Chương 186: Ngươi là luyện đan sư sao?”
Sau đó, ánh mắt ông ta nóng rực, hỏi: “Quý khách, ngài, ngài chắc không phải là có viên đan dược cấp bậc này trong tay đấy chứ.”
Lâm Tiêu lắc đầu đáp: “Ta không có, ta chỉ muốn hỏi cho biết thôi.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hoặc nói cách khác, hiện giờ hắn vẫn chưa có.
Ông lão tóc bạc: “........”
Được rồi, là ông ta nghĩ nhiều rồi.
Đan dược cấp bậc tam khí sương đan, ông ta nào có thấy bao giờ.
Đó giống như là chuyện tu luyện giả Toàn Đan Cảnh đột phá lên Hóa Đỉnh Cảnh vậy.
Là một ranh giới mà người bình thường không thể nào vượt qua được,
Cho dù là đám thiên kiêu thiên tài, có thể vượt qua được, cũng chẳng có mấy ai.
Ông lão tóc bạc nghĩ một lát rồi trả lời câu hỏi này của Lâm Tiêu.”
“Đan dược cấp bậc tam khí sương đan, bất luận là hiệu quả đan dược hay đặc tính cũng đều có sự thăng cấp cực lớn, giá trị đương nhiên là cao hơn gấp bội.
“Nếu như là Huyền Minh Phá Cảnh Đan tam khí sương đan, vậy thì giá khởi điểm chí ít phải đạt ba tỷ. Giá thành cuối cùng, nói thật, ta cảm thấy không ai có thể mua nổi.” Ông lão tóc bạc cười khổ.
Huyền Minh Phá Cảnh Đan rốt cuộc, cũng chỉ là đan dược cho người tu luyện Luân Hải Cảnh sử dụng.
Mua đan dược cho một vãn bối Luân Hải Cảnh, ai lại chấp nhận đi tiêu tốn ba tỷ linh thạch, thậm chí nhiều hơn chứ.
Mua một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí là tốt rồi, giá cũng đã là cao lắm rồi.
Lâm Tiêu khẽ gật đầu.
Hắn đương nhiên cũng hiểu đạo lí này.
Bây giờ trên người có bốn tỷ, lại thêm hai viên đan dược trị giá ba tỷ.
Vậy thì khoảng cách tới Kiếm quyết trị giá 10 tỷ chỉ còn lại khoảng ba tỷ thôi.
Lâm Tiêu kiểm tra đồ đạc trên người, thứ đáng giá cũng chỉ có một ít, nhưng lại không thích hợp đem bán đấu giá.
Nếu đã như vậy.
“Vậy hai viên đan dược kia, làm phiền các vị bán đấu giá.” Lâm Tiêu nói.
“Dễ thôi, dễ thôi, vậy mời quý khách đi tới gian phòng dành cho khách quý chờ đợi nhé. Vẫn còn chưa tới một canh giờ nữa là buổi đấu giá lần này sẽ bắt đầu rồi.”
“Hai viên đan dược của quý khách, nhất định thuộc về vật phẩm đấu giá áp trục sau cùng.” Ông lão tóc bạc khách khí nói.
Lâm Tiêu không có động tĩnh gì, nhưng lại hỏi một vấn đề.
“Kể từ khi buổi đấu giá bắt đầu, cho tới khi đấu giá bộ Kiếm quyết trị giá 10 tỷ kia, còn bao lâu nữa???” Lâm Tiêu hỏi.
“Hử? Cái này, nhanh thì phải ba canh giờ, chậm thì có thể mất nửa ngày.” ông lão tóc bạc nói.
“Vậy thì cũng đủ thời gian rồi.” Lâm Tiêu lộ ra ý cười.
“Hử?” ông lão tóc bạc có chút ngơ ngác, không hiểu ‘đủ thời gian’ là ý gì.
“Ta ra ngoài một chuyến, sẽ tranh thủ trở về lúc bán đấu giá đan dược.”
Lâm Tiêu nói xong cũng không đợi đối phương đáp lại, sau khi cầm lấy thẻ chứng minh thân phận thì nhanh chóng rời khỏi tĩnh thất, rời khỏi phòng đấu giá Thiên Nguyên.
Hắn bay về phía tổng bộ Đông Vực của công hội luyện đan sư.
Trước mắt, Lâm Tiêu vẫn còn thiếu ba tỷ.
Đương nhiên, nếu hai viên đan dược đấu giá thuận lợi, thì chỉ thiếu hơn hai tỷ thôi.
Nhưng bất kể là tính thế nào, thì hắn vẫn phải luyện thêm một viên đan dược nữa mới được.
Mà nguyên liệu luyện chế đan dược, trong luyện đan công hội chắc là có thể mua được.
Lâm Tiêu nghĩ rất đơn giản.
Nhưng khi hắn tới công hội luyện đan sư, thì vừa mới bắt đầu đã gặp rắc rối.
“Xin lỗi, nguyên liệu trong công hội luyện đan sư chỉ có luyện đan sư được công hội chúng tôi chứng nhận mới được mua.” Nhân viên công tác của luyện đan sư đáp.
Lâm Tiêu ngẩn ra.
Không ngờ, mua sắm ở công hội này còn có chế độ hội viên nữa.
“Vậy bây giờ ta xin chứng nhận thân phận luyện đan sư.” Lâm Tiêu nói.
Công hội luyện đan sư là một tổ chức tương đối tự do, không gò bó.
Bất kể ngươi có thân phận gì, chỉ cần là luyện đan sư thì có thể tới xin chứng nhận.
“Hử? Ngươi là luyện đan sư sao?” nhân viên công tác kia kinh ngạc nói.
Bởi vì nhìn Lâm Tiêu quá trẻ, chẳng khác gì học trò của mấy luyện đan sư trong công hội.
“Đúng vậy.” Lâm Tiêu đưa ra đáp án chắc nịch.
“Được, vậy xin hỏi ngài muốn xin chứng nhận luyện đan sư cấp mấy?” nhân viên công tác của luyện đan công hội vội vàng hỏi.
Lâm Tiêu lắc đầu đáp: “Ta không có, ta chỉ muốn hỏi cho biết thôi.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hoặc nói cách khác, hiện giờ hắn vẫn chưa có.
Ông lão tóc bạc: “........”
Được rồi, là ông ta nghĩ nhiều rồi.
Đan dược cấp bậc tam khí sương đan, ông ta nào có thấy bao giờ.
Đó giống như là chuyện tu luyện giả Toàn Đan Cảnh đột phá lên Hóa Đỉnh Cảnh vậy.
Là một ranh giới mà người bình thường không thể nào vượt qua được,
Cho dù là đám thiên kiêu thiên tài, có thể vượt qua được, cũng chẳng có mấy ai.
Ông lão tóc bạc nghĩ một lát rồi trả lời câu hỏi này của Lâm Tiêu.”
“Đan dược cấp bậc tam khí sương đan, bất luận là hiệu quả đan dược hay đặc tính cũng đều có sự thăng cấp cực lớn, giá trị đương nhiên là cao hơn gấp bội.
“Nếu như là Huyền Minh Phá Cảnh Đan tam khí sương đan, vậy thì giá khởi điểm chí ít phải đạt ba tỷ. Giá thành cuối cùng, nói thật, ta cảm thấy không ai có thể mua nổi.” Ông lão tóc bạc cười khổ.
Huyền Minh Phá Cảnh Đan rốt cuộc, cũng chỉ là đan dược cho người tu luyện Luân Hải Cảnh sử dụng.
Mua đan dược cho một vãn bối Luân Hải Cảnh, ai lại chấp nhận đi tiêu tốn ba tỷ linh thạch, thậm chí nhiều hơn chứ.
Mua một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí là tốt rồi, giá cũng đã là cao lắm rồi.
Lâm Tiêu khẽ gật đầu.
Hắn đương nhiên cũng hiểu đạo lí này.
Bây giờ trên người có bốn tỷ, lại thêm hai viên đan dược trị giá ba tỷ.
Vậy thì khoảng cách tới Kiếm quyết trị giá 10 tỷ chỉ còn lại khoảng ba tỷ thôi.
Lâm Tiêu kiểm tra đồ đạc trên người, thứ đáng giá cũng chỉ có một ít, nhưng lại không thích hợp đem bán đấu giá.
Nếu đã như vậy.
“Vậy hai viên đan dược kia, làm phiền các vị bán đấu giá.” Lâm Tiêu nói.
“Dễ thôi, dễ thôi, vậy mời quý khách đi tới gian phòng dành cho khách quý chờ đợi nhé. Vẫn còn chưa tới một canh giờ nữa là buổi đấu giá lần này sẽ bắt đầu rồi.”
“Hai viên đan dược của quý khách, nhất định thuộc về vật phẩm đấu giá áp trục sau cùng.” Ông lão tóc bạc khách khí nói.
Lâm Tiêu không có động tĩnh gì, nhưng lại hỏi một vấn đề.
“Kể từ khi buổi đấu giá bắt đầu, cho tới khi đấu giá bộ Kiếm quyết trị giá 10 tỷ kia, còn bao lâu nữa???” Lâm Tiêu hỏi.
“Hử? Cái này, nhanh thì phải ba canh giờ, chậm thì có thể mất nửa ngày.” ông lão tóc bạc nói.
“Vậy thì cũng đủ thời gian rồi.” Lâm Tiêu lộ ra ý cười.
“Hử?” ông lão tóc bạc có chút ngơ ngác, không hiểu ‘đủ thời gian’ là ý gì.
“Ta ra ngoài một chuyến, sẽ tranh thủ trở về lúc bán đấu giá đan dược.”
Lâm Tiêu nói xong cũng không đợi đối phương đáp lại, sau khi cầm lấy thẻ chứng minh thân phận thì nhanh chóng rời khỏi tĩnh thất, rời khỏi phòng đấu giá Thiên Nguyên.
Hắn bay về phía tổng bộ Đông Vực của công hội luyện đan sư.
Trước mắt, Lâm Tiêu vẫn còn thiếu ba tỷ.
Đương nhiên, nếu hai viên đan dược đấu giá thuận lợi, thì chỉ thiếu hơn hai tỷ thôi.
Nhưng bất kể là tính thế nào, thì hắn vẫn phải luyện thêm một viên đan dược nữa mới được.
Mà nguyên liệu luyện chế đan dược, trong luyện đan công hội chắc là có thể mua được.
Lâm Tiêu nghĩ rất đơn giản.
Nhưng khi hắn tới công hội luyện đan sư, thì vừa mới bắt đầu đã gặp rắc rối.
“Xin lỗi, nguyên liệu trong công hội luyện đan sư chỉ có luyện đan sư được công hội chúng tôi chứng nhận mới được mua.” Nhân viên công tác của luyện đan sư đáp.
Lâm Tiêu ngẩn ra.
Không ngờ, mua sắm ở công hội này còn có chế độ hội viên nữa.
“Vậy bây giờ ta xin chứng nhận thân phận luyện đan sư.” Lâm Tiêu nói.
Công hội luyện đan sư là một tổ chức tương đối tự do, không gò bó.
Bất kể ngươi có thân phận gì, chỉ cần là luyện đan sư thì có thể tới xin chứng nhận.
“Hử? Ngươi là luyện đan sư sao?” nhân viên công tác kia kinh ngạc nói.
Bởi vì nhìn Lâm Tiêu quá trẻ, chẳng khác gì học trò của mấy luyện đan sư trong công hội.
“Đúng vậy.” Lâm Tiêu đưa ra đáp án chắc nịch.
“Được, vậy xin hỏi ngài muốn xin chứng nhận luyện đan sư cấp mấy?” nhân viên công tác của luyện đan công hội vội vàng hỏi.