Chương : 20
Trường Thiên chờ FdIxKgi1 khi Triệu Võ cùng Tử Di ngủ rồi mới đứng dậy đi đến canh bờ hồ, chắp hai tay sau lừng nhìn bầu trời đầy sao: "Tiểu Giao, ngươi vào một ngôi làng gần đây, lấy vài cái dược đỉnh mang về đây cho ta, càng nhiều càng tốt, thời gian tới ta sẽ tập luyện chế một ít đan dược." Băng Giao cung kính cúi đầu rồi phóng vào rừng sâu, bây giờ hắn không dám vui đùa với vị chủ nhân trước mặt này khi chưa được hắn cho phép nữa.
Trường Thiên cứ đứng nhìn trời cao như vậy một lúc lâu, đến khi Cuồng Sư cùng Dực Xà tranh nhau chạy về cung kính đứng sau lưng mà hắn cũng giống như không hề hay biết vậy. không biết bao lâu sau, Trường Thiên mới nhẹ nhàng lên tiếng: "Cuống Sư ngươi vào rừng bắt vài con yêu thú nhỏ về đây, có lẽ phải đi xa một chút đó, cẩn thận tránh đụng độ không cần thiết với nhân loại. Dực Xà, ngươi cố gắng phân loại dược vật ra từng chỗ một, chúng sẽ trở thành món quà sau này của các ngươi đấy, cẩn thận đừng làm hỏng."
Trường Thiên cũng là lần đầu tiên tập luyện dược, hắn không có ai chỉ dạy cả, nên phải cẩn thận từng chút một, không thể bừa bãi thoải mái như mấy anh đại xuyên việt thế hệ trước được. Nhờ có Hư Vô cung cấp vô số phối phương đan dược, từ nhất cấp cho đến thập nhị cấp đều có, Trường Thiên không biết đỉnh phong thập nhị cấp đan dược là như thế nào nhưng hắn có thể chắc chắn trên đại lục này còn chưa có đan phương cấp bậc như thế huống chi là đan dược.
Theo như Trường Thiên biết, Song Giới đại lục còn có rất nhiều ngành nghề khác nhau như: Đan sư, Chế khí sư, Vũ sư (vũ ở đây là vũ đạo, ấy nhé, mình bao hàm cả ca hát, nhảy múa, mục đích chính là mua vui, câu dẫn người ta ấy, hehe), Chiến sư cuối cùng là Thú sư. Đây là những chức nghiệp thịnh hành nhất Song Giới, trong đó Đan sư và Chế khí sư là hai ngành cao quý nhất, một Đan sư cùng Chế khí sư nhị cấp trở lên đều được các đại thế lực chào đón nồng nhiệt, hai nghề này đều cần linh hồn lực đặc biệt nên không phải ai cũng làm được nó mới trở thành tâm điểm.
Trường Thiên không định trở thành Chế khí sư, hắn căn bản cần quái đến mấy thứ vướng tay vướng chân này đâu, hai đứa kia còn chưa chắc đã cần, có cần thì hắn đi ăn trộm, hoặc hôi của ở động phủ tiền nhân nào đó là được rồi. Đan sư thì chắc chắn Trường Thiên phải làm rồi, hắn còn muốn xin luôn cái slot đỉnh cấp đan sư đại lục này nữa là khác.
Một lí do khác đó chính là linh hồn lực, linh hồn lực của hắn quá đặc biệt, quá mạnh mẽ, nói mạnh nhất thì cũng chưa chắc một tên nào khác lọt được vào bảng top mười chứ đừng nói xưng nhì. Cho nên nếu hắn không trở thành một Đan sư thì cũng quá uổng phí năng lực của bản thân rồi, với linh hồn lực Trường Thiên thì chả cần phải người chỉ dạy này kia gì cả, Kim Địa Đế Hỏa sẽ lo phần còn lại, cái hắn thiếu bây giờ chính là một dược đỉnh đủ mạnh chịu đựng được Kim Hoa mà thôi, cái này sau khi tiến vào đại lục rộng lớn, nói thế nào cũng phải chôm vài cái kha khá mới được.
Trường Thiên cứ thế nhìn bầu trời, trong lòng thầm tính toán những bước đi sắp tới, hắn cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng nhất có thể, không thể phạm một sai lầm nào được, muốn tiến lên đỉnh cao thì phải có một bàn đạp vững chắc, Trường Thiên đang cố gắng tạo ra bàn đạp mạnh mẽ nhất có thể dành cho mình. Không lâu sau, một bóng đen khổng lồ từ trên lao xuống, ngay ngắn đứng sau lưng Trường Thiên, hắn không cần quay lại cũng biết là Cuồng Sư đi săn về, linh hồn lực hắn luôn mở rộng trong khoảng một dặm quanh mình để cảm ứng dị động.
Lúc này Trường Thiên mới chậm rãi cúi đầu xuống, khi đi ngang qua Cuồng Sư liền mỉm cười, đưa tay xoa đầu nó: "Theo ta!", nói xong hắn bước đến bên cạnh bệ nướng, Cuồng Sư xách theo ba đầu Xích Yêu Trư theo sau. Sau một lúc, mùi thơm từ bệ nướng tỏa ra, khiến Cuồng Sư chuyên ăn thích sống cũng phải thèm nhỏ dãi, Tử Di cùng Triệu Võ theo mùi hương truyền tới lật đật tỉnh dậy chạy lại ngồi cạnh Trường Thiên.
Trường Thiên cười ấm áp: "Đợi một lát đi, đừng vội, Tiểu Giao sắp về rồi, đợi đông đủ mọi người rồi chúng ta dùng bữa cũng chưa muộn!" Trường Thiên làm người là như vậy, đã là người mình thì không thể bất công với ai cả, kẻ ít kẻ nhiều thì chỉ gây ra bất hòa thôi. Quả nhiên không làm mọi người phải đợi, tầm năm phút sau Băng Giao đã về tới, hắn cung kính hai tay đưa đến trước mặt Trường Thiên, trên đó có ba bốn cái nhẫn bằng noãn ngọc màu sắc khác nhau. Trường Thiên cầm một cái lên dùng hồn lực tiến vào thì thấy bên trong chất đầy dược đỉnh, từ nhỏ đến to, chiếm hết không gian năm mét vuông bên trong, cái nhẫn nào cũng vậy, tất cả đều chứa dược đỉnh. Cái nhẫn này chắc là trữ vật giới chỉ trong truyền thuyết rồi
Trường Thiên lên tiếng hỏi: "Còn cái nào dư không đựng đồ không?" Băng Giao gật đầu, từ trên tay tháo xuống mộ cái vòng cũng bằng noãn ngọc: "Cái này là giới trạc trữ vật cấp thấp, thuộc hạ lấy ở Mộc gia, chỉ là không biết tại sao tất cả người dân ở đó, thậm chí là Triệu gia cùng Khương gia đều tương tự, bất tỉnh hôn mê, miệng mũi chảy máu nhìn rất kinh khủng." Trường Thiên gật đầu, sự tình này hắn cũng đoán được là do Đại Địa Âm Ba Bạo Thiên giai hậu kỳ Đấu kỹ gây ra.
Hắn quay sang nhìn Triệu Võ đang lo lắng không yên: "Không vấn đề gì đâu, ta đã nén lại phần lớn thực lực rồi, hiệu quả chủ yếu chỉ để dọa dẫm xua đuổi yêu thú xung quanh đây thôi, Triệu gia do ở gần tâm chấn bị âm ba tấn công não hải nên tê liệt trong một thời gian mà thôi, sang ngày mai liền tỉnh dậy ngay ấy mà."
Triệu Võ nghe vậy cũng yên tâm phần nào, chỉ cần không có nguy hiểm gì lớn là được rồi. Trường Thiên quăng giới trạc cho Dực Xà, dụng ý trong đó không nói cũng hiểu, đợi Dực Xà cất giới trạc đi Trường Thiên mới đứng dậy cười to: "Được rồi, hôm nay là ngày vui của nhóm chúng ta, ngày mà chúng ta chính thức đoàn kết lại thành một khối, rừng sâu không có rượu mừng chúng ta lại làm theo cách thức khác." Nói xong hắn cắt một miếng thịt giơ cao lên, mọi người ngẩn ra một lúc, sau đó liền nhận ra dụng ý của Trường Thiên, "có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia", miếng thịt chỉ đại diện cho nữa câu trước, câu sau là trong lòng mỗi người tự ngầm nhận định. Từng miếng thịt trên người con heo quay được cắt xuống, mọi người giơ cao cánh tay chạm vào nhau, Tử Di cơ thể nhỏ bé liền leo lên người Tiểu Lang đứng lên, con nào không có tay thì dùng miệng cắn.
Trường Thiên cao giọng: "Nào mọi người, hôm nay không no không ngủ!" Cả đám liền đồng thanh hưởng ứng: "Ăn! Ngao!!!". Ăn uống xong xuôi Trường Thiên mới nói: "Tiểu Di, Tiểu Võ, hai người các ngươi theo Băng Giao đến chỗ đất trống kia tập luyện đi, ngủ cả ngày rồi, còn tám ngày nữa phải về làng, tranh thủ nâng cao kĩ năng chiến đấu nhiều chút, sau đợt này ca sẽ dẫn các ngươi ra khỏi rừng Xích Dạ thăm thú thế giới, cần phải chuẩn bị tốt tinh thần đi!" Triệu Võ nghe được ra ngoài liền hưng phấn gật đầu liên tục, hai đứa mỗi đứa một bên kéo tay Băng Giao đi đến khu đất trống, chỉ khổ cho Băng Giao hắn, chạy đông chạy tây cả ngày, giờ còn phải làm bao cát cho người ta mặc sức đấm đá, ánh mắt u oán nhìn chủ nhân của mình.
Trường Thiên lắc đầu cười khổ quay sang bảo Cuồng Sư với Dực Xà đang đứng sau lưng: "Hai đứa các ngươi theo ta tập luyện đan, cố gắng cho tốt, một thời gian nữa có thành quả thì ta sẽ cho mỗi đứa một viên Hóa Hình Đan." Trường Thiên cũng không nói đùa, với trình độ linh hồn hiện tại của hắn muốn luyện ra ngũ cấp đan dược cũng không khó, một viên tứ cấp Hóa Hình Đan mà thôi, không làm khó hắn được bao nhiêu cả, vấn đề chỉ còn là tập luyện cùng thời gian làm quen mà thôi.
Còn vì sao Trường Thiên gọi Cuồng Sư theo luyện dược là vì sự cuồng bạo cùng thôn phệ vạn vật của Thôn Thực Hỏa, nó có thể cắn nuốt những chất thừa thải không cần thiết của dược vật khi luyện đan, giúp đan dược tạo thành có được tính chất cùng chất lượng tốt nhất.có thể đạt đến mười phần năng lượng, không có tác dụng phụ khi phục dụng đan, một điều mà chưa đan sư nào trên đại lục này làm được, cao lắm tám phần là cũng rất kinh khủng rồi.
Còn về Dực Xà thì Vạn Độc Diễm của nó, thích hợp nhất với chế tạo Độc đan cùng những Bạo phá đan dược, Triệu Võ cùng hắn lúc này rất cần loại Bạo phá đan này, Thôn Phệ Thần Pháp từ khi tu luyện đến nay chưa một lần nào sử dụng, nếu bảo hắn kêu Cuồng Sư chúng thuộc hạ phối hợp công kích rồi hắn thi triển Hư Vô thôn phệ hết cũng không sai, nhưng làm vậy sẽ làm suy yếu thực lực tụi nó, việc làm hại người lợi mình này Trường Thiên tuyệt đối không dùng với người nhà, cho nên Bạo phá đan lúc này là thích hợp nhất.
Trường Thiên cứ đứng nhìn trời cao như vậy một lúc lâu, đến khi Cuồng Sư cùng Dực Xà tranh nhau chạy về cung kính đứng sau lưng mà hắn cũng giống như không hề hay biết vậy. không biết bao lâu sau, Trường Thiên mới nhẹ nhàng lên tiếng: "Cuống Sư ngươi vào rừng bắt vài con yêu thú nhỏ về đây, có lẽ phải đi xa một chút đó, cẩn thận tránh đụng độ không cần thiết với nhân loại. Dực Xà, ngươi cố gắng phân loại dược vật ra từng chỗ một, chúng sẽ trở thành món quà sau này của các ngươi đấy, cẩn thận đừng làm hỏng."
Trường Thiên cũng là lần đầu tiên tập luyện dược, hắn không có ai chỉ dạy cả, nên phải cẩn thận từng chút một, không thể bừa bãi thoải mái như mấy anh đại xuyên việt thế hệ trước được. Nhờ có Hư Vô cung cấp vô số phối phương đan dược, từ nhất cấp cho đến thập nhị cấp đều có, Trường Thiên không biết đỉnh phong thập nhị cấp đan dược là như thế nào nhưng hắn có thể chắc chắn trên đại lục này còn chưa có đan phương cấp bậc như thế huống chi là đan dược.
Theo như Trường Thiên biết, Song Giới đại lục còn có rất nhiều ngành nghề khác nhau như: Đan sư, Chế khí sư, Vũ sư (vũ ở đây là vũ đạo, ấy nhé, mình bao hàm cả ca hát, nhảy múa, mục đích chính là mua vui, câu dẫn người ta ấy, hehe), Chiến sư cuối cùng là Thú sư. Đây là những chức nghiệp thịnh hành nhất Song Giới, trong đó Đan sư và Chế khí sư là hai ngành cao quý nhất, một Đan sư cùng Chế khí sư nhị cấp trở lên đều được các đại thế lực chào đón nồng nhiệt, hai nghề này đều cần linh hồn lực đặc biệt nên không phải ai cũng làm được nó mới trở thành tâm điểm.
Trường Thiên không định trở thành Chế khí sư, hắn căn bản cần quái đến mấy thứ vướng tay vướng chân này đâu, hai đứa kia còn chưa chắc đã cần, có cần thì hắn đi ăn trộm, hoặc hôi của ở động phủ tiền nhân nào đó là được rồi. Đan sư thì chắc chắn Trường Thiên phải làm rồi, hắn còn muốn xin luôn cái slot đỉnh cấp đan sư đại lục này nữa là khác.
Một lí do khác đó chính là linh hồn lực, linh hồn lực của hắn quá đặc biệt, quá mạnh mẽ, nói mạnh nhất thì cũng chưa chắc một tên nào khác lọt được vào bảng top mười chứ đừng nói xưng nhì. Cho nên nếu hắn không trở thành một Đan sư thì cũng quá uổng phí năng lực của bản thân rồi, với linh hồn lực Trường Thiên thì chả cần phải người chỉ dạy này kia gì cả, Kim Địa Đế Hỏa sẽ lo phần còn lại, cái hắn thiếu bây giờ chính là một dược đỉnh đủ mạnh chịu đựng được Kim Hoa mà thôi, cái này sau khi tiến vào đại lục rộng lớn, nói thế nào cũng phải chôm vài cái kha khá mới được.
Trường Thiên cứ thế nhìn bầu trời, trong lòng thầm tính toán những bước đi sắp tới, hắn cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng nhất có thể, không thể phạm một sai lầm nào được, muốn tiến lên đỉnh cao thì phải có một bàn đạp vững chắc, Trường Thiên đang cố gắng tạo ra bàn đạp mạnh mẽ nhất có thể dành cho mình. Không lâu sau, một bóng đen khổng lồ từ trên lao xuống, ngay ngắn đứng sau lưng Trường Thiên, hắn không cần quay lại cũng biết là Cuồng Sư đi săn về, linh hồn lực hắn luôn mở rộng trong khoảng một dặm quanh mình để cảm ứng dị động.
Lúc này Trường Thiên mới chậm rãi cúi đầu xuống, khi đi ngang qua Cuồng Sư liền mỉm cười, đưa tay xoa đầu nó: "Theo ta!", nói xong hắn bước đến bên cạnh bệ nướng, Cuồng Sư xách theo ba đầu Xích Yêu Trư theo sau. Sau một lúc, mùi thơm từ bệ nướng tỏa ra, khiến Cuồng Sư chuyên ăn thích sống cũng phải thèm nhỏ dãi, Tử Di cùng Triệu Võ theo mùi hương truyền tới lật đật tỉnh dậy chạy lại ngồi cạnh Trường Thiên.
Trường Thiên cười ấm áp: "Đợi một lát đi, đừng vội, Tiểu Giao sắp về rồi, đợi đông đủ mọi người rồi chúng ta dùng bữa cũng chưa muộn!" Trường Thiên làm người là như vậy, đã là người mình thì không thể bất công với ai cả, kẻ ít kẻ nhiều thì chỉ gây ra bất hòa thôi. Quả nhiên không làm mọi người phải đợi, tầm năm phút sau Băng Giao đã về tới, hắn cung kính hai tay đưa đến trước mặt Trường Thiên, trên đó có ba bốn cái nhẫn bằng noãn ngọc màu sắc khác nhau. Trường Thiên cầm một cái lên dùng hồn lực tiến vào thì thấy bên trong chất đầy dược đỉnh, từ nhỏ đến to, chiếm hết không gian năm mét vuông bên trong, cái nhẫn nào cũng vậy, tất cả đều chứa dược đỉnh. Cái nhẫn này chắc là trữ vật giới chỉ trong truyền thuyết rồi
Trường Thiên lên tiếng hỏi: "Còn cái nào dư không đựng đồ không?" Băng Giao gật đầu, từ trên tay tháo xuống mộ cái vòng cũng bằng noãn ngọc: "Cái này là giới trạc trữ vật cấp thấp, thuộc hạ lấy ở Mộc gia, chỉ là không biết tại sao tất cả người dân ở đó, thậm chí là Triệu gia cùng Khương gia đều tương tự, bất tỉnh hôn mê, miệng mũi chảy máu nhìn rất kinh khủng." Trường Thiên gật đầu, sự tình này hắn cũng đoán được là do Đại Địa Âm Ba Bạo Thiên giai hậu kỳ Đấu kỹ gây ra.
Hắn quay sang nhìn Triệu Võ đang lo lắng không yên: "Không vấn đề gì đâu, ta đã nén lại phần lớn thực lực rồi, hiệu quả chủ yếu chỉ để dọa dẫm xua đuổi yêu thú xung quanh đây thôi, Triệu gia do ở gần tâm chấn bị âm ba tấn công não hải nên tê liệt trong một thời gian mà thôi, sang ngày mai liền tỉnh dậy ngay ấy mà."
Triệu Võ nghe vậy cũng yên tâm phần nào, chỉ cần không có nguy hiểm gì lớn là được rồi. Trường Thiên quăng giới trạc cho Dực Xà, dụng ý trong đó không nói cũng hiểu, đợi Dực Xà cất giới trạc đi Trường Thiên mới đứng dậy cười to: "Được rồi, hôm nay là ngày vui của nhóm chúng ta, ngày mà chúng ta chính thức đoàn kết lại thành một khối, rừng sâu không có rượu mừng chúng ta lại làm theo cách thức khác." Nói xong hắn cắt một miếng thịt giơ cao lên, mọi người ngẩn ra một lúc, sau đó liền nhận ra dụng ý của Trường Thiên, "có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia", miếng thịt chỉ đại diện cho nữa câu trước, câu sau là trong lòng mỗi người tự ngầm nhận định. Từng miếng thịt trên người con heo quay được cắt xuống, mọi người giơ cao cánh tay chạm vào nhau, Tử Di cơ thể nhỏ bé liền leo lên người Tiểu Lang đứng lên, con nào không có tay thì dùng miệng cắn.
Trường Thiên cao giọng: "Nào mọi người, hôm nay không no không ngủ!" Cả đám liền đồng thanh hưởng ứng: "Ăn! Ngao!!!". Ăn uống xong xuôi Trường Thiên mới nói: "Tiểu Di, Tiểu Võ, hai người các ngươi theo Băng Giao đến chỗ đất trống kia tập luyện đi, ngủ cả ngày rồi, còn tám ngày nữa phải về làng, tranh thủ nâng cao kĩ năng chiến đấu nhiều chút, sau đợt này ca sẽ dẫn các ngươi ra khỏi rừng Xích Dạ thăm thú thế giới, cần phải chuẩn bị tốt tinh thần đi!" Triệu Võ nghe được ra ngoài liền hưng phấn gật đầu liên tục, hai đứa mỗi đứa một bên kéo tay Băng Giao đi đến khu đất trống, chỉ khổ cho Băng Giao hắn, chạy đông chạy tây cả ngày, giờ còn phải làm bao cát cho người ta mặc sức đấm đá, ánh mắt u oán nhìn chủ nhân của mình.
Trường Thiên lắc đầu cười khổ quay sang bảo Cuồng Sư với Dực Xà đang đứng sau lưng: "Hai đứa các ngươi theo ta tập luyện đan, cố gắng cho tốt, một thời gian nữa có thành quả thì ta sẽ cho mỗi đứa một viên Hóa Hình Đan." Trường Thiên cũng không nói đùa, với trình độ linh hồn hiện tại của hắn muốn luyện ra ngũ cấp đan dược cũng không khó, một viên tứ cấp Hóa Hình Đan mà thôi, không làm khó hắn được bao nhiêu cả, vấn đề chỉ còn là tập luyện cùng thời gian làm quen mà thôi.
Còn vì sao Trường Thiên gọi Cuồng Sư theo luyện dược là vì sự cuồng bạo cùng thôn phệ vạn vật của Thôn Thực Hỏa, nó có thể cắn nuốt những chất thừa thải không cần thiết của dược vật khi luyện đan, giúp đan dược tạo thành có được tính chất cùng chất lượng tốt nhất.có thể đạt đến mười phần năng lượng, không có tác dụng phụ khi phục dụng đan, một điều mà chưa đan sư nào trên đại lục này làm được, cao lắm tám phần là cũng rất kinh khủng rồi.
Còn về Dực Xà thì Vạn Độc Diễm của nó, thích hợp nhất với chế tạo Độc đan cùng những Bạo phá đan dược, Triệu Võ cùng hắn lúc này rất cần loại Bạo phá đan này, Thôn Phệ Thần Pháp từ khi tu luyện đến nay chưa một lần nào sử dụng, nếu bảo hắn kêu Cuồng Sư chúng thuộc hạ phối hợp công kích rồi hắn thi triển Hư Vô thôn phệ hết cũng không sai, nhưng làm vậy sẽ làm suy yếu thực lực tụi nó, việc làm hại người lợi mình này Trường Thiên tuyệt đối không dùng với người nhà, cho nên Bạo phá đan lúc này là thích hợp nhất.