Chương 10: Ngữ khí lạnh lùng
“Không có Thiên Hoàng Huyết của ta, các ngươi có thể ôm vào cái cây đại thụ Thiên Cang kiếm tông sao? Ngươi có thể bay lên cành cao, biến thành... phượng hoàng sao?”
Tiêu Nặc chỉ vào Tiêu Vũ Vi, hắn đặc biệt mỉa mai nhấn mạnh chữ "biến thành phượng hoàng”.
“Lấy mất Thiên Hoàng Huyết của ta để đổi ba trăm năm hưng thịnh của Tiêu gia. Vậy mà ngay khoảnh khắc này các ngươi lại định giết ta sao?”
Ngữ khí lạnh lùng, giọng điệu châm chọc nhắm thẳng vào Tiêu gia. Nếu là lúc bình thường sẽ không ai để cho Tiêu Nặc có cơ hội nói ra mấy lời này. Nhưng. hôm nay cả bốn đại gia tộc của thành Tích Nguyệt đều ở đây, Tiêu Hùng dù không cần liêm sỉ tới đâu cũng sẽ không biểu hiện cho bọn họ thấy.
“Hàng năm những nhân tài đạt tiêu chuẩn lựa chọn của Thiên Cang kiếm tông đều là con cháu xuất sắc của Tiêu gia. Ngươi vẫn chưa đủ những tiêu chuẩn đó.” Tiêu Hùng nói.
Ông ta cố tình chuyển lý do sang người Tiêu Nặc.
“Ô?” Tiêu Nặc hô lên: “Đây là những người mạnh nhất của Tiêu gia trong năm nay?”
- Tiêu Hùng không thèm nhìn Tiêu Nặc, ông ta khinh khỉnh nói: “Nếu muốn vào Thiên Cang kiếm tông ít nhất ngươi phải có tư cách...đứng trong đó.”
“Oal”
Không khí càng thêm kì lạ, mọi người trên đài đều đổ dồn ánh mắt về phía Tiêu Nặc. Hôm nay Tiêu gia có sáu người nhập môn kiếm tông, người mạnh nhất là Tiêu Viễn, hắn đã tới Luyện Thể tầng 7. Mà người có thực lực kém nhất cũng đã là Luyện Thể tầng 5.
Còn về phía Tiêu Nặc, sau khi bị lấy mất Thiên Hoàng Huyết cơ thể tổn thương, thực lực miễn cưỡng duy trì ở Luyện Thể tầng 4, thể chất lại càng ngày. càng kém, muốn tiến bộ sợ rằng là chuyện không thể.
“Ngươi có tư cách đó không?” Tiêu Hùng cười lạnh, “Nếu không thì, cút nhanh chút!”
Lời nói của Tiêu gia đúng là vô tình, nhưng trong mắt bốn đại gia tộc khác thì Tiêu Nặc thật sự không có tư cách đó nhập môn Thiên Cang kiếm tông.Nhưng chuyện làm người ta không ngờ tới chính là Tiêu Nặc không hề có ý lùi bước. Tiêu Hùng và đám người Tiêu Vũ Vi đều trầm mặt xuống.
Bỗng nhiên có bóng người thiếu niên đang đứng gần Tiêu Vĩnh lao lên phía trước.
“Hừ, một con chó không nhà cũng dám ở đây sủa bậy, Tiêu Thừa ta đây không thể bỏ qua cho ngươi...”
Vừa dứt lời Tiêu Thừa từ trên đài lao xuống tung ra một cú đấm về hướng Tiêu Nặc.
“Đỡ được chưởng này của ta thì kiếm tông cho ngươi báo danh.” “Nộ Cương quyền!”
Tiêu Thừa hét lên, tập trung sức mạnh và linh lực về phía cánh tay, từng đường mạch máu dưới tay hẳn nổi lên rõ ràng rồi từ từ cả cánh tay biến thành một màu đỏ thẫm. “Nộ Cương quyền” mặc dù chỉ là võ công hạ phẩm của Tiêu gia những nếu tập trung toàn bộ sức mạnh thì một chưởng này cũng phải có sức mạnh tới ngàn cân.
Thực lực của Tiêu Thừa là Luyện Thể tầng ó, lại thêm sức mạnh của Nộ Cương quyền. Một chưởng đừng nói là Luyện Thể tầng 4 như Tiêu Nặc, cho dù đối phương có là Luyện Thể tầng 5 cũng khó mà đỡ được.
Nhưng điều hắn không biết chính là Tiêu Nặc đã sớm đột phá được Luyện Thể tầng 6, hơn nữa đây không phải kiểu Luyện Thể tầng 6 bình thường. Được thể quyết Hồng Mông Bá tẩy tủy từng tấc da thịt toàn thân Tiêu Nặc như đang sục sôi.
“Xoạt!”
Đối mặt với đòn tấn công đáng sợ của Tiêu Thừa, Tiêu Nặc khuyu gối xuống rồi dốc toàn lực. Chiêu hắn sử dụng là vô học hạ phẩm của Tiêu gia “Nộ Cương quyền”.
“Bùm!"
Một trên một dưới, một trái một phải, hai nằm đấm va vào nhau kèm theo. sau đó là một tiếng nổ lớn, khói bụi bốc lên ngùn ngụt. Sau khi khói bụi tan đi, dưới ánh mắt của tất cả mọi người chỉ thấy tay của Tiêu Thừa nát bét.
“`
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tiêu Thừa cũng bay về phía sau, máu me văng tung toé cực kỳ chói mắt. Tiêu Nặc lại bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ không chút thương tích. Một màn này làm cho mọi người há hốc mồm, ngay cả Tiêu Hùng cũng phải đứng bật dậy.
“Làm sao có thể?”
“Làm sao lại thế?” Tiêu Vũ Vi không dám tin.
Tiêu Nặc đã mất đi Thiên Hoàng Huyết vì sao thực lực của hẳn lại có thể như vậy? Chả nhẽ vẫn còn một giọt Thiên Hoàng Huyết nữa?
“Không thể nào, không thể nào...” Mặt người nào cũng đầy vẻ kinh ngạc, Tiêu Thừa ngã khỏi đài, máu chảy đầm đìa, cánh tay phải của hắn đứt lìa hẳn ra nhìn vô cùng thảm hại. Tiêu Thừa
thất bại đồng nghĩa với việc vị trí của hắn đã bị Tiêu Nặc thay thế.
Tất cả người của Tiêu gia cảm thấy cực kỳ khó chịu, Tiêu Nặc chả thèm để ý tới Tiêu Thừa nữa mà lại đưa ra một lựa chọn có khó tin hơn.
“Nếu muốn vào kiếm tông, đương nhiên phải có thành tích đứng đầu... Hắn dừng lại một chút rồi chỉ tay vào Tiêu Vĩnh “Người...bò ra đây!”
Tiêu Nặc chỉ vào Tiêu Vũ Vi, hắn đặc biệt mỉa mai nhấn mạnh chữ "biến thành phượng hoàng”.
“Lấy mất Thiên Hoàng Huyết của ta để đổi ba trăm năm hưng thịnh của Tiêu gia. Vậy mà ngay khoảnh khắc này các ngươi lại định giết ta sao?”
Ngữ khí lạnh lùng, giọng điệu châm chọc nhắm thẳng vào Tiêu gia. Nếu là lúc bình thường sẽ không ai để cho Tiêu Nặc có cơ hội nói ra mấy lời này. Nhưng. hôm nay cả bốn đại gia tộc của thành Tích Nguyệt đều ở đây, Tiêu Hùng dù không cần liêm sỉ tới đâu cũng sẽ không biểu hiện cho bọn họ thấy.
“Hàng năm những nhân tài đạt tiêu chuẩn lựa chọn của Thiên Cang kiếm tông đều là con cháu xuất sắc của Tiêu gia. Ngươi vẫn chưa đủ những tiêu chuẩn đó.” Tiêu Hùng nói.
Ông ta cố tình chuyển lý do sang người Tiêu Nặc.
“Ô?” Tiêu Nặc hô lên: “Đây là những người mạnh nhất của Tiêu gia trong năm nay?”
- Tiêu Hùng không thèm nhìn Tiêu Nặc, ông ta khinh khỉnh nói: “Nếu muốn vào Thiên Cang kiếm tông ít nhất ngươi phải có tư cách...đứng trong đó.”
“Oal”
Không khí càng thêm kì lạ, mọi người trên đài đều đổ dồn ánh mắt về phía Tiêu Nặc. Hôm nay Tiêu gia có sáu người nhập môn kiếm tông, người mạnh nhất là Tiêu Viễn, hắn đã tới Luyện Thể tầng 7. Mà người có thực lực kém nhất cũng đã là Luyện Thể tầng 5.
Còn về phía Tiêu Nặc, sau khi bị lấy mất Thiên Hoàng Huyết cơ thể tổn thương, thực lực miễn cưỡng duy trì ở Luyện Thể tầng 4, thể chất lại càng ngày. càng kém, muốn tiến bộ sợ rằng là chuyện không thể.
“Ngươi có tư cách đó không?” Tiêu Hùng cười lạnh, “Nếu không thì, cút nhanh chút!”
Lời nói của Tiêu gia đúng là vô tình, nhưng trong mắt bốn đại gia tộc khác thì Tiêu Nặc thật sự không có tư cách đó nhập môn Thiên Cang kiếm tông.Nhưng chuyện làm người ta không ngờ tới chính là Tiêu Nặc không hề có ý lùi bước. Tiêu Hùng và đám người Tiêu Vũ Vi đều trầm mặt xuống.
Bỗng nhiên có bóng người thiếu niên đang đứng gần Tiêu Vĩnh lao lên phía trước.
“Hừ, một con chó không nhà cũng dám ở đây sủa bậy, Tiêu Thừa ta đây không thể bỏ qua cho ngươi...”
Vừa dứt lời Tiêu Thừa từ trên đài lao xuống tung ra một cú đấm về hướng Tiêu Nặc.
“Đỡ được chưởng này của ta thì kiếm tông cho ngươi báo danh.” “Nộ Cương quyền!”
Tiêu Thừa hét lên, tập trung sức mạnh và linh lực về phía cánh tay, từng đường mạch máu dưới tay hẳn nổi lên rõ ràng rồi từ từ cả cánh tay biến thành một màu đỏ thẫm. “Nộ Cương quyền” mặc dù chỉ là võ công hạ phẩm của Tiêu gia những nếu tập trung toàn bộ sức mạnh thì một chưởng này cũng phải có sức mạnh tới ngàn cân.
Thực lực của Tiêu Thừa là Luyện Thể tầng ó, lại thêm sức mạnh của Nộ Cương quyền. Một chưởng đừng nói là Luyện Thể tầng 4 như Tiêu Nặc, cho dù đối phương có là Luyện Thể tầng 5 cũng khó mà đỡ được.
Nhưng điều hắn không biết chính là Tiêu Nặc đã sớm đột phá được Luyện Thể tầng 6, hơn nữa đây không phải kiểu Luyện Thể tầng 6 bình thường. Được thể quyết Hồng Mông Bá tẩy tủy từng tấc da thịt toàn thân Tiêu Nặc như đang sục sôi.
“Xoạt!”
Đối mặt với đòn tấn công đáng sợ của Tiêu Thừa, Tiêu Nặc khuyu gối xuống rồi dốc toàn lực. Chiêu hắn sử dụng là vô học hạ phẩm của Tiêu gia “Nộ Cương quyền”.
“Bùm!"
Một trên một dưới, một trái một phải, hai nằm đấm va vào nhau kèm theo. sau đó là một tiếng nổ lớn, khói bụi bốc lên ngùn ngụt. Sau khi khói bụi tan đi, dưới ánh mắt của tất cả mọi người chỉ thấy tay của Tiêu Thừa nát bét.
“`
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tiêu Thừa cũng bay về phía sau, máu me văng tung toé cực kỳ chói mắt. Tiêu Nặc lại bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ không chút thương tích. Một màn này làm cho mọi người há hốc mồm, ngay cả Tiêu Hùng cũng phải đứng bật dậy.
“Làm sao có thể?”
“Làm sao lại thế?” Tiêu Vũ Vi không dám tin.
Tiêu Nặc đã mất đi Thiên Hoàng Huyết vì sao thực lực của hẳn lại có thể như vậy? Chả nhẽ vẫn còn một giọt Thiên Hoàng Huyết nữa?
“Không thể nào, không thể nào...” Mặt người nào cũng đầy vẻ kinh ngạc, Tiêu Thừa ngã khỏi đài, máu chảy đầm đìa, cánh tay phải của hắn đứt lìa hẳn ra nhìn vô cùng thảm hại. Tiêu Thừa
thất bại đồng nghĩa với việc vị trí của hắn đã bị Tiêu Nặc thay thế.
Tất cả người của Tiêu gia cảm thấy cực kỳ khó chịu, Tiêu Nặc chả thèm để ý tới Tiêu Thừa nữa mà lại đưa ra một lựa chọn có khó tin hơn.
“Nếu muốn vào kiếm tông, đương nhiên phải có thành tích đứng đầu... Hắn dừng lại một chút rồi chỉ tay vào Tiêu Vĩnh “Người...bò ra đây!”