Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Việc Máu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Việc Máu
  3. Chương : 18

Chương : 18

Bọn họ không phải chịu những Bệnh Tật đau đớn, nhưng thoái hóa và suy tàn vào một Thời kỳ nhất định... Một số người nói rằng sự sự Buồn Bã triền miên của họ là do tình trạng đu đưa không ổn định của họ.

—Trích The Secret Commonwealth của Robert Kirk và Andrew Lang (1893)

Sáng sớm hôm sau, Donia tỉnh dậy trên sàn, Sasha nằm chắn giữa cô và cửa. Không có ai mang tới cho cô lời nhắn nào từ Keenan. Không có cận vệ nào gõ cửa nhà cô.

"Có phải anh ấy bỏ rơi ta rồi không?" Cô thì thầm với Sasha.

Con sói ẹp tai về phía sau và rên lên

"Khi thực ra ta có thể hoan nghênh sự hiện diện của anh ấy, thì anh ấy lại không ở đây". Nhưng cô không khóc, không khóc vì anh ấy. Cô đã khóc đủ trong nhiều năm rồi.

Cô đã hy vọng anh nghe tin về cái chết của Agatha, và sẽ đến đề nghị cô chấp nhận sự giúp đỡ của anh. Cô không thể, nhưng như thế sẽ dễ hơn – và an toàn hơn – những gì giờ đây cô phải làm.

"Lại đây, Sasha". Cô mở cửa và ra hiệu cho Evan lại gần. Ít nhất anh ấy cũng đang ở đây đợi cô.

Chàng vệ binh thanh hương trà bước tới, giữ một khoảng cách lễ độ, đứng trên đám cỏ khô héo ở phía trước hang hiên cho đến khi Donia nói, "Vào hẳn đi".

Cô không đợi để xem anh ấy có đi theo không. Cái ý nghĩ về việc mời một trong những vệ binh của Keenan vào nhà mình – dù đó là Evan, người đã kiên trì có mặt trong suốt vài thập kỉ vừa qua – khiến cô bối rối.

Chỉ về chiếc ghế cách xa mình nhất, cô hỏi, "Keenan đã được báo tin về Agatha chưa?"

"Khi Skelly đến khu chòi đó thì anh ấy không ở nhà. Một vệ binh khác đã tới hội chợ tìm anh ấy". Evan hắng giọng, nhưng ánh mắt vẫn trang nghiêm. "Anh ấy còn đang bận rộn với hoàng hậu mới".

Cô gật đầu. Vậy ra đúng là cô ấy. Beira hẳn sẽ nổi cơn thịnh nộ, đúng là một điều đáng lo sợ.

Đã lâu rồi Donia mới lo sợ thực nhiều như vậy. Ở giữa Keenan và Beira, cô được nâng niu, an toàn hơn hầu như bất kỳ con tinh hay con người nào khác.

"Tôi xin đề nghị rằng cô hãy để cho một vài vệ binh tới gần hơn". Evan quỳ xuống, bày tỏ sự kính trọng mà những nam tinh như anh hiếm khi tỏ ra với ai khác ngoài Keenan. "Hãy để tôi ở đây với cô".

"Được", cô nói nhỏ, bỏ qua cả ánh mắt thoáng choáng váng của anh ấy và sự bực bội của mình. Mình cũng có thể biết lý lẽ chứ. Rồi cô nói những lời mà cô chưa từng nói với bất kỳ vệ binh nào của Keenan: "Hãy bảo Keenan rằng tôi cần anh ấy đến đây. Ngay".

***

Skelly không mất nhiều thời gian để mời Keenan tới – không đủ lâu để Donia chuẩn bị sẵn tinh thần cho nỗi đau đớn khi nhìn thấy anh trong nhà cô. Khi Evan dẫn Keenan vào, cô đang ngồi trên chiếc ghế bập bênh – cuộn tròn, hai tay khoanh chặt trước ngực, chân giấu xuống bên dưới mình.

Trước khi Evan kịp đóng cửa lại – và trở về chỗ đứng với những vệ binh ở bên ngoài – thì Keenan đã đi ngang qua phòng, đứng cạnh cô.

Sasha lại gần, ép mình vào cô, cố xoa dịu cô. Donia lơ đãng vuốt ve đầu nó.

Cô liếc Keenan và nói, "Em đã không chắc rằng anh có đến hay không".

Bằng điệu bộ bắt chước tư thế của Sasha một cách kỳ khôi, Keenan phục xuống sàn. "Anh đã chờ đợi hang thập kỷ để được em muốn anh ở bên cạnh, Don, anh đã cầu xin được ở bên em".

"Đó là trước khi có cô ấy". Cô thấy mình ngớ ngẩn, nhưng dù cô rất mong muốn Aislinn sẽ cầm cây quyền trượng, thì cô vẫn ghen. Aislinn mới đúng là người đó; cô ấy sẽ vĩnh viễn ở bên Keenan.

"Mọi chuyện giờ đã khác rồi". Donia cố gạt mọi cảm xúc ra khỏi giọng nói của mình, nhưng không được.

"Anh sẽ luôn đến khi em cần anh. Anh đã nói như thế với em bao nhiêu lần rồi?" anh thì thầm, từng lời của anh mang theo hơi ấm áp của mùa hè. "Điều đó sẽ không thay đổi, không bao giờ".

Cô với ra, đặt tay lên môi anh trước khi anh có thể nói thêm gì khác. Một lớp băng mỏng hình ở nơi cô chạm vào anh, nhưng anh không trách móc.

Anh ấy không bao giờ trách móc.

Cô không rút tay lại, dù hơi thở của anh ấy đốt cháy cô. "Em đã nghe tin từ hội chợ, rằng cô ấy chính là người đó".

Khi Evan nói với cô như vậy, cô đã suýt khóc, tưởng ra mình muôn đời chìm trong nỗi đau đớn này, cô đơn, nhìn họ khiêu vũ và cười vui. Trừ phi Beira giết mình đi.

"Don..." Môi anh mấp máy chạm vào những ngón tay cô, mềm mại dù làm cho cô đau – cũng như những lời anh sẽ nói nếu cô không ngăn anh lại.

Khi không có ai nhìn, anh đã cho mình là chính con người như từ trước khi cô biết anh là một vị vua – con người mà cô đã yêu . Đó là lý do cô tránh ở một mình với anh.

"Không", cô nói, không muốn gặp lại con người dịu dàng của anh, không phải bây giờ. Hôm nay cô muốn anh là Vua Mùa Hè, để gạt sang bên những đặc tính mà anh có thể thể hiện khi không có chiếc vương miện. Cô cần anh kiêu hãnh và quả quyết, có thể làm được những gì cần phải làm.

Hơi nước bốc lên từ bàn tay cô khi anh thở ra, hơi thở mùa hè làm tan băng giá của cô. Đôi khi, trong những giấc mơ mà cô không bao giờ kể với anh, cô đã tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu bắng giá của cô và ánh nắng của anh thực sự va chạm, nếu họ gần gũi như trong vài tuần trước khi cô trở thành Cô Gái Mùa Đông, như khi anh giả vờ là một người thường trước mặt cô. Liệu có tan chảy ra không? Hay cháy rụi?

Cô rùng mình – phấn khích trước ý nghĩ đó – và cảm thấy cái lạnh ngập tràn bên trong mình khi cảm xúc của cô trỗi dậy mãnh liệt như một cơn bảo tuyết. Nếu cô không giữ được bình tĩnh, thì cô sẽ phải bung cái hơi lạnh khủng khiếp đó ra ngoài.

"Đêm qua Beira đến đây. Anh nên biết bà ấy đang làm gì".

Anh gật đầu, trên mặt hiện vẻ mệt mỏi, khi cô kể cho anh nghe hầu như tất cả mọi chuyện – từ chuyến ghé thăm đầu tiên của Beira khi Aislinn được lựa chọn, về vụ tấn công Aislinn bên ngoài thư viện, về cái chết của Agatha, về lời đe dọa của Beira, về việc cô khuyên nhủ Aislinn đừng cầm quyền trượng.

Donia giấu đi chuyện về nghiên cứu của Seth – vì lo cho sự an toàn của con người này – nhưng ngoài việc đó, thì cô đã trung thực với Keenan hơn nhiều so với suốt một khoảng thời gian rất dài trước đó. Khi cô ngừng nói, Keenan nhìn cô chăm chú, im lặng và đấu tranh để kìm giữ cơn giận mà anh hiếm khi bộc lộ ra.

Cô siết tay mình chặt đến mức những giọt băng hình thành ngay trên đầu móng tay cô. Bây giờ mới đến phần khó khăn đây.

"Mình đi thôi". Anh nhìn qua phía Sasha, rồi đi ngang qua con sói, tới chỗ biểu trưng lưu niệm nhỏ xíu được trao tay bởi các Cô Gái Mùa Đông. "Các vệ binh sẽ mang đồ đạc của em. Chúng ta có thể biến phòng đọc thành một buồng ngủ riêng và..."

"Keenan", cô cắt ngang trước khi để mình có thể bị cám dỗ.

Anh ấy sẽ nhìn ra cốt lõi của điều cần phải làm nếu anh suy nghĩ sáng suốt; ; cô cần đảm bảo rằng anh sẽ thông suốt như vậy. Cô mở bàn tay. Những giọt băng rơi xuống và vỡ vụn dưới chân cô. "Em sẽ không đi đâu cả".

"Em không thể ở đây được. Nếu có chuyện gì xảy ra cho em" - anh cúi đầu, tựa trán mình vào đầu gối cô – "xin em, Don, hãy đi với anh".

Vị Vua Mua Hè đâu rồi? Đó không phải là vị vua đang ngả đầu vào lòng cô, nài xin.

Cô không di chuyển. Cô bị thiêu đốt, còn anh bị lạnh buốt, nhưng cô vẫn ngồi yên. "Em không thể đi với anh. Đó không phải chỗ của em. Em không phải là người anh đang tìm kiếm".

Anh ngẩng nhìn cô, có một bầm xấu xí do tê cóng ở nơi mà da anh chạm vào đầu gối cô. "Anh không đủ mạnh để ngăn bà ấy lại, nhưng sẽ chẳng bao lâu nữa đâu. Hãy ở với anh cho đến khi chúng ta giải quyết xong chuyện này".

"Rồi bà ấy sẽ làm gì em khi em bỏ chỗ này đi?"

"Anh sẽ sớm mạnh lên thôi". Cái kiểu khăng khăng của anh khiến anh gần như là đáng sợ. Đôi mắt anh sẫm thành sắc xanh lục bí hiểm mà cô vẫn mơ thấy; nếu cô nhìn vào đó đủ lâu, cô sẽ thấy những bông hoa bung nở, một lời hứa về vai trò mà anh có thể trở thành một khi hoàng hậu của anh giải thoát được cho anh.

Cô không thể nhìn đi chỗ khác.

Anh thì thầm, "Ở với anh. Anh sẽ bảo vệ cho em được an toàn".

"Anh không thể đâu". Cô ước rằng anh có thể, nhưng đó là điều bất khả thi: chẳng có cách nào để chiến thắng được, chẳng có cách nào cho cô. "Em muốn anh chiến thắng. Em đã luôn muốn như vậy, nhưng em vẫn cố thuyết phục Aislinn không tin anh, rằng anh không xứng đáng để mạo hiểm. Đó là các nguyên tắc. Em đã nói như vậy khi em nhấc cây quyền trượng. Cả hai chúng ta đều đã nói".

Anh đặt một bàn tay lên bên người cô, những đầu ngón tay anh đốt cháy da cô, xuyên qua lớp trang phục. "Cho dù như thế nghĩa là Beira sẽ thắng? Cho dù bà ấy sẽ giết em? Chúng ta có thể cùng nhau tìm ra cách".

Cô lắc đầu. Trong suốt hàng thế kỉ - lâu hơn nhiều so với mức cô có thể thấy – anh vẫn có thể khinh suất như vậy. Điều này thường làm cô tức giận. Còn hôm nay, cô lại thấy buồn bã. "Nếu bà ấy ấy thắng, bà ấy sẽ không giết em. Chỉ có nếu anh thắng thì em mới phải chết".

"Vậy tại sao em lại nói với anh? Anh cần phải thắng". Trông anh thật khủng khiếp, tái nhợt và đau khổ như thể bị đâm bới những cây gậy sắt. Anh dịch ra xa cô hơn – phục trên sàn, đầu cuối xuống – nơi họ không thể chạm vào nhau. Giọng anh cũng tuyệt vọng như nét mặt của anh. "Nếu em ngăn Aislinn, anh sẽ mất tất cả. Nhưng nếu không, em sẽ chết. Anh phải làm gì đây?"

"Hy vọng em thất bại", cô gợi ý nhẹ nhàng.

"Không".

Cô đứng lên và bước lại chỗ anh. "Em sợ Beira, nhưng em thực sự rất hy vọng rằng Ash đúng là người đó. Vì cả anh và cô ấy".

"Em sẽ vẫn chỉ là một cái bóng. Nhưng hế chẳng giải quyết được gì".

Vua Mùa Hè đâu rồi? Cô thở dài nhìn anh đấu tranh giữa điều anh muốn và điều không thể tránh được. Không phải mọi giấc mơ đều thành sự thật. Nếu để mọi việc dễ dàng hơn, vì cô sẽ thành tàn nhẫn. Mà cũng chẳng có ích gì.

Cô cúi xuống chỗ anh, giữ mái tóc mình lại để nó khỏi rơi vào anh. "Giải quyết được nhiều thứ chứ".

"Nhưng..."

"Cứ làm cho em thất bại, Keenan ạ. Hãy thuyết phục cô ấy rằng anh xứng đáng để cô ấy mạo hiểm" – cô hôn lên má anh – "vì anh thực sự xứng đáng". Điều đó nói ra thì dễ hơn làm, trong khi biết rằng Beira sẽ giết cô, biết rằng cô sẽ không thể ở mãi bên anh dù cô vẫn yêu anh.

"Anh không thể..."

Cô đặt tay che miệng anh. "Hãy cứ thuyết phục cô ấy".

Cô rút tay lại và – môi vẫn mím chặt để giữ cho luống khí lạnh buốt khỏi tỏa vào miệng anh – cô hôn lên môi anh. "Rồi tiêu diệt Beira".

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5694 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5229 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4967 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4383 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter