Chương : 41
Bốn Linh hồn hung ác và sáu Tàn hồn lang thang là số lượng quái trên đoạn hành lang. Lần này Tiffia không còn hỗ trợ nữa nên việc đối mặt với Linh hồn hung ác có chút khó khăn. Dù vậy, sức mạnh một chùy một mạng của Darmil cùng với phép thông linh của ông Gin vẫn thừa sức áp đảo lũ quái.
Cuối đoạn hành lang là một căn phòng có phần giống đại sảnh nhưng nhỏ một chút và có một chiếc quan tài bằng đá nằm ở giữa. Đây đã là khu vực cuối cùng của phó bản và chắc chắn chính là nơi mà quái trùm sẽ xuất hiện.
Turan cẩn thận nhìn quanh một loạt nhưng không có phát hiện gì bất thường. Nó ra hiệu cho Hamh và cậu ta nhanh chóng di chuyển tới gần chiếc quan tài đá.
Ngay khi Hamh tiếp cận, một đốm sáng màu đỏ chợt lóe lên trên chiếc quan tài rồi nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ. Và chiếc quan tài bắt đầu rung lên bần bật, càng ngày càng mạnh. Biết được chuyện sắp xảy ra, Turan nói lớn:
– Thiết lập đội hình! Maity, thắp sáng!
Ông Gin liền khắc di chuyển sang phía bên trái, Hamh nhảy ngược về vị trí cánh phải của mình. Maity nghe lệnh thì nâng trượng, vận một vòng phép và kích hoạt ‘Đốm lửa’ làm xuất hiện bốn ngọn lửa bay về các góc phòng thắp sáng mọi ngóc ngách.
Chiếc quan tài rung lên bần bật như một trận động đất vài giây nữa rồi đột ngột bật nắp ra. Ngay sau đó thì ánh sáng màu đỏ từ chiếc quan tài bay dần lên, từ từ tụ lại thành hình hài một con người. Nhưng con người này đỏ loét, có đôi chân lờ mờ bay lơ lửng, đôi tay thì mọc ra móng nhọn hoắc còn khuôn mặt thì vặn vẹo với ngũ quan liên tục đổi vị trí cho nhau trông kì dị vô cùng.
Turan nhìn chăm chăm vào dáng hình đỏ loét kia, bắt đầu suy nghĩ hành động nên làm thì một đoạn thông tin hiện lên trong đầu nó.
“Tà niệm của Lamb.
Phẩm chất: Trùm.
Cấp độ: 6.”
Lượng thông tin ít ỏi khiến Turan có chút không vui. Phần thông tin có ích duy nhất chính là cấp độ của con quái: cấp 6. Turan thoáng thắc mắc vì sao quái trùm của phó bản này lại thấp cấp hơn quái thống lĩnh Ian. Nó chưa kịp suy nghĩ gì thêm nữa thì Tà niệm của Lamb đã có hành động đầu tiên.
Một tiếng thét chói tai vang lên dù rằng con quái chỉ đứng yên lơ lửng một chỗ. Tiếng thét làm Turan không tập trung suy nghĩ được khi ý nghĩ của nó chỉ vừa được một nửa thì như bị ai lấy dao cắt mà ngừng lại. Nó theo bản năng bịt kín tai nhưng tiếng thét vẫn tiếp tục vang vọng trong óc, không cách nào chặn được. Ý thức của nó giờ thậm chí đang yếu dần khi mà khung cảnh xung quanh dần trở nên méo mó.
Âm thanh nào đó chợt vang lên nhưng ý thức của Turan đã lờ mờ không thể nhận biết được nữa. Rồi khung cảnh xung quanh Turan rõ rệt trở lại. Nó nhìn, và thấy ông Gin đang nói gì đó. Tiếng của ông ta dần có thể nghe hiểu được.
– …lên! Mấy đứa Thần cấp còn thấp quá.
Turan sực nhớ đến Tà niệm của Lamb, quay phắt mà nhìn về phía con quái. Nó thở phào nhẹ nhõm khi trông thấy Darmil cùng Hamh đang giằng co với con quái.
Tà niệm của Lamb giương những móng vuốt sắt nhọn của mình về phía Darmil định cắt phăng đầu cậu ta nhưng bị một cú quật chùy rất mạnh và nhanh đập ngược về. Tà niệm của Lamb còn chưa kịp ra đòn tấn công tiếp theo thì Darmil đã quật tiếp một chùy thứ hai về phía con quái khiến chỉ có thể giơ móng vuốt lên đỡ lấy.
Tà niệm của Lamb dường như nhận ra rằng kẻ mình đang đối mặt không dễ đối phó, liền chuyển mục tiêu mà bay về phía những kẻ phía sau. Thế nhưng con quái chỉ vừa lao đi thì đã gặp hai chiếc phi tiêu phóng ra chặn mất đường và theo sau đó là một nhát dao đâm thẳng vào mặt. Con quái rất nhanh chuyển hướng né được nhát dao, rồi liền xoay người mà giương vuốt trả đòn nhưng Hamh đã lùi lại tránh được.
Darmil thừa cơ Tà niệm của Lamb khựng lại mà lao đến quật một chùy vào con quái khiến con quái bị văng ngược về một khoảng đến hai mét. Cú quật không rõ có gây được sát thương đáng kể hay không nhưng con quái bỗng cất lên một tiếng thét nữa.
Tiếc rằng tiếng thét lần này không gây ra hiệu quả choáng váng hay suy giảm tinh thần như trước khi vô vàn đốm sáng màu vàng nhạt đang tỏa ra liên tục từ một viên đá đang bay lơ lửng của ông Gin.
Turan nheo mắt mấy lần nhìn kỹ Darmil. Nó phát hiện trạng thái của cậu ta không ổn lắm, hay đúng hơn rất lạ. Mặt nhăn nhó và mắt thì quắc lại, răng thì cắn chặt như thể muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đứng trước mặt mình. Đôi tay cậu ta nắm chặt chiếc chùy đến mức từng thớ cơ nổi lên cuồn cuộn và rắn chắc vô cùng dù rằng không đang ra đòn. Ngực và bụng cậu ta trập trùng lên xuống theo từng nhịp thở rất nhanh và mạnh khi Turan rõ ràng có thể nghe được từng tiếng “hì hà” nối tiếp nhau.
“Là ‘Cuồng nộ’?”
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Turan. Nó không thể đoán được thứ gì khác có thể giải thích được tình trạng của cậu ta lúc này. “Vậy ra đây là lý do mà cậu ta vẫn có thể tiếp tục tấn công con quái sau tiếng thét?”
– Lấy lại tinh thần đi rồi xem nên làm gì tiếp theo.
Ông Gin nói nhanh rồi lấy ra ba viên đá, lần lượt niệm chú khiến chúng bị bọc lấy bởi những đốm sáng màu xám rồi ném chúng về phía Tà niệm của Lamb.
Tà niệm của Lamb đang mải đối mặt với Darmil nên không hề để tâm đến ba viên đá. Chúng bị ném đến con quái thì bắt đầu bay thành vòng xung quanh. Turan không biết ba viên đá kia cụ thể có tác dụng gì khi Tà niệm của Lamb vẫn tiếp tục cào và chém Darmil như thường. Nó đoán là chúng sẽ cản con quái lại khi con quái định đổi mục tiêu.
Turan quay sang Tiffia. Cô ta có vẻ vẫn còn bị choáng sau đòn tấn công tinh thần của Tà niệm của Lamb, cứ lấy tay xoa lấy đầu của mình. Turan nghĩ là nó không thể ép cô ta sử dụng bùa chú lúc này được.
Turan lại quay sang Maity thì thấy cô ta đang nhìn mình, vẻ chờ đợi, mắt thi thoảng liếc nhìn Darmil và quái trùm giằng co. Turan cũng biết là không thể cứ kéo dài thêm nữa khi không biết Darmil có thể duy trì trạng thái ‘Cuồng nộ’ bao lâu. Nó cần lên một kế hoạch đánh giết Tà niệm của Lamb.
Tà niệm của Lamb là quái chủng linh hồn, nhưng vì là quái trùm nên lượng sinh lực chắc hẳn đủ nhiều để bù đắp lại thiếu hụt của chủng quái này. Mặt khác, một đặc tính của chủng quái là nhận ít sát thương, thậm chí miễn nhiễm các đòn tấn công vật lý khiến cho phi tiêu của Hamh trở nên gần như vô dụng. Dù rằng bây giờ con quái còn trông khá e dè với chúng nhưng ai biết khi nào con quái sẽ điên lên và bất chấp những chiếc phi tiêu mà lao đến đội ngũ phía sau.
Các đòn tấn công có sự tăng cường của nguyên khí từ Darmil và các kỹ năng của cậu ta vô cùng hiệu quả với Tà niệm của Lamb nhưng không thể chỉ phụ thuộc vào đó. Những viên đá được ông Gin sử dụng phép đối với lũ Linh hồn hung ác lúc trước hẳn cũng có thể gây sát thương đáng kể lên cho con quái, nhưng hẳn là số lượng có hạn khi mà ông ta đến giờ vẫn chưa dùng lại đòn đó.
Turan nhìn lên Maity lần nữa. Cô ta có vẻ là mấu chốt của trận đánh này.
– Cô thực sự dùng được phép ‘Cầu lửa cường hóa’.
Turan cất tiếng hỏi. Phép ‘Cầu lửa cường hóa’ nếu đánh trúng được Tà niệm của Lamb sẽ kéo được lượng sinh lực của con quái xuống khoảng một nửa, hoặc ít nhất cũng phải một phần ba. Bấy nhiêu đó hẳn đủ để giải quyết thiếu hụt lúc này.
– Phải. Tôi dùng được.
Maity đáp một cách quả quyết và vẻ mặt của cô ta lộ lên một sự tự hào nho nhỏ. Turan đoán là cô ta rất tự tin vào phép đó của mình.
Turan quay lại nhìn trận đánh và sau khi xác nhận Darmil vẫn chưa bị hạ, thử gọi lớn:
– Darmil! Darmil!
Darmil không có vẻ gì là nghe thấy, vẫn cắn răng nhăn mặt mà quật chùy vào Tà niệm của Lamb. Turan tặc lưỡi. Nó cũng đoán là cậu ta sẽ không nghe được trong trạng thái kia nhưng sự thực vẫn khiến nó khó chịu.
Việc cần làm vẫn phải làm. Turan quay qua nói với Maity:
– Bắt đầu vận phép đi. Vận quả cầu lửa lớn nhất mà cô có thể làm. Ném thẳng vào con quái luôn.
Maity nghe và đưa trượng lên cao. Từng đường nét của vòng ma pháp màu đỏ rực từ từ được vẽ lên.
Vòng ma pháp của phép ‘Cầu lửa cường hóa’ sẽ mất một lúc khá lâu để vận lên hoàn toàn. Điểm nổi bật lớn nhất của phép này là một pháp sư đủ tài giỏi có thể rót hết toàn bộ ma năng của mình vào để tung ra một đòn mạnh đến mức có thể thổi bay cả một thành phố.
Turan trông Tiffia một chút. Cô ta đã ổn định lại, đang bắt đầu quan sát và đánh giá tình hình hiện của trận đánh. Turan thấy vậy thì bảo:
– Tiffia. Cô còn bao nhiêu bùa phép ‘Ngủ’?
– Bốn. Tôi nên mang theo nhiều hơn.
Tiffia cất giọng bực tức. Dù rằng Turan cũng nghĩ lượng lớn bùa phép ‘Ngủ’ là cần thiết để đối phó với chủng quái linh hồn nhưng nó không cho rằng Tiffia nên dùng nhiều hơn mười bùa phép.
– Khi tôi ra hiệu thì kích hoạt tất cả về phía con quái.
Turan bảo, và khi nhận cái gật đầu nhẹ xác nhận từ Tiffia thì nói lớn:
– Ông Gin. Thả con quái ra!
Ông Gin có chút ngạc nhiên nhưng vẫn hiểu ý “thả” của Turan, liền thu ba viên đá đang bay quanh Tà niệm của Lamb về. Con quái không còn bị quây quần bởi những viên đá thì đột ngột quay phắt người về phía của Maity. Turan biết là nó đã phát hiện ra ma năng đang được vận lên của cô ta.
Darmil không hề quan tâm đến gì khác, nện một chùy toàn lực lên đầu Tà niệm của Lamb khi con quái mất tập trung làm con quái đập thẳng vào nền đá bên dưới, vỡ tan ra rồi lại tụ lại.
Con quái quay sang, giận dữ cất một tiếng thét rồi dùng cả hai tay đầy móng vuốt đánh bật một chùy nữa đang lao đến của Darmil. Xong, nó liền bay lên cao, thoát khỏi tầm đánh của Darmil rồi cứ giữ lấy độ cao đó mà lao thẳng đến Maity.
Hamh ném liền bốn chiếc phi tiêu chặn đường Tà niệm của Lamb nhưng con quái mặc kệ những vật thể vô hại kia bay xuyên qua mình mà tiếp tục tiến về trước.
– Cầu lửa. Ngay bây giờ!
Hiệu lệnh mà Turan hét lên là cò kích hoạt cho phép của Maity. Cô ta liền hoàn thành vòng ma pháp rồi bắn một quả cầu lửa giờ đã to hơn mét về phía Tà niệm của Lamb đang điên cuồng lao về trước.
– Tiffia!
Nghe thấy, Tiffia liền rạch thật mạnh lên cả bốn tấm bùa, bắn bốn luồng khí màu hồng tím về phía Tà niệm của Lamb. Con quái thấy quả cầu lửa, vừa đổi hướng thì bị bốn luồng khí hồng tím đuổi theo đánh trúng.
Một bùa phép ‘Ngủ’ rõ ràng không đủ làm gì nhưng gấp bốn lần lên thì một quái trùm cũng không tránh khỏi khựng lại một lúc. Quả cầu lửa với một lúc đó lại quá nhiều để tông thẳng vào con quái và một vụ nổ ầm vang điếc tai và chói lóa bùng lên.
Ông Gin không cần đợi Turan lên tiếng đã niệm chú lên ba hòn đá và ném nó về phía trước tạo ra một lớp những đốm sáng màu vàng lờ mờ chặn lấy dư lực của vụ nổ. Dù vậy xung chấn vẫn khiến mặt đất rung lên, đủ để Turan cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của ‘Cầu lửa cường hóa’ từ Maity.
Vụ nổ kèm theo lửa bốc cháy một lúc lâu nhưng rồi cũng tắt. Tà niệm của Lamb đỏ loét lại hiện lên từ đó nhưng giờ trông con quái đã yếu đi rất nhiều khi hình dạng lờ mờ của con quái đang giật run méo mó liên tục.
Tà niệm của Lamb lần nữa cất lên tiếng thét và ông Gin lại dùng phép thông linh của mình để chống đỡ. Thế nhưng lần này, Turan vẫn có thể nghe được tiếng thét, dù không đủ mạnh để khiến nó choáng váng nhưng rõ ràng là con quái đang ra đòn tấn công mạnh hơn.
“Nó đã tiến vào giai đoạn tiếp theo ư?” Turan nghĩ thầm, lòng cảm thấy thật khó tin. Một số con quái mà đặc biệt là quái trùm luôn có những giai đoạn khác nhau trong một trận đánh. Những giai đoạn này có thể được kích hoạt bởi nhiều cách nhưng thông thường và rõ rệt nhất do lượng sinh lực bị hạ thấp tới mức nhất định. Không quá khó để Turan nhận thấy rằng con quái đã tiến vào giai đoạn cuối của mình khi lượng sinh hạ thấp quá mức.
Turan vốn tính rằng sau quả cầu lửa của Maity thì sẽ cần Darmil tiếp tục giữ lấy con quái và ông Gin sẽ gây sát thương để bắt đầu giai đoạn kế, nhưng rõ ràng là quả cầu lửa kia quá mạnh rồi. Turan không kiềm được mà nhìn sang Maity thì thấy cô ta đang ôm lấy cây trượng của mình mà chống lấy thân thể mệt mỏi chừng có thể đổ sập xuống bất cứ lúc nào.
Tà niệm của Lamb sau tiếng thét thì quay về phía Darmil vẫn nhăn mặt cắn răng, đang giơ chùy lên chuẩn bị nện xuống một đòn rất có thể sẽ kết liễu mình. Con quái rất nhanh lách người tránh đi rồi lao tới bám lấy đầu Darmil như một Linh hồn hung ác.
Turan thấy vậy và biết rằng đòn tấn công sắp tới chắc chắn tệ hơn đòn của Linh hồn hung ác rất nhiều.
– Ông Gin! Dồn-
Tiếng nói gấp rút của Turan im bặt khi nó thấy cảnh tượng kinh khủng trước mặt mình. Mắt nó trố lên còn miệng thì cứng lại không cử động được. Cái chùy gai đáng lý nên dùng để tấn công kẻ địch của Darmil giờ lại đang cắm vào mặt cậu ta.
Darmil, cậu ta vừa mới đập chùy vào con quái đang ôm lấy đầu mình, cũng đồng thời đập luôn chính đầu của mình. Và trước sự kinh ngạc không biết nên làm gì đó của Turan, Darmil lại tiếp tục nện thêm một đòn nữa. Rồi lại thêm một đòn nữa.
Máu đổ loang lổ từ đầu Darmil lan xuống khắp người cậu ta. Turan sực tỉnh, vội hét lên:
– Ông Gin. Cản cậu ta lại.
Ông Gin dường như cũng bị bất ngờ bởi cảnh tượng kia, nghe tiếng Turan thì giật mình rồi mới lao lên trước. Một viên đá được ông ta nắm chặt trong tay phải, lẩm bẩm niệm chú rồi đập vào ngực Darmil. Xung chấn ầm nổ lên đẩy văng cả Darmil, ông Gin và Tà niệm của Lamb về ba hướng khác nhau.
– Hamh! Kết liễu nó.
Hamh đã đứng ở một phía từ lâu, chờ đợi để hành động. Cậu ta nghe tiếng gọi thì liền di chuyển lại chỗ Tà niệm của Lamb giờ trông đã méo mó không rõ hình dạng. Không một chút chần chừ, Hamh đâm liên tiếp hơn mười nhát dao vào con quái không có vẻ gì là định kháng cự.
Rồi cứ thế, quái trùm của phó bản tan biến thành những đốm sáng li ti.
Cuối đoạn hành lang là một căn phòng có phần giống đại sảnh nhưng nhỏ một chút và có một chiếc quan tài bằng đá nằm ở giữa. Đây đã là khu vực cuối cùng của phó bản và chắc chắn chính là nơi mà quái trùm sẽ xuất hiện.
Turan cẩn thận nhìn quanh một loạt nhưng không có phát hiện gì bất thường. Nó ra hiệu cho Hamh và cậu ta nhanh chóng di chuyển tới gần chiếc quan tài đá.
Ngay khi Hamh tiếp cận, một đốm sáng màu đỏ chợt lóe lên trên chiếc quan tài rồi nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ. Và chiếc quan tài bắt đầu rung lên bần bật, càng ngày càng mạnh. Biết được chuyện sắp xảy ra, Turan nói lớn:
– Thiết lập đội hình! Maity, thắp sáng!
Ông Gin liền khắc di chuyển sang phía bên trái, Hamh nhảy ngược về vị trí cánh phải của mình. Maity nghe lệnh thì nâng trượng, vận một vòng phép và kích hoạt ‘Đốm lửa’ làm xuất hiện bốn ngọn lửa bay về các góc phòng thắp sáng mọi ngóc ngách.
Chiếc quan tài rung lên bần bật như một trận động đất vài giây nữa rồi đột ngột bật nắp ra. Ngay sau đó thì ánh sáng màu đỏ từ chiếc quan tài bay dần lên, từ từ tụ lại thành hình hài một con người. Nhưng con người này đỏ loét, có đôi chân lờ mờ bay lơ lửng, đôi tay thì mọc ra móng nhọn hoắc còn khuôn mặt thì vặn vẹo với ngũ quan liên tục đổi vị trí cho nhau trông kì dị vô cùng.
Turan nhìn chăm chăm vào dáng hình đỏ loét kia, bắt đầu suy nghĩ hành động nên làm thì một đoạn thông tin hiện lên trong đầu nó.
“Tà niệm của Lamb.
Phẩm chất: Trùm.
Cấp độ: 6.”
Lượng thông tin ít ỏi khiến Turan có chút không vui. Phần thông tin có ích duy nhất chính là cấp độ của con quái: cấp 6. Turan thoáng thắc mắc vì sao quái trùm của phó bản này lại thấp cấp hơn quái thống lĩnh Ian. Nó chưa kịp suy nghĩ gì thêm nữa thì Tà niệm của Lamb đã có hành động đầu tiên.
Một tiếng thét chói tai vang lên dù rằng con quái chỉ đứng yên lơ lửng một chỗ. Tiếng thét làm Turan không tập trung suy nghĩ được khi ý nghĩ của nó chỉ vừa được một nửa thì như bị ai lấy dao cắt mà ngừng lại. Nó theo bản năng bịt kín tai nhưng tiếng thét vẫn tiếp tục vang vọng trong óc, không cách nào chặn được. Ý thức của nó giờ thậm chí đang yếu dần khi mà khung cảnh xung quanh dần trở nên méo mó.
Âm thanh nào đó chợt vang lên nhưng ý thức của Turan đã lờ mờ không thể nhận biết được nữa. Rồi khung cảnh xung quanh Turan rõ rệt trở lại. Nó nhìn, và thấy ông Gin đang nói gì đó. Tiếng của ông ta dần có thể nghe hiểu được.
– …lên! Mấy đứa Thần cấp còn thấp quá.
Turan sực nhớ đến Tà niệm của Lamb, quay phắt mà nhìn về phía con quái. Nó thở phào nhẹ nhõm khi trông thấy Darmil cùng Hamh đang giằng co với con quái.
Tà niệm của Lamb giương những móng vuốt sắt nhọn của mình về phía Darmil định cắt phăng đầu cậu ta nhưng bị một cú quật chùy rất mạnh và nhanh đập ngược về. Tà niệm của Lamb còn chưa kịp ra đòn tấn công tiếp theo thì Darmil đã quật tiếp một chùy thứ hai về phía con quái khiến chỉ có thể giơ móng vuốt lên đỡ lấy.
Tà niệm của Lamb dường như nhận ra rằng kẻ mình đang đối mặt không dễ đối phó, liền chuyển mục tiêu mà bay về phía những kẻ phía sau. Thế nhưng con quái chỉ vừa lao đi thì đã gặp hai chiếc phi tiêu phóng ra chặn mất đường và theo sau đó là một nhát dao đâm thẳng vào mặt. Con quái rất nhanh chuyển hướng né được nhát dao, rồi liền xoay người mà giương vuốt trả đòn nhưng Hamh đã lùi lại tránh được.
Darmil thừa cơ Tà niệm của Lamb khựng lại mà lao đến quật một chùy vào con quái khiến con quái bị văng ngược về một khoảng đến hai mét. Cú quật không rõ có gây được sát thương đáng kể hay không nhưng con quái bỗng cất lên một tiếng thét nữa.
Tiếc rằng tiếng thét lần này không gây ra hiệu quả choáng váng hay suy giảm tinh thần như trước khi vô vàn đốm sáng màu vàng nhạt đang tỏa ra liên tục từ một viên đá đang bay lơ lửng của ông Gin.
Turan nheo mắt mấy lần nhìn kỹ Darmil. Nó phát hiện trạng thái của cậu ta không ổn lắm, hay đúng hơn rất lạ. Mặt nhăn nhó và mắt thì quắc lại, răng thì cắn chặt như thể muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đứng trước mặt mình. Đôi tay cậu ta nắm chặt chiếc chùy đến mức từng thớ cơ nổi lên cuồn cuộn và rắn chắc vô cùng dù rằng không đang ra đòn. Ngực và bụng cậu ta trập trùng lên xuống theo từng nhịp thở rất nhanh và mạnh khi Turan rõ ràng có thể nghe được từng tiếng “hì hà” nối tiếp nhau.
“Là ‘Cuồng nộ’?”
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Turan. Nó không thể đoán được thứ gì khác có thể giải thích được tình trạng của cậu ta lúc này. “Vậy ra đây là lý do mà cậu ta vẫn có thể tiếp tục tấn công con quái sau tiếng thét?”
– Lấy lại tinh thần đi rồi xem nên làm gì tiếp theo.
Ông Gin nói nhanh rồi lấy ra ba viên đá, lần lượt niệm chú khiến chúng bị bọc lấy bởi những đốm sáng màu xám rồi ném chúng về phía Tà niệm của Lamb.
Tà niệm của Lamb đang mải đối mặt với Darmil nên không hề để tâm đến ba viên đá. Chúng bị ném đến con quái thì bắt đầu bay thành vòng xung quanh. Turan không biết ba viên đá kia cụ thể có tác dụng gì khi Tà niệm của Lamb vẫn tiếp tục cào và chém Darmil như thường. Nó đoán là chúng sẽ cản con quái lại khi con quái định đổi mục tiêu.
Turan quay sang Tiffia. Cô ta có vẻ vẫn còn bị choáng sau đòn tấn công tinh thần của Tà niệm của Lamb, cứ lấy tay xoa lấy đầu của mình. Turan nghĩ là nó không thể ép cô ta sử dụng bùa chú lúc này được.
Turan lại quay sang Maity thì thấy cô ta đang nhìn mình, vẻ chờ đợi, mắt thi thoảng liếc nhìn Darmil và quái trùm giằng co. Turan cũng biết là không thể cứ kéo dài thêm nữa khi không biết Darmil có thể duy trì trạng thái ‘Cuồng nộ’ bao lâu. Nó cần lên một kế hoạch đánh giết Tà niệm của Lamb.
Tà niệm của Lamb là quái chủng linh hồn, nhưng vì là quái trùm nên lượng sinh lực chắc hẳn đủ nhiều để bù đắp lại thiếu hụt của chủng quái này. Mặt khác, một đặc tính của chủng quái là nhận ít sát thương, thậm chí miễn nhiễm các đòn tấn công vật lý khiến cho phi tiêu của Hamh trở nên gần như vô dụng. Dù rằng bây giờ con quái còn trông khá e dè với chúng nhưng ai biết khi nào con quái sẽ điên lên và bất chấp những chiếc phi tiêu mà lao đến đội ngũ phía sau.
Các đòn tấn công có sự tăng cường của nguyên khí từ Darmil và các kỹ năng của cậu ta vô cùng hiệu quả với Tà niệm của Lamb nhưng không thể chỉ phụ thuộc vào đó. Những viên đá được ông Gin sử dụng phép đối với lũ Linh hồn hung ác lúc trước hẳn cũng có thể gây sát thương đáng kể lên cho con quái, nhưng hẳn là số lượng có hạn khi mà ông ta đến giờ vẫn chưa dùng lại đòn đó.
Turan nhìn lên Maity lần nữa. Cô ta có vẻ là mấu chốt của trận đánh này.
– Cô thực sự dùng được phép ‘Cầu lửa cường hóa’.
Turan cất tiếng hỏi. Phép ‘Cầu lửa cường hóa’ nếu đánh trúng được Tà niệm của Lamb sẽ kéo được lượng sinh lực của con quái xuống khoảng một nửa, hoặc ít nhất cũng phải một phần ba. Bấy nhiêu đó hẳn đủ để giải quyết thiếu hụt lúc này.
– Phải. Tôi dùng được.
Maity đáp một cách quả quyết và vẻ mặt của cô ta lộ lên một sự tự hào nho nhỏ. Turan đoán là cô ta rất tự tin vào phép đó của mình.
Turan quay lại nhìn trận đánh và sau khi xác nhận Darmil vẫn chưa bị hạ, thử gọi lớn:
– Darmil! Darmil!
Darmil không có vẻ gì là nghe thấy, vẫn cắn răng nhăn mặt mà quật chùy vào Tà niệm của Lamb. Turan tặc lưỡi. Nó cũng đoán là cậu ta sẽ không nghe được trong trạng thái kia nhưng sự thực vẫn khiến nó khó chịu.
Việc cần làm vẫn phải làm. Turan quay qua nói với Maity:
– Bắt đầu vận phép đi. Vận quả cầu lửa lớn nhất mà cô có thể làm. Ném thẳng vào con quái luôn.
Maity nghe và đưa trượng lên cao. Từng đường nét của vòng ma pháp màu đỏ rực từ từ được vẽ lên.
Vòng ma pháp của phép ‘Cầu lửa cường hóa’ sẽ mất một lúc khá lâu để vận lên hoàn toàn. Điểm nổi bật lớn nhất của phép này là một pháp sư đủ tài giỏi có thể rót hết toàn bộ ma năng của mình vào để tung ra một đòn mạnh đến mức có thể thổi bay cả một thành phố.
Turan trông Tiffia một chút. Cô ta đã ổn định lại, đang bắt đầu quan sát và đánh giá tình hình hiện của trận đánh. Turan thấy vậy thì bảo:
– Tiffia. Cô còn bao nhiêu bùa phép ‘Ngủ’?
– Bốn. Tôi nên mang theo nhiều hơn.
Tiffia cất giọng bực tức. Dù rằng Turan cũng nghĩ lượng lớn bùa phép ‘Ngủ’ là cần thiết để đối phó với chủng quái linh hồn nhưng nó không cho rằng Tiffia nên dùng nhiều hơn mười bùa phép.
– Khi tôi ra hiệu thì kích hoạt tất cả về phía con quái.
Turan bảo, và khi nhận cái gật đầu nhẹ xác nhận từ Tiffia thì nói lớn:
– Ông Gin. Thả con quái ra!
Ông Gin có chút ngạc nhiên nhưng vẫn hiểu ý “thả” của Turan, liền thu ba viên đá đang bay quanh Tà niệm của Lamb về. Con quái không còn bị quây quần bởi những viên đá thì đột ngột quay phắt người về phía của Maity. Turan biết là nó đã phát hiện ra ma năng đang được vận lên của cô ta.
Darmil không hề quan tâm đến gì khác, nện một chùy toàn lực lên đầu Tà niệm của Lamb khi con quái mất tập trung làm con quái đập thẳng vào nền đá bên dưới, vỡ tan ra rồi lại tụ lại.
Con quái quay sang, giận dữ cất một tiếng thét rồi dùng cả hai tay đầy móng vuốt đánh bật một chùy nữa đang lao đến của Darmil. Xong, nó liền bay lên cao, thoát khỏi tầm đánh của Darmil rồi cứ giữ lấy độ cao đó mà lao thẳng đến Maity.
Hamh ném liền bốn chiếc phi tiêu chặn đường Tà niệm của Lamb nhưng con quái mặc kệ những vật thể vô hại kia bay xuyên qua mình mà tiếp tục tiến về trước.
– Cầu lửa. Ngay bây giờ!
Hiệu lệnh mà Turan hét lên là cò kích hoạt cho phép của Maity. Cô ta liền hoàn thành vòng ma pháp rồi bắn một quả cầu lửa giờ đã to hơn mét về phía Tà niệm của Lamb đang điên cuồng lao về trước.
– Tiffia!
Nghe thấy, Tiffia liền rạch thật mạnh lên cả bốn tấm bùa, bắn bốn luồng khí màu hồng tím về phía Tà niệm của Lamb. Con quái thấy quả cầu lửa, vừa đổi hướng thì bị bốn luồng khí hồng tím đuổi theo đánh trúng.
Một bùa phép ‘Ngủ’ rõ ràng không đủ làm gì nhưng gấp bốn lần lên thì một quái trùm cũng không tránh khỏi khựng lại một lúc. Quả cầu lửa với một lúc đó lại quá nhiều để tông thẳng vào con quái và một vụ nổ ầm vang điếc tai và chói lóa bùng lên.
Ông Gin không cần đợi Turan lên tiếng đã niệm chú lên ba hòn đá và ném nó về phía trước tạo ra một lớp những đốm sáng màu vàng lờ mờ chặn lấy dư lực của vụ nổ. Dù vậy xung chấn vẫn khiến mặt đất rung lên, đủ để Turan cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của ‘Cầu lửa cường hóa’ từ Maity.
Vụ nổ kèm theo lửa bốc cháy một lúc lâu nhưng rồi cũng tắt. Tà niệm của Lamb đỏ loét lại hiện lên từ đó nhưng giờ trông con quái đã yếu đi rất nhiều khi hình dạng lờ mờ của con quái đang giật run méo mó liên tục.
Tà niệm của Lamb lần nữa cất lên tiếng thét và ông Gin lại dùng phép thông linh của mình để chống đỡ. Thế nhưng lần này, Turan vẫn có thể nghe được tiếng thét, dù không đủ mạnh để khiến nó choáng váng nhưng rõ ràng là con quái đang ra đòn tấn công mạnh hơn.
“Nó đã tiến vào giai đoạn tiếp theo ư?” Turan nghĩ thầm, lòng cảm thấy thật khó tin. Một số con quái mà đặc biệt là quái trùm luôn có những giai đoạn khác nhau trong một trận đánh. Những giai đoạn này có thể được kích hoạt bởi nhiều cách nhưng thông thường và rõ rệt nhất do lượng sinh lực bị hạ thấp tới mức nhất định. Không quá khó để Turan nhận thấy rằng con quái đã tiến vào giai đoạn cuối của mình khi lượng sinh hạ thấp quá mức.
Turan vốn tính rằng sau quả cầu lửa của Maity thì sẽ cần Darmil tiếp tục giữ lấy con quái và ông Gin sẽ gây sát thương để bắt đầu giai đoạn kế, nhưng rõ ràng là quả cầu lửa kia quá mạnh rồi. Turan không kiềm được mà nhìn sang Maity thì thấy cô ta đang ôm lấy cây trượng của mình mà chống lấy thân thể mệt mỏi chừng có thể đổ sập xuống bất cứ lúc nào.
Tà niệm của Lamb sau tiếng thét thì quay về phía Darmil vẫn nhăn mặt cắn răng, đang giơ chùy lên chuẩn bị nện xuống một đòn rất có thể sẽ kết liễu mình. Con quái rất nhanh lách người tránh đi rồi lao tới bám lấy đầu Darmil như một Linh hồn hung ác.
Turan thấy vậy và biết rằng đòn tấn công sắp tới chắc chắn tệ hơn đòn của Linh hồn hung ác rất nhiều.
– Ông Gin! Dồn-
Tiếng nói gấp rút của Turan im bặt khi nó thấy cảnh tượng kinh khủng trước mặt mình. Mắt nó trố lên còn miệng thì cứng lại không cử động được. Cái chùy gai đáng lý nên dùng để tấn công kẻ địch của Darmil giờ lại đang cắm vào mặt cậu ta.
Darmil, cậu ta vừa mới đập chùy vào con quái đang ôm lấy đầu mình, cũng đồng thời đập luôn chính đầu của mình. Và trước sự kinh ngạc không biết nên làm gì đó của Turan, Darmil lại tiếp tục nện thêm một đòn nữa. Rồi lại thêm một đòn nữa.
Máu đổ loang lổ từ đầu Darmil lan xuống khắp người cậu ta. Turan sực tỉnh, vội hét lên:
– Ông Gin. Cản cậu ta lại.
Ông Gin dường như cũng bị bất ngờ bởi cảnh tượng kia, nghe tiếng Turan thì giật mình rồi mới lao lên trước. Một viên đá được ông ta nắm chặt trong tay phải, lẩm bẩm niệm chú rồi đập vào ngực Darmil. Xung chấn ầm nổ lên đẩy văng cả Darmil, ông Gin và Tà niệm của Lamb về ba hướng khác nhau.
– Hamh! Kết liễu nó.
Hamh đã đứng ở một phía từ lâu, chờ đợi để hành động. Cậu ta nghe tiếng gọi thì liền di chuyển lại chỗ Tà niệm của Lamb giờ trông đã méo mó không rõ hình dạng. Không một chút chần chừ, Hamh đâm liên tiếp hơn mười nhát dao vào con quái không có vẻ gì là định kháng cự.
Rồi cứ thế, quái trùm của phó bản tan biến thành những đốm sáng li ti.