Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Túy Hồng Y

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Túy Hồng Y
  3. Chương : 12

Chương : 12

Hồng Y vươn tay, kéo tay Lưu Ly, lúc này tuy đứng sau màn nhưng nhờ ánh sáng loáng thoáng xuyên qua màn sa, hắn vẫn như nhìn rõ cả ánh mắt những người phía trước cùng với những âm thanh tạp loạn ầm ĩ bên tai.

Một khắc cũng không muốn ở lại đây.

“Đừng về, ở lại tiền viện nghỉ ngơi đã, sau cũng không phải về, hôm nay trước tiên cứ ở chung một phòng, ngày mai ta sẽ cho thu dọn thêm một phòng nữa. Giờ đi đi, để hắn đưa bọn ngươi đi.” Tô Giới vươn tay ngăn Hồng Y và Lưu Ly đang định quay về hậu viện, ra hiệu cho tên tiểu tư đưa bọn hắn lên gian phòng đã được sửa soạn chu đáo ở lầu hai.

Đợi đến khi bóng dáng hai hài tử tiêu thất sau cánh cửa gỗ, Tô Giới nghiêm lại sắc mặt, đi xuống hậu viện.

Vào trong phòng riêng, đóng cửa lại, hắn ngồi xuống bàn, đầu mày cau lại, ngón tay vô thức nhịp nhịp mặt bàn, tựa hồ đang có điều gì khó nghĩ. Hồi lâu, hắn đột nhiên vội vã lấy giấy bút, viết nhanh vài chữ rồi cuộn mảnh giấy thành một viên nhỏ, đoạn ra khỏi phòng, đi thẳng tới một gốc đại thụ, một con bồ câu đang cục cục trên cây lập tức sà xuống, hắn gài viên thư vào chân con chim rồi thả nó sải cánh bay vút đi.

Hồng Y ở trên tiền viện, vừa đẩy cửa vào phòng đã nhăn mũi hít hít, mùi hương ngọt đậm, sực nức đến muốn nghẹt thở phiêu đãng khắp phòng, hắn bất giác nhíu mày, lùi lại một bước.

“Làm sao thế?” Lưu Ly hỏi.

“Ngươi đi mở cửa sổ đi.” Hồng Y vừa chỉ tên tiểu tư vừa đưa tay che mũi, hắt xì mấy cái.

“Phòng này mùi nặng quá, ta không thích.” Hồng Y quay sang nói với Lưu Ly. Tên tiểu tư vừa mở cửa sổ, gió thu ùa vào phòng mang theo mùi đất ẩm nhàn nhạt, Hồng Y lúc ấy mới đi vào, đặt mông ngồi phịch xuống giường, thong thả thở một hơi dài.

Lưu Ly nhìn dáng vẻ của hắn, bỗng nhiên cười rộ lên, đóng cửa gỗ lại, hắn cũng cảm thấy thả lỏng rất nhiều, tiến lại nằm xuống giường: “Hôm nay, mọi người ở đó rốt cuộc đều nhìn ngươi nha.”

“Hừ.” Hồng Y hừ một tiếng, hắn ban nãy còn chưa rõ ý tứ của Tô Giới, giờ ngẫm lại một chút tự nhiên minh bạch, thì ra là chủ ý này.

“Được rồi, nam nhân cuối cùng kia, ngươi thấy được không?” Lưu Ly kéo kéo Hồng Y.

“Ai cơ?”

“Cái người cuối cùng hỏi về ngươi a.”

Hồng Y lắc đầu: “Ta có dám nhìn đâu, loáng thoáng nghe giọng hắn thôi.”

“Ta có nhìn rồi.”

Hồng Y không nói gì, vẫn ngồi ở đầu giường như cũ, Lưu Ly đợi nửa ngày không thấy hắn trả lời, lại cố sức kéo tay áo hắn, khiến hắn cũng ngã sấp xuống giường, hì hì cười: “Ngươi sao không hỏi gì a?”

Hồng Y trừng mắt liếc hắn, lại đảo mắt một hồi rồi đành miễn cưỡng hỏi: “Được rồi, nam nhân ấy thế nào?”

“Kỳ thực, ta cũng căng thẳng muốn chết, không thấy rõ lắm. Cơ mà hắn so với những người vừa béo vừa xấu, lại còn dùng loại ánh mắt đó nhìn ta thì tốt hơn nhiều.”

Hồng Y nhận ra thanh âm vừa giả bộ thản nhiên vừa khẽ run run của Lưu Ly, minh bạch hắn kỳ thực cũng rất sợ, liền lăn một vòng trên giường, đè nửa người lên thân Lưu Ly, thò tay thọc lét hắn.

“A ha ha… Hồng Y… ha ha…” Lưu Ly nằm bên dưới không có chút ưu thế nào, đẩy ra cũng không nổi, mặt mũi đỏ hồng, cười không ngớt, hai cánh tay cũng vô lực huơ huơ loạn xạ.

“Biết tội chưa hử?~”

“Khụ… biết rồi… ha ha…” Lưu Ly vừa ho vừa suyễn, đành phải nhận lỗi.

Hồng Y rụt tay lại, nằm lăn ra giường, cũng há miệng thở dốc, đoạn hắn quay lại nhìn gương mặt đỏ bừng của Lưu Ly, nhẹ giọng nói: “Ngươi đừng sợ, không làm sao hết, sẽ không đau đâu. Ngươi xinh đẹp như vậy, bọn họ không nỡ khi dễ ngươi đâu. Mà vạn nhất có người làm vậy, ngươi cứ thuận theo hắn, sau đó len lén tìm Tô lão bản tới, hắn sẽ cứu chúng ta thôi. Đừng sợ.” Hắn cầm bàn tay run rẩy bên người Lưu Ly, nắm thật chặt.

“Ừa, ta không sợ.” Lưu Ly nhìn màn sa đầu giường, khẽ đáp.

***

Đêm thứ hai.

Đêm khuya thanh vắng, cửa phòng Tô Giới đột nhiên bị đẩy ra, trong phòng, hắn đang ngồi bên bàn, khẽ cau mày, vừa thấy người bước vào, hắn lập tức đứng lên, ôm quyền khom lưng: “Phải sớm hơn hả?”

“Ừ, chủ nhân nói ngươi xem rồi hành động.” Nam tử vừa vào trả lời.

“Này bị phát hiện đúng là âm xui dương xẻo, nguyên bản định đợi quải bài rồi mới từ từ tiết lộ tin tức cho bọn người bên đó biết, thành ra thế này thôi cũng coi như vừa vặn. Nam nhân kia là ai?”

Hắc y nam nhân liếc nhìn hắn, khoanh tay nói: “Người bên cạnh hắn, một trong vài người võ công xấp xỉ với hắn, đại khái cũng là kẻ biết rõ sự tình năm ấy.”

“Còn nam nhân kia giờ vẫn ở trong phủ hả?” Tô Giới hỏi.

“Ừ, vẫn ở.”

“Tối hôm qua vừa thấy, giả như lập tức thông tin cho hắn, như vậy từ đó đến đây đại khái cũng mất ba ngày đường, sớm nhất tối mốt mới tới nơi.” Hắn ngẩng đầu nhìn hắc y nhân, hạ quyết tâm: “Vậy đêm mai cho ra mắt rồi quải bài cùng lúc luôn?”

Nam nhân không đáp, chỉ gật đầu rồi ngồi xuống bàn rót một chén trà: “Ngươi xem xét hành động, chuyện ở đây ta không quyết được, chủ nhân đã giao cho ngươi, tự nhiên phải tin tưởng ngươi. Vậy đêm mai đi.”

“Ừ.” Tô Giới trịnh trọng đáp.

“Người kia nếu nhận được thông báo của thuộc hạ, nhất định sẽ tới ngay, nói vậy chỉ còn đêm mai thôi.” Hắc y nhân nhấp một ngụm trà, thanh âm ám trầm khàn khàn, chậm rãi nói: “Nói cách khác, vốn thời gian dự tính ít nhất nửa năm giờ phải rút còn một đêm. Màn giày vò hài tử kia tự nhiên bị giảm đi không ít, đã vậy, đêm mai ngươi phải lựa người cho kĩ, làm sao trong một đêm đủ khiến nam nhân kia phải chịu thống khổ gấp trăm lần.”

Ánh nến lập lòe soi vào con ngươi Tô Giới, lóe ra liệt hỏa thiêu đốt, khóe miệng xưa nay yêu mị câu nhân của hắn nhếch lên, đoạn vừa quy củ hành lễ vừa gằn từng tiếng: “Thỉnh chuyển lời tới chủ nhân, nói hắn cứ yên tâm, chuyện này ta nhất định làm tốt.”

“Chờ tin tức của ngươi.” Nam tử nói xong một câu lại mở rộng cửa, tiêu thất trong đêm đen.

…

Sáng sớm, bình minh vừa lên, một mảnh trời mới lượt qua mấy tia nắng nhu hòa, Hồng Y đã dụi dụi mắt, tỉnh giấc.

Nhìn Lưu Ly ngủ bên cạnh, một cái chân nhỏ gác trên đùi hắn, Hồng Y cười cười, cẩn thận nâng chân hắn đặt xuống giường, đoạn mặc y phục rồi ra khỏi phòng. Tiền viện lúc này mới vừa nghỉ ngơi không lâu, cả viện đều im ắng, từ lầu hai nhìn xuống đại sảnh lầu một chỉ thấy bàn ghế xô lệch, chén bát lộn xộn. Nước canh lẫn vào rượu chảy theo cạnh bàn rồi nhỏ giọt xuống đất.

Xem ra muốn ăn gì đều phải tự đi kiếm rồi.

Tới nhà bếp, bếp lò đã sớm tắt, Hồng Y lẩm nhẩm nhòm qua nào rổ nào làn, cuối cùng hắn tìm thấy một khay điểm tâm lớn phủ dưới tấm vải màn, món ăn chế biến thật tinh xảo, trong suốt lấp lánh, màu gì cũng có, trên mặt còn phủ đường cát, thoạt nhìn đã muốn nuốt nước miếng. Đồ ăn làm công phu thế này, hẳn là đêm qua chuẩn bị cho khách nhân, mà không hiểu sao lại không bưng lên.

Hồng Y rút trong tay áo một cái khăn tay, nhanh nhanh nhặt hết bánh điểm tâm trong khay bỏ vào khăn, lại nhìn quanh một lượt, len lén cười rồi chạy té về phòng.

“Lưu Ly, Lưu Ly, dậy mau!” Đặt khăn bọc bánh xuống, hắn ầm ĩ thúc Lưu Ly dậy.

“Ừa?” Lưu Ly đột nhiên bị đánh thức, hai mắt còn mờ mịt, ý thức mơ màng.

“Hắc hắc, chôm về rồi~ Nhanh nhanh, không dậy ta không chừa phần cho ngươi na~” Hồng Y nhét một cái bánh vào miệng.

“Chôm về?” Lưu Ly ngơ mặt hỏi lại.

“Ha ha, chôm a~” Hồng Y quệt bột bánh bên khóe miệng, thè lưỡi ra, đặt ngón tay lên môi: “Xuỵt xuỵt, đừng có nói, ăn lẹ lên, sau này chắc gì đã được ăn.”

“Ừa. Ta đi rửa mặt chút đã, chừa phần cho ta, không được ăn hết nha, không có ta không tha ngươi đâu~” Lưu Ly vội vàng nhảy xuống giường, dọa dẫm một câu bằng giọng chẳng dọa dẫm gì sất rồi chạy đi rửa mặt.

“Cha…” Vừa tới bên cạnh giá gỗ đặt chậu rửa mặt đã thấy Tô Giới đi đến, Lưu Ly nhớ tới Hồng Y còn đang ăn vụng, vội vàng cố ý hô to một tiếng.

Hồng Y cuống quýt quệt sạch đường dính quanh mép, nuốt vội miếng bánh trong miệng rồi đứng dậy, bước ra: “Tô lão bản.”

Tô Giới bước qua hai hài tử, ngồi xuống giường, vắt chân, khoát khoát tay gọi Hồng Y lại, đoạn nâng cằm hắn, nhìn tả nhìn hữu vài lần, lại vén mấy sợi tóc xòa trên trán, tỉ mỉ đánh giá.

Hồng Y chợt thấy bất an, hắn liếc nhìn Lưu Ly đứng bên cạnh cũng có vẻ lo lắng, lại nhìn Tô Giới ngồi trước mặt như đang suy nghĩ điều gì, trong lòng càng sợ hãi không yên, tựa hồ linh cảm được có chuyện không hay sắp xảy ra, hắn lấy hết can đảm mở miệng: “Tô lão bản…”

“A!” Tô Giới sực tỉnh, cười xoa xoa tóc hắn, nhu hòa nói: “Hồng Y, đêm nay quải bài.”

Không khác chi tiếng sấm ngang trời, sắc mặt Hồng Y thoáng chốc trắng bệch, huyết sắc tiêu tán không còn một tia, gương mặt nhỏ bé vốn trắng nõn giờ nhợt nhạt như người chết, mất hết sinh khí.

Hắn run run đôi môi, miễn cưỡng cười: “Ta…”, nói đã không nên lời, cổ họng run rẩy kịch liệt.

“Cha, sao lại nhanh vậy?! Hồng Y không phải mười ngày nữa mới ra mắt, rồi mười ngày sau nữa mới quải bài sao?! Vì sao lại nhanh thế?!” Lưu Ly vội vàng nhào tới, hỏi dồn.

Tô Giới khôi phục thần tình lười biếng vô vị vốn có, ngả người vào thành giường: “Ừm, thì mai vậy.”

Căn bản không hề muốn giải thích, thậm chí một câu an ủi tối thiểu cũng không có, như thể chỉ bằng một câu nói vừa xong, hắn đã hoàn toàn dập tắt hy vọng của Hồng Y.

“Vì sao a?! Cha, vì sao lại đổi ngày?” Lưu Ly cuống đến muốn khóc.

“Đừng hỏi nhiều, bảo các ngươi làm gì thì làm thế, sao hả? Hai mươi ngày nữa làm được, hôm nay lại không được sao?”

“Không phải, còn chưa chuẩn bị a, cha, xin ngươi, cho Hồng Y thêm mấy ngày, nếu không… nếu không để ta thay hắn…” Nước mắt Lưu Ly thoáng cái đã lã chã tuôn, hắn vừa nắm tay áo Tô Giới vừa cầu xin.

“Ngoan, ngươi cứ theo ngày đã định là được.” Tô Giới xoa đầu hắn, vẫn tỏ ra thân thiết như trước.

“Cha, xin ngươi.” Lưu Ly nhìn Hồng Y sắc mặt lạnh như tro, căn bản không có một tia phản ứng, hắn đột nhiên quỳ sụp xuống đất.

“Đứng lên.” Tô Giới gạt cánh tay hắn, lớn tiếng quát.

“Đứng lên đi, Lưu Ly, ta không sao. Chỉ là bất ngờ quá thôi, ta không sợ đâu, ngươi đứng lên đi, đêm nay thì đêm nay, ta nghe lời Tô lão bản.” Hồng Y rốt cuộc vì tiếng cầu xin thê thiết của Lưu Ly mà giật mình tỉnh táo lại, hắn kéo Lưu Ly đứng lên, khóe miệng còn khẽ nhếch một nụ cười.

“Ừm, này mới nghe lời. Ta đến báo trước, miễn cho ngươi tối nay không kịp chuẩn bị gì. Đợi lát nữa, ta cho đưa cơm tới, ngươi ăn xong lại đi ngủ đi, chừng nào tỉnh dậy sẽ thay y phục, trang điểm. Ta sẽ phân phó bọn họ mang y phục đặt may cho ngươi tới.” Không buồn để ý thân thể nhỏ bé trước mặt đã run rẩy đến vô pháp ức chế, Tô Giới mỉm cười nhu hòa, vỗ vỗ đầu hắn rồi bỏ ra khỏi phòng.

“Hồng Y, Hồng Y…” Lưu Ly rốt cuộc khóc váng lên, ôm chầm lấy vai Hồng Y, như thể hắn đang khóc cho cả nỗi sợ hãi của mình lẫn nỗi kinh hoàng của Hồng Y, tiếng khóc thút thít nức nở, không sao nín nổi.

“Ta không sao.” Hồng Y nhắm mắt lại, tựa cằm lên vai Lưu Ly.

Khóe mi khô kiệt, một giọt lệ cũng không thể rỉ ra.

*

–

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5996 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5444 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5160 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4784 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4764 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4703 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter