Chương 279: Lại còn có thể như này được nữa hả!”
Lâm Tiêu và Can Anh Túc cũng cùng nhau tiến vào bí cảnh Tử Vân.
Sau khi tất cả những người có lệnh bài thông hành tiến vào trong bí cảnh, bên ngoài còn lại không ít các đệ tử của các tông các phái.
Danh ngạch có hạn, bọn họ không có cách nào tiến vào bí cảnh.
Nhưng cảnh tượng xuất hiện sau đó, lại khiến mọi người bất ngờ.
“Thiên lăng thủy mạc, khởi!”
Đại lão Hóa Đỉnh của thánh địa Thái Tuế hai tay đánh ra vô số pháp quyết, sau đó, trên không trung chợt xuất hiện những gợn sóng rung động như mặt nước, tạo thành hình dạng một mặt kính.
Tiếp đó, từng bóng người xuất hiện trên mặt kính này.
Nhìn kỹ, kia không phải là những người vừa tiến vào bí cảnh Tử Vân hay sao?
Dường như mỗi người đều đã xuất hiện rồi.
Nếu Lâm Tiêu ở đây, hắn nhất định sẽ bất ngờ thốt lên: ‘Đây, đây không phải là camera giám sát hay sao?’
Hơn nữa, Thiên lăng thủy mặc này còn thần kỳ hơn.
Khi ánh mắt của những người này tập trung vào đám người bên dưới, người nào càng được chú ý, thì hình ảnh của người đó càng được phóng to hơn.
Cũng giống như bây giờ, những thiên tài đỉnh cấp trong các thế lực, hình ảnh của họ lớn hơn hẳn so với những người khác
Mà người không được chú ý như Lâm Tiêu và Can Anh Túc, không ai quan tâm, hình ảnh đã nhỏ lại càng nhỏ hơn.
“Wow!!! Lại còn có thể như này được nữa hả!”
“Tuy là không thể vào trong bí cảnh Tử Vân, nhưng như này, mọi chuyện xảy ra bên trong đều gần ngay trước mắt rồi.”
“Ta có dự cảm, bí cảnh lần này nhất định xuất hiện không ít cơ duyên đỉnh cấp đâu!”
“Vậy thì ta cũng có dự cảm, cơ duyên lần này thuộc về thánh địa Thái Tuế ta rồi!”
“Hề hề, ngươi cho rằng thánh địa Thái Tuế nhà ngươi cơ to nghiệp lớn thì cơ duyên nhất định phải thuộc về nhà ngươi sao? Cơ duyên biết nhìn người cả đấy nhé.”
Người đứng ngoài bí cảnh của tông môn đều cảm thán về một màn kì diệu trước mắt, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm mấy đệ tử thiên tài của các tông môn. Có lẽ phải là những người ưu tú như vậy mới có thể gặp được cơ duyên tốt.
Bên trong bí cảnh.
Một đệ tử Toàn Đan cảnh hậu kỳ của Huyền Kiếm Môn, hình như đang tìm kiếm thứ gì theo như trên bản đồ hướng dẫn.
“Nếu bản đồ này không sai, đã qua 60 năm, đồ thiên tài địa bảo kia chắc chắn đã trưởng thành rồi.” Hắn thì thầm.
Để mua tình báo của tấm Tử Vân bí cảnh này hắn đã phải trả một cái giá rất cao. Người vẽ tấm bản đồ này cũng là một người tham gia thám hiểm bí cảnh, sau đó phát hiện ra bảo vật này, cho nên mới ghi chép lại thành tấm bản đồ.
Còn về chuyện thật giả thế nào hắn cũng không biết được. Nếu là thật vậy thì sẽ kiếm được một món hời.
Cuối cùng khi đến được chỗ đánh dấu trên bản đồ, sau khi vị đệ tử Huyền Kiếm Môn tìm kiếm một lượt, hắn ở một khe núi phát hiện ra chỗ đánh dấu.
“Hahaha, không uổng phí linh thạch của ta.” Vị đệ tử này từ xa đã nhìn thấy bảo vật, lòng vui mừng khôn xiết.
Người bên ngoài bí cảnh trong thấy cảnh này.
Sau khi tất cả những người có lệnh bài thông hành tiến vào trong bí cảnh, bên ngoài còn lại không ít các đệ tử của các tông các phái.
Danh ngạch có hạn, bọn họ không có cách nào tiến vào bí cảnh.
Nhưng cảnh tượng xuất hiện sau đó, lại khiến mọi người bất ngờ.
“Thiên lăng thủy mạc, khởi!”
Đại lão Hóa Đỉnh của thánh địa Thái Tuế hai tay đánh ra vô số pháp quyết, sau đó, trên không trung chợt xuất hiện những gợn sóng rung động như mặt nước, tạo thành hình dạng một mặt kính.
Tiếp đó, từng bóng người xuất hiện trên mặt kính này.
Nhìn kỹ, kia không phải là những người vừa tiến vào bí cảnh Tử Vân hay sao?
Dường như mỗi người đều đã xuất hiện rồi.
Nếu Lâm Tiêu ở đây, hắn nhất định sẽ bất ngờ thốt lên: ‘Đây, đây không phải là camera giám sát hay sao?’
Hơn nữa, Thiên lăng thủy mặc này còn thần kỳ hơn.
Khi ánh mắt của những người này tập trung vào đám người bên dưới, người nào càng được chú ý, thì hình ảnh của người đó càng được phóng to hơn.
Cũng giống như bây giờ, những thiên tài đỉnh cấp trong các thế lực, hình ảnh của họ lớn hơn hẳn so với những người khác
Mà người không được chú ý như Lâm Tiêu và Can Anh Túc, không ai quan tâm, hình ảnh đã nhỏ lại càng nhỏ hơn.
“Wow!!! Lại còn có thể như này được nữa hả!”
“Tuy là không thể vào trong bí cảnh Tử Vân, nhưng như này, mọi chuyện xảy ra bên trong đều gần ngay trước mắt rồi.”
“Ta có dự cảm, bí cảnh lần này nhất định xuất hiện không ít cơ duyên đỉnh cấp đâu!”
“Vậy thì ta cũng có dự cảm, cơ duyên lần này thuộc về thánh địa Thái Tuế ta rồi!”
“Hề hề, ngươi cho rằng thánh địa Thái Tuế nhà ngươi cơ to nghiệp lớn thì cơ duyên nhất định phải thuộc về nhà ngươi sao? Cơ duyên biết nhìn người cả đấy nhé.”
Người đứng ngoài bí cảnh của tông môn đều cảm thán về một màn kì diệu trước mắt, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm mấy đệ tử thiên tài của các tông môn. Có lẽ phải là những người ưu tú như vậy mới có thể gặp được cơ duyên tốt.
Bên trong bí cảnh.
Một đệ tử Toàn Đan cảnh hậu kỳ của Huyền Kiếm Môn, hình như đang tìm kiếm thứ gì theo như trên bản đồ hướng dẫn.
“Nếu bản đồ này không sai, đã qua 60 năm, đồ thiên tài địa bảo kia chắc chắn đã trưởng thành rồi.” Hắn thì thầm.
Để mua tình báo của tấm Tử Vân bí cảnh này hắn đã phải trả một cái giá rất cao. Người vẽ tấm bản đồ này cũng là một người tham gia thám hiểm bí cảnh, sau đó phát hiện ra bảo vật này, cho nên mới ghi chép lại thành tấm bản đồ.
Còn về chuyện thật giả thế nào hắn cũng không biết được. Nếu là thật vậy thì sẽ kiếm được một món hời.
Cuối cùng khi đến được chỗ đánh dấu trên bản đồ, sau khi vị đệ tử Huyền Kiếm Môn tìm kiếm một lượt, hắn ở một khe núi phát hiện ra chỗ đánh dấu.
“Hahaha, không uổng phí linh thạch của ta.” Vị đệ tử này từ xa đã nhìn thấy bảo vật, lòng vui mừng khôn xiết.
Người bên ngoài bí cảnh trong thấy cảnh này.