Chương 119
“Oa cái gì mà oa”.
Đôi mắt Nam Mẫn sắc như dao quét tới, mọi người tức khác che lấy miệng, khu phòng làm việc cũng lặng yên như tờ, tiếp theo là giọng nói lành lạnh của cô vang lên: “Làm việc”.
“Tuân lệnh!”
Buổi chiều có một cuộc họp thảo luận về vấn đề người phát ngôn của hạng mục sự kiện đồ trang sức.
Giám đốc quản lý nghệ sĩ Ngải Luân của truyền thông Nam Tinh đã trình bày danh sách các nghệ sĩ thành ppt, Nam Mẫn vừa lắng nghe vừa lật xem ảnh của các nghệ sĩ, từng người đều là nam thanh nữ tú, ngoại hình cũng rất có triển vọng.
Còn đẹp hơn rất nhiều so với những idol mạng chỉ biết khua môi múa mép tại buổi tiệc tối kia.
Cuộc họp còn chưa kết thúc, Bạch Thất đã gọi điện thoại tới.
“Em đang họp, có chuyện gì lát rồi nói”.
Nam Mẫn vừa định cúp máy, Bạch Lộc Dư đã nói quang quác: “Không có chuyện gì to tát cả, chỉ là muốn nói cho em biết một tiếng, đừng tức giận, vài ả chó cái vô liêm sỉ kia để anh tới xử lý, em đừng quan tâm tới nữa!”
Anh ta tức giận đùng đùng nói xong liền cúp máy.
Nam Mẫn không thể giải thích được, có chuyện gì lộn xộn vậy?
Cố Hoành cũng nhận được một cuộc điện thoại, nghe xong anh ta liền sa sầm mặt mày bước đến cùng Nam Mẫn thì thầm vài câu.
Nam Mẫn khẽ cau mày, cầm lấy máy tính bảng và chọn vài mục.
Cô lại lên hot search.
Ngay sau khi buổi tiệc tối từ thiện thời trang ‘0 Giờ’ tổ chức kết thúc thì gần như chiếm toàn bộ bảng hot search sáng nay, đều là người hâm mộ đang cuồng nhiệt kêu gọi cho thần tượng nhà mình, mà các vật phẩm đấu giá và khoản quyên góp cũng được công bố một cách minh bạch. Chiếc vòng cổ làm bằng đá quý ngọc lục bảo Colombia của Nam Mẫn cũng được tìm kiếm nhiều cùng số tiền quyên góp trị giá hơn hai mươi triệu tệ vững vàng treo ở vị trí số một, và tên người quyên góp được ghi ở đó là ‘Cố Hoành’.
Vốn chỉ là một hoạt động giải trí của các nhân vật nổi tiếng, mọi người sôi nổi một hồi cũng không sao, buổi chiều độ nóng dần hạ nhiệt nhưng chẳng ngờ sóng trước chưa lặng sóng sau lại ập tới.
Vào buổi chiều, Nam Mẫn đột nhiên được một số người nổi tiếng trên mạng đưa lên hot search.
“Đây không phải là vài người nghệ sỹ tuyến mười tám tối qua nói xấu sau lưng tôi, sau đó bị tôi tạt rượu lên người rồi đuổi ra ngoài sao?”
Nam Mẫn nhìn những cái tên xa lạ kia cũng không có phản ứng, khi cô thấy ảnh chụp của họ thì mới mơ hồ nhớ lại một chút những người tô son chát phấn kia vẫn để lại một chút ấn tượng trong tâm trí cô.
“Chính là bọn họ”.
Cố Hoành đứng ở một bên với gương mặt nặng trĩu: “Có lẽ bọn họ vì tức giận nên mới đoàn kết lại để đối phó với cô. Chuyện này là sơ suất của tôi, tôi sẽ xử lý ngay bây giờ, gỡ hot search xuống trước!”
Trong khi nói chuyện, Nam Mẫn đã lướt nhanh như gió qua bài viết mà bọn họ phê phán về cô, đều là từng đoạn văn nhỏ nối tiếp nhau.
Tuy nhiên bài văn này thoạt nhìn không có nền tảng văn hóa nào.
Trác Huyên người ta lúc đầu tốt xấu gì cũng còn có thể viết được vài câu thơ, diễn đạt xuất sắc miêu tả lại một cuộc tình, nhưng bọn họ thì hay rồi, lỗi ngôn ngữ chính tả sai một đống, dấu chấm than xuyên suốt bài, vừa nhìn đã biết môn ngữ văn là do giáo viên thể dục dạy.
Đôi mắt Nam Mẫn sắc như dao quét tới, mọi người tức khác che lấy miệng, khu phòng làm việc cũng lặng yên như tờ, tiếp theo là giọng nói lành lạnh của cô vang lên: “Làm việc”.
“Tuân lệnh!”
Buổi chiều có một cuộc họp thảo luận về vấn đề người phát ngôn của hạng mục sự kiện đồ trang sức.
Giám đốc quản lý nghệ sĩ Ngải Luân của truyền thông Nam Tinh đã trình bày danh sách các nghệ sĩ thành ppt, Nam Mẫn vừa lắng nghe vừa lật xem ảnh của các nghệ sĩ, từng người đều là nam thanh nữ tú, ngoại hình cũng rất có triển vọng.
Còn đẹp hơn rất nhiều so với những idol mạng chỉ biết khua môi múa mép tại buổi tiệc tối kia.
Cuộc họp còn chưa kết thúc, Bạch Thất đã gọi điện thoại tới.
“Em đang họp, có chuyện gì lát rồi nói”.
Nam Mẫn vừa định cúp máy, Bạch Lộc Dư đã nói quang quác: “Không có chuyện gì to tát cả, chỉ là muốn nói cho em biết một tiếng, đừng tức giận, vài ả chó cái vô liêm sỉ kia để anh tới xử lý, em đừng quan tâm tới nữa!”
Anh ta tức giận đùng đùng nói xong liền cúp máy.
Nam Mẫn không thể giải thích được, có chuyện gì lộn xộn vậy?
Cố Hoành cũng nhận được một cuộc điện thoại, nghe xong anh ta liền sa sầm mặt mày bước đến cùng Nam Mẫn thì thầm vài câu.
Nam Mẫn khẽ cau mày, cầm lấy máy tính bảng và chọn vài mục.
Cô lại lên hot search.
Ngay sau khi buổi tiệc tối từ thiện thời trang ‘0 Giờ’ tổ chức kết thúc thì gần như chiếm toàn bộ bảng hot search sáng nay, đều là người hâm mộ đang cuồng nhiệt kêu gọi cho thần tượng nhà mình, mà các vật phẩm đấu giá và khoản quyên góp cũng được công bố một cách minh bạch. Chiếc vòng cổ làm bằng đá quý ngọc lục bảo Colombia của Nam Mẫn cũng được tìm kiếm nhiều cùng số tiền quyên góp trị giá hơn hai mươi triệu tệ vững vàng treo ở vị trí số một, và tên người quyên góp được ghi ở đó là ‘Cố Hoành’.
Vốn chỉ là một hoạt động giải trí của các nhân vật nổi tiếng, mọi người sôi nổi một hồi cũng không sao, buổi chiều độ nóng dần hạ nhiệt nhưng chẳng ngờ sóng trước chưa lặng sóng sau lại ập tới.
Vào buổi chiều, Nam Mẫn đột nhiên được một số người nổi tiếng trên mạng đưa lên hot search.
“Đây không phải là vài người nghệ sỹ tuyến mười tám tối qua nói xấu sau lưng tôi, sau đó bị tôi tạt rượu lên người rồi đuổi ra ngoài sao?”
Nam Mẫn nhìn những cái tên xa lạ kia cũng không có phản ứng, khi cô thấy ảnh chụp của họ thì mới mơ hồ nhớ lại một chút những người tô son chát phấn kia vẫn để lại một chút ấn tượng trong tâm trí cô.
“Chính là bọn họ”.
Cố Hoành đứng ở một bên với gương mặt nặng trĩu: “Có lẽ bọn họ vì tức giận nên mới đoàn kết lại để đối phó với cô. Chuyện này là sơ suất của tôi, tôi sẽ xử lý ngay bây giờ, gỡ hot search xuống trước!”
Trong khi nói chuyện, Nam Mẫn đã lướt nhanh như gió qua bài viết mà bọn họ phê phán về cô, đều là từng đoạn văn nhỏ nối tiếp nhau.
Tuy nhiên bài văn này thoạt nhìn không có nền tảng văn hóa nào.
Trác Huyên người ta lúc đầu tốt xấu gì cũng còn có thể viết được vài câu thơ, diễn đạt xuất sắc miêu tả lại một cuộc tình, nhưng bọn họ thì hay rồi, lỗi ngôn ngữ chính tả sai một đống, dấu chấm than xuyên suốt bài, vừa nhìn đã biết môn ngữ văn là do giáo viên thể dục dạy.