Chương 230: Lâm Tiêu huynh đã trở về rồi?!"
"Xì--"Những thị vệ xung quanh hít một ngụm khí lạnh, không dám tin vào những gì họ vừa nhìn thấy.
Đây chính là Đại Hoàng tử điện hạ, đệ nhất thế hệ trẻ của Đại Ngụy, sao lại có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy.
Mà đối phương chỉ là một thiếu niên chưa có tu vi Toàn Đan cảnh.
Chuyện này, chuyện này là quá là khoa trương rồi.
Khi những thị vệ này quay đầu lại nhìn về phía thiếu niên đó thì thấy rằng thiếu niên đó đã bay lên không trung, sau đó nghiền nát một lá bùa và nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của họ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...
Sau khi biết rằng Ngụy Vương đã mang theo một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh đến Kiếm Ma tông, Lâm Tiêu có chút nóng lòng.
Hắn trực tiếp bóp nát một lá thần hành phù, sau đó toàn lực thi triển Thiên Lý Đằng Quang Quyết, hoá thành một luồng ánh sáng và lao thẳng về phía Kiếm Ma tông.
Lộ trình vốn phải mất một ngày.
Dưới tốc độ tối đa của Lâm Tiêu, chỉ mất hai giờ để đến Kiếm Ma tông.
Sau khi hắn nhìn thấy hộ tông đại trận bị phá hủy và xung quanh là thi thể của rất nhiều đệ tử Kiếm Ma tông, một luồng sát khí hiện lên dưới đáy mắt hắn.
Cũng không biết phía chủ phong như thế nào rồi. Bây giờ hắn chỉ hy vọng rằng Dạ Cô Thành đã ngăn chặn được đối phương.
Điều này sẽ khiến Kiếm Ma tông giảm tổn thất nhiều nhất có thể.
Nhưng khi hắn đến chủ phong, Lâm Tiêu vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
Bầu không khí trên chủ phong vô cùng ngột ngạt, rất nhiều đệ tử của Kiếm Ma Tông đều căm phẫn nhìn về phía không trung.
Phương tông chủ và Mục lão ngồi liệt ở bên cạnh, nhìn dáng vẻ chắc chắn là đã trọng thương.
Dạ Cô Thành mà Lâm Tiêu tin tưởng nhất lại nằm bên cạnh họ không biết sống hay chết.
Bùm bùm bùm!
Trong không trung, có hai bóng người đang không ngừng giao chiến.
Đạo đạo kiếm khí mạnh mẽ đan xen vào nhau, hai phương ngang ngửa, bất phân thắng bại. Đó là Cảnh lão kiếm các đang chiến đấu với một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh.
Bên kia chiến trường, có một người đàn ông trung niên uy nghiêm, trên mặt nở nụ cười đang đứng. Khí tức trên người ông ta vô cùng đáng sợ, gần như áp chế tất cả mọi người.
Ngụy Vương-Một cường giả Hoá Đỉnh cảnh thực thụ.
Thấy vậy, Lâm Tiêu nghiêng người và xuất hiện trước mặt Phương tông chủ và Mục lão.
Khi nhìn thấy bóng dáng của Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện, Phương tông chủ và Mục lão vốn vẫn đang cố gắng giữ bình tĩnh thì tâm thế đột nhiên sụp đổ và bùng nổ.
"Lâm, Lâm Tiêu, sao ngươi lại trở về? Ôi trời, lẽ nào ngươi không nhìn thấy cường giả Hoá Đỉnh cũng ở đó sao?!" Phương tông chủ vừa kinh ngạc vừa bất lực nói.
"Ngươi, ngươi, tiểu tử thối, ngươi muốn chết sao!! Khụ khụ khụ... ngươi... ngươi, a!!! Tức chết mất."Mục lão tức giận đến mức toàn thân phát run, không ngừng ho khan.
Lâm Tiêu chớp chớp mắt, hắn không ngờ hai người này phản ứng lại mạnh như vậy.
Hắn có thể không trở về được sao. Nếu hắn không về thì Kiếm Ma Tông sẽ không còn nữa.
Dù nói thế nào đây cũng là tông phái đầu tiên của hắn và hắn có tình cảm.
Phản ứng của Phương tông chủ và Mục lão cũng thu hút sự chú ý của những người khác.
"Hả? Lâm Tiêu huynh đã trở về rồi?!"
"Sao Lâm Tiêu huynh lại trở về? Đây không phải là tự chui đầu vào lưới sao?"
“Hừ hừ! Nếu không phải vì Lâm Tiêu huynh, sao Nguỵ Vương lại đích thân tới thảo phạt chúng ta?”
"Não của ngươi bị úng nước rồi sao, ngươi không biết chúng ta Kiếm Ma tông chúng ta là gì ở vương triều Đại Ngụy sao? Sớm muộn gì thì hoàng thất Đại Ngụy cũng khai đao với chúng ta thôi!"
"Đúng vậy, có Lâm Tiêu huynh hay không cũng không ảnh hưởng đến cục diện hôm nay."
"Ôi, thật đáng tiếc, nếu như dựa vào tài năng của Lâm Tiêu huynh, ở ẩn mấy chục năm, nhất định là sẽ trở thành một vị cường giả Hóa Đỉnh, đến lúc đó nói không chừng có thể báo thù cho chúng ta."
"Kiếm Ma tông chúng ta hôm nay thật sự bị diệt gọn rồi."
Cùng lúc này, Ngụy vương cũng chú ý tới bóng dáng của Lâm Tiêu.
Ông ta nhìn Lâm Tiêu chằm chằm, chậm rãi nói: "Ngươi, ngươi là Lâm Tiêu?!"
Lâm Tiêu nghe vậy, ngẩng đầu nhìn ông ta, cười lạnh một tiếng.
"Hôm nay, ngươi có thể cùng tam hoàng tử, cha con đoàn tụ rồi."
Khiến Ngụy Vương và tam hoàng tử đoàn tụ?!Khi nghe câu này, tất cả mọi người cảm thấy có chút vô lý.
Đây chính là Đại Hoàng tử điện hạ, đệ nhất thế hệ trẻ của Đại Ngụy, sao lại có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy.
Mà đối phương chỉ là một thiếu niên chưa có tu vi Toàn Đan cảnh.
Chuyện này, chuyện này là quá là khoa trương rồi.
Khi những thị vệ này quay đầu lại nhìn về phía thiếu niên đó thì thấy rằng thiếu niên đó đã bay lên không trung, sau đó nghiền nát một lá bùa và nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của họ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...
Sau khi biết rằng Ngụy Vương đã mang theo một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh đến Kiếm Ma tông, Lâm Tiêu có chút nóng lòng.
Hắn trực tiếp bóp nát một lá thần hành phù, sau đó toàn lực thi triển Thiên Lý Đằng Quang Quyết, hoá thành một luồng ánh sáng và lao thẳng về phía Kiếm Ma tông.
Lộ trình vốn phải mất một ngày.
Dưới tốc độ tối đa của Lâm Tiêu, chỉ mất hai giờ để đến Kiếm Ma tông.
Sau khi hắn nhìn thấy hộ tông đại trận bị phá hủy và xung quanh là thi thể của rất nhiều đệ tử Kiếm Ma tông, một luồng sát khí hiện lên dưới đáy mắt hắn.
Cũng không biết phía chủ phong như thế nào rồi. Bây giờ hắn chỉ hy vọng rằng Dạ Cô Thành đã ngăn chặn được đối phương.
Điều này sẽ khiến Kiếm Ma tông giảm tổn thất nhiều nhất có thể.
Nhưng khi hắn đến chủ phong, Lâm Tiêu vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
Bầu không khí trên chủ phong vô cùng ngột ngạt, rất nhiều đệ tử của Kiếm Ma Tông đều căm phẫn nhìn về phía không trung.
Phương tông chủ và Mục lão ngồi liệt ở bên cạnh, nhìn dáng vẻ chắc chắn là đã trọng thương.
Dạ Cô Thành mà Lâm Tiêu tin tưởng nhất lại nằm bên cạnh họ không biết sống hay chết.
Bùm bùm bùm!
Trong không trung, có hai bóng người đang không ngừng giao chiến.
Đạo đạo kiếm khí mạnh mẽ đan xen vào nhau, hai phương ngang ngửa, bất phân thắng bại. Đó là Cảnh lão kiếm các đang chiến đấu với một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh.
Bên kia chiến trường, có một người đàn ông trung niên uy nghiêm, trên mặt nở nụ cười đang đứng. Khí tức trên người ông ta vô cùng đáng sợ, gần như áp chế tất cả mọi người.
Ngụy Vương-Một cường giả Hoá Đỉnh cảnh thực thụ.
Thấy vậy, Lâm Tiêu nghiêng người và xuất hiện trước mặt Phương tông chủ và Mục lão.
Khi nhìn thấy bóng dáng của Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện, Phương tông chủ và Mục lão vốn vẫn đang cố gắng giữ bình tĩnh thì tâm thế đột nhiên sụp đổ và bùng nổ.
"Lâm, Lâm Tiêu, sao ngươi lại trở về? Ôi trời, lẽ nào ngươi không nhìn thấy cường giả Hoá Đỉnh cũng ở đó sao?!" Phương tông chủ vừa kinh ngạc vừa bất lực nói.
"Ngươi, ngươi, tiểu tử thối, ngươi muốn chết sao!! Khụ khụ khụ... ngươi... ngươi, a!!! Tức chết mất."Mục lão tức giận đến mức toàn thân phát run, không ngừng ho khan.
Lâm Tiêu chớp chớp mắt, hắn không ngờ hai người này phản ứng lại mạnh như vậy.
Hắn có thể không trở về được sao. Nếu hắn không về thì Kiếm Ma Tông sẽ không còn nữa.
Dù nói thế nào đây cũng là tông phái đầu tiên của hắn và hắn có tình cảm.
Phản ứng của Phương tông chủ và Mục lão cũng thu hút sự chú ý của những người khác.
"Hả? Lâm Tiêu huynh đã trở về rồi?!"
"Sao Lâm Tiêu huynh lại trở về? Đây không phải là tự chui đầu vào lưới sao?"
“Hừ hừ! Nếu không phải vì Lâm Tiêu huynh, sao Nguỵ Vương lại đích thân tới thảo phạt chúng ta?”
"Não của ngươi bị úng nước rồi sao, ngươi không biết chúng ta Kiếm Ma tông chúng ta là gì ở vương triều Đại Ngụy sao? Sớm muộn gì thì hoàng thất Đại Ngụy cũng khai đao với chúng ta thôi!"
"Đúng vậy, có Lâm Tiêu huynh hay không cũng không ảnh hưởng đến cục diện hôm nay."
"Ôi, thật đáng tiếc, nếu như dựa vào tài năng của Lâm Tiêu huynh, ở ẩn mấy chục năm, nhất định là sẽ trở thành một vị cường giả Hóa Đỉnh, đến lúc đó nói không chừng có thể báo thù cho chúng ta."
"Kiếm Ma tông chúng ta hôm nay thật sự bị diệt gọn rồi."
Cùng lúc này, Ngụy vương cũng chú ý tới bóng dáng của Lâm Tiêu.
Ông ta nhìn Lâm Tiêu chằm chằm, chậm rãi nói: "Ngươi, ngươi là Lâm Tiêu?!"
Lâm Tiêu nghe vậy, ngẩng đầu nhìn ông ta, cười lạnh một tiếng.
"Hôm nay, ngươi có thể cùng tam hoàng tử, cha con đoàn tụ rồi."
Khiến Ngụy Vương và tam hoàng tử đoàn tụ?!Khi nghe câu này, tất cả mọi người cảm thấy có chút vô lý.