Chương 193: Rất tốt, quá tốt rồi
Đó là hội trưởng và hội phó của công hội luyện đan.
Hai người này có thái độ rất kỳ quái đối với hắn, chẳng những không có ý định thù địch, ngược lại tràn ngập cảm kích.
Có chuyện gì vậy?
Chỉ là hắn luyện đan thu hút đan kiếp thôi mà, cũng không giúp chuyện gì khác.
"Xin hai vị xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận... Hả? Hội trưởng Mặc đại nhân? Hội phó Mã đại nhân, sao hai vị đại nhân lại ở đây? Mời vào mời vào." Thái độ của nhân viên nhanh chóng thay đổi.
Khi đối mặt với Lâm Tiêu, hắn đã rất khách khí. Khi đối mặt với hai người này thì giống như nhìn thấy cha ruột của mình vậy.
“Không cần đâu, chúng ta đi cùng vị tiền bối này, ngươi không cần lo lắng cho chúng ta.” Hội trưởng Mặc phất phất tay với người này và nói.
"A?! Ồ, ồ ồ." Nhân viên lùi lại với vẻ mặt đầy bất ngờ và ngạc nhiên.
Cho đến khi ba người họ bước vào hội trường đấu giá, hắn vẫn còn có chút bối rối.
Tiền bối ư?!
Hội trưởng Mặc thực sự gọi thiếu niên đó là tiền bối? Chẳng lẽ hắn nghe lầm? Hay là ảo giác?
Làm sao một thiếu niên có tu vi bình thường lại có thể là tiền bối của hội trưởng Mặc chứ?
Ở phía khác, Lâm Tiêu và hai kẻ bám đít đi đến một phòng dành cho khách quý.
Cửa đóng lại.
Từ các cửa sổ đặc biệt trong phòng này có thể nhìn thấy nhất cử nhất động trong đại sảnh của cuộc đấu giá.
Lúc này, người trong trường đấu giá đang chuẩn bị bán đấu giá vật phẩm cuối cùng.
Thấy vậy, Lâm Tiêu thầm nghĩ, vẫn chưa muộn, bây giờ hắn chỉ cần đợi kiếm quyết 10 tỷ xuất hiện.
Hắn xoay người, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm hai kẻ đi theo mình rồi hỏi: "Hai vị, các người cứ đi theo ta mãi, có chuyện gì sao?"
"Tiền bối yên tâm, hai chúng ta chỉ lo lắng cho an nguy của tiền bối cho nên mới đi theo thôi." Hội trưởng Mặc liếc nhìn tay phải không thể động đậy của Lâm Tiêu, nghiêm túc nói.
"Đừng gọi ta là tiền bối, ta tên là Lâm Tiêu, gọi ta bằng tên là được rồi. Ta muốn hỏi một chút, trong công hội luyện đan ngoại trừ ta luyện đan dẫn ra đan kiếp thì còn xảy ra chuyện gì không?" Lâm Tiêu hỏi.
Hắn đoán chắc ở đoạn giữa đã có chuyện gì đó xảy ra.
Nếu không, hai nhân vật đại lão bán bộ Hoá Đỉnh này không thể đối xử với hắn bằng thái độ tôn trọng như vậy.
"Hả?! Tiền bối không biết sao???"Cả hội trưởng Mặc và hội phó Mã đều sửng sốt.
Cuối cùng, dưới sự giải thích của hội trưởng Mặc, Lâm Tiêu mới hiểu ra.
Đan Đạo Huyền m! Hóa ra bản thân đã ảnh hưởng đến nhiều người như vậy. Đây là điều mà hắn không ngờ tới.
"Tiền bối, ta có một vấn đề rất muốn hỏi, xin tiền bối nói cho chúng ta biết." Sau khi hai hội trưởng hội phó nhìn nhau, hội trưởng Mặc nói.
“Ông hỏi đi.” Lâm Tiêu không từ chối.
"Tiền bối là người ở đâu?" Khi hội trưởng Mặc hỏi câu này, hai hội trưởng hội phó đều trở nên lo lắng.
Đáp án của câu hỏi này rất quan trọng đối với họ.
"Từ khi đến thế giới này ta luôn ở vương triều Đại Ngụy." Lâm Tiêu đáp.
"Phù!!!" Nỗi lòng nặng trĩu của hai người cuối cùng đã được thả lỏng.
Vương triều Đại Ngụy, tức là người đến từ Đông Vực.
Rất tốt, quá tốt rồi.
Cuối cùng Đông Vực bọn họ cũng có luyện đan sư cửu phẩm rồi.
"Vương triều Đại Ngụy là một nơi rất tốt. Lão Mạnh của hoàng thất Đại Ngụy và lão Kiều của Kiếm Ma tông đều là người rất có khả năng trở thành luyện đan sư bát phẩm." Hội trưởng Mặc nhanh chóng xu nịnh.
"Không ngờ Lâm Tiêu tiền bối lại là người của vương triều Đại Ngụy, đây thật sự là vinh hạnh đối với vương triều Đại Ngụy."
Hội phó Mã cũng nịnh hót, sau đó ông ta nghĩ đến điều gì đó, tiện miệng nói:
"Có điều, hình như gần đây tình hình của Kiếm Ma tông rất gay go."
Hai người này có thái độ rất kỳ quái đối với hắn, chẳng những không có ý định thù địch, ngược lại tràn ngập cảm kích.
Có chuyện gì vậy?
Chỉ là hắn luyện đan thu hút đan kiếp thôi mà, cũng không giúp chuyện gì khác.
"Xin hai vị xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận... Hả? Hội trưởng Mặc đại nhân? Hội phó Mã đại nhân, sao hai vị đại nhân lại ở đây? Mời vào mời vào." Thái độ của nhân viên nhanh chóng thay đổi.
Khi đối mặt với Lâm Tiêu, hắn đã rất khách khí. Khi đối mặt với hai người này thì giống như nhìn thấy cha ruột của mình vậy.
“Không cần đâu, chúng ta đi cùng vị tiền bối này, ngươi không cần lo lắng cho chúng ta.” Hội trưởng Mặc phất phất tay với người này và nói.
"A?! Ồ, ồ ồ." Nhân viên lùi lại với vẻ mặt đầy bất ngờ và ngạc nhiên.
Cho đến khi ba người họ bước vào hội trường đấu giá, hắn vẫn còn có chút bối rối.
Tiền bối ư?!
Hội trưởng Mặc thực sự gọi thiếu niên đó là tiền bối? Chẳng lẽ hắn nghe lầm? Hay là ảo giác?
Làm sao một thiếu niên có tu vi bình thường lại có thể là tiền bối của hội trưởng Mặc chứ?
Ở phía khác, Lâm Tiêu và hai kẻ bám đít đi đến một phòng dành cho khách quý.
Cửa đóng lại.
Từ các cửa sổ đặc biệt trong phòng này có thể nhìn thấy nhất cử nhất động trong đại sảnh của cuộc đấu giá.
Lúc này, người trong trường đấu giá đang chuẩn bị bán đấu giá vật phẩm cuối cùng.
Thấy vậy, Lâm Tiêu thầm nghĩ, vẫn chưa muộn, bây giờ hắn chỉ cần đợi kiếm quyết 10 tỷ xuất hiện.
Hắn xoay người, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm hai kẻ đi theo mình rồi hỏi: "Hai vị, các người cứ đi theo ta mãi, có chuyện gì sao?"
"Tiền bối yên tâm, hai chúng ta chỉ lo lắng cho an nguy của tiền bối cho nên mới đi theo thôi." Hội trưởng Mặc liếc nhìn tay phải không thể động đậy của Lâm Tiêu, nghiêm túc nói.
"Đừng gọi ta là tiền bối, ta tên là Lâm Tiêu, gọi ta bằng tên là được rồi. Ta muốn hỏi một chút, trong công hội luyện đan ngoại trừ ta luyện đan dẫn ra đan kiếp thì còn xảy ra chuyện gì không?" Lâm Tiêu hỏi.
Hắn đoán chắc ở đoạn giữa đã có chuyện gì đó xảy ra.
Nếu không, hai nhân vật đại lão bán bộ Hoá Đỉnh này không thể đối xử với hắn bằng thái độ tôn trọng như vậy.
"Hả?! Tiền bối không biết sao???"Cả hội trưởng Mặc và hội phó Mã đều sửng sốt.
Cuối cùng, dưới sự giải thích của hội trưởng Mặc, Lâm Tiêu mới hiểu ra.
Đan Đạo Huyền m! Hóa ra bản thân đã ảnh hưởng đến nhiều người như vậy. Đây là điều mà hắn không ngờ tới.
"Tiền bối, ta có một vấn đề rất muốn hỏi, xin tiền bối nói cho chúng ta biết." Sau khi hai hội trưởng hội phó nhìn nhau, hội trưởng Mặc nói.
“Ông hỏi đi.” Lâm Tiêu không từ chối.
"Tiền bối là người ở đâu?" Khi hội trưởng Mặc hỏi câu này, hai hội trưởng hội phó đều trở nên lo lắng.
Đáp án của câu hỏi này rất quan trọng đối với họ.
"Từ khi đến thế giới này ta luôn ở vương triều Đại Ngụy." Lâm Tiêu đáp.
"Phù!!!" Nỗi lòng nặng trĩu của hai người cuối cùng đã được thả lỏng.
Vương triều Đại Ngụy, tức là người đến từ Đông Vực.
Rất tốt, quá tốt rồi.
Cuối cùng Đông Vực bọn họ cũng có luyện đan sư cửu phẩm rồi.
"Vương triều Đại Ngụy là một nơi rất tốt. Lão Mạnh của hoàng thất Đại Ngụy và lão Kiều của Kiếm Ma tông đều là người rất có khả năng trở thành luyện đan sư bát phẩm." Hội trưởng Mặc nhanh chóng xu nịnh.
"Không ngờ Lâm Tiêu tiền bối lại là người của vương triều Đại Ngụy, đây thật sự là vinh hạnh đối với vương triều Đại Ngụy."
Hội phó Mã cũng nịnh hót, sau đó ông ta nghĩ đến điều gì đó, tiện miệng nói:
"Có điều, hình như gần đây tình hình của Kiếm Ma tông rất gay go."