ Zhao Wu cùng gia quyến. Trọng trách trừ diệt những kẻ chống đối rơi vào tay Alexander, Abraham và Daniel.
Đây chính là lúc chạy KPI. Ai giết nhiều người hơn trong thời gian ngắn hơn sẽ được tưởng thưởng.
Alexander nhanh chóng chứng minh cho tất cả cùng thấy biệt hiệu "Đại Đế" của gã là danh xứng kỳ thực.
Gã trầm ổn như Augutus, tinh khôn như Adriel và quản quân tốt như Abraham. Nhóm của Alexander bủa vây mục tiêu theo chiến thuật đàn sói, nghĩa là tung thật nhiều người ra vây một người sau đó để trưởng nhóm đấu theo hình thức một chọi một.
Cách làm này mang phong thái của các nhà quý tộc ngày xưa. Alexander tựa như vị vua đi tiêu diệt kẻ phản nghịch, gã làm thế vì gã có niềm tin sâu sắc vào tài năng của mình. Không ai thắng nổi gã. Tất cả những kẻ dám chống lại đều bị gã giết chết, thường chỉ bằng một động tác đơn giản.
Một ngày Alexander có thể giết được năm người, cao hơn gấp đôi Abraham.
Abraham không có hứng thú đua tranh với bất kỳ ai. Gã chỉ làm theo khả năng của mình.
Kỹ năng của gã cũng rất xuất sắc nhưng gã chỉ hứng thú với một số kẻ đặc biệt. Đó có thể là những kẻ ngạo mạn, bố đời hoặc ngoại hình không vừa mắt. Còn lại thì gã ngồi bên cạnh xem người của mình triệt hạ đối phương.
Abraham coi trọng việc xây dựng một đội quân tinh nhuệ và có tinh thần đoàn kết. Gã không cần phải là ngôi sao sáng nhất trong đội.
Đó là phong thái của một nhà lãnh đạo đích thực, người coi trọng lợi ích tập thể hơn danh tiếng cá nhân.
Cuối cùng là Daniel.
Thằng này đích thực là cơn ác mộng của tất cả mọi người.
Một ngày Alexander giết được năm người là căng, nó giết tới mười người.
Daniel giết người nhoay nhoáy, nhanh tới nỗi đội ngũ hỗ trợ của Adriel không theo kịp.
Gã thường xuyên phải ngồi chờ nhóm Adriel cập nhật tình hình. Mỗi lần như thế gã lại nhìn đội ngũ hỗ trợ với ánh mắt như đang đánh giá con mồi làm những tên này run như cầy sấy. Sang ngày thứ ba thì không còn ai dám đi cùng gã nữa. Daniel lại phải làm việc một mình.
Các sát thủ Vùng đất Tự Do đặt cho gã biệt danh "Hung Thần". Không còn bất kỳ ai nhớ đến hoặc dám nhắc đến biệt danh "Tự Hào" ngay cả trong giấc mơ.
Daniel "Hung Thần" là sát thủ đáng sợ nhất của băng Con Lợn Nái Sề.
Tất cả những kẻ từng gặp gã đều nói rằng dường như có thứ gì đó tỏa ra từ người Daniel. Đó không phải là ánh hào quang như Alexander mà là một thứ mùi đặc biệt, mùi của cái chết.
Gã bước đi không tiếng động. Kẻ bị giết không biết rằng mình vừa bị giết.
Khi nghe báo cáo về thành tích của Daniel, Tài bất giác tự hỏi giữa hắn và Daniel ai giỏi hơn.
Lúc trước rõ ràng hắn giỏi hơn, nhưng Daniel đã tiến lên đến một đẳng cấp có thể nói là khó tin. Xét thuần túy về mặt kỹ năng thì gã còn xuất sắc hơn cả Alexander. Tất nhiên lúc chiến đấu sống chết thì chỉ kỹ năng không chưa nói lên được điều gì, còn nhiều yếu tố khác góp vào như độ lỳ lợm, trí thông minh, khả năng ứng biến và cả may mắn.
Sau một tháng truy quét, các băng nhóm cỡ nhỏ ở khu bờ Tây lần lượt tan rã. Thành viên của các băng này dù là tự nguyện hay bị cưỡng ép đều đồng ý gia nhập băng Con Lợn Nái Sề.
Số lượng thành viên của Con Lợn Nái Sề vì thế mà tăng lên một cách khủng khiếp.
Tuy nhiên vẫn còn một băng còn sót lại. Băng này có hai nghìn thành viên, có thể xem là đối thủ mạnh nhất của Con Lợn Nái Sề trong đợi truy quét này.
Thủ lĩnh của băng này là Genesis Lincoln, một sát thủ rất có danh tiếng.
Để biểu thị lòng tôn trọng với Genesis, Tài đã đặc biệt gửi cho gã hai lá thư chiêu hàng chứ không phải một, nhưng lần nào cũng bị đối phương nguyền rủa thậm tệ.
Tài liền quyết định rằng Genesis chính là vật tế thần cho chiến dịch "Hạnh Phúc Cho Brian Đáng Yêu".
Hắn triệu tập Brian đến Bộ Tư Lệnh Chiến Tranh. Cái ngày mà Brian đặt bước chân đầu tiên vào Bộ Tư Lệnh, Tài chợt nhận ra rằng vụ này có khi không dễ như hắn tưởng.
Đáp lại thư chiêu hàng là sự im lặng đáng sợ.
Không băng nào đồng ý. Một vài băng đông thành viên một chút còn gửi thư nhục mạ Thủ lĩnh Trần Tuấn Tài là thằng con hoang châu Á ti tiện.
Khi nghe Joaquin báo cáo lại điều này, Tài chỉ gật đầu. Hắn không ngớ ngẩn đến mức nghĩ rằng một lá thư sẽ giải quyết được vấn đề. Mục đích chính của thư chiêu hàng là để gửi một thông điệp.
Hắn muốn các sát thủ biết rằng băng Con Lợn Nái Sề luôn mở rộng cánh cửa chào đón họ, miễn là họ đồng ý gia nhập.
Hắn muốn giết thủ lĩnh các băng nhóm chứ không phải các thành viên. Thủ lĩnh chết rồi, những sát thủ còn lại sẽ phải gia nhập băng khác, khi ấy Con Lợn Nái Sề sẽ là lựa chọn duy nhất.
Một hậu quả nhãn tiền của thư chiêu hàng là các băng nhóm đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với hắn. Các thủ lĩnh hoặc là nâng cao cảnh giác hoặc trốn biệt.
Nhưng làm sao mà trốn được? Adriel nắm đám này rõ như lòng bàn tay. Miễn chúng chưa chết thì nấp ở đâu cũng không thoát.
Nhiệm vụ chính yếu của Augutus vẫn là bảo vệ Zhao Wu cùng gia quyến. Trọng trách trừ diệt những kẻ chống đối rơi vào tay Alexander, Abraham và Daniel.
Đây chính là lúc chạy KPI. Ai giết nhiều người hơn trong thời gian ngắn hơn sẽ được tưởng thưởng.
Alexander nhanh chóng chứng minh cho tất cả cùng thấy biệt hiệu "Đại Đế" của gã là danh xứng kỳ thực.
Gã trầm ổn như Augutus, tinh khôn như Adriel và quản quân tốt như Abraham. Nhóm của Alexander bủa vây mục tiêu theo chiến thuật đàn sói, nghĩa là tung thật nhiều người ra vây một người sau đó để trưởng nhóm đấu theo hình thức một chọi một.
Cách làm này mang phong thái của các nhà quý tộc ngày xưa. Alexander tựa như vị vua đi tiêu diệt kẻ phản nghịch, gã làm thế vì gã có niềm tin sâu sắc vào tài năng của mình. Không ai thắng nổi gã. Tất cả những kẻ dám chống lại đều bị gã giết chết, thường chỉ bằng một động tác đơn giản.
Một ngày Alexander có thể giết được năm người, cao hơn gấp đôi Abraham.
Abraham không có hứng thú đua tranh với bất kỳ ai. Gã chỉ làm theo khả năng của mình.
Kỹ năng của gã cũng rất xuất sắc nhưng gã chỉ hứng thú với một số kẻ đặc biệt. Đó có thể là những kẻ ngạo mạn, bố đời hoặc ngoại hình không vừa mắt. Còn lại thì gã ngồi bên cạnh xem người của mình triệt hạ đối phương.
Abraham coi trọng việc xây dựng một đội quân tinh nhuệ và có tinh thần đoàn kết. Gã không cần phải là ngôi sao sáng nhất trong đội.
Đó là phong thái của một nhà lãnh đạo đích thực, người coi trọng lợi ích tập thể hơn danh tiếng cá nhân.
Cuối cùng là Daniel.
Thằng này đích thực là cơn ác mộng của tất cả mọi người.
Một ngày Alexander giết được năm người là căng, nó giết tới mười người.
Daniel giết người nhoay nhoáy, nhanh tới nỗi đội ngũ hỗ trợ của Adriel không theo kịp.
Gã thường xuyên phải ngồi chờ nhóm Adriel cập nhật tình hình. Mỗi lần như thế gã lại nhìn đội ngũ hỗ trợ với ánh mắt như đang đánh giá con mồi làm những tên này run như cầy sấy. Sang ngày thứ ba thì không còn ai dám đi cùng gã nữa. Daniel lại phải làm việc một mình.
Các sát thủ Vùng đất Tự Do đặt cho gã biệt danh "Hung Thần". Không còn bất kỳ ai nhớ đến hoặc dám nhắc đến biệt danh "Tự Hào" ngay cả trong giấc mơ.
Daniel "Hung Thần" là sát thủ đáng sợ nhất của băng Con Lợn Nái Sề.
Tất cả những kẻ từng gặp gã đều nói rằng dường như có thứ gì đó tỏa ra từ người Daniel. Đó không phải là ánh hào quang như Alexander mà là một thứ mùi đặc biệt, mùi của cái chết.
Gã bước đi không tiếng động. Kẻ bị giết không biết rằng mình vừa bị giết.
Khi nghe báo cáo về thành tích của Daniel, Tài bất giác tự hỏi giữa hắn và Daniel ai giỏi hơn.
Lúc trước rõ ràng hắn giỏi hơn, nhưng Daniel đã tiến lên đến một đẳng cấp có thể nói là khó tin. Xét thuần túy về mặt kỹ năng thì gã còn xuất sắc hơn cả Alexander. Tất nhiên lúc chiến đấu sống chết thì chỉ kỹ năng không chưa nói lên được điều gì, còn nhiều yếu tố khác góp vào như độ lỳ lợm, trí thông minh, khả năng ứng biến và cả may mắn.
Sau một tháng truy quét, các băng nhóm cỡ nhỏ ở khu bờ Tây lần lượt tan rã. Thành viên của các băng này dù là tự nguyện hay bị cưỡng ép đều đồng ý gia nhập băng Con Lợn Nái Sề.
Số lượng thành viên của Con Lợn Nái Sề vì thế mà tăng lên một cách khủng khiếp.
Tuy nhiên vẫn còn một băng còn sót lại. Băng này có hai nghìn thành viên, có thể xem là đối thủ mạnh nhất của Con Lợn Nái Sề trong đợi truy quét này.
Thủ lĩnh của băng này là Genesis Lincoln, một sát thủ rất có danh tiếng.
Để biểu thị lòng tôn trọng với Genesis, Tài đã đặc biệt gửi cho gã hai lá thư chiêu hàng chứ không phải một, nhưng lần nào cũng bị đối phương nguyền rủa thậm tệ.
Tài liền quyết định rằng Genesis chính là vật tế thần cho chiến dịch "Hạnh Phúc Cho Brian Đáng Yêu".
Hắn triệu tập Brian đến Bộ Tư Lệnh Chiến Tranh. Cái ngày mà Brian đặt bước chân đầu tiên vào Bộ Tư Lệnh, Tài chợt nhận ra rằng vụ này có khi không dễ như hắn tưởng.