Chương 41: Không Được Lại Gọi Ta Tiểu Mỹ Nhân
Gia Cát Dật cùng Nam Phác Nguyệt đều sửng sốt, lúc sau cơ hồ đồng thời cùng nhớ ra, nháy mắt có chút nghẹn họng mà nhìn trân trối. So với người dưới, sắc mặt Nam Phác Nguyệt càng thêm u ám, gần như cùng một khuôn mặt, người này đúng là Mẫu Đơn hoa khôi đứng đầu Vạn Phương Viện! Nghĩ đến bản thân còn từng âm thầm học hắn dáng vẻ dịu dàng êm ái của nữ nhân, hiện tại xem ra thật không thể tưởng tượng! Lại nghĩ đến cùng hắn phát sinh một đoạn thân mật, một đoạn nhạc ngắn ái muội, không khỏi khiến y đột nhiên sinh ghê tởm.Kỳ thực đây cũng chưa là gì, nếu so với người nào đó cùng y thượng trên giường, hơn nữa so sánh với hôn lưỡi thêm dùng miệng giúp y tiết dục, đây quả thực là gặp sư phụ.Như vậy xem ra, hắn vốn là nam tử, tuy diện mạo có chút nứ khí, nhưng khắc này nhìn thấy giữa cổ hắn nhô lên rõ ràng liền xác định được giới tính, lần trước sơ sẩy, chỉ một chiếc áo khoác ngoài có thể lừa gạt được bọn họ, lúc này sẽ không như vậy, lại thấy hắn một thân quan viên quý tộc nhất phẩm, không khó đoán được hắn quyền cao chức trọng.Lúc này Gia Cát Dật đang khống chế Ngô Chi Sung bất động thanh sắc quan sát hắn, đầu óc vừa chuyển, đôi mắt hẹp dài hơi hơi nheo lại, cơ hồ dùng ngữ khí khẳng định nói: “Nghe đồn lần này Ngụy quốc phái tới chi viện tướng lãnh Ngô quân là một vị nam thân nữ tướng, chắc hẳn chính là các hạ rồi.”Lâm Khuynh Trần nghe được ý châm chọc cũng không động giận, chỉ mỉm cười không nói.Xem ra đoán đúng rồi, Gia Cát Dật vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Đã như thế, vậy ủy khuất nhị vị trước cùng ta đến Lạc Dương một chuyến.”Ngô Chi Sung đã sớm bị lợi kiếm trước mắt dọa sợ, liên tiếp gật đầu: “Được, được, được.”“Có hiệp nghị gì, không bằng liền tại đây giải quyết đi, giảm bớt những phiền toái không cần thiết đó.” Lâm Khuynh Trần chủ động đề nghị.Gia Cát Dật suy nghĩ về điều này, suy tính hắn cũng không ra được hoa chiêu gì, vì thế sảng khoái nói” “Được!”“Ta cho rằng không ổn!” Nam Phác Nguyệt mở miệng ngăn cản, đã bị hắn lừa gạt một lần, biết được hắn là người tâm cơ sâu nặng, tất nhiên không thể mạo hiểm như vậy, “Người này tâm tư xảo trá, không cho là đáng tin.”Lâm Khuynh Trần cười duyên lên tiếng: “Công tử, chính là luyến tiếc ta?” sau đó nâng mắt lại ném một ánh mắt như làn thu thủy, vẻ mặt cân nhắc nói: “Bất quá công tử giả trang nữ nhân, tấm tắc ~ thực sự mỹ diễm hơn tại hạ, đáng tiếc không phải là nữ tử, nếu không ta chắc chắn cưới ngươi! Chẳng sợ khuynh tẫn tất cả, cùng không tiếc!”“Ngươi!” Nam Phác Nguyệt vừa thẹn vừa giận, thanh kiếm trong không ổn định thiếu chút nữa cắt qua.Mà người nào đó sinh mệnh đã nguy khốn, biểu tình vẫn tự nhiên như cũ, hắn tiếp tục lửa cháy đổ thêm dầu nói: “Ngươi không nhận thấy chúng ta rất có duyên phận sao? Hơn nữa có những điểm đặc biệt tương đồng chứ!”Không sai, điểm này Gia Cát Dật cũng vừa mới phát hiện, hai người bọn họ xác thực có chỗ có chút tương đồng, nếu phải nói cụ thể tương tự ở chỗ nào, hắn cũng không nói rõ được, nếu nói tướng mạo, vẻ đẹp của Lâm Khuynh Trân nghiêng về xinh đẹp của nữ tử, còn vẻ đẹp của Nam Phác Nguyệt chính là vẻ đẹp nằm nữa nam và nữ, trung tính đúng mức, không nói phong hoa, không nói tuyệt thế, chỉ nói khuynh quốc khuynh thành a. Ngoại trừ vẻ ngoài, chính là tính cách, người trước cho người ta cảm giác gian xảo xảo trá, người sau thì xa cách đạm mạc, đối lập như vậy, cũng không có chỗ tương tự, nhưng hắn không biết vì sao, hắn chính là cảm nhận có.“Phải không?” Ngươi có muốn thử xem có duyên phận với kiếm này của ta không.” Trực giác nói cho Nam Phác Nguyệt, y không thích người trước mắt này.“Ha hả ~ tiểu mỹ nhân.” Hắn không xưng “công tử” mà sửa gọi “tiểu mỹ nhân”, tiếp theo tay xoa xoa ngực, nhu nhược đáng thương mà nhìn y, “Ta là thật tâm muốn cùng người kết duyên, ngươi lại lấy lời nói tổn thương ta, tim của ta rất đau a!” Nói xong còn làm hành động biểu hiện đau đớn khó chịu.Gia Cát Dật thấy thế, sắc mặt biến đổi: “Đừng nói nhảm nữa! Chúng ta hôm nay liền giải quyết tại đây!” dám ở trước mặt hắn trêu chọc người tim hắn yêu, thật là chán sống rồi!”Nam Phác Nguyệt bị Lâm Khuynh Trần liên tiếp vài lần đùa giỡn, trong lòng cũng phẫn nộ, dứt khoát không nhúng tay, giao cho Gia Cát Dật xử lý.“Trước đó, ta còn có một điều kiện.” Lâm Khuynh Trần bình thản ung dung nói.Điều kiện? “Ngươi cảm thấy với tình cảnh hiện tại của ngươi có tư cách nói điều kiện với chúng ta sao?” Gia Cát Dật lạnh lùng trừng mắt nói.“Ha hả, ngươi có thể cự tuyệt, bất quá mà……Hợp thư mà ngươi muốn phỏng chừng khó nói chuyện.” Ánh mắt sâu kín nhìn hắn, rõ ràng khá chắc chắn.Gia Cát Dật có chút không kiên nhẫn nói: “Điều kiện ngươi muốn là gì nói ra nghe thử.”Hắn bình tâm tính khí nói: “Điều kiện này, ta chỉ cần vị tiểu mỹ nhân kia đáp ứng ta là được, hiện tại không thể nói, chờ cơ hội đến ta sẽ tự mình nói rõ với hắn, được không?”Nhìn theo phương hướng hắn chỉ.Nam Phác Nguyệt? Gia Cát Dật đã hiểu rõ, xem ra người này đối với y nổi lên tâm tư, hắn cau mày nói: “Đổi ta được không?”“Ai ~ muốn sát muốn xẻo ngươi xem làm đi.” Lâm Khuynh Trần rất là sảng khoái, nói rõ nếu bọn họ không đáp ứng vậy cứ giết hắn đi, sau đó hai nước đoạn tuyệt đến cùng, đến chết mới thôi.“Được.” Nam Phác Nguyệt một ngụm đáp ứng.“Được? Ngươi là nói giết ta hay là đáp ứng chứ?” Lâm Khuynh Trần vẻ mặt vô tội nói.“Ta đáp ứng ngươi.”“Ha hả, mỹ nhân quả nhiên thức thời, không uổng công ta thương ngươi một hồi a.” Lâm Khuynh Trần nhấp một ngụm trà, tâm tình rất tốt.Gia Cát Dật tâm tư trầm xuống, đang muốn cùng hắn đọ sức một phen, lại không ngờ Nam Phác Nguyệt tiếp tục nói: “Nhưng mà ….. điều kiện này không được vi phạm lý, nghĩa, tin, không được sai ta làm những việc mà thường nhân không được làm.”Lâm Khuynh Thành buồn cười trả lời: “Không thành vấn đề.”“Còn có.” Y nghiêm trang nói, “Không được lại gọi ta là tiểu mỹ nhân.”