Chương 158
Mc Alister tiếp tục nói:
- Dần dần, lực lượng tình báo bắt đầu nhận ra âm mưu của Kevin James, và các báo cáo về năng lực siêu việt của hắn cùng các tín đồ thân cận đã khiến ta kinh ngạc. Lòng hiếu kỳ nổi lên, bản thân ta cũng thử sử dụng ma túy Hãm Thần. Lúc đó không ai cảnh báo ta về sự độc hại của dạng ma túy tinh khiết nhất, nên ta đã dùng bừa bãi như kẹo ngọt vậy. Ta lập tức nhận ra sức mạnh của nó. Chỉ trong hai năm cơ thể ta đã có sự thay đổi không sao tin được. Nhưng cùng với đó ta bắt đầu cảm thấy khó thở mỗi khi ngừng sử dụng ma túy Hãm Thần, thời gian ngưng sử dụng càng lâu cuộc sống càng đảo lộn, đáng sợ hơn nữa loại ma túy này còn tàn phá sức đề kháng của cơ thể, khiến cơ thể không bao giờ có thể hồi phục lại như trước thời điểm sử dụng ma túy. Cho dù người ta có quyết tâm bao nhiêu và kiên trì bao nhiêu thì cơ thể của họ cũng không khôi phục lại được. Ta đã trở thành một con nghiện của nó. Theo thời gian, mức độ nghiện càng lúc càng nặng, cuối cùng ta buộc phải thuê các kỹ sư thiết kế một chiếc ghế đặc biệt, chính là chiếc ghế này, bên trong nó là ma túy Hãm Thần dưới dạng khí. Sau mười bảy năm sử dụng, chỉ cần ta tháo cái ống thở này ra một phút là thiệt mạng.
Tài nghĩ tới điều gì, lập tức rùng mình.
Mc Alister thấy Tài định thắc mắc, liền xua tay, ra hiệu cho hắn nghe nốt.
- Cứ nghe đi. Lực lượng tình báo của ta theo dõi rất sát Kevin James, dự định bắt giữ hoặc bí mật thủ tiêu hắn, nhưng hắn đã đạt tới trình độ không sao tưởng tượng nổi, các đội sát thủ xuất sắc nhất của quân đội Mỹ cử đi đều bị hắn giết không sót người nào. Cuối cùng vào ngày đầu tiên của năm 2100, Kevin James quyết định rằng đây chính là ngày đẹp để thực hiện cuộc Đại Thanh Tẩy. Hắn phái một nhóm lực lượng đặc biệt, đồng loạt tấn công vào năm căn cứ quân sự lớn của Nga và Trung Quốc, chiếm quyền điều khiển vũ khí hạt nhân, kết hợp với mã phóng đã thu thập được từ trước, phát động cuộc tấn công toàn diện vào các địa điểm quân sự của Mỹ trải dài trên khắp thế giới. Dĩ nhiên chúng ta lập tức đáp trả, kết quả là thế giới chìm trong khói lửa, phóng xạ lan đi khắp nơi, phần lớn các vùng miền trên thế giới không còn khả năng sinh tồn.
- Khu vực này là khu vực quan trọng của Mỹ, sao không bị tấn công?
- Một câu hỏi rất hay. – Tư Lệnh cười nhẹ. – Khu vực này nằm ngoài phạm vi của cuộc chiến tranh hạt nhân là do một thỏa thuận bí mật giữa ta và Kevin James. Chúng ta nhất trí tạo ra một khu vực an toàn để những người "được chọn" sẽ tập trung tại đây, từ đó xây dựng lại nền văn minh. Thỏa thuận ấy còn có một nội dung rất quan trọng nữa, đây phải trở thành một khu vực hoàn toàn tự do, chúng ta không ai có quyền áp đặt quan điểm của mình, chỉ khi một trong hai người chúng ta chết đi người còn lại mới được xây dựng lại xã hội theo ý mình muốn, biến Vùng đất Tự Do thành một nhà nước hoàn chỉnh. Vì thế mà Vùng đất Tự Do chia thành hai nửa, một nửa dành cho Liên Minh và một nửa dành cho các tổ chức sát thủ. Cũng vì thế mà trong suốt mười lăm năm qua, hai người chúng ta ra sức giết nhau. Ta cố giết hắn, hắn cũng cố giết ta, chưa ai thành công.
- Kevin James là Sát Chúa.
- Đúng vậy.
- Ngài còn sống được bao lâu nữa?
- Nhanh thì tháng sau, chậm thì năm năm sau. Chất ma túy này đang ăn mòn cơ thể của ta từ bên trong giống như một con ký sinh trùng đang dần dần tước đoạt sự sống của vật chủ.
- Ông ta cũng vậy ư?
- Chuyện đó cũng cần phải hỏi sao? Hắn sử dụng ma túy Hãm Thần lâu hơn ta, giờ này chưa chết đã là kỳ tích.
- Hai người đang thi đua xem ai sống lâu hơn, nhưng rất có thể cả hai cùng chết, vậy thì cần người truyền thừa. Đó chính là lý do trong bao nhiêu năm qua Thần Thoại cứ mãi đi tìm người kế nghiệp Sát Chúa. Chúng đã nhắm đến tôi, rồi lại nhắm đến em trai tôi.
- Ngươi nghĩ không sai chút nào. Con Ong Chúa ấy muốn sinh ra một con Ong Chúa khác để truyền lại tư tưởng của hắn về một xã hội thấm nhuần đức tin Thiên Chúa. Chiến thắng sẽ đến khi hắn sống lâu hơn ta, hoặc hắn tìm được người kế tục cho hệ tư duy của hắn, còn ta thì không.
- Sát Chúa đã cho em tôi dùng ma túy Hãm Thần.
- Chắc chắn là như vậy.
- Nhưng tôi không có cảm giác em tôi mắc bệnh giống ông. Nó đã sử dụng ma túy này tối thiểu vài năm rồi.
- Hẳn là Kevin không muốn em trai cậu sụp đổ quá sớm nên chỉ cho dùng loại có mức độ tinh khiết thấp, nhờ thế mà mức độ phát tác cũng chậm hơn nhiều. Đây chính là điểm khác biệt giữa người có thiên phú và người không. Người có thiên phú đặc biệt chỉ cần dùng ma túy ở mức độ tinh khiết thấp cũng có thể đạt hiệu quả bằng hoặc thậm chí còn lớn hơn cả người sử dụng ma túy loại tinh khiết nhất. Trần Tuấn Tài, ta gọi cậu vào đây là để đề nghị một điều. Ta muốn cậu sử dụng loại ma túy ấy để phát huy tối đa tiềm năng vĩ đại trong con người cậu, chỉ bằng cách ấy cậu mới có thể giết chết Sát Chúa, cứu em trai cậu.
Tài lập tức lắc đầu:
- Thưa Tư Lệnh, tôi chẳng có lý do gì để giết Sát Chúa, và cũng chẳng có lý do gì để cứu em tôi, vì nó đã chọn đi theo con đường ấy rồi, làm sao tôi có thể cưỡng ép nó thay đổi lý tưởng của mình được. Nó đã lớn và có cuộc sống riêng của mình. Tôi có thể thấy rõ khao khát được trở thành Sát Chúa trong mắt nó, lòng khao khát ấy sâu sắc tới mức nó sẵn sàng giết cả anh nó cơ mà. Có lẽ nó đang sử dụng ma túy nhưng tôi thấy sức khỏe của nó tốt lắm. Thưa Ngài, tôi căm ghét ma túy và muốn tránh xa mớ hỗn độn này, xin ngài ban ơn phước ấy cho tôi.
Nghe những lời ấy, Mc Alister không lập tức tỏ thái độ, lão chỉ ngả người ra sau, dựa lưng vào thành ghế và nhìn Tài bằng ánh mắt bình thản.
- Dần dần, lực lượng tình báo bắt đầu nhận ra âm mưu của Kevin James, và các báo cáo về năng lực siêu việt của hắn cùng các tín đồ thân cận đã khiến ta kinh ngạc. Lòng hiếu kỳ nổi lên, bản thân ta cũng thử sử dụng ma túy Hãm Thần. Lúc đó không ai cảnh báo ta về sự độc hại của dạng ma túy tinh khiết nhất, nên ta đã dùng bừa bãi như kẹo ngọt vậy. Ta lập tức nhận ra sức mạnh của nó. Chỉ trong hai năm cơ thể ta đã có sự thay đổi không sao tin được. Nhưng cùng với đó ta bắt đầu cảm thấy khó thở mỗi khi ngừng sử dụng ma túy Hãm Thần, thời gian ngưng sử dụng càng lâu cuộc sống càng đảo lộn, đáng sợ hơn nữa loại ma túy này còn tàn phá sức đề kháng của cơ thể, khiến cơ thể không bao giờ có thể hồi phục lại như trước thời điểm sử dụng ma túy. Cho dù người ta có quyết tâm bao nhiêu và kiên trì bao nhiêu thì cơ thể của họ cũng không khôi phục lại được. Ta đã trở thành một con nghiện của nó. Theo thời gian, mức độ nghiện càng lúc càng nặng, cuối cùng ta buộc phải thuê các kỹ sư thiết kế một chiếc ghế đặc biệt, chính là chiếc ghế này, bên trong nó là ma túy Hãm Thần dưới dạng khí. Sau mười bảy năm sử dụng, chỉ cần ta tháo cái ống thở này ra một phút là thiệt mạng.
Tài nghĩ tới điều gì, lập tức rùng mình.
Mc Alister thấy Tài định thắc mắc, liền xua tay, ra hiệu cho hắn nghe nốt.
- Cứ nghe đi. Lực lượng tình báo của ta theo dõi rất sát Kevin James, dự định bắt giữ hoặc bí mật thủ tiêu hắn, nhưng hắn đã đạt tới trình độ không sao tưởng tượng nổi, các đội sát thủ xuất sắc nhất của quân đội Mỹ cử đi đều bị hắn giết không sót người nào. Cuối cùng vào ngày đầu tiên của năm 2100, Kevin James quyết định rằng đây chính là ngày đẹp để thực hiện cuộc Đại Thanh Tẩy. Hắn phái một nhóm lực lượng đặc biệt, đồng loạt tấn công vào năm căn cứ quân sự lớn của Nga và Trung Quốc, chiếm quyền điều khiển vũ khí hạt nhân, kết hợp với mã phóng đã thu thập được từ trước, phát động cuộc tấn công toàn diện vào các địa điểm quân sự của Mỹ trải dài trên khắp thế giới. Dĩ nhiên chúng ta lập tức đáp trả, kết quả là thế giới chìm trong khói lửa, phóng xạ lan đi khắp nơi, phần lớn các vùng miền trên thế giới không còn khả năng sinh tồn.
- Khu vực này là khu vực quan trọng của Mỹ, sao không bị tấn công?
- Một câu hỏi rất hay. – Tư Lệnh cười nhẹ. – Khu vực này nằm ngoài phạm vi của cuộc chiến tranh hạt nhân là do một thỏa thuận bí mật giữa ta và Kevin James. Chúng ta nhất trí tạo ra một khu vực an toàn để những người "được chọn" sẽ tập trung tại đây, từ đó xây dựng lại nền văn minh. Thỏa thuận ấy còn có một nội dung rất quan trọng nữa, đây phải trở thành một khu vực hoàn toàn tự do, chúng ta không ai có quyền áp đặt quan điểm của mình, chỉ khi một trong hai người chúng ta chết đi người còn lại mới được xây dựng lại xã hội theo ý mình muốn, biến Vùng đất Tự Do thành một nhà nước hoàn chỉnh. Vì thế mà Vùng đất Tự Do chia thành hai nửa, một nửa dành cho Liên Minh và một nửa dành cho các tổ chức sát thủ. Cũng vì thế mà trong suốt mười lăm năm qua, hai người chúng ta ra sức giết nhau. Ta cố giết hắn, hắn cũng cố giết ta, chưa ai thành công.
- Kevin James là Sát Chúa.
- Đúng vậy.
- Ngài còn sống được bao lâu nữa?
- Nhanh thì tháng sau, chậm thì năm năm sau. Chất ma túy này đang ăn mòn cơ thể của ta từ bên trong giống như một con ký sinh trùng đang dần dần tước đoạt sự sống của vật chủ.
- Ông ta cũng vậy ư?
- Chuyện đó cũng cần phải hỏi sao? Hắn sử dụng ma túy Hãm Thần lâu hơn ta, giờ này chưa chết đã là kỳ tích.
- Hai người đang thi đua xem ai sống lâu hơn, nhưng rất có thể cả hai cùng chết, vậy thì cần người truyền thừa. Đó chính là lý do trong bao nhiêu năm qua Thần Thoại cứ mãi đi tìm người kế nghiệp Sát Chúa. Chúng đã nhắm đến tôi, rồi lại nhắm đến em trai tôi.
- Ngươi nghĩ không sai chút nào. Con Ong Chúa ấy muốn sinh ra một con Ong Chúa khác để truyền lại tư tưởng của hắn về một xã hội thấm nhuần đức tin Thiên Chúa. Chiến thắng sẽ đến khi hắn sống lâu hơn ta, hoặc hắn tìm được người kế tục cho hệ tư duy của hắn, còn ta thì không.
- Sát Chúa đã cho em tôi dùng ma túy Hãm Thần.
- Chắc chắn là như vậy.
- Nhưng tôi không có cảm giác em tôi mắc bệnh giống ông. Nó đã sử dụng ma túy này tối thiểu vài năm rồi.
- Hẳn là Kevin không muốn em trai cậu sụp đổ quá sớm nên chỉ cho dùng loại có mức độ tinh khiết thấp, nhờ thế mà mức độ phát tác cũng chậm hơn nhiều. Đây chính là điểm khác biệt giữa người có thiên phú và người không. Người có thiên phú đặc biệt chỉ cần dùng ma túy ở mức độ tinh khiết thấp cũng có thể đạt hiệu quả bằng hoặc thậm chí còn lớn hơn cả người sử dụng ma túy loại tinh khiết nhất. Trần Tuấn Tài, ta gọi cậu vào đây là để đề nghị một điều. Ta muốn cậu sử dụng loại ma túy ấy để phát huy tối đa tiềm năng vĩ đại trong con người cậu, chỉ bằng cách ấy cậu mới có thể giết chết Sát Chúa, cứu em trai cậu.
Tài lập tức lắc đầu:
- Thưa Tư Lệnh, tôi chẳng có lý do gì để giết Sát Chúa, và cũng chẳng có lý do gì để cứu em tôi, vì nó đã chọn đi theo con đường ấy rồi, làm sao tôi có thể cưỡng ép nó thay đổi lý tưởng của mình được. Nó đã lớn và có cuộc sống riêng của mình. Tôi có thể thấy rõ khao khát được trở thành Sát Chúa trong mắt nó, lòng khao khát ấy sâu sắc tới mức nó sẵn sàng giết cả anh nó cơ mà. Có lẽ nó đang sử dụng ma túy nhưng tôi thấy sức khỏe của nó tốt lắm. Thưa Ngài, tôi căm ghét ma túy và muốn tránh xa mớ hỗn độn này, xin ngài ban ơn phước ấy cho tôi.
Nghe những lời ấy, Mc Alister không lập tức tỏ thái độ, lão chỉ ngả người ra sau, dựa lưng vào thành ghế và nhìn Tài bằng ánh mắt bình thản.