Chương : 21
Khảo hạch 2
Tia linh khí của Linh Anh sau khi chạy dọc kinh mạch của Thiên rồi tụ lại ngay đan điền. Nhưng khi nó vừa tiến vào đan điền thì một luồng kình khí từ sâu bên trong bộc phát đánh tan tia linh khí xâm nhập. Linh Anh thất kinh khuôn mặt cô trở nên tái nhợt dường như bị phản phệ cũng không nhẹ. Một Trúc linh sơ kỳ là sao lại có kình khí mạnh mẽ như vậy chứ. Linh Anh thu hồi ánh mắt lui lại khẽ gật đầu cũng không nói thêm điều gì nữa. Một người tu luyện thần kỳ thế này thế gian cũng chỉ có thể dùng hai chữ “quái vật” để hình dung.
Sau đó những người còn lại cũng tiếp tục tiến lên khảo hạch. Một vài khuôn mặt buồn u ám bước ra khỏi đoàn đã trực tiếp dẫn cuộc đời họ sang một hướng khác. Những người này phần đa đều đã 14, 15 tuổi mà chưa đạt được cấp bậc tu luyện nên bị loại. Bọn họ sau ngày hôm nay sẽ không được rành nhiều thời gian tu luyện nữa mà sẽ phải ra đồng phụ giúp cha mẹ đồng áng, cuộc đời họ từ đây sang một trang mới.
Tiếp theo màn khảo nghiệm tư chất linh căn cùng cấp bậc tu luyện thì đám thiếu niên đã vượt qua khảo nghiệm sẽ bước vào một cuộc thi kỹ thuật khống chế thuộc tính linh căn. Tuy chỉ là bước đầu tu luyện nhưng đều có thể vận dụng được linh khí để không chế đồ vật hay vật dụng nằm trong thuộc tính linh căn của bẩn thân. Vòng hai này tưởng chừng như đơn giản nhưng lại yêu cầu về độ tinh thuân chân khí rất cao. Ví như Thiên Linh căn có một linh căn thì không chế một đồ vật thuộc tính thì khá đơn giản. nhưng ngược lại như Sùng Thiên thì lại vô cùng khó khăn. Hắn mang trong mình duy nhất ngũ hành linh căn xưa nay bị coi là phế vật vậy nên một lúc khống chế được 5 thuộc tính xung khắc nhau gần như là điều không thể làm được với lượng linh lực bên trong cơ thể một trúc linh bình thường. Tuy nhiên thì hắn không phải là một trúc linh bình thường mà nguồn năng lượng bên trong hắn vô cùng bá đạo. Chỉ có điều hắn chưa biết và chưa thể sử dụng mà thôi.
Vòng thứ hai chính thức bắt đầu. Người đầu tiên bước lên chính là Mạc Tố Như con gái trưởng thôn, nàng ta mang duy nhất một loại linh căn là hỏa linh căn, hơn nữa nàng ta từ bé đã được cha ưu ái nên việc tu luyện của nàng ta rất thuận lợi. Tố Như nhắm mắt vận chuyển linh lực, từ trong đan điền vòng xoáy linh khí ba động xoay chuyển điên cuồng rồi phóng ra một tia linh lực chạy dọc theo kinh mạch rồi tụ lại nơi bàn tay. Chỉ thấy từ giữa bàn tay phụt một cái liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm. nàng ta vẫn nhắm mắt cảm nhận đoàn hỏa diễm rồi lẩm nhẩm câu trú ngữ tối nghĩa. Đoàn hỏa diễm đang cháy phừng phừng cũng dần dần dịu lại rồi biến ảo thành một đầu hỏa lòng bay lượn giữa không trung.
Khi đầu hỏa long xuất hiện ánh mắt của mọi người đều trở nên tê dại, một vài người còn đưa tay lên dụi mắt để nhìn cho kỹ. Khống chế hỏa diễm thành hình hỏa long sống động thế này thì phải hiểu nàng ta đã cố gắng thế nào mới có được khả năng khống chế tới mức lô hỏa thuần thanh như vậy.
Tố Như khống chế được Hỏa Long ước chừng nửa khắc đồng hồ liền thấy khuôn mặt nàng trở nên tái nhợt, miệng phun ra một ngụm máu tươi đồng thời hỏa long đang bay lượn cũng tiêu tán vào không trung như chưa từng xuất hiện. Việc khống chế thuần thục như này cũng đồng thời khiến nàng ta tiêu hao rất nhiều linh lực của bản thân nên khống chế được nửa khắc đồng hồ với nàng đã là quá miễn cưỡng. Linh Anh đạo sư thấy vậy cũng gật đầu mỉm cười “ khống chế thuần thực như vậy cũng là thiên tài rồi. Người tiếp theo”.
Lần lượt từng người từng người lên, cũng có một vài người lắc đầu chán nản nhưng phần đa đều khống chế được thuộc tính của bản thân. Không biết có phải sự trùng hợp hay không mà cả thôn có 2 người một người là thiên linh căn, một người lại mang ngũ hành nguy linh căn. Cả hai đều tu luyện vô cùng bá đạo hơn nữa tại vòng thi này một người thi đầu một người lại thi cuối thật vô cùng trùng hợp.
Tiếp đến là một thiếu niên có ten Văn Hào. Người này to béo vạm vơ, tuy mới 10 tuổi nhưng lại sở hữu 2 loại thuộc tính một nguyên tố và một phi nguyên tố. Tuy Văn Hào to béo ục ịch thế thôi nhưng lại vô cùng hoạt bát. Hắn mang thổ, phong hai loại thuoocjj tính linh căn nên căn cơ vungc chắc. tu luyện tuy có chút chậm chạm nhưng so với người khác cũng nhanh không kém. 10 tuổi, nhị linh căn, khí linh tầng 7. Văn Hào tiến lên chẳng nói chẳng rằng cứ thế nhắm mắt vận chuyển linh khí tụ lại tại bàn tay. Hắn lẩm bẩm mấy câu chú ngữ rồi hô một tiếng chỉ thấy một làn gió xào xạc bay tới chém rụng lả tả những chiếc lá ở một cái cây gần đó. Ngon gió vẫn tiếp tục lao về phía hắn rồi đột nhiên từ dưới đất những hòn đá lăn tăn chuyển động rồi từ đó lọc lên một bức tường bằng đất đá chặn lại ngọn cuồng phong đang gào rít lao tới.
Mọi người ai nấy cũng trầm trồ khăn ngợi. Văn Hào này cũng không phải cư dân gốc gác ở làng này, chỉ biết hắn ta mới đến đây cược hai hay ba năm gì đó. Nghe đâu hắn trước kia ở một thành thị gần Động Đình hồ nhưng vì ở đó chiến tranh liên mien nên gia đình hắn chốn chạy về phương nam. Hắn tuy nhìn to béo lầm lỳ nhưng thực ra lại vô cùng thân thiện. cha hắn là lính gác biên giới nghe đâu cũng làm chức to lắm nhưng trong lúc chiến đấu bị người ta hạ sát. Tài sản cha hắn để lại cũng có mấy món đồ hữu dụng, trong đó có mấy bí kỹ mà hắn vừa thi triển.
Tia linh khí của Linh Anh sau khi chạy dọc kinh mạch của Thiên rồi tụ lại ngay đan điền. Nhưng khi nó vừa tiến vào đan điền thì một luồng kình khí từ sâu bên trong bộc phát đánh tan tia linh khí xâm nhập. Linh Anh thất kinh khuôn mặt cô trở nên tái nhợt dường như bị phản phệ cũng không nhẹ. Một Trúc linh sơ kỳ là sao lại có kình khí mạnh mẽ như vậy chứ. Linh Anh thu hồi ánh mắt lui lại khẽ gật đầu cũng không nói thêm điều gì nữa. Một người tu luyện thần kỳ thế này thế gian cũng chỉ có thể dùng hai chữ “quái vật” để hình dung.
Sau đó những người còn lại cũng tiếp tục tiến lên khảo hạch. Một vài khuôn mặt buồn u ám bước ra khỏi đoàn đã trực tiếp dẫn cuộc đời họ sang một hướng khác. Những người này phần đa đều đã 14, 15 tuổi mà chưa đạt được cấp bậc tu luyện nên bị loại. Bọn họ sau ngày hôm nay sẽ không được rành nhiều thời gian tu luyện nữa mà sẽ phải ra đồng phụ giúp cha mẹ đồng áng, cuộc đời họ từ đây sang một trang mới.
Tiếp theo màn khảo nghiệm tư chất linh căn cùng cấp bậc tu luyện thì đám thiếu niên đã vượt qua khảo nghiệm sẽ bước vào một cuộc thi kỹ thuật khống chế thuộc tính linh căn. Tuy chỉ là bước đầu tu luyện nhưng đều có thể vận dụng được linh khí để không chế đồ vật hay vật dụng nằm trong thuộc tính linh căn của bẩn thân. Vòng hai này tưởng chừng như đơn giản nhưng lại yêu cầu về độ tinh thuân chân khí rất cao. Ví như Thiên Linh căn có một linh căn thì không chế một đồ vật thuộc tính thì khá đơn giản. nhưng ngược lại như Sùng Thiên thì lại vô cùng khó khăn. Hắn mang trong mình duy nhất ngũ hành linh căn xưa nay bị coi là phế vật vậy nên một lúc khống chế được 5 thuộc tính xung khắc nhau gần như là điều không thể làm được với lượng linh lực bên trong cơ thể một trúc linh bình thường. Tuy nhiên thì hắn không phải là một trúc linh bình thường mà nguồn năng lượng bên trong hắn vô cùng bá đạo. Chỉ có điều hắn chưa biết và chưa thể sử dụng mà thôi.
Vòng thứ hai chính thức bắt đầu. Người đầu tiên bước lên chính là Mạc Tố Như con gái trưởng thôn, nàng ta mang duy nhất một loại linh căn là hỏa linh căn, hơn nữa nàng ta từ bé đã được cha ưu ái nên việc tu luyện của nàng ta rất thuận lợi. Tố Như nhắm mắt vận chuyển linh lực, từ trong đan điền vòng xoáy linh khí ba động xoay chuyển điên cuồng rồi phóng ra một tia linh lực chạy dọc theo kinh mạch rồi tụ lại nơi bàn tay. Chỉ thấy từ giữa bàn tay phụt một cái liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm. nàng ta vẫn nhắm mắt cảm nhận đoàn hỏa diễm rồi lẩm nhẩm câu trú ngữ tối nghĩa. Đoàn hỏa diễm đang cháy phừng phừng cũng dần dần dịu lại rồi biến ảo thành một đầu hỏa lòng bay lượn giữa không trung.
Khi đầu hỏa long xuất hiện ánh mắt của mọi người đều trở nên tê dại, một vài người còn đưa tay lên dụi mắt để nhìn cho kỹ. Khống chế hỏa diễm thành hình hỏa long sống động thế này thì phải hiểu nàng ta đã cố gắng thế nào mới có được khả năng khống chế tới mức lô hỏa thuần thanh như vậy.
Tố Như khống chế được Hỏa Long ước chừng nửa khắc đồng hồ liền thấy khuôn mặt nàng trở nên tái nhợt, miệng phun ra một ngụm máu tươi đồng thời hỏa long đang bay lượn cũng tiêu tán vào không trung như chưa từng xuất hiện. Việc khống chế thuần thục như này cũng đồng thời khiến nàng ta tiêu hao rất nhiều linh lực của bản thân nên khống chế được nửa khắc đồng hồ với nàng đã là quá miễn cưỡng. Linh Anh đạo sư thấy vậy cũng gật đầu mỉm cười “ khống chế thuần thực như vậy cũng là thiên tài rồi. Người tiếp theo”.
Lần lượt từng người từng người lên, cũng có một vài người lắc đầu chán nản nhưng phần đa đều khống chế được thuộc tính của bản thân. Không biết có phải sự trùng hợp hay không mà cả thôn có 2 người một người là thiên linh căn, một người lại mang ngũ hành nguy linh căn. Cả hai đều tu luyện vô cùng bá đạo hơn nữa tại vòng thi này một người thi đầu một người lại thi cuối thật vô cùng trùng hợp.
Tiếp đến là một thiếu niên có ten Văn Hào. Người này to béo vạm vơ, tuy mới 10 tuổi nhưng lại sở hữu 2 loại thuộc tính một nguyên tố và một phi nguyên tố. Tuy Văn Hào to béo ục ịch thế thôi nhưng lại vô cùng hoạt bát. Hắn mang thổ, phong hai loại thuoocjj tính linh căn nên căn cơ vungc chắc. tu luyện tuy có chút chậm chạm nhưng so với người khác cũng nhanh không kém. 10 tuổi, nhị linh căn, khí linh tầng 7. Văn Hào tiến lên chẳng nói chẳng rằng cứ thế nhắm mắt vận chuyển linh khí tụ lại tại bàn tay. Hắn lẩm bẩm mấy câu chú ngữ rồi hô một tiếng chỉ thấy một làn gió xào xạc bay tới chém rụng lả tả những chiếc lá ở một cái cây gần đó. Ngon gió vẫn tiếp tục lao về phía hắn rồi đột nhiên từ dưới đất những hòn đá lăn tăn chuyển động rồi từ đó lọc lên một bức tường bằng đất đá chặn lại ngọn cuồng phong đang gào rít lao tới.
Mọi người ai nấy cũng trầm trồ khăn ngợi. Văn Hào này cũng không phải cư dân gốc gác ở làng này, chỉ biết hắn ta mới đến đây cược hai hay ba năm gì đó. Nghe đâu hắn trước kia ở một thành thị gần Động Đình hồ nhưng vì ở đó chiến tranh liên mien nên gia đình hắn chốn chạy về phương nam. Hắn tuy nhìn to béo lầm lỳ nhưng thực ra lại vô cùng thân thiện. cha hắn là lính gác biên giới nghe đâu cũng làm chức to lắm nhưng trong lúc chiến đấu bị người ta hạ sát. Tài sản cha hắn để lại cũng có mấy món đồ hữu dụng, trong đó có mấy bí kỹ mà hắn vừa thi triển.