Chương 164
Do đường hầm Trái Tim Rồng chật chội, tầm quan sát hạn hẹp, những người đằng sau không biết chuyện gì đang xảy ra phía trước, nên Liên Hiệp quy định rằng hễ Tài chết thì mọi người phải hô lên "Chiến Thắng", còn nếu hắn vẫn còn sống thì phải hô "Chết đi" để phô trương thanh thế và làm nhụt chí đối phương.
Không rõ ai là người đầu tiên nghĩ ra khẩu lệnh này, nhưng dù là ai và với dụng ý gì thì kết quả cũng không như mong đợi. Tiếng "Die" ban đầu vang lên đứt quãng, sau đó trở nên dồn dập, cuối cùng biến thành Diiiieeeeee, liền mạch không dứt, tựa như một bản đồng ca của hàng trăm nghìn con người khiến máu huyết người nghe sôi lên sùng sục. Các sát thủ bên phía Liên Hiệp đều hiểu ý nghĩa của âm thanh này, càng lúc càng cảm thấy lạnh gáy.
Họ đã nghe thấy từ "chết" từ cách đây hai giờ đồng hồ, bây giờ vẫn nghe thấy. Âm thanh ấy đã không còn là một khẩu lệnh, nó là lời báo hiệu của tử thần, thông qua tiếng hô họ biết rõ lúc nào Tài đang đến và thậm chí cả hướng di chuyển của hắn, bởi hắn đi đến đâu tiếng Diiiieeeeeee trở nên cực kỳ kích động và ồn ào đến đấy, rốt cuộc chẳng những không có tác dụng phô trương thanh thế mà chỉ khiến cho người bên phía Liên Hiệp sợ đái cả ra quần.
Toàn bộ Pháo Đài cùng vang lên một âm thanh, nhiều nhịp điệu, vô hình chung biến thành lời tung hô chiến công oai hùng của đối phương.
Diiiieeeeeee. Diiiieeeeeeeeeeeee.
Jackson Jay ở ngoài nghe âm thanh này, đôi lông mày rậm nhíu lại.
Lão quay lại nói với Khaby Decker và Guan Chao:
- Thằng khốn ấy đánh nhau nãy giờ tất mệt rồi mới phải. Hãy cho các Chiến Tướng bên ta vào trận đi.
Các thủ lĩnh Liên Hiệp gật đầu. Mệnh lệnh tức tốc được truyền đi.
Tài thấy phía trước mình đoàn người rẽ ra, xuất hiện hai gã da đen hình thể khổng lồ, đứa nào cũng cao hơn hắn một cái đầu, bởi vì cao quá mà có cảm giác chỉ cần chúng nhẩy lên cũng có thể chạm đến trần nhà.
Đó là Liam Fox và Bruno Dumont, hai chiến tướng lừng danh băng Voi Châu Phi. Một tên cầm cây búa và tên còn lại cầm một con dao rất lớn, trông từa tựa thanh đao.
Chúng đã làm Chiến Tướng được mười năm, thuộc hàng ngũ những Chiến Tướng kỳ cựu nhất ở Vùng đất Tự Do. Chúng có sức khỏe, kỹ thuật và sự nhanh nhẹn. Những người hội tụ đủ cả ba yếu tố này trong một cơ thể to lớn như vậy ở bất kỳ thời đại nào cũng là nhân vật nổi bật.
Liam Fox nói:
- Đã đến lúc mày chết..
Từ ấy còn chưa nói xong, Tài đã một kiếm xuyên thủng bụng hắn, ruột lòi cả ra ngoài.
Liam cúi xuống nhìn bụng mình, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi.
Tài rút kiếm ra, máu theo lỗ thủng trên bụng phun thành vòi.
Tất cả những người có mặt trong đường hầm cùng lặng đi, rồi sau vài giây, tiếng hô lại vang lên, lần này còn vang dội hơn trước.
- Diiiieeeeee. Diiiieeeeeee.
Bruno gầm lên một tiếng, tay cầm con dao to như thanh đao nhảy bổ về phía Tài, lợi dụng ưu thế chiều cao chém từ trên xuống, uy lực di sơn đảo hải, nhưng chân còn chạm đất cái đầu khổng lồ của hắn đã bị Tài chém đứt làm đôi, văng ra đằng sau cả chục mét.
Các sát thủ bên phía Liên Hiệp đều là nam giới, quãng giọng trung bình là trầm, hoặc ít nhất là chúng đã từng nghĩ như vậy, nhưng lúc này do quá kích động mà âm thanh bỗng trở nên cao vút, chạm tới ngưỡng nam cao trong kỹ thuật thanh nhạc.
- Diiiieeeeeeeeeee.
Sau Bruno, đến lượt Titus "Chó Điên" xuất trận.
Tài vẫn còn nhớ thằng khốn này từng cắn vào cổ tay của mình làm hắn thương nặng.
Titus cầm dao hung hăng lao lên, kết quả lại một kiếm bay đầu.
Chiến tướng từng một thời lừng lẫy bên phía T-rex cứ thế chết đi, phần còn lại của cơ thể chẳng mấy chốc sẽ bị hàng nghìn người dày xéo, dẫm đạp mà nát bét, không thể nhận ra được nữa.
Băng Rồng cuối cùng cũng xuất trận.
Chúng cử ra bốn Chiến Tướng nổi danh, cả bốn đều dùng kiếm, gọi chung là Tứ Đại Danh Kiếm.
Tứ Đại Danh Kiếm tản ra, vây lấy Tài.
Đám đông xung quanh không hề phấn khích mà chỉ cảm thấy mình đang chứng kiến một vở kịch đã biết trước kết quả.
Tài không múa may mất thời giờ, hắn chủ động tiến về phía một người trong Tứ Đại Danh Kiếm, tên ấy chém xuống, Tài hơi né người ra, để cơ thể cách mũi kiếm đối phương khoảng cách đúng bằng độ rộng của một ngón tay, chớp cơ hội dùng kiếm của mình đâm thủng bụng gã từ đằng trước ra đằng sau, sau đó dùng chuôi kiếm làm đòn bẩy, đẩy người gã ra đỡ ba thanh kiếm đang chém đến của đồng bọn.
Ba thanh kiếm đồng loạt chém vào người đồng đội. Tài rút phắt kiếm ra khỏi bụng đối phương, lia ngang một đường, ba cái đầu cùng bị cắt làm đôi.
Một ai đó bên phía Liên Hiệp hét lên:
- Ai xông lên cũng chết thôi. Hắn là quỷ chứ không phải người.
Những người đứng hàng đầu muốn bỏ chạy, nhưng dòng người phía sau vẫn tiếp tục dồn lên.
Chỉ những người tận mắt chứng kiến tài năng của Tài mới hiểu được điều gì đang chờ đợi họ, đám đông còn lại bị mười triệu đô la Liên Minh và chức Chiến Tương hư danh quyến rũ nên vẫn hùng hục lao đầu vào chỗ chết.
Mắt Tài đã trở nên đỏ lòm.
Không rõ ai là người đầu tiên nghĩ ra khẩu lệnh này, nhưng dù là ai và với dụng ý gì thì kết quả cũng không như mong đợi. Tiếng "Die" ban đầu vang lên đứt quãng, sau đó trở nên dồn dập, cuối cùng biến thành Diiiieeeeee, liền mạch không dứt, tựa như một bản đồng ca của hàng trăm nghìn con người khiến máu huyết người nghe sôi lên sùng sục. Các sát thủ bên phía Liên Hiệp đều hiểu ý nghĩa của âm thanh này, càng lúc càng cảm thấy lạnh gáy.
Họ đã nghe thấy từ "chết" từ cách đây hai giờ đồng hồ, bây giờ vẫn nghe thấy. Âm thanh ấy đã không còn là một khẩu lệnh, nó là lời báo hiệu của tử thần, thông qua tiếng hô họ biết rõ lúc nào Tài đang đến và thậm chí cả hướng di chuyển của hắn, bởi hắn đi đến đâu tiếng Diiiieeeeeee trở nên cực kỳ kích động và ồn ào đến đấy, rốt cuộc chẳng những không có tác dụng phô trương thanh thế mà chỉ khiến cho người bên phía Liên Hiệp sợ đái cả ra quần.
Toàn bộ Pháo Đài cùng vang lên một âm thanh, nhiều nhịp điệu, vô hình chung biến thành lời tung hô chiến công oai hùng của đối phương.
Diiiieeeeeee. Diiiieeeeeeeeeeeee.
Jackson Jay ở ngoài nghe âm thanh này, đôi lông mày rậm nhíu lại.
Lão quay lại nói với Khaby Decker và Guan Chao:
- Thằng khốn ấy đánh nhau nãy giờ tất mệt rồi mới phải. Hãy cho các Chiến Tướng bên ta vào trận đi.
Các thủ lĩnh Liên Hiệp gật đầu. Mệnh lệnh tức tốc được truyền đi.
Tài thấy phía trước mình đoàn người rẽ ra, xuất hiện hai gã da đen hình thể khổng lồ, đứa nào cũng cao hơn hắn một cái đầu, bởi vì cao quá mà có cảm giác chỉ cần chúng nhẩy lên cũng có thể chạm đến trần nhà.
Đó là Liam Fox và Bruno Dumont, hai chiến tướng lừng danh băng Voi Châu Phi. Một tên cầm cây búa và tên còn lại cầm một con dao rất lớn, trông từa tựa thanh đao.
Chúng đã làm Chiến Tướng được mười năm, thuộc hàng ngũ những Chiến Tướng kỳ cựu nhất ở Vùng đất Tự Do. Chúng có sức khỏe, kỹ thuật và sự nhanh nhẹn. Những người hội tụ đủ cả ba yếu tố này trong một cơ thể to lớn như vậy ở bất kỳ thời đại nào cũng là nhân vật nổi bật.
Liam Fox nói:
- Đã đến lúc mày chết..
Từ ấy còn chưa nói xong, Tài đã một kiếm xuyên thủng bụng hắn, ruột lòi cả ra ngoài.
Liam cúi xuống nhìn bụng mình, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi.
Tài rút kiếm ra, máu theo lỗ thủng trên bụng phun thành vòi.
Tất cả những người có mặt trong đường hầm cùng lặng đi, rồi sau vài giây, tiếng hô lại vang lên, lần này còn vang dội hơn trước.
- Diiiieeeeee. Diiiieeeeeee.
Bruno gầm lên một tiếng, tay cầm con dao to như thanh đao nhảy bổ về phía Tài, lợi dụng ưu thế chiều cao chém từ trên xuống, uy lực di sơn đảo hải, nhưng chân còn chạm đất cái đầu khổng lồ của hắn đã bị Tài chém đứt làm đôi, văng ra đằng sau cả chục mét.
Các sát thủ bên phía Liên Hiệp đều là nam giới, quãng giọng trung bình là trầm, hoặc ít nhất là chúng đã từng nghĩ như vậy, nhưng lúc này do quá kích động mà âm thanh bỗng trở nên cao vút, chạm tới ngưỡng nam cao trong kỹ thuật thanh nhạc.
- Diiiieeeeeeeeeee.
Sau Bruno, đến lượt Titus "Chó Điên" xuất trận.
Tài vẫn còn nhớ thằng khốn này từng cắn vào cổ tay của mình làm hắn thương nặng.
Titus cầm dao hung hăng lao lên, kết quả lại một kiếm bay đầu.
Chiến tướng từng một thời lừng lẫy bên phía T-rex cứ thế chết đi, phần còn lại của cơ thể chẳng mấy chốc sẽ bị hàng nghìn người dày xéo, dẫm đạp mà nát bét, không thể nhận ra được nữa.
Băng Rồng cuối cùng cũng xuất trận.
Chúng cử ra bốn Chiến Tướng nổi danh, cả bốn đều dùng kiếm, gọi chung là Tứ Đại Danh Kiếm.
Tứ Đại Danh Kiếm tản ra, vây lấy Tài.
Đám đông xung quanh không hề phấn khích mà chỉ cảm thấy mình đang chứng kiến một vở kịch đã biết trước kết quả.
Tài không múa may mất thời giờ, hắn chủ động tiến về phía một người trong Tứ Đại Danh Kiếm, tên ấy chém xuống, Tài hơi né người ra, để cơ thể cách mũi kiếm đối phương khoảng cách đúng bằng độ rộng của một ngón tay, chớp cơ hội dùng kiếm của mình đâm thủng bụng gã từ đằng trước ra đằng sau, sau đó dùng chuôi kiếm làm đòn bẩy, đẩy người gã ra đỡ ba thanh kiếm đang chém đến của đồng bọn.
Ba thanh kiếm đồng loạt chém vào người đồng đội. Tài rút phắt kiếm ra khỏi bụng đối phương, lia ngang một đường, ba cái đầu cùng bị cắt làm đôi.
Một ai đó bên phía Liên Hiệp hét lên:
- Ai xông lên cũng chết thôi. Hắn là quỷ chứ không phải người.
Những người đứng hàng đầu muốn bỏ chạy, nhưng dòng người phía sau vẫn tiếp tục dồn lên.
Chỉ những người tận mắt chứng kiến tài năng của Tài mới hiểu được điều gì đang chờ đợi họ, đám đông còn lại bị mười triệu đô la Liên Minh và chức Chiến Tương hư danh quyến rũ nên vẫn hùng hục lao đầu vào chỗ chết.
Mắt Tài đã trở nên đỏ lòm.