Chương : 35
Các loại tiếng mắng dồn dập truyền đến, sắc mặt của Trần Chân cùng Hàn Bách đều tái xanh, tức giận đến cả người run rẩy.
– Lạc lão sư, đây là giữa học viên quyết đấu, ngươi há có quyền tự ý thủ tiêu?
Một lão sư tên gọi Hiên Bình đột nhiên đứng lên trầm giọng nói:
– Huống hồ, Lạc lão sư ngươi là người của Trấn quốc Thần vệ, tựa hồ không tiện tham dự việc này đi.
Hai người quyết đấu đã hấp dẫn không ít lão sư đến quan sát, cũng không phải là thực lực của hai người cách biệt quá xa, mà là hai người có bối cảnh đặc thù, vừa vặn đại diện cho hai thế lực lớn nhất của Thiên Thủy quốc. Mà lão sư của học viện cũng không phải chỉ lo thân mình, không ít người đều lệ thuộc vào trận doanh của hai thế lực lớn. Mà Trấn quốc Thần vệ, chính là cơ cấu vũ lực mạnh nhất của Thiên Thủy quốc, do bệ hạ trực tiếp thống lĩnh.
Trong mắt Lạc Vân Thường bắn mạnh ra tinh mang, ép thẳng tới Hiên Bình, lạnh lùng nói:
– Ta chỉ biết Lý Vân Tiêu là học sinh của ta, ta liền có nghĩa vụ bảo vệ hắn an toàn, Hiên lão sư nói như vậy, vậy ngươi là người thuộc về thế lực nào?
Hiên Bình biến sắc, kiên quyết lắc đầu nói:
– Ta không thuộc về bất kỳ thế lực nào, chỉ có điều thân là lão sư học viện, không tiện tham dự học viên tư đấu, phải công bằng công chính, không thiên vị bất kỳ bên nào.
Lý Vân Tiêu cướp trước Lạc Vân Thường nói:
– Lạc lão sư, ta là học viên của ngươi, vì sao ngươi lại muốn giữ gìn Lam Huyền đây? Hiên lão sư nói rất đúng, phải làm đến công bằng công chính, không thiên vị bất kỳ bên nào. Các ngươi đều lui xuống đi, ta phế bỏ hắn xong lại nói chuyện tiếp.
Mấy người Lạc Vân Thường đều sững sờ, tiểu tử ngươi đầu óc có vấn đề sao? Có phải là bị hoàn cảnh này dọa sợ?
Ngay thời điểm bọn hắn kinh ngạc, Lý Vân Tiêu đã đạp lên diễn võ trường, từng bước một đi về phía Lam Huyền.
– Ai, tên khốn kiếp này!
Lạc Vân Thường tức bực giậm chân, nàng là không cách nào ngăn cản quyết đấu. Nhưng toàn bộ tinh thần nhìn chăm chú lên, làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào ra tay cứu viện. Bất luận như thế nào cũng không thể để Lý Vân Tiêu bị phế!
– Ta còn tưởng rằng ngươi không dám tới.
Lam Huyền đứng lên, lạnh giọng châm chọc nói.
– Ngươi cho rằng nói nhiều mấy câu, liền có thể kéo dài sự tồn tại của ngươi sao? Nằm mơ!
Lý Vân Tiêu quát lạnh một tiếng, dưới chân bước ra một bước, một luồng kình khí từ trên người hắn tản mát ra.
– Võ sĩ? Tiểu tử này thật sự lên cấp Võ sĩ!
Nội tâm Lạc Vân Thường chấn động dữ dội, tuy rằng Chung Ly Sơn nói với nàng, nhưng tận mắt thấy vẫn là cực kỳ chấn động. nàng có thể khẳng định mấy ngày trước, Lý Vân Tiêu còn là phế vật ngay cả một Mạch Luân cũng không có mở ra.
– Làm sao có khả năng? Tiểu tử này dĩ nhiên là Nhất Nguyên cảnh Võ sĩ!
Tất cả học viên dồn dập kinh hãi không thôi, như là nện gõ ở trong tim đám người, trong lòng phi thường kinh hãi.
– Chẳng trách đệ đệ vô dụng của ta không phải đối thủ của ngươi, ngươi ẩn giấu thật đủ sâu a!
Lam Huyền cười lạnh nói:
– Có điều vận may cũng chỉ tới đó mà thôi!
Khí thế trên người hắn trong nháy mắt bộc phát ra, từng luồng từng luồng kình khí dâng trào, không khí bốn phía tựa hồ cũng chịu ảnh hưởng, bắt đầu xoay tròn cấp tốc lên, học viên ở gần bốn phía Diễn Võ Trường tựa hồ cũng cảm nhận được áp lực mơ hồ.
– Quả nhiên là cửu tinh đỉnh cao Võ sĩ, Lam Huyền này thật mạnh, sợ là không tới một tháng, liền có thể đột phá đến Nhị Phân cảnh, trở thành Võ sư!
Hiên Bình đang ở chỗ quan sát khen không dứt miệng.
– Các ngươi nói, Lý Vân Tiêu này có thể chống đỡ mấy chiêu?
– Mấy chiêu?
Một giáo sư khác cười nói:
– Ngươi xem khí thế của hai người, sợ là vừa đụng vào liền bị nghiền ép nát. Lần trước Tiêu Thần thống lĩnh cũng rất tán thưởng Lam Huyền thiếu gia, có ý tứ mời chào Huyền thiếu.
– Ồ?
Mắt Hiên Bình sáng lên, vui vẻ nói:
– Huyền thiếu chỉ kém một bước là có thể lên cấp Võ sư, trở thành Trấn quốc Thần vệ là sự tình chắc như đinh đóng cột. Nếu như Lý Vân Tiêu có thể đỡ lấy một chiêu của hắn mà bất tử, này ngược lại cũng là kỳ tài.
Ở một bên Vương Phong trầm mặc không nói, trong mắt cực kỳ âm trầm. Tuy rằng hắn cũng là phe phái Lam gia, nhưng chỉ đứng bên cháu ngoại trai của mình. Hiện tại cháu ngoại trai bị khai trừ, nhìn đối thủ cạnh tranh của cháu mình làm náo động lớn, nội tâm hết sức ngột ngạt. Hắn hận không thể nhìn Lý Vân Tiêu cho hắn kỳ tích thật lớn, triệt để đánh phế Lam Huyền. Nhưng nội tâm cũng biết đây chỉ là si nhân nằm mơ.
– Một chiêu? Ta xem không hẳn.
Đột nhiên Chung Ly Sơn vẫn không mở miệng trong đôi mắt tinh mang lóng lánh, nhìn chằm chằm bước tiến của Lý Vân Tiêu trên Diễn Võ Trường, rất có ý vị nói:
– Các ngươi đều coi thường Lý Vân Tiêu kia, trận quyết đấu này, thật sự là có chút đáng xem.
Dư lão sư cũng sững sờ, Lạc Vân Thường cũng có chút giật mình không rõ, giương mắt nhìn lên, Lý Vân Tiêu chỉ là chậm rãi đến gần Lam Huyền, động tác vô cùng chậm, thật giống như ở dưới uy thế của đối phương nửa bước khó đi, mỗi bước ra một bước, đều phải tiêu hao tinh lực rất lớn.
Người ở chỗ này, chỉ có Chung Ly Sơn mơ hồ cảm giác không đúng, hắn là Ngũ Hành cảnh Vũ Vương cường giả, đã phát hiện không khí bốn phía Lý Vân Tiêu hơi khác thường. Theo hắn mỗi bước ra một bước, toàn bộ không gian đều giống như đang chấn động. Trong nháy mắt này hắn tựa hồ có loại ảo giác, thiên địa quy tắc ở xung quanh, tựa hồ đang theo bước tiến của hắn, như có sinh mệnh nhảy lên!
Chi!
Nghĩ tới đây, Chung Ly Sơn hít vào một ngụm khí lạnh, sao có thể có chuyện đó! Có điều bước tiến của tiểu tử này tuyệt đối là một loại bí pháp, chí ít kéo theo khí thế bốn phía, cùng tần suất bước tiến của hắn nhất trí, võ kỹ thật là cao thâm!
Trải qua Chung Ly Sơn đề điểm, tựa hồ Lạc Vân Thường cũng nhìn ra chút vấn đề, rơi vào trong trầm tư.
– Rác rưởi, ở dưới khí thế của ta cũng đã nửa bước khó đi, còn muốn đánh với ta!
Lam Huyền khinh bỉ cười to lên, lượng lớn nguyên khí điên cuồng tràn vào trong tay phải của hắn, từng vòng nguyên khí như gợn nước lan ra, thật giống vòng xoáy trên mặt biển, hiện ra lực lượng xoay tròn.
– Yên tâm đi, ta sẽ không giết ngươi, đem ngươi đánh quỳ xuống nhận sai. Để cho Lý gia các ngươi triệt để không nhấc đầu lên nổi!
Lam Huyền dự định một chiêu chiến thắng, dựng lên uy vọng.
– Lưu Vân Kiếm Quyết, Tinh Toàn Chưởng!
Một chưởng đẩy ra, nguyên khí bốn phía điên cuồng kéo lại đây, hình thành một luồng khí xoáy, phô thiên cái địa hướng Lý Vân Tiêu phủ xuống!
– Hóa kiếm thành chưởng, chưởng như tinh thần, được!
Hiên Bình không nhịn được ủng hộ lên, một ít lão sư còn lại tuy rằng không ưa Hiên Bình nịnh hót trần trụi, nhưng cũng lộ ra thần sắc tán thưởng. Chỉ có Chung Ly Sơn vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, nhưng đã nghiêm nghị lên.
Trên mặt Lý Vân Tiêu cười lạnh, đột nhiên nguyên khí toàn thân hội tụ trên hai chân, bỗng nhiên bắn mạnh mà lên. Thân thể trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh, lăng không dựng lên! Kim Cương nham thạch trên mặt đất trong nháy mắt bị giẫm thành phấn vụn.
– Lạc lão sư, đây là giữa học viên quyết đấu, ngươi há có quyền tự ý thủ tiêu?
Một lão sư tên gọi Hiên Bình đột nhiên đứng lên trầm giọng nói:
– Huống hồ, Lạc lão sư ngươi là người của Trấn quốc Thần vệ, tựa hồ không tiện tham dự việc này đi.
Hai người quyết đấu đã hấp dẫn không ít lão sư đến quan sát, cũng không phải là thực lực của hai người cách biệt quá xa, mà là hai người có bối cảnh đặc thù, vừa vặn đại diện cho hai thế lực lớn nhất của Thiên Thủy quốc. Mà lão sư của học viện cũng không phải chỉ lo thân mình, không ít người đều lệ thuộc vào trận doanh của hai thế lực lớn. Mà Trấn quốc Thần vệ, chính là cơ cấu vũ lực mạnh nhất của Thiên Thủy quốc, do bệ hạ trực tiếp thống lĩnh.
Trong mắt Lạc Vân Thường bắn mạnh ra tinh mang, ép thẳng tới Hiên Bình, lạnh lùng nói:
– Ta chỉ biết Lý Vân Tiêu là học sinh của ta, ta liền có nghĩa vụ bảo vệ hắn an toàn, Hiên lão sư nói như vậy, vậy ngươi là người thuộc về thế lực nào?
Hiên Bình biến sắc, kiên quyết lắc đầu nói:
– Ta không thuộc về bất kỳ thế lực nào, chỉ có điều thân là lão sư học viện, không tiện tham dự học viên tư đấu, phải công bằng công chính, không thiên vị bất kỳ bên nào.
Lý Vân Tiêu cướp trước Lạc Vân Thường nói:
– Lạc lão sư, ta là học viên của ngươi, vì sao ngươi lại muốn giữ gìn Lam Huyền đây? Hiên lão sư nói rất đúng, phải làm đến công bằng công chính, không thiên vị bất kỳ bên nào. Các ngươi đều lui xuống đi, ta phế bỏ hắn xong lại nói chuyện tiếp.
Mấy người Lạc Vân Thường đều sững sờ, tiểu tử ngươi đầu óc có vấn đề sao? Có phải là bị hoàn cảnh này dọa sợ?
Ngay thời điểm bọn hắn kinh ngạc, Lý Vân Tiêu đã đạp lên diễn võ trường, từng bước một đi về phía Lam Huyền.
– Ai, tên khốn kiếp này!
Lạc Vân Thường tức bực giậm chân, nàng là không cách nào ngăn cản quyết đấu. Nhưng toàn bộ tinh thần nhìn chăm chú lên, làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào ra tay cứu viện. Bất luận như thế nào cũng không thể để Lý Vân Tiêu bị phế!
– Ta còn tưởng rằng ngươi không dám tới.
Lam Huyền đứng lên, lạnh giọng châm chọc nói.
– Ngươi cho rằng nói nhiều mấy câu, liền có thể kéo dài sự tồn tại của ngươi sao? Nằm mơ!
Lý Vân Tiêu quát lạnh một tiếng, dưới chân bước ra một bước, một luồng kình khí từ trên người hắn tản mát ra.
– Võ sĩ? Tiểu tử này thật sự lên cấp Võ sĩ!
Nội tâm Lạc Vân Thường chấn động dữ dội, tuy rằng Chung Ly Sơn nói với nàng, nhưng tận mắt thấy vẫn là cực kỳ chấn động. nàng có thể khẳng định mấy ngày trước, Lý Vân Tiêu còn là phế vật ngay cả một Mạch Luân cũng không có mở ra.
– Làm sao có khả năng? Tiểu tử này dĩ nhiên là Nhất Nguyên cảnh Võ sĩ!
Tất cả học viên dồn dập kinh hãi không thôi, như là nện gõ ở trong tim đám người, trong lòng phi thường kinh hãi.
– Chẳng trách đệ đệ vô dụng của ta không phải đối thủ của ngươi, ngươi ẩn giấu thật đủ sâu a!
Lam Huyền cười lạnh nói:
– Có điều vận may cũng chỉ tới đó mà thôi!
Khí thế trên người hắn trong nháy mắt bộc phát ra, từng luồng từng luồng kình khí dâng trào, không khí bốn phía tựa hồ cũng chịu ảnh hưởng, bắt đầu xoay tròn cấp tốc lên, học viên ở gần bốn phía Diễn Võ Trường tựa hồ cũng cảm nhận được áp lực mơ hồ.
– Quả nhiên là cửu tinh đỉnh cao Võ sĩ, Lam Huyền này thật mạnh, sợ là không tới một tháng, liền có thể đột phá đến Nhị Phân cảnh, trở thành Võ sư!
Hiên Bình đang ở chỗ quan sát khen không dứt miệng.
– Các ngươi nói, Lý Vân Tiêu này có thể chống đỡ mấy chiêu?
– Mấy chiêu?
Một giáo sư khác cười nói:
– Ngươi xem khí thế của hai người, sợ là vừa đụng vào liền bị nghiền ép nát. Lần trước Tiêu Thần thống lĩnh cũng rất tán thưởng Lam Huyền thiếu gia, có ý tứ mời chào Huyền thiếu.
– Ồ?
Mắt Hiên Bình sáng lên, vui vẻ nói:
– Huyền thiếu chỉ kém một bước là có thể lên cấp Võ sư, trở thành Trấn quốc Thần vệ là sự tình chắc như đinh đóng cột. Nếu như Lý Vân Tiêu có thể đỡ lấy một chiêu của hắn mà bất tử, này ngược lại cũng là kỳ tài.
Ở một bên Vương Phong trầm mặc không nói, trong mắt cực kỳ âm trầm. Tuy rằng hắn cũng là phe phái Lam gia, nhưng chỉ đứng bên cháu ngoại trai của mình. Hiện tại cháu ngoại trai bị khai trừ, nhìn đối thủ cạnh tranh của cháu mình làm náo động lớn, nội tâm hết sức ngột ngạt. Hắn hận không thể nhìn Lý Vân Tiêu cho hắn kỳ tích thật lớn, triệt để đánh phế Lam Huyền. Nhưng nội tâm cũng biết đây chỉ là si nhân nằm mơ.
– Một chiêu? Ta xem không hẳn.
Đột nhiên Chung Ly Sơn vẫn không mở miệng trong đôi mắt tinh mang lóng lánh, nhìn chằm chằm bước tiến của Lý Vân Tiêu trên Diễn Võ Trường, rất có ý vị nói:
– Các ngươi đều coi thường Lý Vân Tiêu kia, trận quyết đấu này, thật sự là có chút đáng xem.
Dư lão sư cũng sững sờ, Lạc Vân Thường cũng có chút giật mình không rõ, giương mắt nhìn lên, Lý Vân Tiêu chỉ là chậm rãi đến gần Lam Huyền, động tác vô cùng chậm, thật giống như ở dưới uy thế của đối phương nửa bước khó đi, mỗi bước ra một bước, đều phải tiêu hao tinh lực rất lớn.
Người ở chỗ này, chỉ có Chung Ly Sơn mơ hồ cảm giác không đúng, hắn là Ngũ Hành cảnh Vũ Vương cường giả, đã phát hiện không khí bốn phía Lý Vân Tiêu hơi khác thường. Theo hắn mỗi bước ra một bước, toàn bộ không gian đều giống như đang chấn động. Trong nháy mắt này hắn tựa hồ có loại ảo giác, thiên địa quy tắc ở xung quanh, tựa hồ đang theo bước tiến của hắn, như có sinh mệnh nhảy lên!
Chi!
Nghĩ tới đây, Chung Ly Sơn hít vào một ngụm khí lạnh, sao có thể có chuyện đó! Có điều bước tiến của tiểu tử này tuyệt đối là một loại bí pháp, chí ít kéo theo khí thế bốn phía, cùng tần suất bước tiến của hắn nhất trí, võ kỹ thật là cao thâm!
Trải qua Chung Ly Sơn đề điểm, tựa hồ Lạc Vân Thường cũng nhìn ra chút vấn đề, rơi vào trong trầm tư.
– Rác rưởi, ở dưới khí thế của ta cũng đã nửa bước khó đi, còn muốn đánh với ta!
Lam Huyền khinh bỉ cười to lên, lượng lớn nguyên khí điên cuồng tràn vào trong tay phải của hắn, từng vòng nguyên khí như gợn nước lan ra, thật giống vòng xoáy trên mặt biển, hiện ra lực lượng xoay tròn.
– Yên tâm đi, ta sẽ không giết ngươi, đem ngươi đánh quỳ xuống nhận sai. Để cho Lý gia các ngươi triệt để không nhấc đầu lên nổi!
Lam Huyền dự định một chiêu chiến thắng, dựng lên uy vọng.
– Lưu Vân Kiếm Quyết, Tinh Toàn Chưởng!
Một chưởng đẩy ra, nguyên khí bốn phía điên cuồng kéo lại đây, hình thành một luồng khí xoáy, phô thiên cái địa hướng Lý Vân Tiêu phủ xuống!
– Hóa kiếm thành chưởng, chưởng như tinh thần, được!
Hiên Bình không nhịn được ủng hộ lên, một ít lão sư còn lại tuy rằng không ưa Hiên Bình nịnh hót trần trụi, nhưng cũng lộ ra thần sắc tán thưởng. Chỉ có Chung Ly Sơn vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, nhưng đã nghiêm nghị lên.
Trên mặt Lý Vân Tiêu cười lạnh, đột nhiên nguyên khí toàn thân hội tụ trên hai chân, bỗng nhiên bắn mạnh mà lên. Thân thể trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh, lăng không dựng lên! Kim Cương nham thạch trên mặt đất trong nháy mắt bị giẫm thành phấn vụn.