Chương 28: Adam Chết
Mọi người tụ hợp cũng đả giửa trưa nhưng sắc trời cũng không có nắng, bọn họ cứ thế trở lại Lâu đài
Vừa về tới phòng hắn thấy một thân ảnh quen thuộc chính là Husdon, Bevis Trong lòng thầm nghĩ.
" Tới rồi"
Hắn đi tới để tay lên ngực nói
"Tham kiến Husdon thống lĩnh ".
Husdon cũng không phản ứng, hắn tự ý đi vào phòng, Bevis theo đi vào.
Vừa nói bước vào giọng Husdon vang lên.
" Ta cho người 5 ngày, 5 ngày sau ta muốn nhìn thấy tinh hạch ".
Bevis chần chờ một lát sau đó đáp ứng " Được ".
" Tới lúc đó gặp nhau 7 giờ tối, ở hẻm số 2, Bắc Thành "
Nói xong lời này hắn cũng rời đi, Bevis trong cảm giác bất an, không biết nên nói phó với tên Husdon này thế nào?
Hắn vò đầu bức tai cũng không nghĩ ra cách gì hay, điều duy nhất hắn có thể làm lúc này là ở trong thành, nơi này khả năng là nơi an toàn nhất đối với hắn.
Sau khi rời đi, Husdon đi ra lâu đài, hắn đi vào một con hẻm tối thui, người mặc áo đen thì đang đứng chờ ở đấy.
“Gọi ta có chuyện gì?”
"Đại nhân, bọn Thánh Điện bắt đầu có động tĩnh rồi, chúng ta cần nhanh hơn "
“Không lẽ bọn chúng phát hiện ra rồi sao?”
" Vẫn chưa thưa ngài, nhưng bọn chúng bắt đầu điều tra chuyện của Thánh Khí, thuộc hạ e rằng…"
" Ngươi không cần phải nói nữa, ta đã biết, bảo những người khác chuẩn bị sẵn sàng, 5 ngày nửa dù có lấy được tinh hạch hay không chúng ta cũng sẽ rời khỏi đây "
" Vâng "
Nói xong câu này người áo đen biến mất, Husdon thì từ con hẻm đi ra đường chính.
Tuyết vẫn rơi, gió vẫn thổi, thời tiết thì ngày càng lạnh người đi đường cũng chỉ có vài người.
Khoảng 2 giờ chiều, bên ngoài chuồn ngựa.
" Này buộc cho chặt vào, coi chừng nó rớt ra đấy Landry "
" Vâng "
Nhóm của Bevis lúc này đang chuẩn bị hành trang để lên đường, xuất phát trở về Webster thành đón người thân của mọi người tới đây, bọn họ đang loay hoay buột một số túi lương thực trên lưng ngựa.
Buổi sáng bọn họ cũng không thể xuất phát, vì hôm qua ngựa đi đường mệt mỏi, thế lực chưa hồi phục nên mới đợi đến buổi trưa mới xuất phát.
Mọi người trèo lên ngựa Bevis thấy mọi người đã sẵn sàng hắn hô to một tiếng.
" Xuất Phát"
Ngựa hí lên một tiếng " Hí hí " bọn họ từ từ đi ra khỏi lâu đài.
Mất hơn một ngày đi đường, đoàn người rốt cuộc trở lại Webster thành, những người khác đi vào trước, Bevis tìm đại một cái cớ tách ra khỏi đám người, hắn đi một mạch đến hầm trú lúc trước.
Trở lại chốn củ, hắn có chút cảm thán.
" Nhanh thật, mới đấy đã 2 tháng "
Khung cảnh trước mắt cũng không có gì để xem, trên mặt đất cũng đều là những bong tuyết trắng xóa, hắn từ trên lưng ngựa lấy ra một cái xẻn, nhờ vào ký ức tìm kiếm vị trí của nắp hầm.
" Đây rồi"
Hắn dùng cái xẻn trong tay đào bới lớp tuyết sang một bên, lúc này nắp hằm hiện ra.
Hắn mở nắp ra chui vào, đi đến chỗ giấu tinh hạch, không ngừng dùng tay đào bới đất lên, một cái hộp xuất hiện trước mắt.
Hắn cầm lên, mở ra, bên trong chứa một viên đá màu xanh dương, đây chính là tinh hạch.
Kiểm tra bên trong tinh hạch vẫn còn sau, hắn bò lên đóng nắp hầm lại, leo lên lưng ngựa trở lại thành trì.
Hắn cưỡi ngựa đi thẳng đến nhà Lão Finn, mọi người lúc này cũng đã tụ tập đông đủ trước sân.
Nhân số có hơn 30 người, bọn điều là người thân của đám người Lão Finn, mọi người lúc này đang tụ tập trước sân quay quanh thành một vòng tròn ngồi uống rựu với nhau, đồ ăn phong phú thịt cá đầy đủ.
Bevis từ trên ngựa đi xuống, mọi người đều hướng mắt nhìn.
" Nhanh lên Bevis, mọi người đang chờ ngươi này"
" Được, được ta tới đây "
Hắn nhanh chóng buộc dây cương, chạy tới tham gia cùng mọi người, đám người cũng giới thiệu với nhau một phen sau bọn họ bắt đầu cạn chén.
" Nào Nào, cạn"
" Dô dô dô"
Nhìn khung cảnh trước mắt Bevis laik suy nghĩ chuyện tinh hạch lên, Maxwell bên cạnh thấy thế chủ động đưa cho Bevis 1 cái viên ngọc trai.
" Cho ngươi"
" Đây là cái gì?"
" Là ma pháp vật phẩm, lúc nguy hiểm thì bóp nát nó, có lẽ sẽ cứu ngươi được một mạng ".
Bevis cũng không từ chối mà cầm lấy nhét vào trong ngực, chuyện tinh hạch hắn cũng chỉ có Maxwell và Lão Finn biết, những người khác thì hắn cũng không nói, dù sao nhiều người biết quá cũng không tốt.
Cứ như thế thời gian trôi nhanh, sáng hôm sau, một đoàn xe ngựa xuất phát.
Vừa mới xuất phát cũng thuận buồm xuôi gió, nhưng khi đi được một nửa chặng đường, tuyết bắt đầu rơi lớn, bọn họ phải dừng lại chờ tuyết ngừng rơi mới đi tiếp.
Cứ như thế, chặng đường đi tới đi lui ước tính 3 ngày, phải mất tận ngày thứ 5 mới tới.
Trở lại Arrington thành, đám người thu xếp cho người thân của mình đi, còn Bevis thì hắn trở lại lâu đài trước.
Ở một bên khác, trong một căn phòng.
" Nam tước đại nhân, không phải chỗ đó ưm, ưm"
" Thế nào, thế nào ta có lợi hại không? hộc hộc "
" Ngài là tuyệt nhất, ưm, ưm mạnh hơn nữa đi "
Adam thân hình không ngừng loát động, mồ hôi đổ đầm đìa trên lưng, bên dưới hắn nằm một nử nhân xin đẹp, bên ngoài đột nhiên có người mở cửa bước vào.
Adam nhìn rỏ khuôn mặt người này, hắn lập tức quát mắng
" Husdon cút ra ngoài, không thấy ta đang làm việc sao?"
Thấy Husdon vẫn đứng im ở đó, Adam đứng dậy đi tới định cho Husdon một bạt tay, nhưng Husdon bất ngờ đi tới rút thanh kiếm từ trong bao ra chém một cái.
" A, a tay của ta, sao ngươi dám?"
Chỉ thấy cánh tay trái của Adam đã đứt lìa, máu chảy ồ ạt, hắn đau đớn ngồi phịt xuống đất.
Nử nhân trên giường hoảng sợ kêu to
" Á á, giết người rồi"
" Câm miệng"
Husdon quát mắng, sát khí lộ ra tràn ngập, nàng cảm nhận được sát khí phát ra từ trên thân Husdon cũng không dám kêu la, rung cầm cặp nắp vào trong chăn.
Adam lúc này ánh mắt thù hận nhìn Husdon, hắn mở miệng chất vấn.
" Tại sao? Ta đối sử với người không tệ, tại sao ngươi lại muốn giết ta "
Husdon cũng không trả lời, bên ngoài lại đi vào 1 người.
" Jons quản gia, tại sao người lại ở đây?"
Jons đi vào, trên người hắn phát ra khí tức tà dị.
" Khí tức này, ngươi không lẽ nào là Tà Giáo" hắn hoảng sợ la to.
Jons lộ ra nụ cười quái dị
" Khệt khệt, không sai ta là người của Tà Giáo, mấy năm này đi theo một con lợn như ngươi thật là mệt mỏi, bọn ta trước giờ cũng chỉ lợi dụng ngươi mà thôi ".
Adam lúc này cảm thấy không ổn, hướng mắt về Husdon cầu cứu.
" Husdon ta ra lệnh cho ngươi mau giết hắn, chỉ cần giết hắn những chuyện ngươi làm với ta ngày hôm nay ta sẽ tha thứ cho ngươi ".
Husdon giống như nhìn tên ngóc nhìn Adam" Ngu Xuẩn "
" Ngươi… tại sao?"
" Tại sao ư, không phải chính vì ngươi mà em gái của ta phải chết sao, nó chỉ mới 10 tuổi a, chính ngươi đả làm nhục nó tới chết, ngươi tưởng chuyện này có thể giấu được ta sao ".
Vừa nói Husdon trên mặt vặn vẹo phẩn nộ, hắn đi tới trước mặt Adam, một kiếm chém xuống đẩu tách lìa khỏi thân thể, Adam chưa kiệp phản ứng thì đả chết.
Husdon cũng giải quyết luôn nử nhân trên giường, sau nó nói với người áo đen ở ngoài.
" Lloyd, họ dẹp hết đi".
Âm thanh từ bên ngoài vang lên
" Vâng".
Tàn cục để lại cho người áo đen giải quyết, Jons quản gia và Husdon thì rời đi hiện trường.
Hết Chương.
Vừa về tới phòng hắn thấy một thân ảnh quen thuộc chính là Husdon, Bevis Trong lòng thầm nghĩ.
" Tới rồi"
Hắn đi tới để tay lên ngực nói
"Tham kiến Husdon thống lĩnh ".
Husdon cũng không phản ứng, hắn tự ý đi vào phòng, Bevis theo đi vào.
Vừa nói bước vào giọng Husdon vang lên.
" Ta cho người 5 ngày, 5 ngày sau ta muốn nhìn thấy tinh hạch ".
Bevis chần chờ một lát sau đó đáp ứng " Được ".
" Tới lúc đó gặp nhau 7 giờ tối, ở hẻm số 2, Bắc Thành "
Nói xong lời này hắn cũng rời đi, Bevis trong cảm giác bất an, không biết nên nói phó với tên Husdon này thế nào?
Hắn vò đầu bức tai cũng không nghĩ ra cách gì hay, điều duy nhất hắn có thể làm lúc này là ở trong thành, nơi này khả năng là nơi an toàn nhất đối với hắn.
Sau khi rời đi, Husdon đi ra lâu đài, hắn đi vào một con hẻm tối thui, người mặc áo đen thì đang đứng chờ ở đấy.
“Gọi ta có chuyện gì?”
"Đại nhân, bọn Thánh Điện bắt đầu có động tĩnh rồi, chúng ta cần nhanh hơn "
“Không lẽ bọn chúng phát hiện ra rồi sao?”
" Vẫn chưa thưa ngài, nhưng bọn chúng bắt đầu điều tra chuyện của Thánh Khí, thuộc hạ e rằng…"
" Ngươi không cần phải nói nữa, ta đã biết, bảo những người khác chuẩn bị sẵn sàng, 5 ngày nửa dù có lấy được tinh hạch hay không chúng ta cũng sẽ rời khỏi đây "
" Vâng "
Nói xong câu này người áo đen biến mất, Husdon thì từ con hẻm đi ra đường chính.
Tuyết vẫn rơi, gió vẫn thổi, thời tiết thì ngày càng lạnh người đi đường cũng chỉ có vài người.
Khoảng 2 giờ chiều, bên ngoài chuồn ngựa.
" Này buộc cho chặt vào, coi chừng nó rớt ra đấy Landry "
" Vâng "
Nhóm của Bevis lúc này đang chuẩn bị hành trang để lên đường, xuất phát trở về Webster thành đón người thân của mọi người tới đây, bọn họ đang loay hoay buột một số túi lương thực trên lưng ngựa.
Buổi sáng bọn họ cũng không thể xuất phát, vì hôm qua ngựa đi đường mệt mỏi, thế lực chưa hồi phục nên mới đợi đến buổi trưa mới xuất phát.
Mọi người trèo lên ngựa Bevis thấy mọi người đã sẵn sàng hắn hô to một tiếng.
" Xuất Phát"
Ngựa hí lên một tiếng " Hí hí " bọn họ từ từ đi ra khỏi lâu đài.
Mất hơn một ngày đi đường, đoàn người rốt cuộc trở lại Webster thành, những người khác đi vào trước, Bevis tìm đại một cái cớ tách ra khỏi đám người, hắn đi một mạch đến hầm trú lúc trước.
Trở lại chốn củ, hắn có chút cảm thán.
" Nhanh thật, mới đấy đã 2 tháng "
Khung cảnh trước mắt cũng không có gì để xem, trên mặt đất cũng đều là những bong tuyết trắng xóa, hắn từ trên lưng ngựa lấy ra một cái xẻn, nhờ vào ký ức tìm kiếm vị trí của nắp hầm.
" Đây rồi"
Hắn dùng cái xẻn trong tay đào bới lớp tuyết sang một bên, lúc này nắp hằm hiện ra.
Hắn mở nắp ra chui vào, đi đến chỗ giấu tinh hạch, không ngừng dùng tay đào bới đất lên, một cái hộp xuất hiện trước mắt.
Hắn cầm lên, mở ra, bên trong chứa một viên đá màu xanh dương, đây chính là tinh hạch.
Kiểm tra bên trong tinh hạch vẫn còn sau, hắn bò lên đóng nắp hầm lại, leo lên lưng ngựa trở lại thành trì.
Hắn cưỡi ngựa đi thẳng đến nhà Lão Finn, mọi người lúc này cũng đã tụ tập đông đủ trước sân.
Nhân số có hơn 30 người, bọn điều là người thân của đám người Lão Finn, mọi người lúc này đang tụ tập trước sân quay quanh thành một vòng tròn ngồi uống rựu với nhau, đồ ăn phong phú thịt cá đầy đủ.
Bevis từ trên ngựa đi xuống, mọi người đều hướng mắt nhìn.
" Nhanh lên Bevis, mọi người đang chờ ngươi này"
" Được, được ta tới đây "
Hắn nhanh chóng buộc dây cương, chạy tới tham gia cùng mọi người, đám người cũng giới thiệu với nhau một phen sau bọn họ bắt đầu cạn chén.
" Nào Nào, cạn"
" Dô dô dô"
Nhìn khung cảnh trước mắt Bevis laik suy nghĩ chuyện tinh hạch lên, Maxwell bên cạnh thấy thế chủ động đưa cho Bevis 1 cái viên ngọc trai.
" Cho ngươi"
" Đây là cái gì?"
" Là ma pháp vật phẩm, lúc nguy hiểm thì bóp nát nó, có lẽ sẽ cứu ngươi được một mạng ".
Bevis cũng không từ chối mà cầm lấy nhét vào trong ngực, chuyện tinh hạch hắn cũng chỉ có Maxwell và Lão Finn biết, những người khác thì hắn cũng không nói, dù sao nhiều người biết quá cũng không tốt.
Cứ như thế thời gian trôi nhanh, sáng hôm sau, một đoàn xe ngựa xuất phát.
Vừa mới xuất phát cũng thuận buồm xuôi gió, nhưng khi đi được một nửa chặng đường, tuyết bắt đầu rơi lớn, bọn họ phải dừng lại chờ tuyết ngừng rơi mới đi tiếp.
Cứ như thế, chặng đường đi tới đi lui ước tính 3 ngày, phải mất tận ngày thứ 5 mới tới.
Trở lại Arrington thành, đám người thu xếp cho người thân của mình đi, còn Bevis thì hắn trở lại lâu đài trước.
Ở một bên khác, trong một căn phòng.
" Nam tước đại nhân, không phải chỗ đó ưm, ưm"
" Thế nào, thế nào ta có lợi hại không? hộc hộc "
" Ngài là tuyệt nhất, ưm, ưm mạnh hơn nữa đi "
Adam thân hình không ngừng loát động, mồ hôi đổ đầm đìa trên lưng, bên dưới hắn nằm một nử nhân xin đẹp, bên ngoài đột nhiên có người mở cửa bước vào.
Adam nhìn rỏ khuôn mặt người này, hắn lập tức quát mắng
" Husdon cút ra ngoài, không thấy ta đang làm việc sao?"
Thấy Husdon vẫn đứng im ở đó, Adam đứng dậy đi tới định cho Husdon một bạt tay, nhưng Husdon bất ngờ đi tới rút thanh kiếm từ trong bao ra chém một cái.
" A, a tay của ta, sao ngươi dám?"
Chỉ thấy cánh tay trái của Adam đã đứt lìa, máu chảy ồ ạt, hắn đau đớn ngồi phịt xuống đất.
Nử nhân trên giường hoảng sợ kêu to
" Á á, giết người rồi"
" Câm miệng"
Husdon quát mắng, sát khí lộ ra tràn ngập, nàng cảm nhận được sát khí phát ra từ trên thân Husdon cũng không dám kêu la, rung cầm cặp nắp vào trong chăn.
Adam lúc này ánh mắt thù hận nhìn Husdon, hắn mở miệng chất vấn.
" Tại sao? Ta đối sử với người không tệ, tại sao ngươi lại muốn giết ta "
Husdon cũng không trả lời, bên ngoài lại đi vào 1 người.
" Jons quản gia, tại sao người lại ở đây?"
Jons đi vào, trên người hắn phát ra khí tức tà dị.
" Khí tức này, ngươi không lẽ nào là Tà Giáo" hắn hoảng sợ la to.
Jons lộ ra nụ cười quái dị
" Khệt khệt, không sai ta là người của Tà Giáo, mấy năm này đi theo một con lợn như ngươi thật là mệt mỏi, bọn ta trước giờ cũng chỉ lợi dụng ngươi mà thôi ".
Adam lúc này cảm thấy không ổn, hướng mắt về Husdon cầu cứu.
" Husdon ta ra lệnh cho ngươi mau giết hắn, chỉ cần giết hắn những chuyện ngươi làm với ta ngày hôm nay ta sẽ tha thứ cho ngươi ".
Husdon giống như nhìn tên ngóc nhìn Adam" Ngu Xuẩn "
" Ngươi… tại sao?"
" Tại sao ư, không phải chính vì ngươi mà em gái của ta phải chết sao, nó chỉ mới 10 tuổi a, chính ngươi đả làm nhục nó tới chết, ngươi tưởng chuyện này có thể giấu được ta sao ".
Vừa nói Husdon trên mặt vặn vẹo phẩn nộ, hắn đi tới trước mặt Adam, một kiếm chém xuống đẩu tách lìa khỏi thân thể, Adam chưa kiệp phản ứng thì đả chết.
Husdon cũng giải quyết luôn nử nhân trên giường, sau nó nói với người áo đen ở ngoài.
" Lloyd, họ dẹp hết đi".
Âm thanh từ bên ngoài vang lên
" Vâng".
Tàn cục để lại cho người áo đen giải quyết, Jons quản gia và Husdon thì rời đi hiện trường.
Hết Chương.