Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tướng Gia Muốn Xoát Tồn Tại Cảm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tướng Gia Muốn Xoát Tồn Tại Cảm
  3. Chương 138: Chạm Vào Liền Nổ

Chương 138: Chạm Vào Liền Nổ

“Tiêu Liêu…..” Gia Cát Dật lẩm bẩm, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía con hẻm đen như mực trong đêm kia, trầm giọng nói: “Xem ra lần này dữ nhiều lành ít.”

“Đại nhân!” Sắc mặt Bạch Dung kích động: “Ngài nhất định phải nghĩ cách cứu Vương gia nhà ta. Tiểu nhân sau này dù làm trâu làm ngựa cũng báo đáp ân ngài.”

Gia Cát Dật cúi đầu nhìn hắn, nhíu mày nói: “Không cần ngươi làm trâu làm ngựa. Ngươi yên tâm, dù muốn mạng của ta, ta nhất định cũng cứu y.”

Bạch Dung nghe vậy cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng quỳ xuống đất không ngừng dập đầu.

“Mau đứng lên. Ngươi như vậy là làm khó ta.” Gia Cát Dật mày càng cau chặt, thấy hắn ta đứng lên, sau khi than xả giận lại nói: “Nơi này sợ dữ nhiều lành ít. Ngươi đi đi. Có thể đi bao xa thì đi, đừng để người khác biết thân phận nô lệ của ngươi, cũng không cần quay về.”

Bạch Dung sửng sốt đứng yên, trên mặt lộ vẻ khó xử.

Gia Cát Dật cũng không có thời gian nhiều lời với hắn ta, cau mày suy nghĩ một lúc, đánh vòng ngựa, hạ thấp tiếng vó ngựa, đi đến một bức tường cao bên ngoài vương phủ. Nơi này cách cửa chính một khoảng, hơn nữa ở vị trí hẻo lánh, tin rằng sẽ không có phục binh, thăm dò trái phải vẫn là một mảnh tĩnh mịch. Hắn cũng không còn thời gian do dự, chân đề lực lấy đà lưu loát nhảy lên trên tường cao, nhanh nhạy hạ thấp người quan sát nhất cử nhất động bên trong phủ.

Gia Cát Dật một thân áo lông màu tìm, đã dính đầy tuyết, tóc đen mắt tinh, tinh nhuệ quan sát phương hướng Vạn Hoa Cát. Cơ hồ ngay khi ánh mắt hắn định vị, một đội bình mã ồn ào chạy đến từ cổng phủ, đuốc cao cháy sáng, ở một khoảng cách rất xa truyền đến bên tai hắn thanh âm hạ lệnh nghiêm tra xung quanh.

Trên tường cao, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn quan binh nơi xa bí mật mật phân tán. Giờ khắc này, mỗi khắc mỗi giây đều nhuộm màu khẩn trương. Tinh quang trong mắt chợt lóe qua, Gia Cát Dật nhất thời bay nhanh theo phương hướng Vạn Hoa Cát.

Nơi Van Hoa Cát tất nhiên là trọng binh canh gác. Mà nơi đó dù núi đao biển lửa Gia Cát Dật cũng nhất định phải đi. Hắn không tin trời, không tin thần chỉ tin chính mình. Hắn không muốn biết. Nếu hắn đợi đến hừng đông mới đi, có thể sẽ xảy ra một kết cục khác hay không, một kết cục khiến hắn hối hận cả đời.

Lúc này đây, Nam Phác Nguyệt đang đứng ở trong phòng, chậm rãi đi tới đi lui, không biết bản thân đã đi như vậy bao lâu. Trong lòng y lặp đi lặp lại đều là hình ảnh Đại vương. Người kia sánh như hoàng huynh lớn của y. Người kia là nam tử thuần hậu giản dị đối với y như phụ thân. Người kia thật sự là độc thủ sau màn sao?

Y nhắm mắt thật sâu, thật sự không dám tin tưởng. Y sợ đáp án kia. Nghĩ đến sự xấu xa của con người còn kém xa những gì mà y biết. Như vậy sợ bản thân y sẽ không bao giờ tin tưởng bất luận người nào khác.

Lúc này, cách một tầng cửa sổ, trong bóng đêm yên tĩnh truyến đến kinh hô.

“A!”

Sau một tiếng hét thảm, thanh âm ngã xuống đất vang lên.

“Người nào?”

“Mau đi bẩm báo đại nhân!”

……..

Tim Nam Phác Nguyệt thắt lại. Lúc này, ngoài cửa sổ vang lên tiếng bước chân hỗn loạn cùng tiếng rút kiếm. Tiếng chém giết đến tận trời, lửa cháy liên tục, có thị vệ hô to: “Có người cướp phạm nhân.”

Sự việc phát sinh đột ngột, tiếng đao kiếm chém giết sống mái vang vọng, không kịp nghĩ là ai đang mạo hiểm, cũng không màng bên ngoài có bao nhiêu nguy hiểm, trong lòng y lúc này chỉ có một ý niệm. Đó chính là chỉ mong không phải Gia Cát Dật. Nói thì chậm, xảy ra lại nhanh. Hai cánh cửa phòng bị người một đao bổ ra, người ngoài cửa nâng một chân lên, tiếng cửa gỗ “rầm rầm” đổ lên mặt đất. Kèm theo tiếng gió lạnh xào xạc, Gia Cát Dật xông vào trong phòng, đưa mắt nhìn thấy thân ảnh màu trắng kia không xảy ra việc gì, thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

May mắn thay, may mắn thay vẫn còn kịp.

“Gia Cát Dật! Ngươi đến làm gì?”

Mặt Nam Phác Nguyệt mang đầy tức giận quát lớn, tức giận nhiều nhưng thực tế lo lắng càng nhiều hơn.

Tình huống hỗn loạn, không có thời gian giải thích hết thảy mọi việc, Gia Cát Dật vừa cùng địch nhân chém giết vừa nói: “Đi trước rồi nói sau.” Sau đó một đao thống khoái vào cổ kẻ đang đâm đến bọn họ, tiếp lấy chuôi kiếm đưa cho y. Hai người kề vai chiến đấu sát phạt tiến ra ngoài.

Hô mưa gọi gió, đao chém lửa cháy, càng ngày càng nhiều thị vệ đuổi đến nơi đây. Bên trong xơ xác tiêu điều, gió tuyết đầy trời, gió bắc gào thét. Tay Gia Cát Dật nhanh nhẹn đến khiến người hoa cả mắt, lưỡi kiếm lạnh lẽo cuốn theo tuyết trắng dài như những dài lụa tuyết dài. Nơi nó đi qua nổi lên một mảnh ảnh sao tức thì người ngã ngựa đổ, hỗn độn đạp đầy đất. Hai người chính là chém giết mở ra một con đường máu, một khắc không ngừng nghỉ xông thẳng đến cửa phủ. Hàn quang nổi lên khắp chốn, nơi tường cao trọng cung nỏ đồng kéo căng, chỉ đợi một hiệu lệnh hai người liền trở thành nhím máu chảy đầm đìa.

Gia Cát Dật tức thì ngẩng đầu nhìn lên, mặt xám như tro tàn, cắn chặt răng, cao giọng quát: “Các ngươi là Nam Phác Quốc tướng sĩ, là con dân Nam Phác Quốc, sao lại nghe lệnh tiểu nhân, không phân rõ trung gian?

“Ha ha. Được. Nói rất đúng!”

Một thanh âm hồn hậu trầm thấp vang lên không xa. Gia Cát Dật quay đầu nhìn lại, cách xa hàng chục mét, một nam tử trung niên một thân áo gấm màu lam áo bào bạch ngọc chậm rãi đi ra từ đám thị vệ. Hắc mã như đêm, đuốc sáng giương cao, hắn ta diện mạo bình thường, tiếu lí tàng đao, đúng là Tiêu Liêu.

Sắc mặt Tiêu Liêu bất biến, đôi mắt lại dần dần nheo lại: “Gia Cát Dật! Ngươi cuối cùng cũng xuất hiện.”

Gia Cát Dật nhăn chặt mi, ngón tay nắm lại, thật muốn tồi tệ bao nhiêu có bấy nhiêu.

Tiêu Liêu nhẹ nhàng cười, chậm rãi nói: “Tả tướng gia, biệt lai vô dạng.”

Ánh mắt Gia Cát Dật nhìn thẳng qua, oán hận nhìn lão ta: “Là ngươi hãm hại Lăng An Vương đúng không?”

Mang theo hàn khí lành lạnh, Tiêu Liêu cười khẽ ra tiếng, ánh mắt trầm hồi nhìn hắn miệng làm khẩu hình hình không một tiếng động. Đêm yên tĩnh như vậy, không biết sao lại phỏng mắt đến vậy.

“Là Vương.”

Nam Phác Nguyệt cười khổ một tiếng, nhiễm nhiên không thấy rõ nụ cười này mang bao nhiêu thất vọng cùng tuyệt vọng.

Y bình tĩnh đứng tại chỗ, nhớ đến nam nhân kia khiến y cam nguyện rời đất phong đi phụ tá. Nhớ đến nam nhân kia đối với y hòa ái gần gũi, ưu đãi phong thưởng. Y chỉ cảm thấy nhân sinh tựa mộng, hết thảy bất quá chỉ là bề ngoài giả dối.

Gia Cát Dật biết y khó chịu trong lòng, mặc không lên tiếng ôm chặt y, nhìn biển lửa ánh đao bốn phía bằng đôi mắt tàn nhẫn, chỉ cảm thấy chói mắt. Hôm nay bọn họ thật sự phải táng mệnh tại đây sao?

Tiêu Liêu không hề tham chiến, chỉ muốn giải quyết nhanh chóng, đưa cao tay quát: “Chúng tướng sĩ nghe lệnh. Kẻ này ban đêm cướp phạm nhân quan trọng. Nhất định là đồng mưu. Hai kẻ này này rắp tâm bất lương, mưu đồ tạo phản không tranh cãi.” Hắn ta dừng một chút, cố ý liếc nhìn hai người, ánh mắt lộ ra vẻ tự mãn, sau đó nói còn nghiêm túc hơn: “Do đó, giết không tha!”

Hắn ta dứt lời, cung nỏ đang buông lỏng bỗng kéo căng, không chút do dự. Tiêu Liêu vung tay, hàng loạt mũi tên bay về phía hai người…….

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6360 View
Astory.vn
Chí tôn đặc công
2

Chí tôn đặc công

2566 chương
5736 View
4
Đô Thị Truyện VIP
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
3

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5731 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5419 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5041 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5016 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter