Chương 20: Buổi chiếu thử của Thiên hạ (1)
Edit: Nhạc Dao
Từ Minh vô cảm đứng trước bàn, vò đầu bứt tóc, cảm thấy mỗi giây mỗi phút đều giày vò, tự chửi đầu mình bị úng nước rồi mới đến nhà hai người này chờ. anh ta thà bị phóng viên hỏi đến ngán cũng không muốn ở đây đợi.
“Xong chưa A Chấp?”
“Được rồi bảo bối, chúng mình đi thôi em.”
Sau khi nghe đến đoạn này thì Từ Minh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng được xuất phát rồi. Khó khăn lắm anh ta mới sống sót được dưới sự ngược cẩu này đấy nhé!
“Cẩn thận nhé~” Khi đi qua cạnh cửa, Tần Chấp ôm eo Tô Uyển thật chặt, dịu dàng dặn dò vợ.
“Ừ.” cô cười ngọt ngào với anh, đôi mắt cong thành một vầng trăng khuyết, vui vẻ nói: “Có A Chấp ở đây thì em không sợ!”
anh bật cười, đáy lòng như ngập chìm trong hũ mật, họ nhìn nhau cười ngọt ngào, bầu không khí xung quanh được vây quanh bởi bong bóng màu hồng.
Từ Minh đi phía sau bày ra vẻ mặt khó tả, lần nào boss và Ảnh hậu Tô ở cạnh nhau cũng khiến anh ta không nỡ nhìn luôn ấy! Vì sao ấy hả? Vì cảnh hai người họ nhìn nhau rồi cười khúc khích loé mù mắt cẩu độc thân là anh ta đây luôn chứ sao!
Mợ nó! Xin hỏi là bước qua một cạnh cửa cần cẩn thận gì vậy?! Chẳng lẽ hai người không chú ý đến vẻ mặt đau khổ của bảo vệ xung quanh hả?!
Từ Minh xoa mặt, vẻ mặt thấy chết không sờn. Được rồi, trời trao cho anh ta sứ mệnh lớn lao thì sẽ thử thách lòng kiên định và gân cốt…
Tô Uyển đang tình tứ với Tần Chấp ở cửa vô tình nhìn lướt qua Từ Minh rồi khó hiểu hỏi: “anh Từ, anh đang chuẩn bị nổ tung hả?”
Từ Minh:… Ha ha, anh muốn nổ chết em thì có!
***
Vì Thiên hạ là một bộ phim bom tấn nên luôn được mọi người bàn tán, dĩ nhiên là buổi chiếu thử cũng không ngoại lệ.
Chưa đến giờ chiếu mà bên ngoài hội trường đã có rất nhiều cánh nhà báo. Đồng thời, cũng có rất nhiều fan, mà đông nhất là fan của Tô Uyển. Tuy Tô Uyển vốn là người tuỳ hứng nhất giới giải trí nhưng có một số người lại thích kiểu thần tượng như vậy, Tô Uyển càng tuỳ hứng thì fan lại càng yêu cô hơn.
Nếu fan muốn gặp cô thì chỉ có hai dịp: Lễ trao giải lớn và buổi chiếu thử. Vì vậy nên họ sẽ không bỏ qua buổi chiếu thử lần này.
Phóng viên nào nhận được thiệp mời thì đã vào trong, còn những ai không nhận được thiệp mời thì đứng bên ngoài chụp hình.
“Là Trần Nhã kìa!”
Khi thấy xe dừng lại, phóng viên liền vội vàng xúm lại.
“Trần Nhã, tin đồn trên mạng có phải là thật không?”
“cô và Triệu Thân đã phim giả tình thật sao?”
“Hai người ở bên nhau từ khi nào vậy?”
Gần đây trên mạng đang có tin đồn rằng, vì Trần Nhã và Triệu Thân đang quay một bộ phim với nhau nên cả hai phim giả tình thật.
Tần Nhã cười tao nhã, đôi mắt quyến rũ khi nhìn một đám ký giả lao đến trước mặt mình.
“Trần Nhã, nghe nói hồi đấy cô thử vai cho nữ chính Thiên Hạ nhưng không thành công. Vậy cô cảm thấy mình có điểm nào không bằng Ảnh hậu Tô?” Bỗng nhiên, một phóng viên đưa míc đến trước mặt cô ta, lớn tiếng hỏi.
Nét mặt cô ta cứng đờ, sau đó lại nở một nụ cười mê hoặc: “Chắc là vì đạo diễn Vương thấy ngoại hình của tôi không thích hợp với Thiên hạ chăng?
Ngoại hình ư?
Phóng viên ban nãy lại nói tiếp: “Vậy cô cảm thấy diễn xuất của mình hay Ảnh hậu Tô tốt hơn?”
cô ta suýt không kiềm được cơn giận của mình khi thấy phóng viên đưa míc sát mặt mình, cuối cùng vẫn cười tươi: “Diễn xuất của mỗi người đều không giống nhau nên không thể so sánh được.”
Lúc này, xung quanh đột nhiên ồn ào, fan điên cuồng gào thét.
“Trời ạ! Là Ảnh hậu Tô kìa!”
Phóng viên đang vây quanh cô ta giống như chuột thấy gạo, vội vã đi về phía của Tô Uyển.
Trần Nhã quay đầu lại thì thấy một đám phóng viên ban nãy đưa míc đến gần mặt cô giờ ngoan ngoãn đứng ở đó, giống như hàng bảo vệ là lằn đỏ trong trang giấy, dù bọn họ có chen chúc bên này thế nào thì cũng không được lấn sang bên kia.
Người đàn ông cao quý đứng bên cạnh Tô Uyển, cẩn thận ôm eo cô, cứ như cô là một bảo vật dễ vỡ vậy.
cô ta xoay người, sau khi nghe thấy phóng viên đã đổi giọng khi hỏi: “cô Tô, có thể hỏi cô mấy câu không ạ?” thì không nghe nữa, nở một nụ cười thanh nhã. Có một số người sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, những thứ mà người khác dùng cả đời cũng chắc đã đạt được như tình yêu chân thành, sự nghiệp thành công và gia đình hạnh phúc thì cô chỉ cần vẫy tay là có ngay, khiến người khác chỉ biết hâm mộ mà thôi.
Giống như, cô không bị người ta gọi thẳng tên vậy.
Nhưng trên thực tế thì Tô Uyển không thích xưng hô này, boss Tần cũng không.
“cô Tô, có thể hỏi cô mấy câu không ạ?” Phóng viên này nói rất lớn, khiến cho các fan đang điên cuồng gào thét phải im lặng. không được nói nữa, nữ thần sắp trả lời câu hỏi rồi!
Trước bao con mắt, boss Tần nheo mắt, ôm eo bảo bối sát mình hơn, nhìn thoáng qua phóng viên kia, nói thẳng: “Là Tần phu nhân.” Họ đã kết hôn, Uyển Uyển là của anh nên phải gọi là Tần phu nhân mới đúng.
Sắc mặt kích động của phóng viên nọ cứng ngắc, hoàn toàn không đoán được Tần Chấp sẽ nói đến vấn đề này.
Dương Dương gào thét trong lòng, nắm tay fan bên cạnh, vô thức véo tay người nọ.
A a a! Ngọt quá! Ngọt quá đi!
Boss Tần vẫn hẹp hòi như vậy!
Boss có sự chiếm hữu cao với Tô Uyển ngọt quá! Boss so đo với việc là Tần phu nhân chứ không phải cô Tô đáng yêu quá đi!
Làm sao bây giờ, tim cô kích động đến nỗi sắp nhảy tọt ra ngoài luôn rồi!
Phóng viên kia nhận được sự đồng ý liền hỏi: “không biết Tần phu nhân nghĩ sao về việc trên mạng đang có trend tỏ tình?”
Tô Uyển tựa vào người Tần Chấp, mờ mịt chớp mắt, trend tỏ tình? Đó là gì vậy? cô vô thức nhìn về phía chồng yêu.
Sau khi nhận được tín hiệu “cầu cứu” của vợ yêu thì khuôn mặt lạnh lùng của Tần Chấp dịu xuống, giải thích cho cô nghe: “Bảo bối, em còn nhớ tấm ảnh “Trong mắt anh chỉ có em” kia không? Trend tỏ tình bây giờ là chụp ảnh mắt của người yêu chỉ có bóng hình của mình như đang muốn nói là trong mắt anh/em chỉ có mình em/anh.”
Tần Chấp giải thích kỹ càng, Tô Uyển gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng vẫn không vui bổ sung: “Ảnh nào thì trong mắt anh cũng chỉ có mình em thôi.”
Phóng viên đứng bên cạnh nghĩ thầm, có phải cô hơi càn rỡ rồi không?
anh ta lại nhìn sắc mặt của Tần Chấp thì thấy anh rất vui. anh cũng không giải thích đó chỉ là tên của tấm ảnh đó, hứa hẹn với cô: “Mỗi giây mỗi phút anh đều nhìn chăm chú vào Uyển Uyển!”
Tô Uyển vừa lòng, sau đó nhìn về phía phóng viên kia: “Cảm nghĩ của tôi hả?” cô không do dự nói ra: “A Chấp của tôi đẹp trai nhất!”
Boss cười tươi như một đứa trẻ, hôn lên trán Tô Uyển, sung sướng gật đầu: “Ừ, A Chấp là của Uyển Uyển.”
Đám phóng viên bị nhét cẩu lương:…
Đám fan bỗng nhiên bị ngược:…
Quản lý Từ đau khổ không nỡ nhìn:…
Từ Minh vô cảm đứng trước bàn, vò đầu bứt tóc, cảm thấy mỗi giây mỗi phút đều giày vò, tự chửi đầu mình bị úng nước rồi mới đến nhà hai người này chờ. anh ta thà bị phóng viên hỏi đến ngán cũng không muốn ở đây đợi.
“Xong chưa A Chấp?”
“Được rồi bảo bối, chúng mình đi thôi em.”
Sau khi nghe đến đoạn này thì Từ Minh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng được xuất phát rồi. Khó khăn lắm anh ta mới sống sót được dưới sự ngược cẩu này đấy nhé!
“Cẩn thận nhé~” Khi đi qua cạnh cửa, Tần Chấp ôm eo Tô Uyển thật chặt, dịu dàng dặn dò vợ.
“Ừ.” cô cười ngọt ngào với anh, đôi mắt cong thành một vầng trăng khuyết, vui vẻ nói: “Có A Chấp ở đây thì em không sợ!”
anh bật cười, đáy lòng như ngập chìm trong hũ mật, họ nhìn nhau cười ngọt ngào, bầu không khí xung quanh được vây quanh bởi bong bóng màu hồng.
Từ Minh đi phía sau bày ra vẻ mặt khó tả, lần nào boss và Ảnh hậu Tô ở cạnh nhau cũng khiến anh ta không nỡ nhìn luôn ấy! Vì sao ấy hả? Vì cảnh hai người họ nhìn nhau rồi cười khúc khích loé mù mắt cẩu độc thân là anh ta đây luôn chứ sao!
Mợ nó! Xin hỏi là bước qua một cạnh cửa cần cẩn thận gì vậy?! Chẳng lẽ hai người không chú ý đến vẻ mặt đau khổ của bảo vệ xung quanh hả?!
Từ Minh xoa mặt, vẻ mặt thấy chết không sờn. Được rồi, trời trao cho anh ta sứ mệnh lớn lao thì sẽ thử thách lòng kiên định và gân cốt…
Tô Uyển đang tình tứ với Tần Chấp ở cửa vô tình nhìn lướt qua Từ Minh rồi khó hiểu hỏi: “anh Từ, anh đang chuẩn bị nổ tung hả?”
Từ Minh:… Ha ha, anh muốn nổ chết em thì có!
***
Vì Thiên hạ là một bộ phim bom tấn nên luôn được mọi người bàn tán, dĩ nhiên là buổi chiếu thử cũng không ngoại lệ.
Chưa đến giờ chiếu mà bên ngoài hội trường đã có rất nhiều cánh nhà báo. Đồng thời, cũng có rất nhiều fan, mà đông nhất là fan của Tô Uyển. Tuy Tô Uyển vốn là người tuỳ hứng nhất giới giải trí nhưng có một số người lại thích kiểu thần tượng như vậy, Tô Uyển càng tuỳ hứng thì fan lại càng yêu cô hơn.
Nếu fan muốn gặp cô thì chỉ có hai dịp: Lễ trao giải lớn và buổi chiếu thử. Vì vậy nên họ sẽ không bỏ qua buổi chiếu thử lần này.
Phóng viên nào nhận được thiệp mời thì đã vào trong, còn những ai không nhận được thiệp mời thì đứng bên ngoài chụp hình.
“Là Trần Nhã kìa!”
Khi thấy xe dừng lại, phóng viên liền vội vàng xúm lại.
“Trần Nhã, tin đồn trên mạng có phải là thật không?”
“cô và Triệu Thân đã phim giả tình thật sao?”
“Hai người ở bên nhau từ khi nào vậy?”
Gần đây trên mạng đang có tin đồn rằng, vì Trần Nhã và Triệu Thân đang quay một bộ phim với nhau nên cả hai phim giả tình thật.
Tần Nhã cười tao nhã, đôi mắt quyến rũ khi nhìn một đám ký giả lao đến trước mặt mình.
“Trần Nhã, nghe nói hồi đấy cô thử vai cho nữ chính Thiên Hạ nhưng không thành công. Vậy cô cảm thấy mình có điểm nào không bằng Ảnh hậu Tô?” Bỗng nhiên, một phóng viên đưa míc đến trước mặt cô ta, lớn tiếng hỏi.
Nét mặt cô ta cứng đờ, sau đó lại nở một nụ cười mê hoặc: “Chắc là vì đạo diễn Vương thấy ngoại hình của tôi không thích hợp với Thiên hạ chăng?
Ngoại hình ư?
Phóng viên ban nãy lại nói tiếp: “Vậy cô cảm thấy diễn xuất của mình hay Ảnh hậu Tô tốt hơn?”
cô ta suýt không kiềm được cơn giận của mình khi thấy phóng viên đưa míc sát mặt mình, cuối cùng vẫn cười tươi: “Diễn xuất của mỗi người đều không giống nhau nên không thể so sánh được.”
Lúc này, xung quanh đột nhiên ồn ào, fan điên cuồng gào thét.
“Trời ạ! Là Ảnh hậu Tô kìa!”
Phóng viên đang vây quanh cô ta giống như chuột thấy gạo, vội vã đi về phía của Tô Uyển.
Trần Nhã quay đầu lại thì thấy một đám phóng viên ban nãy đưa míc đến gần mặt cô giờ ngoan ngoãn đứng ở đó, giống như hàng bảo vệ là lằn đỏ trong trang giấy, dù bọn họ có chen chúc bên này thế nào thì cũng không được lấn sang bên kia.
Người đàn ông cao quý đứng bên cạnh Tô Uyển, cẩn thận ôm eo cô, cứ như cô là một bảo vật dễ vỡ vậy.
cô ta xoay người, sau khi nghe thấy phóng viên đã đổi giọng khi hỏi: “cô Tô, có thể hỏi cô mấy câu không ạ?” thì không nghe nữa, nở một nụ cười thanh nhã. Có một số người sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, những thứ mà người khác dùng cả đời cũng chắc đã đạt được như tình yêu chân thành, sự nghiệp thành công và gia đình hạnh phúc thì cô chỉ cần vẫy tay là có ngay, khiến người khác chỉ biết hâm mộ mà thôi.
Giống như, cô không bị người ta gọi thẳng tên vậy.
Nhưng trên thực tế thì Tô Uyển không thích xưng hô này, boss Tần cũng không.
“cô Tô, có thể hỏi cô mấy câu không ạ?” Phóng viên này nói rất lớn, khiến cho các fan đang điên cuồng gào thét phải im lặng. không được nói nữa, nữ thần sắp trả lời câu hỏi rồi!
Trước bao con mắt, boss Tần nheo mắt, ôm eo bảo bối sát mình hơn, nhìn thoáng qua phóng viên kia, nói thẳng: “Là Tần phu nhân.” Họ đã kết hôn, Uyển Uyển là của anh nên phải gọi là Tần phu nhân mới đúng.
Sắc mặt kích động của phóng viên nọ cứng ngắc, hoàn toàn không đoán được Tần Chấp sẽ nói đến vấn đề này.
Dương Dương gào thét trong lòng, nắm tay fan bên cạnh, vô thức véo tay người nọ.
A a a! Ngọt quá! Ngọt quá đi!
Boss Tần vẫn hẹp hòi như vậy!
Boss có sự chiếm hữu cao với Tô Uyển ngọt quá! Boss so đo với việc là Tần phu nhân chứ không phải cô Tô đáng yêu quá đi!
Làm sao bây giờ, tim cô kích động đến nỗi sắp nhảy tọt ra ngoài luôn rồi!
Phóng viên kia nhận được sự đồng ý liền hỏi: “không biết Tần phu nhân nghĩ sao về việc trên mạng đang có trend tỏ tình?”
Tô Uyển tựa vào người Tần Chấp, mờ mịt chớp mắt, trend tỏ tình? Đó là gì vậy? cô vô thức nhìn về phía chồng yêu.
Sau khi nhận được tín hiệu “cầu cứu” của vợ yêu thì khuôn mặt lạnh lùng của Tần Chấp dịu xuống, giải thích cho cô nghe: “Bảo bối, em còn nhớ tấm ảnh “Trong mắt anh chỉ có em” kia không? Trend tỏ tình bây giờ là chụp ảnh mắt của người yêu chỉ có bóng hình của mình như đang muốn nói là trong mắt anh/em chỉ có mình em/anh.”
Tần Chấp giải thích kỹ càng, Tô Uyển gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng vẫn không vui bổ sung: “Ảnh nào thì trong mắt anh cũng chỉ có mình em thôi.”
Phóng viên đứng bên cạnh nghĩ thầm, có phải cô hơi càn rỡ rồi không?
anh ta lại nhìn sắc mặt của Tần Chấp thì thấy anh rất vui. anh cũng không giải thích đó chỉ là tên của tấm ảnh đó, hứa hẹn với cô: “Mỗi giây mỗi phút anh đều nhìn chăm chú vào Uyển Uyển!”
Tô Uyển vừa lòng, sau đó nhìn về phía phóng viên kia: “Cảm nghĩ của tôi hả?” cô không do dự nói ra: “A Chấp của tôi đẹp trai nhất!”
Boss cười tươi như một đứa trẻ, hôn lên trán Tô Uyển, sung sướng gật đầu: “Ừ, A Chấp là của Uyển Uyển.”
Đám phóng viên bị nhét cẩu lương:…
Đám fan bỗng nhiên bị ngược:…
Quản lý Từ đau khổ không nỡ nhìn:…