Chương : 30
Trường Thiên quay lại nhìn Tam Hoa Tiên đang trôi lơ lửng, trước người đột nhiên xuất hiện một hắc động chậm rãi xoay tròn phát ra lực hút nhẹ nhàng, từ từ nuốt Tam Hoa Tiên vào trong. Kể từ khi Trường Thiên được chấp nhận, thì Hư Vô đã dung hợp làm một với Vĩnh Hằng Yêu Quyết, hắn bây giờ vận chuyển Hư Vô chỉ là một cái ý niệm, không cần phức tạp như trước nữa.
Sau khi thu Tam Hoa Tiên vào không gian Hư Vô, vòng phòng hộ cũng tan biến không thấy, Trường Thiên chắp hai tay sau lưng ngẩng đầu nhìn trời, khóe môi cong lên nhẹ nhàng mỉm cười. Năng lực của Yêu Quyết thực sự quá mức nghịch thiên, những gì Trường Thiên có thể đọc được bây giờ chỉ là một phần mười sức mạnh mà nó sở hữu, nhưng chỉ nhiêu đó cũng đã thể hiện lên sự bá đạo cùng cực từ thứ đồ chơi này.
Điều khiển tùy ý Hư Vô chính là điều căn bản nhất, cái này không có gì đáng nói, thứ sau đó mới khủng khiếp. Chỉ cần nơi nào có nguyên tố lực nồng đậm tồn tại, Yêu Quyết liền có thể mang đi năm phần năng lượng nguyên tố của nơi đó và cô đọng nó thành Tinh Nguyên cực kỳ trân quý, nói chính xác hơn là Trường Thiên có thể tạo ra Tinh Nguyên, đồ vật mà bất kỳ cảnh giới nào cũng sẽ điên cuồng đầu rơi máu chảy để tranh giành.
Yêu Quyết có thể khiến cho cơ thể chủ nhân có tốc độ tự phục hồi cường đại đến đáng sợ, nếu thể chất càng đặc biệt càng mạnh mẽ thì năng lực phục hồi càng tăng tiến, đến một lúc nào đó có thể gọi là bất tử chi thân (mình thêm từ "chi" giống TQ đọc cho hay, ae đừng bảo mình bắt chước là được cơ mà mình bắt chước thật=))).
Về phần Linh hồn lực thì hai hồn hải cùng tồn tại trong người Trường Thiên đã là một việc nghịch thiên đến không thể nghịch hơn được nữa rồi. "Quá biến thái" đây là ba từ mà Trường Thiên dùng để đánh giá Vĩnh Hằng Yêu Quyết.
Sau một lúc cảm nhận thân thể cùng đánh giá Yêu Quyết, Trường Thiên mới hài lòng quay lại, chỉ thấy hai người Tử Di, Băng Giao cùng hai con yêu thú mới sáng còn ở nhà luyện đan cũng đã có mặt đông đủ tại đây rồi. Cũng không trách được họ, biến động mà Trường Thiên "tiến hóa" gây ra thật sự quá lớn, đến cả Xích Long thành ở khá xa vẫn thấy được thì nói gì đám người Tử Di, Băng Giao.
Trường Thiên cười nhẹ nhàng đưa mắt nhìn mọi người, lúc này những người vừa đến mới phát hiện những thay đổi trên người Trường Thiên, kể cả đôi mắt màu tím yêu dị kia, bọn họ cũng không hỏi, nếu Trường Thiên muốn hắn sẽ tự nói, trước nay đều là như vậy, ai cũng đã rõ ràng phần tính cách này của hắn.
Trường Thiên nhắm đôi mắt lại, bằng vào Bạch Hồn (mình gọi luôn Bạch Hồn, Tử Hồn nhé, cho đẹp trai, thêm chữ "linh" vào giữa nghe củ chuối quá, hehe) hắn vẫn quan sát được xung quanh một cách bình thường. Với sức mạnh hiện tại lộ ra quá nhiều thứ là không nên, giả heo ăn thịt hổ vẫn thích hợp nhất cho mọi nhân vật, mọi thời đại.
Thanh âm Trường Thiên vang lên phá tan không gian yên tĩnh: "Được rồi, các ngươi tiếp tục đi tìm dược vật đi, ta không có vấn đề gì, chỉ là một bước tiến hóa trong công pháp mà thôi, Như Ngọc ta tin tưởng muội sẽ không làm chuyện gì ngu ngốc đâu nhỉ?" Rất bình thản, rất nhẹ nhàng nhưng cơ thể Như Ngọc run lên bần bật, nàng vẫn chưa quên cảnh tượng vạn thần bái triều ban nãy, nàng tuyệt đối không tin có tồn tại nào thứ hai xuất thế có thể tạo ra loại hiện tượng vô lý đến mức đó, cho nên nàng sẽ không dại dột đến mức dám nghi ngờ lời nói của Trường Thiên.
Như Ngọc vội vàng chắc nịch trả lời, thanh âm mang theo một tia quyết tuyệt nho nhỏ: "Như Ngọc biết mình đã chứng kiến việc không nên thấy, cho nên sau này dù có chết Như Ngọc cũng không hé nữa lời về chuyện hôm nay!" Trường Thiên hài lòng gật đầu: "Rất tốt, muội là một cô bé thông minh, sau này cứ việc theo ca lăn lộn, không cần trở về cái gia tộc thấp kém kia nữa, nơi đó không phát huy hết tiềm năng của muội đâu!"
Giọng nói mang theo mười phần ngạo khí cùng bá đạo, tia khinh thường nhàn nhạt vẫn lộ rõ, nhưng Trường Thiên không quan tâm cảm nhận của Như Ngọc, cô gái này rất thông minh và thức thời cho nên hắn biết nàng sẽ không làm hắn thất vọng. Rất nhanh Như Ngọc đã đưa ra câu trả lời chứng thực suy nghĩ của Trường Thiên: "Đi theo Thiên ca là điều mà muội đã suy nghĩ mấy ngày nay, nếu Thiên ca không hỏi Như Ngọc sẽ bằng mọi cách để xin theo Thiên ca, nay có được cơ hội này muội tất nhiên sẽ bỏ qua, Tiên gia trước giờ quả thật không xem muội là người một nhà, tất cả mọi sự chú ý đều xoay quanh đại tỉ của muội cũng chính là Băng lãnh tiên tử của Tiên Hào thành, những kỳ thị khinh thường đều tập trung vào muội. Chỉ vì muốn ra khỏi gia tộc tìm dược vật đề thăng tu vi nên muội mới phải trốn ra ngoài và đi theo Hào Vân vào đây, chuyện tiếp theo mọi người cũng đã biết hết rồi. Từ hôm nay trở đi Tiên Như Ngọc muội đổi họ Như tên một chữ Ngọc, khồng còn là người của Tiên gia nữa, nguyện đi theo Thiên ca cùng tung hoành, hoạn nạn có nhau!" Như Ngọc nói xong liền quỳ một chân cúi đầu xuống đặt tay phải lên ngực trái, một nghi thức hiệu trung cao quý V1j02U8 nhất của nhân tộc ở Song Giới đại lục.
Trường Thiên mỉm cười nhẹ nhàng bước đến trước mặt Như Ngọc sau đó mở mắt ra, nâng một tay lên từ trong đó hiện ra một viên thủy tinh màu lam nhạt đẹp như pha lê: "Ngẩng đầu lên!" Như Ngọc thoáng run lên một chút rồi từ từ ngẩng khuôn mặt xinh đẹp nhìn lên: "Đây là...!!" thanh âm Như Ngọc mang theo sự rung động kịch liệt từ tâm hồn, một viên Thủy Tinh Nguyên đang trôi lơ lửng trước mặt nàng.
"Nhận lấy đi, từ ngày mai quay lại thác nước để hấp thu nó đi, đoán chừng cũng khá lâu đấy." Trường Thiên không nói lời thừa, xoa đầu Như Ngọc biểu hiện mình đã đồng ý sự hiệu trung đó của nàng rồi. Như Ngọc cơ thể không kìm được xúc động run rẩy không ngừng, nước mắt rơi như mưa, nàng gật mạnh đầu: "Như Ngọc sẽ không để Thiên ca thất vọng đâu, còn có cả Võ ca nữa!" nói câu sau Như Ngọc liền đỏ mặt nhìn Triệu Võ.
Hắn ta giật mình vội vàng núp sau cánh Cuồng Sư, hắn rất sợ bà cô này lại gần. Trường Thiên khép mí mắt lại cười lớn: "Tốt lắm, chỉ cần các ngươi thật sự đến được với nhau, ta không ngại bố trí một hồi hỉ sự long trọng, thế nào hả Tiểu Võ, đúng ý đệ rồi đấy nhá!" Mặc dù thay đổi rất nhiều nhưng tính hay bỡn cợt Trường Thiên vẫn không bỏ được, dù sao việc này từ xưa đến nay đã là việc mà hắn thích làm nhất, hắn cũng không muốn thanh đổi.
Trường Thiên không quan tâm đến ánh mắt căm tức của Triệu Võ nhìn mình, hắn một đường bước tới bên cạnh Tử Di, cuối xuống hôn chụt một cái lên trán cô bé sau đó quay đầu cười ha hả bước đi, bỏ lại cô bé mặt càng ngày càng đỏ, cuối cùng liền như quả táo chín, Tử Di dậm chân hét lên: "Thiên ca bắt nạt Tử Di, sau này muội không để ý đến Thiên ca nữa!!"
Đám người Triệu Võ cũng bất ngờ với hành động của Trường Thiên, nhìn nhau gật đầu rồi mỗi người mỗi ngã, chia theo nhóm cũ mà thực hiện công việc Trường Thiên giao cho. Chỉ có duy nhất Như Ngọc là không, nàng quay về thác nước cùng Cuồng Sư và Dực Xà, chuẩn bị hấp thu Thủy Tinh Nguyên mà Trường Thiên đưa, nội tâm thầm thề không bao giờ phản bội lại Trường Thiên, chết cũng không.
Trường Thiên thầm tính toán bây giờ không biến thân vẫn có thể dùng Linh hồn lực gọi ra Kim Địa Đế Hỏa, nhưng như vậy được sẽ không bù nổi mất, nên vẫn quyết định biến thành Xích Thân rồi làm gì thì làm. Theo Linh hồn lực tăng lên, thực lực Xích Thân không có gì tiến triển nhưng hắn có thể nâng sự cuồng bạo lên đến đỉnh điểm mà vẫn có thể thoải mái khống chế được bản thân, đây là một điều rất đáng vui mừng đối với Trường Thiên lúc này, ít nhất hắn sẽ không tàn sát người bừa bãi nữa.
Thời gian biến thân được bù lại tăng lên rất nhiều, hơn bốn canh giờ mới tiêu hao hết Bạch Hồn, còn nếu sử dụng luôn Tử Hồn thì phần Nguyên lực không chịu nổi. Hiện tại sau khi chạm giới hạn mà tan biến Xích Thân thì Trường Thiên vẫn còn một con bài tẩy là Tử Hồn, thực lực ngang với Ngưng Cốt cảnh trung kỳ nên hắn không còn cố kỵ gì nữa, có thể tự tin khoe cá tính được rồi.
Khoảng thời gian sau đó khá là nhàm chán, Trường Thiên sau khi đề thăng Linh hồn lực liền cực kỳ đơn giản luyện chế ra được Tam Trận Đề Khí Đan với dược tính tám phần, chỉ bị hủy đi bốn phần dược liệu mà thôi, trong tay hắn có mười tám viên đan dược quý hiếm này vừa đủ sáu bộ.
Tính đến hôm nay đã qua một tháng kể từ ngày Trường Thiên tỉnh dậy sau sự kiện thành Xích Long, ngày hôm nay Trường Thiên đã đạt đến Tứ cấp Đan sư, hắn cũng cực kỳ ngạc nhiên với tốc độ phát triển thái quá của mình. Trường Thiên đang chuẩn bị luyện chế Hóa Hình Đan, đỉnh phong Tứ cấp đan dược.
Sau khi thu Tam Hoa Tiên vào không gian Hư Vô, vòng phòng hộ cũng tan biến không thấy, Trường Thiên chắp hai tay sau lưng ngẩng đầu nhìn trời, khóe môi cong lên nhẹ nhàng mỉm cười. Năng lực của Yêu Quyết thực sự quá mức nghịch thiên, những gì Trường Thiên có thể đọc được bây giờ chỉ là một phần mười sức mạnh mà nó sở hữu, nhưng chỉ nhiêu đó cũng đã thể hiện lên sự bá đạo cùng cực từ thứ đồ chơi này.
Điều khiển tùy ý Hư Vô chính là điều căn bản nhất, cái này không có gì đáng nói, thứ sau đó mới khủng khiếp. Chỉ cần nơi nào có nguyên tố lực nồng đậm tồn tại, Yêu Quyết liền có thể mang đi năm phần năng lượng nguyên tố của nơi đó và cô đọng nó thành Tinh Nguyên cực kỳ trân quý, nói chính xác hơn là Trường Thiên có thể tạo ra Tinh Nguyên, đồ vật mà bất kỳ cảnh giới nào cũng sẽ điên cuồng đầu rơi máu chảy để tranh giành.
Yêu Quyết có thể khiến cho cơ thể chủ nhân có tốc độ tự phục hồi cường đại đến đáng sợ, nếu thể chất càng đặc biệt càng mạnh mẽ thì năng lực phục hồi càng tăng tiến, đến một lúc nào đó có thể gọi là bất tử chi thân (mình thêm từ "chi" giống TQ đọc cho hay, ae đừng bảo mình bắt chước là được cơ mà mình bắt chước thật=))).
Về phần Linh hồn lực thì hai hồn hải cùng tồn tại trong người Trường Thiên đã là một việc nghịch thiên đến không thể nghịch hơn được nữa rồi. "Quá biến thái" đây là ba từ mà Trường Thiên dùng để đánh giá Vĩnh Hằng Yêu Quyết.
Sau một lúc cảm nhận thân thể cùng đánh giá Yêu Quyết, Trường Thiên mới hài lòng quay lại, chỉ thấy hai người Tử Di, Băng Giao cùng hai con yêu thú mới sáng còn ở nhà luyện đan cũng đã có mặt đông đủ tại đây rồi. Cũng không trách được họ, biến động mà Trường Thiên "tiến hóa" gây ra thật sự quá lớn, đến cả Xích Long thành ở khá xa vẫn thấy được thì nói gì đám người Tử Di, Băng Giao.
Trường Thiên cười nhẹ nhàng đưa mắt nhìn mọi người, lúc này những người vừa đến mới phát hiện những thay đổi trên người Trường Thiên, kể cả đôi mắt màu tím yêu dị kia, bọn họ cũng không hỏi, nếu Trường Thiên muốn hắn sẽ tự nói, trước nay đều là như vậy, ai cũng đã rõ ràng phần tính cách này của hắn.
Trường Thiên nhắm đôi mắt lại, bằng vào Bạch Hồn (mình gọi luôn Bạch Hồn, Tử Hồn nhé, cho đẹp trai, thêm chữ "linh" vào giữa nghe củ chuối quá, hehe) hắn vẫn quan sát được xung quanh một cách bình thường. Với sức mạnh hiện tại lộ ra quá nhiều thứ là không nên, giả heo ăn thịt hổ vẫn thích hợp nhất cho mọi nhân vật, mọi thời đại.
Thanh âm Trường Thiên vang lên phá tan không gian yên tĩnh: "Được rồi, các ngươi tiếp tục đi tìm dược vật đi, ta không có vấn đề gì, chỉ là một bước tiến hóa trong công pháp mà thôi, Như Ngọc ta tin tưởng muội sẽ không làm chuyện gì ngu ngốc đâu nhỉ?" Rất bình thản, rất nhẹ nhàng nhưng cơ thể Như Ngọc run lên bần bật, nàng vẫn chưa quên cảnh tượng vạn thần bái triều ban nãy, nàng tuyệt đối không tin có tồn tại nào thứ hai xuất thế có thể tạo ra loại hiện tượng vô lý đến mức đó, cho nên nàng sẽ không dại dột đến mức dám nghi ngờ lời nói của Trường Thiên.
Như Ngọc vội vàng chắc nịch trả lời, thanh âm mang theo một tia quyết tuyệt nho nhỏ: "Như Ngọc biết mình đã chứng kiến việc không nên thấy, cho nên sau này dù có chết Như Ngọc cũng không hé nữa lời về chuyện hôm nay!" Trường Thiên hài lòng gật đầu: "Rất tốt, muội là một cô bé thông minh, sau này cứ việc theo ca lăn lộn, không cần trở về cái gia tộc thấp kém kia nữa, nơi đó không phát huy hết tiềm năng của muội đâu!"
Giọng nói mang theo mười phần ngạo khí cùng bá đạo, tia khinh thường nhàn nhạt vẫn lộ rõ, nhưng Trường Thiên không quan tâm cảm nhận của Như Ngọc, cô gái này rất thông minh và thức thời cho nên hắn biết nàng sẽ không làm hắn thất vọng. Rất nhanh Như Ngọc đã đưa ra câu trả lời chứng thực suy nghĩ của Trường Thiên: "Đi theo Thiên ca là điều mà muội đã suy nghĩ mấy ngày nay, nếu Thiên ca không hỏi Như Ngọc sẽ bằng mọi cách để xin theo Thiên ca, nay có được cơ hội này muội tất nhiên sẽ bỏ qua, Tiên gia trước giờ quả thật không xem muội là người một nhà, tất cả mọi sự chú ý đều xoay quanh đại tỉ của muội cũng chính là Băng lãnh tiên tử của Tiên Hào thành, những kỳ thị khinh thường đều tập trung vào muội. Chỉ vì muốn ra khỏi gia tộc tìm dược vật đề thăng tu vi nên muội mới phải trốn ra ngoài và đi theo Hào Vân vào đây, chuyện tiếp theo mọi người cũng đã biết hết rồi. Từ hôm nay trở đi Tiên Như Ngọc muội đổi họ Như tên một chữ Ngọc, khồng còn là người của Tiên gia nữa, nguyện đi theo Thiên ca cùng tung hoành, hoạn nạn có nhau!" Như Ngọc nói xong liền quỳ một chân cúi đầu xuống đặt tay phải lên ngực trái, một nghi thức hiệu trung cao quý V1j02U8 nhất của nhân tộc ở Song Giới đại lục.
Trường Thiên mỉm cười nhẹ nhàng bước đến trước mặt Như Ngọc sau đó mở mắt ra, nâng một tay lên từ trong đó hiện ra một viên thủy tinh màu lam nhạt đẹp như pha lê: "Ngẩng đầu lên!" Như Ngọc thoáng run lên một chút rồi từ từ ngẩng khuôn mặt xinh đẹp nhìn lên: "Đây là...!!" thanh âm Như Ngọc mang theo sự rung động kịch liệt từ tâm hồn, một viên Thủy Tinh Nguyên đang trôi lơ lửng trước mặt nàng.
"Nhận lấy đi, từ ngày mai quay lại thác nước để hấp thu nó đi, đoán chừng cũng khá lâu đấy." Trường Thiên không nói lời thừa, xoa đầu Như Ngọc biểu hiện mình đã đồng ý sự hiệu trung đó của nàng rồi. Như Ngọc cơ thể không kìm được xúc động run rẩy không ngừng, nước mắt rơi như mưa, nàng gật mạnh đầu: "Như Ngọc sẽ không để Thiên ca thất vọng đâu, còn có cả Võ ca nữa!" nói câu sau Như Ngọc liền đỏ mặt nhìn Triệu Võ.
Hắn ta giật mình vội vàng núp sau cánh Cuồng Sư, hắn rất sợ bà cô này lại gần. Trường Thiên khép mí mắt lại cười lớn: "Tốt lắm, chỉ cần các ngươi thật sự đến được với nhau, ta không ngại bố trí một hồi hỉ sự long trọng, thế nào hả Tiểu Võ, đúng ý đệ rồi đấy nhá!" Mặc dù thay đổi rất nhiều nhưng tính hay bỡn cợt Trường Thiên vẫn không bỏ được, dù sao việc này từ xưa đến nay đã là việc mà hắn thích làm nhất, hắn cũng không muốn thanh đổi.
Trường Thiên không quan tâm đến ánh mắt căm tức của Triệu Võ nhìn mình, hắn một đường bước tới bên cạnh Tử Di, cuối xuống hôn chụt một cái lên trán cô bé sau đó quay đầu cười ha hả bước đi, bỏ lại cô bé mặt càng ngày càng đỏ, cuối cùng liền như quả táo chín, Tử Di dậm chân hét lên: "Thiên ca bắt nạt Tử Di, sau này muội không để ý đến Thiên ca nữa!!"
Đám người Triệu Võ cũng bất ngờ với hành động của Trường Thiên, nhìn nhau gật đầu rồi mỗi người mỗi ngã, chia theo nhóm cũ mà thực hiện công việc Trường Thiên giao cho. Chỉ có duy nhất Như Ngọc là không, nàng quay về thác nước cùng Cuồng Sư và Dực Xà, chuẩn bị hấp thu Thủy Tinh Nguyên mà Trường Thiên đưa, nội tâm thầm thề không bao giờ phản bội lại Trường Thiên, chết cũng không.
Trường Thiên thầm tính toán bây giờ không biến thân vẫn có thể dùng Linh hồn lực gọi ra Kim Địa Đế Hỏa, nhưng như vậy được sẽ không bù nổi mất, nên vẫn quyết định biến thành Xích Thân rồi làm gì thì làm. Theo Linh hồn lực tăng lên, thực lực Xích Thân không có gì tiến triển nhưng hắn có thể nâng sự cuồng bạo lên đến đỉnh điểm mà vẫn có thể thoải mái khống chế được bản thân, đây là một điều rất đáng vui mừng đối với Trường Thiên lúc này, ít nhất hắn sẽ không tàn sát người bừa bãi nữa.
Thời gian biến thân được bù lại tăng lên rất nhiều, hơn bốn canh giờ mới tiêu hao hết Bạch Hồn, còn nếu sử dụng luôn Tử Hồn thì phần Nguyên lực không chịu nổi. Hiện tại sau khi chạm giới hạn mà tan biến Xích Thân thì Trường Thiên vẫn còn một con bài tẩy là Tử Hồn, thực lực ngang với Ngưng Cốt cảnh trung kỳ nên hắn không còn cố kỵ gì nữa, có thể tự tin khoe cá tính được rồi.
Khoảng thời gian sau đó khá là nhàm chán, Trường Thiên sau khi đề thăng Linh hồn lực liền cực kỳ đơn giản luyện chế ra được Tam Trận Đề Khí Đan với dược tính tám phần, chỉ bị hủy đi bốn phần dược liệu mà thôi, trong tay hắn có mười tám viên đan dược quý hiếm này vừa đủ sáu bộ.
Tính đến hôm nay đã qua một tháng kể từ ngày Trường Thiên tỉnh dậy sau sự kiện thành Xích Long, ngày hôm nay Trường Thiên đã đạt đến Tứ cấp Đan sư, hắn cũng cực kỳ ngạc nhiên với tốc độ phát triển thái quá của mình. Trường Thiên đang chuẩn bị luyện chế Hóa Hình Đan, đỉnh phong Tứ cấp đan dược.