Chương 7: Chợ đen
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Editor: YingYing
Hứa Hoan Ngôn ngâm giá đỗ vào nước trước rồi đặt sang một bên.
Mì sợi do đầu bếp Dư làm đã dùng hết từ lâu, Hứa Hoan Ngôn cần phải tự mình làm mì.
Trong tiệm cơm tổng cộng có năm người, ước lượng sức ăn của từng người rồi cô bắt đầu cho bột nhào mì.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc bột mì chất lượng tốt trong những ngày qua.
Cô trộn mì theo cách riêng của mình sau đó cho vào tô ủ bột tiếp theo rửa sạch giá đỗ và cắt ít hành lá, gừng để dùng sau.
Hứa Hoan Ngôn trước đem đậu giá rửa qua trước sau đó đặt một bên khác.
Sau khi mì đã lên men tốt tranh thủ lúc đó liền bắt đầu kéo bột mì thành sợi làm xong đặt vào tô.
Bắt nồi lớn đun sôi nước rồi cho dầu vào nồi rồi tiếp cho giá,hành, gừng vào xào. Giá đỗ chỉ cần xào xơ qua để thả mì vào nấu chung.
Hứa Hoan Ngôn cho thêm muối, mì sợi lúc nãy thả chung vào nồi nước canh giá đỗ rồi bắt đầu đun trên lửa nhỏ.
Lúc này tạm thời khoan khuấy sợi mì ngay nếu không mì sẽ bị vón cục lại với nhau.
Để một khoảng canh đoạn thời gian mì hần chín thì mở nắp nồi đảo nhanh tay để mì thấm vị.
Nấu mì sợi là một công việc đòi hỏi sự khéo léo, từ nhào bột đến kéo sợi mì đều có thể thấy được kỹ năng nấu nướng cơ bản của một người đầu bếp.
Ngoài ra độ mặn của mì cũng cần phải được kiểm soát.
Sau khi múc ra bát cho mỗi người, thêm tỏi hoặc hành lá là hoàn tất một tô mì giá đỗ.
Hứa Hoan Ngôn vô cùng hài lòng với kỹ năng nấu nướng của mình.
Đầu bếp Dư là người đầu tiên bưng bát lên, khi cắn miếng đầu tiên, ông ấy chút bất ngờ.Vốn là người ít nói nhưng lần này lại khen ngợi Hứa Hoan Ngôn.
"Ừm, tay nghề rất tốt."
Nhưng Triệu Thúy Vân thì bất đồng. Cô ấy luôn thích nói chuyện, lúc cầm bát nhìn Hứa Hoan Ngôn với đôi mắt sáng ngời.
Tần Hỉ lúc đầu còn không tin nó ngon như thế nhưng khi đưa vào miệng, hắn mới phát hiện: độ nóng của mì vừa tới và hương vị thật sự rất tuyệt.
Chỉ là tay nghề của Hứa Hoan Ngôn có thực sự tốt đến như thế hay không?
"Tiểu Hứa, sao em nấu ăn ngon thế? Lúc nào rảnh dạy phải bày chị nấu món này đấy."
Hứa Hoan Ngôn gật đầu, vui vẻ đồng ý thu vào tay hai mươi điểm thưởng.
Tần Hỉ không nói chuyện, chỉ im lặng ăn.
Cô có chút thở dài, lần này chỉ có 20 điểm cộng với 70 điểm trong hệ thống mới được 90 điểm. Tích lũy điểm như thế này có chút khó khăn.
Dù sao Dư Cầm không thích nói chuyện, bình thường một ngày cũng không nói quá mười câu.
Bất quá, Dư Cầm cũng bị kinh ngạc rồi ngoài món mì trắng nhạt nhẽo ra, món mì thông thường cũng chỉ có vậy nhưng cô ấy không ngờ rằng ở độ tuổi còn trẻ như vậy, Hứa Hoan Ngôn có thể làm món ăn ngon như vậy, sợi mì rất mỏng nhưng không hề mềm chút nào mà còn hơi dai khi ăn vào hòa quyện với súp giá đỗ mùi vị đúng là ngon không thể bàn cãi.
" Tiểu Hứa, món này ngon quá. Em có thể cho chị biết em đã làm nó như thế nào không?"
Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Dư Cầm nói ra khỏi miệng muốn xin công thức nấu mì của Hứa Hoan Ngôn để về nhà nấu món gì đó cho con trai. Nếu ăn ngon như vậy thì ít nhất thằng bé sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.
Hứa Hoan Ngôn sửng sốt một lúc, không ngờ Dư Cầm lại nói chuyện này với cô.
Cô cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý việc này cũng không có gì khó.
Dư Cầm lúc đầu có chút lo lắng nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy cô ấy cũng yên tâm hơn dù sao trong hai ngày cô ở đây chỉ có Triệu Thúy Vân là người duy nhất có quan hệ tốt với Hứa Hoan Ngôn. Dư Cầm không ngờ Hứa Hoan Ngôn lại đồng ý khi mình ngả lời.
Hứa Hoan Ngôn rất vui vì đủ100 điểm, không biết có thể mua được gì?
Chắc là mua đủ một cân lê hoặc một cân cần tây nhỉ?
Nhưng như vậy cũng tốt, mua được trái cây cũng là chuyện tốt phải không?
Cần tây cũng là một loại rau xanh, cần tây có thể dùng làm bánh bao, lá cần tây có thể hấp với bột mì rồi ăn, xào tỏi nghiền với dầu mè thì lại còn rất thơm nữa.
Chỉ là nghĩ đến quả lê trong hệ thống, cô đành phải từ bỏ, không thể mang về nhà nếu không sẽ khó mà giải thích nguồn gốc.
Hứa Hoan Ngôn vừa ăn vừa suy nghĩ, xem xem có ngày nào cô có thời gian hay không.
Vài ngày sau, Hứa Hoan Ngôn được đầu bếp Dư yêu cầu nấu ăn lần nữa.
Nhưng lần này Hứa Hoan Ngôn phải làm món ăn với cá. Cá là đầu bếp Dư bắt được từ sông bên ngoài bằng cách đục một lỗ trên băng. Ông không mang về nhà nên mang ra tiệm cơm cho mọi người ăn thử.
" Lần này làm cá đi."
Hứa Hoan Ngôn cảm thấy đầu bếp Dư thật sự là một người tốt, cô đã nghĩ đến việc nấu nướng đã lâu. Nhưng đầu bếp không lên tiếng, cô cũng không dám động. Để chăm sóc bản thân và chăm sóc gia đình cô phải làm việc hết sức thận trọng tuyệt đối không thể sơ xuất.
"Tần Hỉ, lấy cá làm sạch xong đưa cho Tiểu Hứa."
Tần Hỉ có chút buồn bực, hắn vốn là đồ đệ của sư phụ, hiện tại đi sư phụ bảo Hứa Hoan Ngôn nấu ăn đã đành, còn bảo hắn phụ làm cá.
Trước khi Hứa Hoan Ngôn tới, trong tiệm cơm mọi người đều rất kính trọng hắn dù sao hắn cũng là đồ đệ của đầu bếp Dư, hiện tại có Hứa Hoan Ngôn đến mọi người đều càng thích cô hơn mà phớt lờ hắn.
Hứa Hoan Ngôn nghĩ nghĩ liền làm hai món với con cá này sau đó cầm tới một cái đĩa lớn và một cái nồi.
Làm cá hấp và đầu cá hầm cay.
Ăn thứ gì đó cay và ấm vào mùa đông là một ai cũng sẽ thích.
Tần Hỉ cũng có năng lực thực sự nhưng lại gặp được Hứa Hoan Ngôn.
Sau khi làm sạch cá, cô đặt cá trực tiếp lên thớt.
Hứa Hoan Ngôn cầm dao lên, dùng dao hoàn hảo lọc thịt cá ra. Đầu cá lại được tách ra bằng dao.
Động tác của cô rất nhanh, lấy tương ớt trong tiệm ra phết đều lên đầu cá.
Sau đó quét một lớp dầu mỏng dưới đáy nồi, phủ vài lát hành, gừng lên trên rồi cho một số gia vị khác tiếp bỏ vài quả ớt khô nhỏ vào. Cuối cùng đổ nước vào rồi đặt trực tiếp lên bếp để bắt đầu hầm.
Tiếp theo, chỉ cần chế biến cá, dùng dao cắt thành từng khúc, thoa muối lên rồi cho hành lá và gừng thái lát lên.Đặt nó sang một bên để ướp cho thấm vị sau đó hấp trong nồi.
Ước chừng nửa giờ sau, hai món ăn được nấu cùng một lúc đã tỏa mùi thơm tràn ngập tiệm cơm quốc doanh.
Cuối cùng rưới dầu mè lên cá hấp là xong.
Triệu Thúy Vân nhìn đồ ăn trên đĩa của Hứa Hoan Ngôn rồi lấy bánh bao đã hâm nóng ra.
Màu đỏ và cay của cá khiến cho cô chảy nước miếng.
Đầu bếp Dư lần này đứng trong bếp quan sát, đứa trẻ này quả thực có năng khiếu nấu nướng, có kỹ năng cơ bản vững chắc, tuổi còn nhỏ không đi học, gia đình có lẽ rất nghèo nhờ vậy mà luyện ra một tay nghề lợi hại đi.
Nghĩ đến đây, ông gật đầu hài lòng, thậm chí còn mỉm cười đây đúng là điều hiếm thấy.
Hứa Hoan Ngôn nhìn thấy đầu bếp Dư mỉm cười, quan điểm của cô đối với đầu bếp Dư đã thay đổi, ông ấy thực sự yêu thích nấu nướng.
"Tần Hỉ, mang đồ ăn tới đây rồi cùng ăn thôi."
Tần Hỉ đứng ở ngoài phòng bếp tuy rằng có ngửi được mùi thơm nhưng cũng không có đi vào, không phải chỉ là thơm thôi sao? Ai nấu mà không thơm chứ?
Tần Hỉ nghe thấy tiếng sư phụ gọi mình liền chạy vào.
Nhìn hai món trước mặt này, anh liền bê nồi đầu cá hầm cay đi trước.
Mọi người ở đây đã bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong Hứa Hoan Ngôn thu về được bốn mươi điểm.
Bởi vì Tần Hỉ cũng cảm thán một tiếng quá ngon cho dù không gọi tên Hứa Hoan Ngôn nhưng cô cũng vẫn được điểm thưởng.
Cứ như vậy, Hứa Hoan Ngôn một tuần nấu ăn khoảng hai lần. Mỗi tuần có thể được 70 hoặc 80 điểm bởi vì tồn tại một Tần Hỉ lúc có lúc không mở miệng khen ngợi.
Hứa Hoan Ngôn cũng không bị ảnh hưởng chút nào cứ thế mà nhìn điểm trong hệ thống của mình đã tăng lên từng chút.
Khi cô nhận được lương và phiếu vào tháng đầu tiên, điểm thưởng cũng đạt tới 310 điểm.
Tháng này cô không có nghỉ ngày nào nên giờ cô có ba ngày nghỉ phép, cô có thể gộp ba ngày nghỉ cùng lúc.
Hứa Hoan Ngôn dứt khoát nghỉ một lần ba ngày liên tiếp, một tháng không về nhà, cũng không biết trong nhà xảy ra chuyện gì, hơn nữa còn một tháng nữa là Tết Nguyên Đán sắp đến rồi.
Cô dùng 310 điểm mua một cân lê, một cân cần tây và hai cân bắp cải. Nháy mắt điểm tích cả tháng quá đều không còn.
Tuy nhiên, những quả lê lấy từ hệ thống đều rất mọng nước và to. Hơn nữa chúng giống như vừa được hái từ trên cây, nhìn đẹp mắt và ngon hơn nhiều so với những quả lê được người bán từ những người đi miền Nam mang về vừa lâu đường lại còn gập ghềnh.
Trong tháng này Hứa Hoan Ngôn cũng không nhàn rỗi, hỏi Triệu Thúy Vân về chợ đen.
Chợ đen ở đây thật sự cách tiệm cơm quốc doanh không xa, nằm trong một con hẻm ngoằn ngoèo, nên nếu trong ngõ có gặp hồng tụ chương thì vẫn có thể chạy trốn.
Triệu Thúy Vân cũng là khách thường xuyên đến chợ đen, thịt từ Cung Tiêu Xã bán quá nhanh, cô ây không còn cách nào khác là phải mua ở nơi khác.
Hứa Hoan Ngôn lấy tro trong nồi thoa lên mặt, mặc vào một bộ quần áo rách nát sau đó lặng lẽ đi đến chợ đen.
Sau khi đến chợ đen, cô đến một nơi kín đáo để lấy đồ đạc của mình ra.
Một cân chỉ có năm quả lê bởi vì quả lê quá to và nặng.
Người ở chợ đen đều có sắc mặt lo lắng, sợ sệ. Giao dịch rất nhanh, mua bán xong liền rời đi.
Hứa Hoan Ngôn đang ôm chiếc giỏ tre nhỏ cô nhấc tấm vải che lên một chút, có người tinh mắt nhìn thấy.
Mua đồ ở chợ đen đều phải nhanh tay lẹ mắt nếu không sẽ không mua đúng món đồ mình vừa ý.
Có một người đàn ông ăn mặc lịch sự, trên tay mang một chiếc túi nhỏ và mắt đeo kính có vẻ như đang làm việc trong văn phòng.
Vương Huy nhìn thấy quả lê này đã sửng sốt. Mùa đông tìm ở đâu mới nhìn thấy loại quả này? Anh vừa mua một túi táo có vỏ ngoài đã có chút nhăn nheo nhưng nhiều người vẫn đổ xô đi lấy mua.
Nghĩ nghĩ nếu anh mang cái này đến nhà bố vợ thì có thể sẽ có tác dụng. Tính toán xong Vương Huy liền muốn mua nó.
Mà Hứa Hoan Ngôn nghĩ Vương Huy hẳn là không nên thiếu tiền cùng phiếu.
"Một quả 5 hào không mặc cả."
Cô nói nhanh cũng đè thấp giọng của mình.
Vương Huy "Ừ" một tiếng liền lấy ra một tệ rưỡi bỏ vào giỏ rồi lấy túi lưới của mìn ra lấy quả lê xong liền rời đi.
Hứa Hoan Ngôn lần đầu tiên giao dịch thành công sau đó cũng ôm giỏ rời đi.
Khi cô xuất hiện lần nữa, cái giỏ đã chất đầy cần tây và bắp cải.
Mùa đông này có rất nhiều nơi bán bánh bao nhưng đối với bánh bao cần tây cô vẫn nắm chắc vì các tiệm cơm quốc doanh đều không mua được cần tây để làm.
Rất nhanh đã có người tới mua. Cô đã bán một cân cần tây với giá một tệ.
Giá bắp cải thì khá thấp, cô chỉ bán được 5 hào cho một cân, lần sau cô không thể đổi lấy bắp cải được chỉ lỗ không sinh lời.
Hứa Hoan Ngôn đã kiếm được tổng cộng ba nhân dân tệ từ chuyến đi này.
Bây giờ tiền lương một tháng của cô có mười tệ.
Ba tệ đủ để lo một năm học phí cùng tiền sách giáo khoa cho hai đứa nhỏ.
Những cái khác cô chỉ có thể từ từ thu xếp, việc này cũng không nên sốt ruột.
Hứa Hoan Ngôn lấy một tệ mua hơn một cân thịt ba chỉ ở chợ đen để vào trong rổ, cô đến gần vòi nước dưới nhà lữ đoàn rửa mặt sạch sẽ, lại về thay một bộ quần áo khác rồi chuẩn bị về đại đội.
- ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Ying: Thay đổi ngôi xưng hô vì Triệu Thúy Vân và Dư Cầm đã dần thân với Hoan Ngôn hơn và cũng thích món nữ 9 nấu hơn.
Phổ cập một chút về tiền tệ Trung Quốc: Trung Quốc có ba đơn vị tiền đó là:
- Tệ, Hào, Xu.
1 tệ= 10 hào
1 hào = 10 xu
Nhưng hiện nay thì hào và xu rất ít khi sử dụng chủ yếu là dùng tệ nhiều hơn. Về loại mệnh giá thì đơn vị tiền giấy gồm: 1 tệ, 5 tệ, 10 tệ, 20 tệ.50 tệ và 100 tệ. Đơn vị tiền xu: 1 hào, 2 hào, 5 hào, 1 tệ.
Đầu cá hầm cay
Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Editor: YingYing
Hứa Hoan Ngôn ngâm giá đỗ vào nước trước rồi đặt sang một bên.
Mì sợi do đầu bếp Dư làm đã dùng hết từ lâu, Hứa Hoan Ngôn cần phải tự mình làm mì.
Trong tiệm cơm tổng cộng có năm người, ước lượng sức ăn của từng người rồi cô bắt đầu cho bột nhào mì.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc bột mì chất lượng tốt trong những ngày qua.
Cô trộn mì theo cách riêng của mình sau đó cho vào tô ủ bột tiếp theo rửa sạch giá đỗ và cắt ít hành lá, gừng để dùng sau.
Hứa Hoan Ngôn trước đem đậu giá rửa qua trước sau đó đặt một bên khác.
Sau khi mì đã lên men tốt tranh thủ lúc đó liền bắt đầu kéo bột mì thành sợi làm xong đặt vào tô.
Bắt nồi lớn đun sôi nước rồi cho dầu vào nồi rồi tiếp cho giá,hành, gừng vào xào. Giá đỗ chỉ cần xào xơ qua để thả mì vào nấu chung.
Hứa Hoan Ngôn cho thêm muối, mì sợi lúc nãy thả chung vào nồi nước canh giá đỗ rồi bắt đầu đun trên lửa nhỏ.
Lúc này tạm thời khoan khuấy sợi mì ngay nếu không mì sẽ bị vón cục lại với nhau.
Để một khoảng canh đoạn thời gian mì hần chín thì mở nắp nồi đảo nhanh tay để mì thấm vị.
Nấu mì sợi là một công việc đòi hỏi sự khéo léo, từ nhào bột đến kéo sợi mì đều có thể thấy được kỹ năng nấu nướng cơ bản của một người đầu bếp.
Ngoài ra độ mặn của mì cũng cần phải được kiểm soát.
Sau khi múc ra bát cho mỗi người, thêm tỏi hoặc hành lá là hoàn tất một tô mì giá đỗ.
Hứa Hoan Ngôn vô cùng hài lòng với kỹ năng nấu nướng của mình.
Đầu bếp Dư là người đầu tiên bưng bát lên, khi cắn miếng đầu tiên, ông ấy chút bất ngờ.Vốn là người ít nói nhưng lần này lại khen ngợi Hứa Hoan Ngôn.
"Ừm, tay nghề rất tốt."
Nhưng Triệu Thúy Vân thì bất đồng. Cô ấy luôn thích nói chuyện, lúc cầm bát nhìn Hứa Hoan Ngôn với đôi mắt sáng ngời.
Tần Hỉ lúc đầu còn không tin nó ngon như thế nhưng khi đưa vào miệng, hắn mới phát hiện: độ nóng của mì vừa tới và hương vị thật sự rất tuyệt.
Chỉ là tay nghề của Hứa Hoan Ngôn có thực sự tốt đến như thế hay không?
"Tiểu Hứa, sao em nấu ăn ngon thế? Lúc nào rảnh dạy phải bày chị nấu món này đấy."
Hứa Hoan Ngôn gật đầu, vui vẻ đồng ý thu vào tay hai mươi điểm thưởng.
Tần Hỉ không nói chuyện, chỉ im lặng ăn.
Cô có chút thở dài, lần này chỉ có 20 điểm cộng với 70 điểm trong hệ thống mới được 90 điểm. Tích lũy điểm như thế này có chút khó khăn.
Dù sao Dư Cầm không thích nói chuyện, bình thường một ngày cũng không nói quá mười câu.
Bất quá, Dư Cầm cũng bị kinh ngạc rồi ngoài món mì trắng nhạt nhẽo ra, món mì thông thường cũng chỉ có vậy nhưng cô ấy không ngờ rằng ở độ tuổi còn trẻ như vậy, Hứa Hoan Ngôn có thể làm món ăn ngon như vậy, sợi mì rất mỏng nhưng không hề mềm chút nào mà còn hơi dai khi ăn vào hòa quyện với súp giá đỗ mùi vị đúng là ngon không thể bàn cãi.
" Tiểu Hứa, món này ngon quá. Em có thể cho chị biết em đã làm nó như thế nào không?"
Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Dư Cầm nói ra khỏi miệng muốn xin công thức nấu mì của Hứa Hoan Ngôn để về nhà nấu món gì đó cho con trai. Nếu ăn ngon như vậy thì ít nhất thằng bé sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.
Hứa Hoan Ngôn sửng sốt một lúc, không ngờ Dư Cầm lại nói chuyện này với cô.
Cô cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý việc này cũng không có gì khó.
Dư Cầm lúc đầu có chút lo lắng nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy cô ấy cũng yên tâm hơn dù sao trong hai ngày cô ở đây chỉ có Triệu Thúy Vân là người duy nhất có quan hệ tốt với Hứa Hoan Ngôn. Dư Cầm không ngờ Hứa Hoan Ngôn lại đồng ý khi mình ngả lời.
Hứa Hoan Ngôn rất vui vì đủ100 điểm, không biết có thể mua được gì?
Chắc là mua đủ một cân lê hoặc một cân cần tây nhỉ?
Nhưng như vậy cũng tốt, mua được trái cây cũng là chuyện tốt phải không?
Cần tây cũng là một loại rau xanh, cần tây có thể dùng làm bánh bao, lá cần tây có thể hấp với bột mì rồi ăn, xào tỏi nghiền với dầu mè thì lại còn rất thơm nữa.
Chỉ là nghĩ đến quả lê trong hệ thống, cô đành phải từ bỏ, không thể mang về nhà nếu không sẽ khó mà giải thích nguồn gốc.
Hứa Hoan Ngôn vừa ăn vừa suy nghĩ, xem xem có ngày nào cô có thời gian hay không.
Vài ngày sau, Hứa Hoan Ngôn được đầu bếp Dư yêu cầu nấu ăn lần nữa.
Nhưng lần này Hứa Hoan Ngôn phải làm món ăn với cá. Cá là đầu bếp Dư bắt được từ sông bên ngoài bằng cách đục một lỗ trên băng. Ông không mang về nhà nên mang ra tiệm cơm cho mọi người ăn thử.
" Lần này làm cá đi."
Hứa Hoan Ngôn cảm thấy đầu bếp Dư thật sự là một người tốt, cô đã nghĩ đến việc nấu nướng đã lâu. Nhưng đầu bếp không lên tiếng, cô cũng không dám động. Để chăm sóc bản thân và chăm sóc gia đình cô phải làm việc hết sức thận trọng tuyệt đối không thể sơ xuất.
"Tần Hỉ, lấy cá làm sạch xong đưa cho Tiểu Hứa."
Tần Hỉ có chút buồn bực, hắn vốn là đồ đệ của sư phụ, hiện tại đi sư phụ bảo Hứa Hoan Ngôn nấu ăn đã đành, còn bảo hắn phụ làm cá.
Trước khi Hứa Hoan Ngôn tới, trong tiệm cơm mọi người đều rất kính trọng hắn dù sao hắn cũng là đồ đệ của đầu bếp Dư, hiện tại có Hứa Hoan Ngôn đến mọi người đều càng thích cô hơn mà phớt lờ hắn.
Hứa Hoan Ngôn nghĩ nghĩ liền làm hai món với con cá này sau đó cầm tới một cái đĩa lớn và một cái nồi.
Làm cá hấp và đầu cá hầm cay.
Ăn thứ gì đó cay và ấm vào mùa đông là một ai cũng sẽ thích.
Tần Hỉ cũng có năng lực thực sự nhưng lại gặp được Hứa Hoan Ngôn.
Sau khi làm sạch cá, cô đặt cá trực tiếp lên thớt.
Hứa Hoan Ngôn cầm dao lên, dùng dao hoàn hảo lọc thịt cá ra. Đầu cá lại được tách ra bằng dao.
Động tác của cô rất nhanh, lấy tương ớt trong tiệm ra phết đều lên đầu cá.
Sau đó quét một lớp dầu mỏng dưới đáy nồi, phủ vài lát hành, gừng lên trên rồi cho một số gia vị khác tiếp bỏ vài quả ớt khô nhỏ vào. Cuối cùng đổ nước vào rồi đặt trực tiếp lên bếp để bắt đầu hầm.
Tiếp theo, chỉ cần chế biến cá, dùng dao cắt thành từng khúc, thoa muối lên rồi cho hành lá và gừng thái lát lên.Đặt nó sang một bên để ướp cho thấm vị sau đó hấp trong nồi.
Ước chừng nửa giờ sau, hai món ăn được nấu cùng một lúc đã tỏa mùi thơm tràn ngập tiệm cơm quốc doanh.
Cuối cùng rưới dầu mè lên cá hấp là xong.
Triệu Thúy Vân nhìn đồ ăn trên đĩa của Hứa Hoan Ngôn rồi lấy bánh bao đã hâm nóng ra.
Màu đỏ và cay của cá khiến cho cô chảy nước miếng.
Đầu bếp Dư lần này đứng trong bếp quan sát, đứa trẻ này quả thực có năng khiếu nấu nướng, có kỹ năng cơ bản vững chắc, tuổi còn nhỏ không đi học, gia đình có lẽ rất nghèo nhờ vậy mà luyện ra một tay nghề lợi hại đi.
Nghĩ đến đây, ông gật đầu hài lòng, thậm chí còn mỉm cười đây đúng là điều hiếm thấy.
Hứa Hoan Ngôn nhìn thấy đầu bếp Dư mỉm cười, quan điểm của cô đối với đầu bếp Dư đã thay đổi, ông ấy thực sự yêu thích nấu nướng.
"Tần Hỉ, mang đồ ăn tới đây rồi cùng ăn thôi."
Tần Hỉ đứng ở ngoài phòng bếp tuy rằng có ngửi được mùi thơm nhưng cũng không có đi vào, không phải chỉ là thơm thôi sao? Ai nấu mà không thơm chứ?
Tần Hỉ nghe thấy tiếng sư phụ gọi mình liền chạy vào.
Nhìn hai món trước mặt này, anh liền bê nồi đầu cá hầm cay đi trước.
Mọi người ở đây đã bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong Hứa Hoan Ngôn thu về được bốn mươi điểm.
Bởi vì Tần Hỉ cũng cảm thán một tiếng quá ngon cho dù không gọi tên Hứa Hoan Ngôn nhưng cô cũng vẫn được điểm thưởng.
Cứ như vậy, Hứa Hoan Ngôn một tuần nấu ăn khoảng hai lần. Mỗi tuần có thể được 70 hoặc 80 điểm bởi vì tồn tại một Tần Hỉ lúc có lúc không mở miệng khen ngợi.
Hứa Hoan Ngôn cũng không bị ảnh hưởng chút nào cứ thế mà nhìn điểm trong hệ thống của mình đã tăng lên từng chút.
Khi cô nhận được lương và phiếu vào tháng đầu tiên, điểm thưởng cũng đạt tới 310 điểm.
Tháng này cô không có nghỉ ngày nào nên giờ cô có ba ngày nghỉ phép, cô có thể gộp ba ngày nghỉ cùng lúc.
Hứa Hoan Ngôn dứt khoát nghỉ một lần ba ngày liên tiếp, một tháng không về nhà, cũng không biết trong nhà xảy ra chuyện gì, hơn nữa còn một tháng nữa là Tết Nguyên Đán sắp đến rồi.
Cô dùng 310 điểm mua một cân lê, một cân cần tây và hai cân bắp cải. Nháy mắt điểm tích cả tháng quá đều không còn.
Tuy nhiên, những quả lê lấy từ hệ thống đều rất mọng nước và to. Hơn nữa chúng giống như vừa được hái từ trên cây, nhìn đẹp mắt và ngon hơn nhiều so với những quả lê được người bán từ những người đi miền Nam mang về vừa lâu đường lại còn gập ghềnh.
Trong tháng này Hứa Hoan Ngôn cũng không nhàn rỗi, hỏi Triệu Thúy Vân về chợ đen.
Chợ đen ở đây thật sự cách tiệm cơm quốc doanh không xa, nằm trong một con hẻm ngoằn ngoèo, nên nếu trong ngõ có gặp hồng tụ chương thì vẫn có thể chạy trốn.
Triệu Thúy Vân cũng là khách thường xuyên đến chợ đen, thịt từ Cung Tiêu Xã bán quá nhanh, cô ây không còn cách nào khác là phải mua ở nơi khác.
Hứa Hoan Ngôn lấy tro trong nồi thoa lên mặt, mặc vào một bộ quần áo rách nát sau đó lặng lẽ đi đến chợ đen.
Sau khi đến chợ đen, cô đến một nơi kín đáo để lấy đồ đạc của mình ra.
Một cân chỉ có năm quả lê bởi vì quả lê quá to và nặng.
Người ở chợ đen đều có sắc mặt lo lắng, sợ sệ. Giao dịch rất nhanh, mua bán xong liền rời đi.
Hứa Hoan Ngôn đang ôm chiếc giỏ tre nhỏ cô nhấc tấm vải che lên một chút, có người tinh mắt nhìn thấy.
Mua đồ ở chợ đen đều phải nhanh tay lẹ mắt nếu không sẽ không mua đúng món đồ mình vừa ý.
Có một người đàn ông ăn mặc lịch sự, trên tay mang một chiếc túi nhỏ và mắt đeo kính có vẻ như đang làm việc trong văn phòng.
Vương Huy nhìn thấy quả lê này đã sửng sốt. Mùa đông tìm ở đâu mới nhìn thấy loại quả này? Anh vừa mua một túi táo có vỏ ngoài đã có chút nhăn nheo nhưng nhiều người vẫn đổ xô đi lấy mua.
Nghĩ nghĩ nếu anh mang cái này đến nhà bố vợ thì có thể sẽ có tác dụng. Tính toán xong Vương Huy liền muốn mua nó.
Mà Hứa Hoan Ngôn nghĩ Vương Huy hẳn là không nên thiếu tiền cùng phiếu.
"Một quả 5 hào không mặc cả."
Cô nói nhanh cũng đè thấp giọng của mình.
Vương Huy "Ừ" một tiếng liền lấy ra một tệ rưỡi bỏ vào giỏ rồi lấy túi lưới của mìn ra lấy quả lê xong liền rời đi.
Hứa Hoan Ngôn lần đầu tiên giao dịch thành công sau đó cũng ôm giỏ rời đi.
Khi cô xuất hiện lần nữa, cái giỏ đã chất đầy cần tây và bắp cải.
Mùa đông này có rất nhiều nơi bán bánh bao nhưng đối với bánh bao cần tây cô vẫn nắm chắc vì các tiệm cơm quốc doanh đều không mua được cần tây để làm.
Rất nhanh đã có người tới mua. Cô đã bán một cân cần tây với giá một tệ.
Giá bắp cải thì khá thấp, cô chỉ bán được 5 hào cho một cân, lần sau cô không thể đổi lấy bắp cải được chỉ lỗ không sinh lời.
Hứa Hoan Ngôn đã kiếm được tổng cộng ba nhân dân tệ từ chuyến đi này.
Bây giờ tiền lương một tháng của cô có mười tệ.
Ba tệ đủ để lo một năm học phí cùng tiền sách giáo khoa cho hai đứa nhỏ.
Những cái khác cô chỉ có thể từ từ thu xếp, việc này cũng không nên sốt ruột.
Hứa Hoan Ngôn lấy một tệ mua hơn một cân thịt ba chỉ ở chợ đen để vào trong rổ, cô đến gần vòi nước dưới nhà lữ đoàn rửa mặt sạch sẽ, lại về thay một bộ quần áo khác rồi chuẩn bị về đại đội.
- ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Ying: Thay đổi ngôi xưng hô vì Triệu Thúy Vân và Dư Cầm đã dần thân với Hoan Ngôn hơn và cũng thích món nữ 9 nấu hơn.
Phổ cập một chút về tiền tệ Trung Quốc: Trung Quốc có ba đơn vị tiền đó là:
- Tệ, Hào, Xu.
1 tệ= 10 hào
1 hào = 10 xu
Nhưng hiện nay thì hào và xu rất ít khi sử dụng chủ yếu là dùng tệ nhiều hơn. Về loại mệnh giá thì đơn vị tiền giấy gồm: 1 tệ, 5 tệ, 10 tệ, 20 tệ.50 tệ và 100 tệ. Đơn vị tiền xu: 1 hào, 2 hào, 5 hào, 1 tệ.
Đầu cá hầm cay