Chương 26: Chương 26
Tầm nửa buổi sáng nhà Lam Hạ đón khách đến chúc tết.Nhà Tùy thúc.Đám Hàn Á.Còn có Tùy Hưng.Tùy Hưng mở tiệm làm ăn tốt như hôm nay cũng nhờ một phần đám Du Hoặc bày kế.Mà nhóm Lam Hạ hay ghé tiệm mua đồ nên Tùy Hưng đến tết nhà đám Lam Hạ.Tùy Hưng ngồi trong phòng đón khách nhìn một vòng khen ngợi:Nhà Lam lão bản đẹp quá.Lam Hạ cười nói: Đã làm là làm một lần.Sau này gia đình đông người đỡ phải sửa tới sửa lui.Tùy Hưng gật đầu: Lam lão bản nói có lý.Ta mà có xây nhà cũng làm cho tốt.Chứ sau này lỡ nhà đông người không đủ chỗ.Du Hoặc nói: Lần trước ta khai trương không thấy Tùy lão bản tới chỉ gửi quà.Có việc bận gì à.Tùy Hưng cười nói: Là con biểu thúc ta đi vùng phía Tây tham khảo nguồn hoa quả.Sắp tới mở tiệm.Du Hoặc nói: Hoá ra là vậy.Phía Tây trái cây đủ dạng.Nếu kiếm được nguồn cung tốt.Vận chuyển về đây đảm bảo.Chắc chắn bán được.Tùy Hưng cũng gật đầu: Đúng thế.Lam Hạ hỏi: Thế bao giờ mở tiệmTùy Hưng nói: Tết song.Đã ngó được mặt bằng.Là thuê.Đệ đệ ta định thuê buôn bán trước.Có vốn sẽ tự mở sau.Du Hoặc hỏi:Không biết mở chỗ nào có gần tiệm bọn ta không Tùy Hưng nói:Không.Nằm ở khu khác.Du Hoặc gật đầu.Tùy Hưng ngồi trò chuyện một lúc nữa rồi cáo từ ra về để qua nhà đám Hàn Á.Mùng một cơ đã tiếp gần hết khách nên mùng hai phu thê Lam nguyệt cho hài tủ đi tết các lão sư.Đám trẻ nhà thời gia thông minh nên được các phu tử của trường Nhân Sinh rất coi trọng.Đặc biệt là Thời Sầm.Có mấy vị phu tử muốn nhận Thời Sầm làm học trò.Du Hoặc đã cho người điều tra tất cả các vị phu tử.Chủ yếu đề phòng mấy vị này có người bên phe đối thủ.Nhân phu tử và Am phu tử là hai người Du Hoặc chọn cho Thời Sầm.Hai vị này có con làm trong Hàn Lâm Viện.Quan trọng bên phe Quân Vương gia.Hai vị lão sư cũng rất có tiếng trong trường.Nên Thời Yến đã để Thời Sầm nhận hai vị này làm lão sư.Thời Sầm rất nổi tiếng trong trườngCho nên trong trường có nhiều bạn muốn chơi với Thời Sầm nhưng Thời Sầm chỉ chơi với bốn bạn.Bốn đứa trẻ này học thức cũng không phải dạng vừa.Rất thông minh.Khi các bạn hỏi tại sao Thời Sầm không chơi với bọn trẻ mà chỉ chơi với bốn người kia Thời Sầm không nói gì.Nhưng lúc đó trong lòng Thời Sầm nghĩ: Ta chỉ chơi với những người sau này có thể đi cùng ta trong tương lai.Nhà Thời Yến ngồi xe ngựa tới nhà hai vị lão sư.Nhà hai vị lão sư trên huyện.Xe ngựa tới nhà Nhân lão sư trước.Tới nơi cả nhà xuống xe.Cổng nhà nhân lão sư khá lớn.Thời Yến đi đến gõ cửa.Một gia đinh mở cửa ló đầu ra hỏi: Các vị là ai.Thời Yến nói: Ta là phụ thân Thời Sầm.Học trò của Nhân lão sư.Gia đinh nghe vậy vội chắp tay cúi đầu nói: Xin các vị chờ một chút.Ta vào bẩm báo Lão sư.Thời Yến gật đầu nói cứ thong thả.Gia đinh đi một lúc thì ra mở rộng cửa mời cả nhà Thời Yến vào.Vào tới nhà chính đã thấy một vị lão giả hơi gầy.Nhìn rất uyên bác đang đợi cả nhà Thời Yến.Cả nhà Thời Yến Tiến tới chắp tay chào: Nhân lão sư.Nhân loã sư cười hiền từ đưa tay đỡ Thời Yến.Không cần khách khí như vậy mau ngồi, mau ngồi.Cả nhà Thời Yến ngồi Xuống.Thời Sầm bước dến bên lão sư chắp tay cúi người chào: Lão sư.Năm mới con chúc người phúc như đông hải, thọ tỷ lam sơn.Nhân loã sư nhìn Thời Sầm cười tươi nói: Năm mới cũng chúc con ngày càng tiến tới, kiến thức uyêm thâm.Thời Tự và Thời Danh cũng chúc Nhân lão sư.Lão sư cũng chúc lại.Lão Sư lấy ra ba phong bao lỳ xỳ mừng tuổi cho ba đứa trẻ nhà Thời Yến.Đám trẻ chắp tay cảm tạ.Lão sư kêu mọi người dùng trà và nói chuyện.Lão sư hỏi Thời Yến: Cả nhà đã đi tết hết chưa.Thời Yến đáp: Đã đi hết rồi ạ.Chỉ còn nhà Am lão sư nữa là song thưa tiên sinh.Nhân lão sư nói: Ừ.Nhà Am lão năm nay con về ăn tết.Tý các ngươi qua sẽ gặp.Nói rồi lão sư nói thêm: Nhưng trước hết các ngươi ở đây dùng bữa với ta đã.Thời Yến đã đồng ý.Vì lão sư ở có một mình.Dùng bữa nhà Nhân Loã sư song.Cả nhà ngồi trò chuyện một lúc rồi xin phép lão sư ra về.Nhân lão sư cho gia đinh tiễn ra cửa.Từ nhà Nhân lão sư cách nhà Am lão sư không xa.Xe ngựa đi một lúc là tới.Nhà Am lão sư hình như đang có khách.Ở ngoài cũng đang có hai chiếc xe ngựa.Cả nhà xuống xe ngựa báo gia đinh.Gia đinh đã mời nhà Thời Yến vào.Khi cả nhà vào nhà chính.Trong nhà đã có mấy người ngồi đang trò chuyện.Ở giữa chủ vị là Am lão sư.Am lão sư có tính tình thẳng thắn.Ghét kẻ nịnh bợ.Ông hay cười nhưng cũng nghiêm khắc dạy học trò.Am lão sư có hai học trò.Thời Sầm là người thứ ba.Cả nhà Thời Yến tiến vào tham kiếm Ma lão sư.Am lão sư cười nói: Cả nhà không cần đa lễ.Mau ngồi cả đi.Nhà Thời Yến ngồi xuống.Thời Tự và Thời Danh tham kiến Phu tử.Am lão sư nói ba từ tốt rồi mừng tuổi hai đứa.Khi Thời Yến và Thời Danh nhận lỳ xỳ xong về chỗ ngồi thì Thời Sầm mới đứng trước Am lão Sư chắp tay: Học trò tham kiến lão sư.Năm mới con chúc lão sư phúc lộc thọ tài, hồng phúc tề thiên.Am lão sư cười nói: Lão sư cũng chúc con học thức tiến tới.Công thành danh toại.Nói rồi lấy phong bao đỏ lỳ xỳ cho Thòi Sầm.Thời Sầm chắp tay tạ lão sư.Am lão sư nói:Thời sầm đây là hài tử của ta.Tên Am Hạo.Con chào đi.Cứ gọi Đại huynh là đượcThời Sầm quay qua chắp tay với một vị công tử phong nhã: Tham kiến Đại huynh.Am Hạo kêu Thời Sầm không cần đa lễ.Lấy một bao lỳ xỳ mừng tuổi cho Thời Sầm rồi kêu Thời Sầm về chỗ.Thời Sầm về chỗ ngồi thì Am lão sư nói với mấy vị khách có mặt: Thời Sầm là học trò thứ ba của ta.Mấy vị khách khen ngợi Thời Sầm hết các kiểu.Thời Sầm chẳng nói gì vẫn ngồi im.Am Hạo nhìn Thời Sầm một lúc Phụ thân hắn có viết thư khen ngợi Thời Sầm rất nhiều.Hai học trò lúc trước phụ thân cũng chưa khen ngợi đến vậy.Phụ thân hắn hiếm khi khen ai nhiều vậy.Nhưng Thời Sầm là ngoại lệ.Nên hắn khá để ý tới Thời Sầm.Nhưng nhìn thế nào cũng chỉ có hai từ diễn tả: Kiệm lời.Không biểu hiện gì.Mấy vị khách thấy nhà Thời Yến ở đây thì xin cáo từ ra về.Khách về hết còn mình nhà Thời Yến.Am lão sư hỏi: Đã qua nhà lão Nhân chưa.Thời Yến nói: Bẩm tiên sinh.Đã qua rồi.Am lão sư nói: Vậy cả nhà ở đây dùng cơm hãy về.Thời Yến nói VângAm Hạo thì giật mình.Phụ thân mời nhà Thời Sầm ở lại dùng cơm.Trước đây chưa từng có.Chỉ những người bạn của phụ thân mới ở dùng cơm.Am lão sư cũng hỏi tình hình ăn tết cửa nhà Thời Yến.Thời Yến cũng trả lời rõ ràng.Ngồi nói chuyên một lúc Am lão sư cho người dọn cơm.Mọi người ngồi vào bàn Am lão sư kêu mọi người tự nhiên không cần ngại.Nói song Am loã sư đã gắp một đũa thịt kho tàu để vào bắt Thời Sầm.Am Hạo lại giật mình lần nữa.Phụ thân hắn rất quý Thời Sầm thì phải.Cả nhà dùng bữa vui vẻ.Am lão sư thấy đứa nhỏ Thời Danh gắp một đũa thịt bỏ vào miệng nhai nhai song gắp đũa tiếp theo giơ lên nhìn nhìn nên hỏi: Trò Danh.Con nhìn gì đấy.Thời Danh nói: Không có gì ạ.Am lão sư nghe vậy nhìn Thờ Danh cười nói.Thấy giống nhà lão Nhân đúng không.Thời Danh ngại gãi gãi đầu.Am lão sư nói: Ta thích món này.Mà bếp nhà lão Nhân làm món này rất ngon.Nên lão Nhân mang biếu ta.Con nhìn mới thử mà nhìn ra thì vị giác con tốt đấy.Sau này làm bình phẩm thực chắc chắn thành danh.Thời Danh nghe vậy hỏi: Bình phẩm thực là gì ạAm lão sư giải thích.Là người trong giới ẩm thực Đại Lân.Chức vị rất cao.Chuyên đảm nhiệm bình phẩm phán các món ăn, thức uống trong các cuộc thi ẩm thưc.Thời Danh hỏi: Chức vị cao đến thế nào ạ.Am lão sư cười nói: Thanh danh cao có thể được gặp Hoàng Đế.Thời Danh nghe vậy sáng cả mắt.Thời Yến và Lam Nguyệt nhìn nhau.Am lão sư cười nói: Nếu con thích về tìm hiểu đi.Rất thú vị.Thời Danh gật đầu cảm tạ phu tử..