Chương 2: Trêu đùa tứ tiên tử
Trong bóng tối u ám và ác mộng, thủ lĩnh nhóm anh hùng nâng giọng lên một cách quyết đoán và tự tin. Ánh mắt của anh ta tỏa sáng, phản chiếu sự kiên định và lòng dũng cảm.
"Đúng vậy," thủ lĩnh nhóm anh hùng nói, giọng điệu mạnh mẽ và quyết định. "Chẳng có lý do gì để chúng ta sợ hãi và run sợ trước một số tên côn trùng nhỏ bé như chúng."
Anh ta nhìn quanh nhóm, ánh mắt đầy tự tin và kiên định. "Hãy nhớ rằng, chúng ta đã được huấn luyện để đối mặt với mọi thách thức. Chúng ta không được phép bị xao lạc bởi những trò trêu đùa này. Chúng ta phải giữ vững lòng tin và tiếp tục chiến đấu."
"Đừng để cho những ảo tưởng và nỗi sợ hãi làm mất đi mục tiêu của chúng ta," thủ lĩnh tiếp tục, giọng điệu mạnh mẽ hơn. "Chúng ta là những người bảo vệ của ngôi làng, và chúng ta sẽ làm mọi điều để bảo vệ những người dân vô tội khỏi sự tàn bạo của tứ tiên tặc."
"Vậy nên, hãy đứng lên, anh em," anh ta kết luận, tiếng nói truyền đạt sự quyết tâm và niềm tin. "Hãy chiến đấu, không chỉ vì chính mình mà còn vì những người yếu đuối và vô tội. Chúng ta sẽ chiến thắng, vì chúng ta là những anh hùng của ngôi làng này!"
Dưới sự lãnh đạo mạnh mẽ và tự tin của thủ lĩnh, nhóm anh hùng tiên tử lại lấy lại lòng tin và quyết tâm của mình. Họ sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn và thách thức, để bảo vệ ngôi làng và những người dân vô tội khỏi sự tàn bạo của tứ tiên tặc.
Tiếng cười khạc khạc của tứ tiên tặc vang lên, làm cho không khí trở nên áp đảo và đầy ác cảm. Họ nhìn chằm chằm vào nhóm anh hùng tiên tử, những người đang cố gắng giữ vững tinh thần trong cuộc đối đầu khốc liệt.
Nhưng dù bị trêu đùa và chế nhạo, nhóm anh hùng tiên tử không để mình bị lung lay. Thủ lĩnh đứng vững, không chút dao động, và nhắc nhở mọi người: "Hãy giữ vững tinh thần, đừng để cho những lời nói ác ý của chúng ta làm mất đi niềm tin và quyết tâm."
Mặc cho những từ ngữ ác ý và tiếng cười hề khó nghe của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử không chần chừ. Họ nhìn thẳng vào mắt sự đe dọa, và quyết tâm tiến lên phía trước, sẵn sàng chiến đấu cho sự công bằng và hòa bình.
Dù trong lòng có lo lắng và sợ hãi, nhưng nhóm anh hùng tiên tử không để cho những cảm xúc đó chi phối hành động của mình. Họ biết rằng, chỉ có bằng lòng dũng cảm và lòng tin vào sức mạnh của mình, họ mới có thể đánh bại được sự tàn bạo của tứ tiên tặc và bảo vệ ngôi làng của mình.
Sự hỗn loạn và sợ hãi lan rộng trong nhóm anh hùng tiên tử khi họ đối mặt với sức mạnh tàn bạo của tứ tiên tặc. Những lời đe dọa và trò trêu đùa ác ý đã làm cho họ mất lòng tự tin và mất đi sự kiểm soát.
Thủ lĩnh cố gắng kiềm chế tình hình, nhưng áp lực và sự sợ hãi đã làm mất đi sự tự tin của anh ta. Các thành viên trong nhóm bắt đầu chạy tán loạn, mất đi hình tượng của mình như những anh hùng mạnh mẽ.
Vân Tiên, người đứng đầu nhóm, cảm thấy nặng nề trước trách nhiệm và sức mạnh của mình. Anh ta cảm thấy mình không đủ lớn để đối mặt với sự đe dọa này.
Lâm Tiên, người phụ nữ mạnh mẽ và dũng cảm, cũng không tránh khỏi cảm giác sợ hãi và hoang mang. Cô thất vọng với bản thân vì không thể đứng vững trước cuộc thử thách này.
Trí Tiên, người trẻ tuổi và tài năng, cảm thấy mất hết niềm tin vào bản thân. Anh ta không thể tìm ra giải pháp nào để vượt qua tình huống khó khăn này.
Bình Tiên, người lão luyện và kín đáo, cũng bị chi phối bởi sự sợ hãi và hoang mang. Anh ta cảm thấy mình không thể bảo vệ được người dân và ngôi làng khỏi sự tàn ác của tứ tiên tặc.
Trước sức mạnh tàn bạo và sự tàn nhẫn của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử đã mất đi sự tự tin và hình tượng của mình. Họ cần phải tìm lại lòng dũng cảm và kiên nhẫn, để có thể đối mặt với cuộc thử thách và bảo vệ ngôi làng của mình.
Những lời đe dọa đầy ác ý của tứ tiên tặc vang vọng qua không gian, khiến cho nhóm anh hùng tiên tử càng trở nên sợ hãi và bất an hơn.
"Tình huống đang trở nên vô cùng khó khăn," thủ lĩnh nhóm anh hùng thốt lên, giọng điệu trầm ngâm và đầy lo lắng.
"Chúng ta không thể tiếp tục như thế này," Lâm Tiên nói, ánh mắt cô rất lo lắng. "Chúng ta cần phải tìm ra một cách để đối phó với họ."
Nhưng trước sự truyền bá sợ hãi từ tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử càng trở nên mất tự tin và tinh thần đấu tranh. Họ cảm thấy như mình đang đối diện với sức mạnh tàn bạo không thể chiến thắng.
Nhóm anh hùng tiên tử không thể tìm ra lối thoát khỏi sự áp đặt và đe dọa của tứ tiên tặc. Họ cảm thấy mình như những con thú bị mắc kẹt trong bẫy của kẻ thù, không biết phải làm thế nào để tự giải thoát.
Dưới áp lực và sức mạnh của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử đang phải đối mặt với một thách thức khó khăn và nguy hiểm. Họ cần phải tìm lại lòng dũng cảm và quyết tâm của mình, để có thể đứng lên chống lại sự ác độc và bảo vệ ngôi làng của mình.
Tứ tiên tặc tiếp tục truyền bá sự sợ hãi và lo sợ trong nhóm anh hùng tiên tử, với những lời đe dọa và trêu đùa ác ý.
"Ha ha ha! Những con người yếu đuối như các ngươi không xứng đáng được gọi là anh hùng!" Tiên Tử cười to, giọng điệu ám muội và tự mãn. "Các ngươi chỉ là những con mèo lười biếng, không có khả năng chống lại sức mạnh của chúng ta!"
Lục Linh tiếp tục: "Chúng ta sẽ khiến cho mỗi bước tiến của các ngươi trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Các ngươi sẽ chẳng bao giờ đạt được mục tiêu của mình, vì chúng ta sẽ luôn là bóng đêm đen tối đang rình rập!"
Hồng Tiên, với vẻ đứng đắn và lạnh lùng, nói tiếp: "Đừng ảo tưởng rằng các ngươi có thể đánh bại chúng ta. Chúng ta là những thế lực không thể kiểm soát và không thể chối từ. Các ngươi chỉ có thể chấp nhận số phận và khuất phục trước chúng ta!"
Cuối cùng, Lục Tiên, với vẻ đầy tự tin và ngạo mạn, kết thúc: "Không có điều gì có thể cứu rỗi các ngươi khỏi sự tàn bạo của chúng ta. Hãy sợ hãi đi, hãy run lẩy bẩy đi, vì sự chết chóc đang đến gần và chúng ta sẽ không tha thứ!"
Dưới sự đe dọa và áp đặt của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy mình trơ trọi và yếu đuối. Nhưng giữa những lời đe dọa và trêu ghẹo, họ vẫn cố gắng giữ vững lòng dũng cảm và quyết tâm của mình, để đối mặt với sự tàn bạo và bảo vệ ngôi làng của mình.
Những lời đe dọa của tứ tiên tặc khiến cho nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy lo sợ và bất lực. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo của thủ lĩnh, họ vẫn không ngừng nỗ lực và kiên định trong cuộc chiến chống lại sự tàn bạo.
Thủ lĩnh nhóm anh hùng tiên tử nhanh chóng phản ứng: "Chúng ta không được phép đánh bại trước sự đe dọa của chúng! Hãy cùng nhau chống lại và không bao giờ khuất phục!"
Vân Tiên, người đứng đầu nhóm, gấp rút chỉ huy: "Chúng ta phải tập trung vào mục tiêu của mình. Hãy tìm cách đối phó với sức mạnh của chúng, không để chúng làm mất đi lòng dũng cảm của chúng ta!"
Nhóm anh hùng tiên tử cùng nhau tập trung sức mạnh và ý chí của mình. Họ biết rằng, chỉ có bằng sự đoàn kết và quyết tâm, họ mới có thể vượt qua được mọi thách thức.
Trước sự áp đặt và đe dọa của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử không chùn bước. Họ đồng lòng quyết định đối mặt và chiến đấu cho sự tự do và bình yên của ngôi làng, bằng mọi cách có thể.
Dưới sự tác động của âm hồn quấy nhiễu từ tứ tiên tặc, Vân Tiên, người đứng đầu nhóm anh hùng tiên tử, bắt đầu cảm thấy sự rối loạn và hoảng loạn trong tâm trí.
Thần trí của Vân Tiên bị bao phủ bởi những hình ảnh u ám và âm hồn ác độc, khiến cho anh ta không thể tập trung hoặc đưa ra quyết định chính xác. Ông lạc trôi trong một cảm giác mơ hồ và không biết phải làm gì để đối phó.
Thủ lĩnh của nhóm anh hùng tiên tử, người từng là biểu tượng của sự mạnh mẽ và quyết đoán, giờ đây trở nên yếu đuối và bất ổn. Anh ta không thể kiểm soát được tinh thần của mình, và cảm thấy như đang mất đi bản thân.
Trong sự hoảng loạn và bất lực, Vân Tiên chạy lung tung, cố gắng tìm một lối thoát khỏi ám ảnh và âm hồn đang quấy nhiễu mình. Nhưng mỗi bước đi đều là một sự lạc lối và mất phương hướng, khiến cho anh ta càng cảm thấy tuyệt vọng hơn.
Nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy lo lắng và bất lực khi thấy thủ lĩnh của mình rơi vào tình trạng này. Họ biết rằng, để chiến thắng sự tàn bạo của tứ tiên tặc, họ cần phải tìm cách giải thoát Vân Tiên khỏi sự quấy nhiễu của âm hồn và tái lập tinh thần của anh ta.
Tiếng cười ác ý của tứ tiên tặc vang vọng qua không gian, khiến cho không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Họ nhìn những con người trong nhóm anh hùng tiên tử giống như những con cá đang vật lộn trên thớt, và đùa giỡn với sự thảm hại của họ.
"Khà khà khà, thực sự là một cảm giác thú vị, phải không?" Tiên Tặc nói, giọng cười lạnh lùng và đầy tà ác. "Nhìn các ngươi, làm sao có thể chiến đấu được với chúng ta khi các ngươi còn yếu đuối như vậy!"
Lục Linh, với vẻ đầy tinh quái, thêm vào: "Thật đáng tiếc cho các ngươi! Các ngươi không chỉ là những con mồi dễ bị vồ, mà còn là những con mồi thơm ngon cho bữa tiệc của chúng ta!"
Hồng Tiên, với vẻ đứng đắn và lạnh lùng, nhấn mạnh: "Các ngươi sẽ trở thành một phần của quy luật tự nhiên, nơi mà mạnh mẽ sẽ thống trị và yếu đuối sẽ bị tiêu diệt. Đừng mong có thể thoát khỏi số phận đau đớn của các ngươi!"
Cuối cùng, Lục Tiên, với vẻ đầy tự tin và ngạo mạn, kết luận: "Khá khá khá, hãy chào đón cái chết của các ngươi, và hãy trở thành bữa tiệc thịnh soạn cho chúng ta! Khá khá khá!"
Dưới sự trêu đùa và đe dọa của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy sự tự tin và lòng kiên nhẫn của mình đang bị thách thức đến giới hạn. Nhưng giữa những lời cười ác ý và sự đe dọa, họ vẫn quyết tâm đối mặt và chiến đấu, để bảo vệ ngôi làng và những người dân vô tội.
"Đúng vậy," thủ lĩnh nhóm anh hùng nói, giọng điệu mạnh mẽ và quyết định. "Chẳng có lý do gì để chúng ta sợ hãi và run sợ trước một số tên côn trùng nhỏ bé như chúng."
Anh ta nhìn quanh nhóm, ánh mắt đầy tự tin và kiên định. "Hãy nhớ rằng, chúng ta đã được huấn luyện để đối mặt với mọi thách thức. Chúng ta không được phép bị xao lạc bởi những trò trêu đùa này. Chúng ta phải giữ vững lòng tin và tiếp tục chiến đấu."
"Đừng để cho những ảo tưởng và nỗi sợ hãi làm mất đi mục tiêu của chúng ta," thủ lĩnh tiếp tục, giọng điệu mạnh mẽ hơn. "Chúng ta là những người bảo vệ của ngôi làng, và chúng ta sẽ làm mọi điều để bảo vệ những người dân vô tội khỏi sự tàn bạo của tứ tiên tặc."
"Vậy nên, hãy đứng lên, anh em," anh ta kết luận, tiếng nói truyền đạt sự quyết tâm và niềm tin. "Hãy chiến đấu, không chỉ vì chính mình mà còn vì những người yếu đuối và vô tội. Chúng ta sẽ chiến thắng, vì chúng ta là những anh hùng của ngôi làng này!"
Dưới sự lãnh đạo mạnh mẽ và tự tin của thủ lĩnh, nhóm anh hùng tiên tử lại lấy lại lòng tin và quyết tâm của mình. Họ sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn và thách thức, để bảo vệ ngôi làng và những người dân vô tội khỏi sự tàn bạo của tứ tiên tặc.
Tiếng cười khạc khạc của tứ tiên tặc vang lên, làm cho không khí trở nên áp đảo và đầy ác cảm. Họ nhìn chằm chằm vào nhóm anh hùng tiên tử, những người đang cố gắng giữ vững tinh thần trong cuộc đối đầu khốc liệt.
Nhưng dù bị trêu đùa và chế nhạo, nhóm anh hùng tiên tử không để mình bị lung lay. Thủ lĩnh đứng vững, không chút dao động, và nhắc nhở mọi người: "Hãy giữ vững tinh thần, đừng để cho những lời nói ác ý của chúng ta làm mất đi niềm tin và quyết tâm."
Mặc cho những từ ngữ ác ý và tiếng cười hề khó nghe của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử không chần chừ. Họ nhìn thẳng vào mắt sự đe dọa, và quyết tâm tiến lên phía trước, sẵn sàng chiến đấu cho sự công bằng và hòa bình.
Dù trong lòng có lo lắng và sợ hãi, nhưng nhóm anh hùng tiên tử không để cho những cảm xúc đó chi phối hành động của mình. Họ biết rằng, chỉ có bằng lòng dũng cảm và lòng tin vào sức mạnh của mình, họ mới có thể đánh bại được sự tàn bạo của tứ tiên tặc và bảo vệ ngôi làng của mình.
Sự hỗn loạn và sợ hãi lan rộng trong nhóm anh hùng tiên tử khi họ đối mặt với sức mạnh tàn bạo của tứ tiên tặc. Những lời đe dọa và trò trêu đùa ác ý đã làm cho họ mất lòng tự tin và mất đi sự kiểm soát.
Thủ lĩnh cố gắng kiềm chế tình hình, nhưng áp lực và sự sợ hãi đã làm mất đi sự tự tin của anh ta. Các thành viên trong nhóm bắt đầu chạy tán loạn, mất đi hình tượng của mình như những anh hùng mạnh mẽ.
Vân Tiên, người đứng đầu nhóm, cảm thấy nặng nề trước trách nhiệm và sức mạnh của mình. Anh ta cảm thấy mình không đủ lớn để đối mặt với sự đe dọa này.
Lâm Tiên, người phụ nữ mạnh mẽ và dũng cảm, cũng không tránh khỏi cảm giác sợ hãi và hoang mang. Cô thất vọng với bản thân vì không thể đứng vững trước cuộc thử thách này.
Trí Tiên, người trẻ tuổi và tài năng, cảm thấy mất hết niềm tin vào bản thân. Anh ta không thể tìm ra giải pháp nào để vượt qua tình huống khó khăn này.
Bình Tiên, người lão luyện và kín đáo, cũng bị chi phối bởi sự sợ hãi và hoang mang. Anh ta cảm thấy mình không thể bảo vệ được người dân và ngôi làng khỏi sự tàn ác của tứ tiên tặc.
Trước sức mạnh tàn bạo và sự tàn nhẫn của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử đã mất đi sự tự tin và hình tượng của mình. Họ cần phải tìm lại lòng dũng cảm và kiên nhẫn, để có thể đối mặt với cuộc thử thách và bảo vệ ngôi làng của mình.
Những lời đe dọa đầy ác ý của tứ tiên tặc vang vọng qua không gian, khiến cho nhóm anh hùng tiên tử càng trở nên sợ hãi và bất an hơn.
"Tình huống đang trở nên vô cùng khó khăn," thủ lĩnh nhóm anh hùng thốt lên, giọng điệu trầm ngâm và đầy lo lắng.
"Chúng ta không thể tiếp tục như thế này," Lâm Tiên nói, ánh mắt cô rất lo lắng. "Chúng ta cần phải tìm ra một cách để đối phó với họ."
Nhưng trước sự truyền bá sợ hãi từ tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử càng trở nên mất tự tin và tinh thần đấu tranh. Họ cảm thấy như mình đang đối diện với sức mạnh tàn bạo không thể chiến thắng.
Nhóm anh hùng tiên tử không thể tìm ra lối thoát khỏi sự áp đặt và đe dọa của tứ tiên tặc. Họ cảm thấy mình như những con thú bị mắc kẹt trong bẫy của kẻ thù, không biết phải làm thế nào để tự giải thoát.
Dưới áp lực và sức mạnh của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử đang phải đối mặt với một thách thức khó khăn và nguy hiểm. Họ cần phải tìm lại lòng dũng cảm và quyết tâm của mình, để có thể đứng lên chống lại sự ác độc và bảo vệ ngôi làng của mình.
Tứ tiên tặc tiếp tục truyền bá sự sợ hãi và lo sợ trong nhóm anh hùng tiên tử, với những lời đe dọa và trêu đùa ác ý.
"Ha ha ha! Những con người yếu đuối như các ngươi không xứng đáng được gọi là anh hùng!" Tiên Tử cười to, giọng điệu ám muội và tự mãn. "Các ngươi chỉ là những con mèo lười biếng, không có khả năng chống lại sức mạnh của chúng ta!"
Lục Linh tiếp tục: "Chúng ta sẽ khiến cho mỗi bước tiến của các ngươi trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Các ngươi sẽ chẳng bao giờ đạt được mục tiêu của mình, vì chúng ta sẽ luôn là bóng đêm đen tối đang rình rập!"
Hồng Tiên, với vẻ đứng đắn và lạnh lùng, nói tiếp: "Đừng ảo tưởng rằng các ngươi có thể đánh bại chúng ta. Chúng ta là những thế lực không thể kiểm soát và không thể chối từ. Các ngươi chỉ có thể chấp nhận số phận và khuất phục trước chúng ta!"
Cuối cùng, Lục Tiên, với vẻ đầy tự tin và ngạo mạn, kết thúc: "Không có điều gì có thể cứu rỗi các ngươi khỏi sự tàn bạo của chúng ta. Hãy sợ hãi đi, hãy run lẩy bẩy đi, vì sự chết chóc đang đến gần và chúng ta sẽ không tha thứ!"
Dưới sự đe dọa và áp đặt của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy mình trơ trọi và yếu đuối. Nhưng giữa những lời đe dọa và trêu ghẹo, họ vẫn cố gắng giữ vững lòng dũng cảm và quyết tâm của mình, để đối mặt với sự tàn bạo và bảo vệ ngôi làng của mình.
Những lời đe dọa của tứ tiên tặc khiến cho nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy lo sợ và bất lực. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo của thủ lĩnh, họ vẫn không ngừng nỗ lực và kiên định trong cuộc chiến chống lại sự tàn bạo.
Thủ lĩnh nhóm anh hùng tiên tử nhanh chóng phản ứng: "Chúng ta không được phép đánh bại trước sự đe dọa của chúng! Hãy cùng nhau chống lại và không bao giờ khuất phục!"
Vân Tiên, người đứng đầu nhóm, gấp rút chỉ huy: "Chúng ta phải tập trung vào mục tiêu của mình. Hãy tìm cách đối phó với sức mạnh của chúng, không để chúng làm mất đi lòng dũng cảm của chúng ta!"
Nhóm anh hùng tiên tử cùng nhau tập trung sức mạnh và ý chí của mình. Họ biết rằng, chỉ có bằng sự đoàn kết và quyết tâm, họ mới có thể vượt qua được mọi thách thức.
Trước sự áp đặt và đe dọa của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử không chùn bước. Họ đồng lòng quyết định đối mặt và chiến đấu cho sự tự do và bình yên của ngôi làng, bằng mọi cách có thể.
Dưới sự tác động của âm hồn quấy nhiễu từ tứ tiên tặc, Vân Tiên, người đứng đầu nhóm anh hùng tiên tử, bắt đầu cảm thấy sự rối loạn và hoảng loạn trong tâm trí.
Thần trí của Vân Tiên bị bao phủ bởi những hình ảnh u ám và âm hồn ác độc, khiến cho anh ta không thể tập trung hoặc đưa ra quyết định chính xác. Ông lạc trôi trong một cảm giác mơ hồ và không biết phải làm gì để đối phó.
Thủ lĩnh của nhóm anh hùng tiên tử, người từng là biểu tượng của sự mạnh mẽ và quyết đoán, giờ đây trở nên yếu đuối và bất ổn. Anh ta không thể kiểm soát được tinh thần của mình, và cảm thấy như đang mất đi bản thân.
Trong sự hoảng loạn và bất lực, Vân Tiên chạy lung tung, cố gắng tìm một lối thoát khỏi ám ảnh và âm hồn đang quấy nhiễu mình. Nhưng mỗi bước đi đều là một sự lạc lối và mất phương hướng, khiến cho anh ta càng cảm thấy tuyệt vọng hơn.
Nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy lo lắng và bất lực khi thấy thủ lĩnh của mình rơi vào tình trạng này. Họ biết rằng, để chiến thắng sự tàn bạo của tứ tiên tặc, họ cần phải tìm cách giải thoát Vân Tiên khỏi sự quấy nhiễu của âm hồn và tái lập tinh thần của anh ta.
Tiếng cười ác ý của tứ tiên tặc vang vọng qua không gian, khiến cho không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Họ nhìn những con người trong nhóm anh hùng tiên tử giống như những con cá đang vật lộn trên thớt, và đùa giỡn với sự thảm hại của họ.
"Khà khà khà, thực sự là một cảm giác thú vị, phải không?" Tiên Tặc nói, giọng cười lạnh lùng và đầy tà ác. "Nhìn các ngươi, làm sao có thể chiến đấu được với chúng ta khi các ngươi còn yếu đuối như vậy!"
Lục Linh, với vẻ đầy tinh quái, thêm vào: "Thật đáng tiếc cho các ngươi! Các ngươi không chỉ là những con mồi dễ bị vồ, mà còn là những con mồi thơm ngon cho bữa tiệc của chúng ta!"
Hồng Tiên, với vẻ đứng đắn và lạnh lùng, nhấn mạnh: "Các ngươi sẽ trở thành một phần của quy luật tự nhiên, nơi mà mạnh mẽ sẽ thống trị và yếu đuối sẽ bị tiêu diệt. Đừng mong có thể thoát khỏi số phận đau đớn của các ngươi!"
Cuối cùng, Lục Tiên, với vẻ đầy tự tin và ngạo mạn, kết luận: "Khá khá khá, hãy chào đón cái chết của các ngươi, và hãy trở thành bữa tiệc thịnh soạn cho chúng ta! Khá khá khá!"
Dưới sự trêu đùa và đe dọa của tứ tiên tặc, nhóm anh hùng tiên tử cảm thấy sự tự tin và lòng kiên nhẫn của mình đang bị thách thức đến giới hạn. Nhưng giữa những lời cười ác ý và sự đe dọa, họ vẫn quyết tâm đối mặt và chiến đấu, để bảo vệ ngôi làng và những người dân vô tội.