Chương 213: Một lần thất bại
Đao quang hung hăng chém xuyên qua người cường giả bán bộ Hoá Đỉnh Thương Ý.
Các tầng không gian không ngừng chấn động, cả cơ thể người náy nứt toác thành màn sương máu, hóa thành những vết máu vụn rơi vãi trên mặt đất.
"Phương tông chủ, người còn lại giao cho ông, ông có thể sắp xếp nơi yên tĩnh để cho Dạ mỗ nghỉ ngơi không?" Dạ Cô Thành cười nói với Phương tông chủ.
"Đồng ý đồng ý, Cảnh lão vậy ông hãy xử lý nốt đi, ta đi tìm một chỗ để Diệp các hạ nghỉ ngơi?!" Phương tông chủ vội vàng nói.
“Rõ, tông chủ!” Cảnh lão đáp một tiếng, sau đó xông về phía những người của hoàng thất Đại Ngụy còn sót lại.
Đối phó với những người còn lại, thậm chí ông ta còn không cần sử dụng kiếm.
Rất nhanh.
Hoàng thất Đại Ngụy ban đầu vốn đã nắm chắc phần thắng bây giờ ngoài những tên nhãi nhép đã bỏ chạy thì toàn quân đã bị quét sạch.
Tin tức kinh người này nhanh chóng truyền đến trụ sở của hoàng thất Đại Ngụy.
Ngụy vương ở trong đại điện hoàng cung vô cùng tức giận.
Sau khi mắng chửi sự bất tài của trăm quan, lệnh cho mọi người đều lui xuống.
Hai trong số ba cường giả bán bộ Hóa Đỉnh lại chết trong tay Kiếm Ma Tông. Tuy rằng hai người này đều không phải là bị người của Kiếm Ma Tông giết, nhưng bọn họ cũng là vì Kiếm Ma Môn mà chết.
Bảng Chân Long, Dạ Cô Thành?!
Chết tiệt!
Tại sao Kiếm Ma tông có thể thu hút một loại tồn tại như vậy?
Mười năm trước, hắn ta xếp thứ 18 ở bảng Chân Long, hôm nay, sau mười năm ngay cả ông ta cũng không có tự tin giữ lại người này.
Hơn nữa, bảng Chân Long năm nay sắp bắt đầu rồi. Ông ta không muốn lúc này phân tâm đi đối phó với Dạ Cô Thành.
Chết tiệt!!
"Ha ha ha ha, cũng không có gì đáng phiền não, chỉ là một Dạ Cô Thành thôi mà, khi toàn thịnh bản tôn có thể giết chết hắn chỉ trong một hơi!"
"Người này ở bảng Chân Long lần trước xếp hạng 18, trong nội thể nhất định còn có một tia quốc chi khí vận, nếu như hấp thu được nó, tu vi của ngươi liền có thể tiến thêm một bước." Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu Ngụy Vương.
Ngụy Vương híp mắt, liếc nhìn chiếc nhẫn hình rồng kỳ dị trên tay mình, trầm giọng nói: "Ngươi cho rằng bản vương không muốn sao?! Nhưng bản vương không có tự tin thắng được người này."
"Yên tâm đi, bây giờ bản tôn truyền cho ngươi một đạo bí pháp, đối phó với một kiếm tu nhỏ bé dễ như chở bàn tay."
"Ngươi hãy nghe bản tôn, có bản tôn trợ giúp ngươi, top 10 bảng Chân Long thì có là gì?" Giọng nói đó lại vang lên.
“Được, nói đi, bản vương nghe đây.” Ngụy Vương đáp.
Chiếc nhẫn hình rồng kỳ lạ đột nhiên sáng lên.
"Được, dựa vào tư chất của ngươi, trong vòng mười ngày có lẽ có thể tu luyện, bây giờ để Kiếm Ma Tông và Dạ Cô Thành lớn tiếng thêm vài ngày, ha ha ha." Giọng nói đó lại nói.
“Ừm!” Ngụy Vương trả lời, lòng trầm xuống tiếp nhận bí pháp trong đầu.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...
Ở phía khác, trong phòng dành cho khách quý cấp cao của trường đấu giá Thiên Nguyên, Lâm Tiêu đã đọc suốt ba ngày.
Trong ba ngày, không biết hắn đã đọc kiếm quyết 10 tỷ bao nhiêu lần.
Chẳng trách quyển kiếm quyết này không bán được nhiều lần ở các thiên vực khác.
Với lĩnh ngộ mãn cấp của mình, hắn xem mấy ngàn lần cũng không thể lĩnh ngộ, huống chi là người bình thường.
Khi tham ngộ kiếm quyết 10 tỷ đến ngày thứ ba, mắt của Lâm Tiêu đột nhiên sáng lên.
"Thì ra, thì ra là như vậy!!" Hắn đã hiểu.
Nhìn bề ngoài, kiếm quyết 10 tỷ là một bộ kiếm pháp cấp địa giai. Nhưng thực ra, nó chỉ là một chiêu kiếm thức.
Nếu muốn thi triển nó thì phải diễn hóa cả bộ kiếm pháp thành một chiêu!
Mắt Lâm Tiêu càng ngày càng sáng lên, thanh trường kiếm lại được cầm trên tay. Ngay lập tức tầng tầng lớp lớp bóng kiếm chồng lên nhau, lấp đầy mật thất.
Một lần thất bại.
Hai lần thất bại.
Mười lần.
Một trăm lần.
Một ngàn lần.
Các tầng không gian không ngừng chấn động, cả cơ thể người náy nứt toác thành màn sương máu, hóa thành những vết máu vụn rơi vãi trên mặt đất.
"Phương tông chủ, người còn lại giao cho ông, ông có thể sắp xếp nơi yên tĩnh để cho Dạ mỗ nghỉ ngơi không?" Dạ Cô Thành cười nói với Phương tông chủ.
"Đồng ý đồng ý, Cảnh lão vậy ông hãy xử lý nốt đi, ta đi tìm một chỗ để Diệp các hạ nghỉ ngơi?!" Phương tông chủ vội vàng nói.
“Rõ, tông chủ!” Cảnh lão đáp một tiếng, sau đó xông về phía những người của hoàng thất Đại Ngụy còn sót lại.
Đối phó với những người còn lại, thậm chí ông ta còn không cần sử dụng kiếm.
Rất nhanh.
Hoàng thất Đại Ngụy ban đầu vốn đã nắm chắc phần thắng bây giờ ngoài những tên nhãi nhép đã bỏ chạy thì toàn quân đã bị quét sạch.
Tin tức kinh người này nhanh chóng truyền đến trụ sở của hoàng thất Đại Ngụy.
Ngụy vương ở trong đại điện hoàng cung vô cùng tức giận.
Sau khi mắng chửi sự bất tài của trăm quan, lệnh cho mọi người đều lui xuống.
Hai trong số ba cường giả bán bộ Hóa Đỉnh lại chết trong tay Kiếm Ma Tông. Tuy rằng hai người này đều không phải là bị người của Kiếm Ma Tông giết, nhưng bọn họ cũng là vì Kiếm Ma Môn mà chết.
Bảng Chân Long, Dạ Cô Thành?!
Chết tiệt!
Tại sao Kiếm Ma tông có thể thu hút một loại tồn tại như vậy?
Mười năm trước, hắn ta xếp thứ 18 ở bảng Chân Long, hôm nay, sau mười năm ngay cả ông ta cũng không có tự tin giữ lại người này.
Hơn nữa, bảng Chân Long năm nay sắp bắt đầu rồi. Ông ta không muốn lúc này phân tâm đi đối phó với Dạ Cô Thành.
Chết tiệt!!
"Ha ha ha ha, cũng không có gì đáng phiền não, chỉ là một Dạ Cô Thành thôi mà, khi toàn thịnh bản tôn có thể giết chết hắn chỉ trong một hơi!"
"Người này ở bảng Chân Long lần trước xếp hạng 18, trong nội thể nhất định còn có một tia quốc chi khí vận, nếu như hấp thu được nó, tu vi của ngươi liền có thể tiến thêm một bước." Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu Ngụy Vương.
Ngụy Vương híp mắt, liếc nhìn chiếc nhẫn hình rồng kỳ dị trên tay mình, trầm giọng nói: "Ngươi cho rằng bản vương không muốn sao?! Nhưng bản vương không có tự tin thắng được người này."
"Yên tâm đi, bây giờ bản tôn truyền cho ngươi một đạo bí pháp, đối phó với một kiếm tu nhỏ bé dễ như chở bàn tay."
"Ngươi hãy nghe bản tôn, có bản tôn trợ giúp ngươi, top 10 bảng Chân Long thì có là gì?" Giọng nói đó lại vang lên.
“Được, nói đi, bản vương nghe đây.” Ngụy Vương đáp.
Chiếc nhẫn hình rồng kỳ lạ đột nhiên sáng lên.
"Được, dựa vào tư chất của ngươi, trong vòng mười ngày có lẽ có thể tu luyện, bây giờ để Kiếm Ma Tông và Dạ Cô Thành lớn tiếng thêm vài ngày, ha ha ha." Giọng nói đó lại nói.
“Ừm!” Ngụy Vương trả lời, lòng trầm xuống tiếp nhận bí pháp trong đầu.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...
Ở phía khác, trong phòng dành cho khách quý cấp cao của trường đấu giá Thiên Nguyên, Lâm Tiêu đã đọc suốt ba ngày.
Trong ba ngày, không biết hắn đã đọc kiếm quyết 10 tỷ bao nhiêu lần.
Chẳng trách quyển kiếm quyết này không bán được nhiều lần ở các thiên vực khác.
Với lĩnh ngộ mãn cấp của mình, hắn xem mấy ngàn lần cũng không thể lĩnh ngộ, huống chi là người bình thường.
Khi tham ngộ kiếm quyết 10 tỷ đến ngày thứ ba, mắt của Lâm Tiêu đột nhiên sáng lên.
"Thì ra, thì ra là như vậy!!" Hắn đã hiểu.
Nhìn bề ngoài, kiếm quyết 10 tỷ là một bộ kiếm pháp cấp địa giai. Nhưng thực ra, nó chỉ là một chiêu kiếm thức.
Nếu muốn thi triển nó thì phải diễn hóa cả bộ kiếm pháp thành một chiêu!
Mắt Lâm Tiêu càng ngày càng sáng lên, thanh trường kiếm lại được cầm trên tay. Ngay lập tức tầng tầng lớp lớp bóng kiếm chồng lên nhau, lấp đầy mật thất.
Một lần thất bại.
Hai lần thất bại.
Mười lần.
Một trăm lần.
Một ngàn lần.