Chương 58
Dịch Thiên đến căn phòng giam giữ những tên tạo phản, hắn ta muốn từ trong miệng bọn họ hỏi ra chút thông tin gì đó về Nhất Hạ. Hắn không tin cô làm tất cả mọi chuyện chỉ vì tranh đoạt vương vị.
Thế nhưng những người này vô cùng cứng miệng, cho dù có làm cách nào cũng không chịu khai. Bằng chứng là suốt ba năm qua cho dù có phải chịu bao nhiêu cực hình, họ cũng không hé môi nửa lời. Bây giờ Dịch Thiên cũng không dám để họ chịu chút thương tổn nào, nếu việc này đến tai Nhất Hạ, cô sẽ hận hắn đến chết.
Không biết được tin tức gì Dịch Thiên thất vọng quay về, ngày hoàng thượng chỉ định để hành hình càng đến gần, hắn càng thêm đau đầu. Lúc này đột nhiên Nhất Hạ lại đến tìm hắn, trông cô nhợt nhạt đã không còn dáng vẻ hoạt bát thích trêu đùa người khác như bình thường.
Cô rất bình thản, hỏi:
" Khi nào thì hành hình?"
Dịch Thiên bất ngờ.
" Nàng đang nói chuyện gì?"
" Không phải Nhật Tư Dật đã ban cái chết cho ta sao?"
" Sao nàng biết chuyện này?"
" Tên thái giám hôm đó đến hành hình không phải là người của tên khốn đó sao? Nếu hắn đã biết sự tồn tại của ta sao có thể để ta sống được."
" Còn 3 ngày nữa."
Dịch Thiên im lặng 1 lúc rồi lại nói:
" Tối nay ngoài cổng sẽ có một chiếc xe ngựa, nàng hãy lên chiếc xe đó rời khỏi kinh thành."
" Ta không thể rời khỏi kinh thành."
" Yên tâm đi! Ta sẽ không để họ chết đâu."
" Tự ý thả ta, tha cho tử tù thì ngươi sẽ giao phó với Nhật Tư Dật thế nào?"
" Đó là chuyện của ta, nàng không cần bận tâm."
Dịch Thiên vì Nhất Hạ lần đầu tiên kháng lệnh vua, điều này khiến trong lòng cô rất phức tạp. Nhưng lúc này không phải thời gian để nghĩ đến chuyện tư tình nam nữ, Nhất Hạ vẫn còn rất nhiều chuyện phải lo.
" Thả họ ra, ta để người tùy ý xử lí."
" Ta có thể giữ mạng cho những người đó nhưng không thể thả họ ra."
" Họ chẳng qua chỉ là thuộc hạ, chủ mưu tạo phản thực sự là ta. Cho dù ngươi có làm gì với họ cũng không thể ngăn cản ta tạo phản."
" Đến nước này nàng còn nghĩ đến chuyện tạo phản sao?"
" Ta không thể từ bỏ."
" Quyền lực thực sự quan trọng đến thế sao? Ngôi vị đó có gì mà nàng phải mạo hiểm tính mạng như thế? Nếu nàng muốn quyền lực ta sẽ cho nàng quyền lực, cho dù không phải chuyện gì cũng có thể làm, nhưng cũng dưới 1 người trên vạn người mà."
" Loại quyền lực của ngươi không phải thứ ta cần. Nếu ngươi muốn ngăn cản ta thì cứ đưa ta đến pháp trường một đao chém chết, việc gì phải ở đây khuyên răn."
" Ta không thể động thủ với nàng, cho dù chỉ là 1 ngọn gió ta cũng không cho phép nó làm tổn thương đến nàng."
" Trừ Nhật Tư Dật ra."
" Hoàng thượng là người có đại ơn với gia đình ta, ta không cho phép bất cứ ai có thể làm hại ngài ấy."
" Không phải ta cũng có ơn với ngươi đó sao, báo đáp ta đi chứ. Nếu năm đó ta không cứu ngươi từ dưới nước lên thì ngươi sẽ sống được đến hiện tại sao? Bây giờ ngươi lại đối xử với ân nhân của kình như vậy à?"
" Được! Ta sẽ thả những người đó ra với một điều kiện."
Nhất Hạ nghe được câu này như nắng hạn gặp mưa rào, vội vàng đồng ý ngay, nhưng sau đó cô lại có chút khó nói.
" Điều kiện của ngươi là gì?"
" Nói cho ta biết lí do nàng muốn tạo phản là gì?"
" Không phải người đã biết rồi sao, ta vì muốn đoạt vị nên mới làm như vậy."
" Ta không tin! Nếu đơn giản muốn có quyền thế tại sao nàng không chọn Nhật Tư Đồng, thậm chí là Phích Lịch Châu?"
Thế nhưng những người này vô cùng cứng miệng, cho dù có làm cách nào cũng không chịu khai. Bằng chứng là suốt ba năm qua cho dù có phải chịu bao nhiêu cực hình, họ cũng không hé môi nửa lời. Bây giờ Dịch Thiên cũng không dám để họ chịu chút thương tổn nào, nếu việc này đến tai Nhất Hạ, cô sẽ hận hắn đến chết.
Không biết được tin tức gì Dịch Thiên thất vọng quay về, ngày hoàng thượng chỉ định để hành hình càng đến gần, hắn càng thêm đau đầu. Lúc này đột nhiên Nhất Hạ lại đến tìm hắn, trông cô nhợt nhạt đã không còn dáng vẻ hoạt bát thích trêu đùa người khác như bình thường.
Cô rất bình thản, hỏi:
" Khi nào thì hành hình?"
Dịch Thiên bất ngờ.
" Nàng đang nói chuyện gì?"
" Không phải Nhật Tư Dật đã ban cái chết cho ta sao?"
" Sao nàng biết chuyện này?"
" Tên thái giám hôm đó đến hành hình không phải là người của tên khốn đó sao? Nếu hắn đã biết sự tồn tại của ta sao có thể để ta sống được."
" Còn 3 ngày nữa."
Dịch Thiên im lặng 1 lúc rồi lại nói:
" Tối nay ngoài cổng sẽ có một chiếc xe ngựa, nàng hãy lên chiếc xe đó rời khỏi kinh thành."
" Ta không thể rời khỏi kinh thành."
" Yên tâm đi! Ta sẽ không để họ chết đâu."
" Tự ý thả ta, tha cho tử tù thì ngươi sẽ giao phó với Nhật Tư Dật thế nào?"
" Đó là chuyện của ta, nàng không cần bận tâm."
Dịch Thiên vì Nhất Hạ lần đầu tiên kháng lệnh vua, điều này khiến trong lòng cô rất phức tạp. Nhưng lúc này không phải thời gian để nghĩ đến chuyện tư tình nam nữ, Nhất Hạ vẫn còn rất nhiều chuyện phải lo.
" Thả họ ra, ta để người tùy ý xử lí."
" Ta có thể giữ mạng cho những người đó nhưng không thể thả họ ra."
" Họ chẳng qua chỉ là thuộc hạ, chủ mưu tạo phản thực sự là ta. Cho dù ngươi có làm gì với họ cũng không thể ngăn cản ta tạo phản."
" Đến nước này nàng còn nghĩ đến chuyện tạo phản sao?"
" Ta không thể từ bỏ."
" Quyền lực thực sự quan trọng đến thế sao? Ngôi vị đó có gì mà nàng phải mạo hiểm tính mạng như thế? Nếu nàng muốn quyền lực ta sẽ cho nàng quyền lực, cho dù không phải chuyện gì cũng có thể làm, nhưng cũng dưới 1 người trên vạn người mà."
" Loại quyền lực của ngươi không phải thứ ta cần. Nếu ngươi muốn ngăn cản ta thì cứ đưa ta đến pháp trường một đao chém chết, việc gì phải ở đây khuyên răn."
" Ta không thể động thủ với nàng, cho dù chỉ là 1 ngọn gió ta cũng không cho phép nó làm tổn thương đến nàng."
" Trừ Nhật Tư Dật ra."
" Hoàng thượng là người có đại ơn với gia đình ta, ta không cho phép bất cứ ai có thể làm hại ngài ấy."
" Không phải ta cũng có ơn với ngươi đó sao, báo đáp ta đi chứ. Nếu năm đó ta không cứu ngươi từ dưới nước lên thì ngươi sẽ sống được đến hiện tại sao? Bây giờ ngươi lại đối xử với ân nhân của kình như vậy à?"
" Được! Ta sẽ thả những người đó ra với một điều kiện."
Nhất Hạ nghe được câu này như nắng hạn gặp mưa rào, vội vàng đồng ý ngay, nhưng sau đó cô lại có chút khó nói.
" Điều kiện của ngươi là gì?"
" Nói cho ta biết lí do nàng muốn tạo phản là gì?"
" Không phải người đã biết rồi sao, ta vì muốn đoạt vị nên mới làm như vậy."
" Ta không tin! Nếu đơn giản muốn có quyền thế tại sao nàng không chọn Nhật Tư Đồng, thậm chí là Phích Lịch Châu?"