Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vai Diễn Mỹ Nhân

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vai Diễn Mỹ Nhân
  3. Chương 24

Chương 24

Editor: Súp Lơ.
Beta: Hạ Gia.

Tuân Nghiệp đi cạnh Liễu Ty Ty.

Hắn không thích đi dạo vào buổi sáng, nhưng hiếm lắm Liễu Ty Ty mới vào cung, thân làm con cháu sao có thể để nàng ấy đi một mình được.

Vương Hiền Hải nhắc đến hoa trong Mai Viên sắp tàn hết, Liễu Ty Ty nghe vậy nổi hứng muốn đến xem.

Cạnh Mai Viên là Phù Vân ĐIện, lấy tính cách của Thái Hậu, Trường Tín mới bỏ lệnh cấm, bà ta hẳn sẽ không ra ngoài. Tuân Nghiệp ngẫm nghĩ một lúc rồi đồng ý cùng nàng ấy đến Mai Viên.

Không biết nên nói may mắn hay xui xẻo, hai người vừa vặn chứng kiến một vở hài kịch.

Người quỳ xuống thỉnh an đầy đất.

Tuân Nghiệp nhìn bọn họ, cuối mùa hồng mai không còn vẻ diễm lệ như xưa mà thêm mấy phần hiu quạnh, nàng quỳ dưới tàng cây, váy dài tản ra, cánh hoa mai vương lên tóc, sống lưng thẳng tắp không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh.

Hắn dời mắt nhìn Đàn Nhi đang cụp mắt bên cạnh Lý Thái Hậu.

Hoàng thượng hơi kinh ngạc, mới đó đã đổi thân phận rồi?

Y phục cũng không giống mấy ngày trước lắm.

Sớm biết vậy thì hắn đã chẳng bãi lệnh cấm cung Trường Tín làm gì.

Tuân Nghiệp chậm rãi nói bình thân.

Lý Thái Hậu nhìn Liễu Ty Ty, trên mặt nàng ta mang ý cười, là kiểu ngọt ngào mờ ám khiến thái hậu hết cảm giác thèm ăn.

Lý thị đè nén cảm giác bực bội, tỏ ra bình tĩnh, nói: "Ngươi vô duyên vô cớ vào cung là có chuyện gì?!"

Nữ nhân này quá phiền, tự tiện hạ mình đến Lầu Ngọc Xuân làm vũ cơ thì thôi đi còn chạy về làm gì? Làm ô nhiễm không khí trong cung.

Liễu Ty Ty nghe vậy cũng không giận, cười đáp: "Lời này của Thái Hậu ý là ta không có việc thì không thể đến sao? Ta có vào cung hay không sợ là Thái Hậu không quản được, ngươi bớt lo chuyện bao đồng đi nhé."

Nàng ấy thấy Minh Nhiễm vẫn quỳ trên đất, giả bộ khó hiểu nói: "Đây không phải Minh Tam tiểu thư sao? À, không, giờ là Minh Tiệp Dư, được rồi, sao còn quỳ trên đất mãi thế? Nền đất lạnh lắm, đừng để bản thân bị lạnh chết chứ."

Lý Thái Hậu không quản được Liễu Ty Ty nhưng Minh thị chỉ là một phi tần thấp kém, bà ta còn không quản được sao?

Lý thị lạnh lùng đáp: "Ngươi không cần quan tâm đến nàng ta, hôm nay ai gia phải dạy dỗ nàng một phen cho biết thế nào là quy củ hoàng thất."

Liễu Ty Ty ngứa mắt thái độ của Lý thị, lập tức mỉm cười định phản bác thì bỗng thấy Tuân Nghiệp đang im như thóc bỗng mở miệng: "Đứng dậy."

Hắn không nói rõ là ai nhưng bọn họ đều hiểu, bởi chỉ có duy nhất một người đang quỳ.

Minh Nhiễm ngẩn người, theo phản xạ ngước mắt lên nhìn hắn: "Bệ hạ nói ta à?"

Tuân Nghiệp cười như không cười đáp: "Còn có ai khác quỳ sao?"

Không ai thích quỳ cả, Minh Nhiễm mặt mày hớn hở nói: "Tạ bệ hạ."

Nàng đứng dậy phủi cánh hoa trên váy, khép hờ mắt, mặt bình tĩnh nhưng trong lòng thầm nghĩ vị thánh thượng này đúng là không cho Thái Hậu chút mặt mũi nào, so với đêm qua có lẽ bà ta còn buồn bực hơn.

Quả nhiên giọng Lý Thái Hậu đã lạnh thêm vài độ, "Bệ hạ có ý gì?"

Hoàng đế nhìn trời không đáp, lúc sau thờ ơ nói: "Bệnh cũ của Thái Hậu mới đỡ, đừng ở bên ngoài hóng gió nhiều kẻo nhiễm lạnh, nếu cảm lạnh lần nữa e là cung Trường Tín không được bình yên."

"Chuyện hậu cung Thái Hậu bớt lo lắng thì hơn, thanh thản nhàn nhã mới sống lâu được."

Biểu cảm của Tuân Nghiệp cực kì ôn hòa, mặt mày hồng hào, tốc độ nói không nhanh không quá chậm nhưng có thể khiến Lý Thái Hậu nghẹn một bụng tức.

Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, thậm chí có Vân Thái Phi ở đây, bà ta bình thản được mới là lạ.

Tốt xấu gì cũng là Thái Hậu, mấy năm qua xem như trải qua biết bao sóng to gió lớn, dù tức thế nào khí thế Thái Hậu vẫn không biến mất.

Lý Thị híp đôi mắt phượng hẹp dài, lúc nhìn Minh Nhiễm đuôi mắt hơi nhếch lên nhiễm khí lạnh.

Hiện tại không phải trong trò chơi, dùng thân phận thật, Minh Nhiễm không sợ chết cong môi cười với bà ta: "Cung tiễn Thái Hậu nương nương.".

Lý Thái Hậu tức đến bình tĩnh, đen mặt kêu Đàn Nhi ôm thi thể Cục Tuyết, trước khi đi còn liếc xéo nàng một cái rồi mới lạnh lùng đi về cung Trường Tín.

Lý Thái Hậu đi rồi, Vân Thái phi không tiện ở lâu, dù sao thấy Lý Thái Hậu tức không làm gì được khiến cả người lẫn tinh thần bà đều thoải mái, nói hai câu liền dắt Thuận Ninh quận chúa đi mất.

Thuận Ninh quận chúa ngoan ngoãn mềm mại quay đầu, tay nhỏ vẫy vẫy, mắt phượng cong cong như trăng non, nhẹ nhàng nói: "Hẹn gặp lại Cửu thúc."

Tuân Nghiệp mỉm cười gật đầu: "Hẹn gặp lại Thuận Ninh."

Thấy cửu thúc mình thích nhất đáp lại, Thuận Ninh quận chúa vui vẻ nhảy chân sáo suốt quãng đường, trông thật đáng yêu.

Hai đám người đi rồi, Mai Viên còn mỗi mấy người Minh Nhiễm, cung nhân không nhiều, thoáng chốc không khí trầm hẳn.

Liễu Ty Ty dựa vào thân cây, đuôi mắt cong lên nhìn Tuân Nghiệp rồi lại nhìn Minh Nhiễm, sau đó che miệng "ôi chao" một tiếng, mọi người quay lại nhìn nàng ta.

Ngón tay Liễu Ty Ty quấn góc khăn lụa, buồn bã nói: "Hoa hoa ở đây tàn gần hết rồi, không đẹp nữa, không so được với hoa ngọc lan ở biệt viện Lãng Phong, thôi, ta xuất cung đây."

Vương công công vội khuyên nhủ: "Ai da, ngài vừa mới tới sao đã vội đi, tốt xấu gì cũng ngồi lại thêm chút, hồ nước bên kia cũng đáng thưởng thức lắm ạ."

"Không đi, ngươi không cần theo ta nữa." Liễu Ty Ty cong môi, "Ngươi đi hầu hạ bọn hắn đi."

Nói xong nàng ấy không thèm chào hỏi Tuân Nghiệp, quay người đi.

Đi một đoạn xa, Liễu Ty Ty đi chậm lại, cảm thán: "Chà chà, ghê nha."

Nàng ấy vừa đi vừa cười, không nói thêm câu nào.

Cho dù là thị nữ đã theo hầu nàng ấy nhiều năm cũng không hiểu rõ, thử hỏi: "Tiểu thư nói gì vậy ạ?"

Liễu Ty Ty tiện tay vân vê mấy đóa hoa, sau đó nhìn bàn tay mảnh mai của mình, liếm môi cười: "Cây vạn tuế ngàn năm muốn nở hoa rồi."

Nàng ấy nhìn về phía chân trời, tháng chạp đông qua đón mùa xuân đến, thật là đẹp.

Thị nữ khó hiểu nhìn quanh, cây vạn tuế đâu ra? Sao mình không thấy?
...
Biểu cảm của Liễu Ty Ty Minh Nhiễm thấy nhưng không tò mò, chỉ là không nhịn được suy đoán thân phận của đối phương.

Một vũ cơ của Lầu Ngọc Xuân mà có thể cười nói với Thái Hậu và Hoàng Đế? Thật chỉ là một vũ cơ thôi sao?

Nàng trầm ngâm, ngón tay quấn khăn lụa.

Gió lạnh thổi qua, hoa mai trên cành rơi xuống như mưa.

Mĩ nhân trong hoa, hoa trong tranh, cảnh đẹp động lòng người.

Vương công công ngẩn ngơ nhìn, bên ngoài đồn rằng Minh Tam tiểu thư dung mạo tuyệt trần, thế gian hiếm có, đúng là không sai.

Chỉ tiếc là... hoa bay vào cung cấm, rơi trên tay bệ hạ nhà bọn họ, haizzz...

Trong cung cô độc, đẹp thì có ích gì.

Tuân Nghiệp đứng yên không nói, Vương công công bỏ hết những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, tươi cười nói: "Bệ hạ có muốn vào trong đình ngồi một lát hay không? Nô tài kêu người đưa chút trà bánh đến."

Ông ta nói xong Minh Nhiễm cũng hoàn hồn, uốn gối hành lễ: "Thiếp xin cáo lui."

Tuân Nghiệp không mở miệng bảo nàng ở lại, nhìn theo bóng lưng xa dần, ngón tay thon dài nhặt cánh hoa mai trên áo ngoài, lại im lặng đứng một lúc lâu.

Dưới ánh mắt khó hiểu của Vương công công, hắn khẽ cười, nói: "Vương Hiền Hải."

Vương công công đáp: "Có nô tài."

Tuân Nghiệp nói: "Ngươi nói cho trẫm biết Minh Tiệp dư trông thế nào."

Mặt Vương công công hơi kỳ quái, thầm nghĩ dạo này bệ hạ toàn hỏi gì đâu, Minh Tiệp dư mới đứng ở bên kia đó thôi, không thấy hay sao còn hỏi ông?

Vương công công ngập ngừng một lúc mới đáp: "Minh Tiệp dư... trông cực kì xinh đẹp."

Hoàng thượng liếc ông ta, chỉ một ánh nhìn cũng khiến Vương công công run lên, vắt kiệt não bộ nói tiếp: "Ngày Minh Tiệp dư tiến cung, đại cung nữ Uẩn Tú có đi đến điện Phù Vân một chuyến, sau đó nàng ta nói Minh Tiệp dư so với Thục Di hoàng quý phi của tiên đế chỉ hơn không kém."

Thục Di hoàng quý phi diễm lệ quyến rũ, người đời ngầm gọi là yêu phi.

Tuân Nghiệp ném cánh hoa trong tay, không nghĩ nữa, gọi Ánh Phong: "Ngươi nhìn rõ nàng chưa?"

Ánh Phong biết nàng ở đây chỉ Minh Tiệp dư, đáp: "Nhìn rõ."

"Đi, vẽ cho trẫm bức họa."

Thân là ám vệ tinh anh của hoàng thất, thông thạo mười tám loại võ nghệ, tài vẽ tranh không phải nói chơi. Ánh Phong gật đầu, chớp mắt biến mất tăm.

Trên đường về Tử Thần điện, Vương công công nhìn lén người ngồi trên ngự liễn, đối với hành vi kì quặc của hoàng đế hôm nay cực kỳ khó hiểu. Ông ta theo hầu Tuân đế từ khi ngài còn ở Đông cung, có bao giờ bệ hạ chủ động hỏi ai đâu?

Cho dù là Thục Di hoàng quý phi năm đó chết đột ngột trước mặt hắn, hắn cũng chỉ bình tĩnh nhìn thoáng qua.

Dường như có móng vuốt mèo cào nhẹ vào lòng Vương công công, ông ta khó chịu, nhịn đến hoảng nhưng không dám hỏi nhiều.

Ở Tử Thần điện, nghĩa tử của ông Lục Tử đứng ngoài, hai người ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta nửa ngày rồi cùng lắc đầu.

Uẩn Tú trêu ghẹo: "Hai vị muốn diễn tuồng gì thế?"

Vương công công kéo phất trần, các thớ thịt trên khuôn mặt tròn vo run lên, cười mắng: "Được đấy, dám trêu ghẹo cả Vương công công ta đây."

Ông ta đối xử với mọi người rất hòa nhã nên Uẩn Tú không sợ mà còn đẩy ông ta vào trong: "Ngài mau vào đi, bệ hạ không cách ngài quá xa được đâu."

Tuân Nghiệp ngồi trên ngự án xử lý công văn, hôm nay không nhiều việc lắm, chưa đến một canh giờ đã phê xong tấu chương.

Hắn giở một cuốn sách ra xem, vừa đọc đã qua nửa ngày.

Khi Ánh Phong đưa bức họa đến, trăng đã lên cao, trong điện thắp đèn dầu.

Tuân Nghiệp mới tắm xong, trên người chỉ khoác một tấm áo màu trắng như tuyết và trung y màu ánh trăng.

Dưới ánh nến càng làm nổi bật vẻ phong lưu nho nhã của hắn.

Vương công công giơ hai tay mập mạp sai Uẩn Tú cầm khăn to cẩn thận lau mái tóc dài rối tung sau lưng hắn.

Ánh Phong dâng cuộn tranh lên, "Mời bệ hạ xem qua."

Uẩn Chi và Uẩn Tú nhận lấy mang đến trước giường, hai người đứng hai bên nhẹ nhàng chậm rãi mở cuộn tranh ra.

Thân là ám vệ hàng đầu làm gì cũng phải hoàn mĩ, tốt rồi thì lần sau tốt hơn nữa.

Vẽ tranh cần tốn tâm huyết, bằng không hắn ta cũng không vẽ từ sáng đến tối muộn.

Ánh Phong nhìn một lần không quên, bức vẽ vẽ lại cảnh ở Mai Viên.

Làn váy đỏ tươi, khuôn mặt tinh xảo, búi tóc cài trâm, bên hông thắt đai, còn cả ánh mắt mang ý cười nhìn lại hoàn toàn giống với những gì mà hắn chứng kiến.

Điểm khác biệt duy nhất là Ánh Phong vẽ thiếu sự sinh động, thêm chút cứng nhắc, thế nhưng... từng nãy cũng đã đủ để hắn hiểu rõ.

Tuân Nghiệp đặt nhẹ quân cờ màu đen xuống, tiếng bạch ngọc va chạm thanh thúy ở Tịch Tây điện nghe thật rõ ràng.

Hắn chợt cười rộ, đôi mắt hơi cong lên, "Bắt được rồi."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5679 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter