Chương : 52
Chỉ thấy Tinh gia nhanh nhất trong đám người hạ gia đi đến chổ vừa kết thúc trận chiến. Lúc này hắn ôm lấy bàn tay đau nhứt đỏ thẳm của mình ánh mắt có chút đỏ hồng nhìn võ thừa hắn hét lớn.
- Đánh con mẹ ngươi à..? Mẹ kiếp ngươi sao không chút nào nghĩ cho bản thân mình vậy. Chết tiệt... hừ....
Tinh gia một bộ dạng rất xúc động chỉ hận không thể một bạt tay tán chết tên ngu ngốc trước mặt này.
- Sao người đánh võ thừa đại ca.
Một âm thanh êm tay có kèm theo chút xúc động vang lên chỉ thấy hạ mẫn lao đến đánh túi bụi lên người tinh gia.
- Aizzz tiểu mẫn mẫn a ngươi không biết tên ngu ngốc này vừa tự tìm chết đến mức nào đâu. Hừ.
Tinh gia một bộ dạng còn rất tức giận thở phì phò.hạ mẩn cũng không càng quấy nàng chạy đến người võ thừa chỉ thấy những vết thương chòng chất trên người hắn. Nàng lấy tay che miệng nhỏ nhắn nức nở nghẹn ngào.
- Đại ca huynh không sao chứ. Hừ.. Tinh gia đánh huynh có đau không.? huynh lấy đan dược muội luyện ăn vào đi.
Nàng vừa nói vừa cầm ra một nắm đan dược. Hạ mẫn thời gian trước cũng được tinh gia chỉ dạy cách luyện dược hiện nay nàng cũng đã luyện được đan dược nhất phẩm tư chất nàng rất tốt nên tinh gia rất cưng chìu.
Võ thừa nhìn hết thảy trong lòng dân lên một nổi ấm áp khó tả. Nghĩ về những việc vừa rồi hắn thấy mình thật đáng trách. Hắn nhìn mọi người xung quanh gật đầu một cái rồi nhìn tinh gia mở miệng
- Tinh Gia a. Là lỗi của ta. Từ nay ta sẽ chú ý hơn.
- Hừ...
Tinh gia hừ một cái nhưng rồi gương mặt lại trở nên rất hòa hoản nhìn võ thừa nói.
- Tuy ngươi vừa rồi hành động ngu ngốc nhưng đánh tốt lắm.
Võ thừa rãi rãi đầu ngây ngô cười cười, nhìn bộ dạng của hắn tinh gia muốn phát tiết nữa cũng không được. Tinh gia lắc đầu mà thôi mà thôi xem như ta lo lắng quá nhiều đi.
- Được rồi chúng ta đi thôi chổ này cũng khôg ở được nữa chúng ta tìm một vị trí khác.
Tinh gia ánh mắt lóe lên thầm nghĩ sẽ tìm một địa phương dễ thủ khó công rồi bố trí ít linh trận để đám người hạ gia này rèn luyện thêm lại bớt phần bị nguy hiểm nhất.
- Tinh gia a. Còn người này thì sao.?
Hạ bằng mở miệng chỉ tay về phía Triệu chấn đang thất thần quỳ gối với thân thể vô cùng suy nhược ở đó. Tinh gia có chút trầm tư rồi mở miệng.
- Mang hắn theo. Người này coi như cũng đã tàng phế không mang lại uy hiếp gì.
Tất cả gật đầu rồi tiến bước đi theo tinh gia.
Trận chiến của võ thừa chỉ là một trong rất nhiều trận chiến bên trong không gian này. Nhưng về phần ác liệt thảm thiết cơ hồ hơn xa võ thừa dù sao ai ai cũng có quan niệm giết người đoạt bảo mà ở bên trog không gian này chuyện đó lại không cần cố kị nên hiện tại có nhiều gia tộc đã không còn bao nhiêu người.
Bên trong một cái lều ở bình nguyên rộng lớn.
Trưởng tộc triệu gia Triệu La Hồ sắc mặt âm trầm nhìn triệu ma la cùng triệu nguyện đang quỳ gối trước mặt.
- Triệu Sam bị một búa chém vở nát linh hồn bỏ mình còn Triệu Chấn lại buộc phải dùng đến đan dược do trưởng lão cấp để chiến đấu sao.?
La Hồ ngẩn đầu tựa vào ghế ngón tay không ngừng gõ lên thành ghế vịnh.
- Đúng vậy tộc trưởng người này thực lực cường hãn hai chúng ta liên thủ cơ hồ chỉ đánh ngang tay với hắn.
Trung niên tên Triệu Sam thần sắc nghĩ lại lúc giao chiến còn chút khiếp sợ lắp bấp mở miệng sợ tộc trưởng trách phạt.
La Hồ gật nhẹ đầu.
- Được rồi ngươi lui ra nghỉ ngơi đi. Ma La ở lại.
Triệu Sam có chút chột dạ nhưng rồi cũng đứng dậy khom người lui ra ngoài.
- Ma La ngươi nói lần đầu gập hai người kia là ở trong rừng gần di tích của Vạn Thú Tông sao.?
Triệu Ma La có chút khẩn trương nhanh chóng mở miệng.
- Đúng vậy đại thúc khi đó Võ Thừa kia đi chung tiểu tử trường ngạo cùng với một thanh niên nhìn có chút giảo hoạt.tu vi rất yếu không biết tại sao thực lực người này lại tinh tiến nhanh như vậy. Mặc dù hắn cũng nhận được truyền thừa khá mạnh bên trong di tích đó nhưng ta thấy nếu vậy cũng không thể nào tiến bộ nhanh vậy được. Vả lại người bên cạnh hắn người thanh niên kia có chút quỷ dị.
- Ồ... như vậy sao.? Hoành không xuất hiện trong rừng, nhận một truyền thừa tu vi lại đại tăng đến mức độ như vậy.
La Hồ gương mặt ngưng trọng. Hắn thân là tộc trưởng Triệu gia trước nay hành sự luôn suy tính chu toàn. Lúc trước tình báo nói Hạ gia chia làm 4 nhóm người hắn đều phái người chú ý dò xét, nếu có cơ hội trược tiếp ra tay. Kết quả tất cả thám báo đều mất tích đã vậy hắn phái ba trưởng lão chặn giết nhóm người mà hắn cho là yếu nhất chỉ có một trưởng lão hạ gia trúc cơ tam trọng cùng một người xem như liên minh tu vi trúc cơ ngủ trọng.
Chẳng những không thành công đánh hạ nhóm người này còn chết tại đương trường một người. Một người hiện nay tung tích không rõ. Có lẽ lành ích dữ nhiều hắn lúc này tâm tư dậy sóng.
Trầm mặt hồi lâu ánh mắt Triệu La Hồ lóe sáng rồi mở miệng.
- Ngươi báo toàn bộ người bên dưới. Không có lệnh của ta không ai được phép động thủ vào hai người này.
Triệu Ma La nghe vậy chợt ngẫn ra. Nhưng rồi hắn thấy ánh mắt của La Hồ hắn cũng gật đầu vâng dạ rồi từ từ lui ra ngoài. Bên trong lều lớn kia chỉ còn mỗi Triệu La Hồ. Ánh mắt thăm thúy nhìn về phương xa. Hắn thì thầm.
- Một người hoành không xuất hiện sao..? Thật là chờ mong.
Hơn ba tháng nhanh chóng trôi qua.
Chiến tranh vẫn đang diễn ra không ngừng. Bên cạnh đó nhiều dị bảo cũng được tìm thấy trên khắp bên trong chiến địa. Đều này có nghĩa chém giết tranh đoạt càng diễn ra hung ác hơn rất nhiều. Có nhiều tên tuổi từ những cuộc chiến bắt đầu nổi lên từ khắp các nơi. Những người này sử dụng công pháp võ kỹ mới lạ cũng rất cường hãn làm cho kẻ địch của họ không ngừng kinh hồn tán đảng. Nếu để ý kỷ những người này cơ hồ đều là những người từng nhận được Linh Hồn Quán Đỉnh bên trong di tích vạn thú tông. Đều này làm cho ba lão giả gật đầu tán thưởng không ngớt. Các tông môn hạ cấp cũng có những tính toán của họ. Trong số những người nổi bậc đó có cái tên mà võ thừa cùng tinh gia rất quen thuộc.
Trường Ngạo. Hắn tu vi đã đột phá trúc cơ nhị trọng nhưng bằng vào công pháp mạnh mẽ hắn một đường đánh giết ngay cả trúc cơ ngủ trọng cũng không làm gì được hắn. Làm cho tên tuổi Trường Ngạo lên như diều gập gió. Các tông môn lớn không ít người đã có ý muốn thu nhận người này kể cả ba người ngồi trên cao nhất kia cũng có ý tứ đến hắn.
Bên trên một ngọn cô phong có hơn hai mươi người đang ngồi tỉnh toạ không ngừng thổ nạp khí tức khá mạnh mẽ phát ra.
- Tinh gia ta cần thêm một ít đan dược luyện thể nữa có lẽ sẽ đại thành tầng đầu tiên của Tu La Quyết Thể Quyển.
Võ thừa vừa hai tay chóng đẩy vừa ngẩn đầu nói chuyện với tinh gia.
- Ngươi ăn gần hết đan dược tiểu mẫn luyện rồi mà còn chưa đột phá.? Mẹ kiếp công pháp rắm chó gì tu luyện tốn kém vậy không biết.!
Tinh gia gương mặt vô cùng bất mảng. Có xúc động giống như hắn là người luyện dược. chưởi bới một câu rồi lại đưa ánh mắt cưng chiều nhìn về phía cô gái đang rất tập trung khống chế hỏa diểm bên dưới cái lô đỉnh.
- Đúng vậy tiểu mẫn tập trung dẫn dắt linh lực thiên địa vào bên trong đỉnh sau đó là bước cuối cùng ngưng đan.
Chỉ thấy một cô gái khoảng 16. 17 tuổi thần sắc ngưng trọng nhưng không che dấu được nét thanh xuân xinh đẹp của nàng. Tuy lúc này gương mặt có dính chút lọ lem và hơi tái nhợt. Nhưng ánh mắt vẫn thủy chung tỏa sáng hai tay không ngừng biến đổi những thủ ấn mà tinh gia đã chỉ dạy, giường như nàng rất kích động. Chợt nàng gương mặt ngưng trọng rồi hô lớn.
- Đánh con mẹ ngươi à..? Mẹ kiếp ngươi sao không chút nào nghĩ cho bản thân mình vậy. Chết tiệt... hừ....
Tinh gia một bộ dạng rất xúc động chỉ hận không thể một bạt tay tán chết tên ngu ngốc trước mặt này.
- Sao người đánh võ thừa đại ca.
Một âm thanh êm tay có kèm theo chút xúc động vang lên chỉ thấy hạ mẫn lao đến đánh túi bụi lên người tinh gia.
- Aizzz tiểu mẫn mẫn a ngươi không biết tên ngu ngốc này vừa tự tìm chết đến mức nào đâu. Hừ.
Tinh gia một bộ dạng còn rất tức giận thở phì phò.hạ mẩn cũng không càng quấy nàng chạy đến người võ thừa chỉ thấy những vết thương chòng chất trên người hắn. Nàng lấy tay che miệng nhỏ nhắn nức nở nghẹn ngào.
- Đại ca huynh không sao chứ. Hừ.. Tinh gia đánh huynh có đau không.? huynh lấy đan dược muội luyện ăn vào đi.
Nàng vừa nói vừa cầm ra một nắm đan dược. Hạ mẫn thời gian trước cũng được tinh gia chỉ dạy cách luyện dược hiện nay nàng cũng đã luyện được đan dược nhất phẩm tư chất nàng rất tốt nên tinh gia rất cưng chìu.
Võ thừa nhìn hết thảy trong lòng dân lên một nổi ấm áp khó tả. Nghĩ về những việc vừa rồi hắn thấy mình thật đáng trách. Hắn nhìn mọi người xung quanh gật đầu một cái rồi nhìn tinh gia mở miệng
- Tinh Gia a. Là lỗi của ta. Từ nay ta sẽ chú ý hơn.
- Hừ...
Tinh gia hừ một cái nhưng rồi gương mặt lại trở nên rất hòa hoản nhìn võ thừa nói.
- Tuy ngươi vừa rồi hành động ngu ngốc nhưng đánh tốt lắm.
Võ thừa rãi rãi đầu ngây ngô cười cười, nhìn bộ dạng của hắn tinh gia muốn phát tiết nữa cũng không được. Tinh gia lắc đầu mà thôi mà thôi xem như ta lo lắng quá nhiều đi.
- Được rồi chúng ta đi thôi chổ này cũng khôg ở được nữa chúng ta tìm một vị trí khác.
Tinh gia ánh mắt lóe lên thầm nghĩ sẽ tìm một địa phương dễ thủ khó công rồi bố trí ít linh trận để đám người hạ gia này rèn luyện thêm lại bớt phần bị nguy hiểm nhất.
- Tinh gia a. Còn người này thì sao.?
Hạ bằng mở miệng chỉ tay về phía Triệu chấn đang thất thần quỳ gối với thân thể vô cùng suy nhược ở đó. Tinh gia có chút trầm tư rồi mở miệng.
- Mang hắn theo. Người này coi như cũng đã tàng phế không mang lại uy hiếp gì.
Tất cả gật đầu rồi tiến bước đi theo tinh gia.
Trận chiến của võ thừa chỉ là một trong rất nhiều trận chiến bên trong không gian này. Nhưng về phần ác liệt thảm thiết cơ hồ hơn xa võ thừa dù sao ai ai cũng có quan niệm giết người đoạt bảo mà ở bên trog không gian này chuyện đó lại không cần cố kị nên hiện tại có nhiều gia tộc đã không còn bao nhiêu người.
Bên trong một cái lều ở bình nguyên rộng lớn.
Trưởng tộc triệu gia Triệu La Hồ sắc mặt âm trầm nhìn triệu ma la cùng triệu nguyện đang quỳ gối trước mặt.
- Triệu Sam bị một búa chém vở nát linh hồn bỏ mình còn Triệu Chấn lại buộc phải dùng đến đan dược do trưởng lão cấp để chiến đấu sao.?
La Hồ ngẩn đầu tựa vào ghế ngón tay không ngừng gõ lên thành ghế vịnh.
- Đúng vậy tộc trưởng người này thực lực cường hãn hai chúng ta liên thủ cơ hồ chỉ đánh ngang tay với hắn.
Trung niên tên Triệu Sam thần sắc nghĩ lại lúc giao chiến còn chút khiếp sợ lắp bấp mở miệng sợ tộc trưởng trách phạt.
La Hồ gật nhẹ đầu.
- Được rồi ngươi lui ra nghỉ ngơi đi. Ma La ở lại.
Triệu Sam có chút chột dạ nhưng rồi cũng đứng dậy khom người lui ra ngoài.
- Ma La ngươi nói lần đầu gập hai người kia là ở trong rừng gần di tích của Vạn Thú Tông sao.?
Triệu Ma La có chút khẩn trương nhanh chóng mở miệng.
- Đúng vậy đại thúc khi đó Võ Thừa kia đi chung tiểu tử trường ngạo cùng với một thanh niên nhìn có chút giảo hoạt.tu vi rất yếu không biết tại sao thực lực người này lại tinh tiến nhanh như vậy. Mặc dù hắn cũng nhận được truyền thừa khá mạnh bên trong di tích đó nhưng ta thấy nếu vậy cũng không thể nào tiến bộ nhanh vậy được. Vả lại người bên cạnh hắn người thanh niên kia có chút quỷ dị.
- Ồ... như vậy sao.? Hoành không xuất hiện trong rừng, nhận một truyền thừa tu vi lại đại tăng đến mức độ như vậy.
La Hồ gương mặt ngưng trọng. Hắn thân là tộc trưởng Triệu gia trước nay hành sự luôn suy tính chu toàn. Lúc trước tình báo nói Hạ gia chia làm 4 nhóm người hắn đều phái người chú ý dò xét, nếu có cơ hội trược tiếp ra tay. Kết quả tất cả thám báo đều mất tích đã vậy hắn phái ba trưởng lão chặn giết nhóm người mà hắn cho là yếu nhất chỉ có một trưởng lão hạ gia trúc cơ tam trọng cùng một người xem như liên minh tu vi trúc cơ ngủ trọng.
Chẳng những không thành công đánh hạ nhóm người này còn chết tại đương trường một người. Một người hiện nay tung tích không rõ. Có lẽ lành ích dữ nhiều hắn lúc này tâm tư dậy sóng.
Trầm mặt hồi lâu ánh mắt Triệu La Hồ lóe sáng rồi mở miệng.
- Ngươi báo toàn bộ người bên dưới. Không có lệnh của ta không ai được phép động thủ vào hai người này.
Triệu Ma La nghe vậy chợt ngẫn ra. Nhưng rồi hắn thấy ánh mắt của La Hồ hắn cũng gật đầu vâng dạ rồi từ từ lui ra ngoài. Bên trong lều lớn kia chỉ còn mỗi Triệu La Hồ. Ánh mắt thăm thúy nhìn về phương xa. Hắn thì thầm.
- Một người hoành không xuất hiện sao..? Thật là chờ mong.
Hơn ba tháng nhanh chóng trôi qua.
Chiến tranh vẫn đang diễn ra không ngừng. Bên cạnh đó nhiều dị bảo cũng được tìm thấy trên khắp bên trong chiến địa. Đều này có nghĩa chém giết tranh đoạt càng diễn ra hung ác hơn rất nhiều. Có nhiều tên tuổi từ những cuộc chiến bắt đầu nổi lên từ khắp các nơi. Những người này sử dụng công pháp võ kỹ mới lạ cũng rất cường hãn làm cho kẻ địch của họ không ngừng kinh hồn tán đảng. Nếu để ý kỷ những người này cơ hồ đều là những người từng nhận được Linh Hồn Quán Đỉnh bên trong di tích vạn thú tông. Đều này làm cho ba lão giả gật đầu tán thưởng không ngớt. Các tông môn hạ cấp cũng có những tính toán của họ. Trong số những người nổi bậc đó có cái tên mà võ thừa cùng tinh gia rất quen thuộc.
Trường Ngạo. Hắn tu vi đã đột phá trúc cơ nhị trọng nhưng bằng vào công pháp mạnh mẽ hắn một đường đánh giết ngay cả trúc cơ ngủ trọng cũng không làm gì được hắn. Làm cho tên tuổi Trường Ngạo lên như diều gập gió. Các tông môn lớn không ít người đã có ý muốn thu nhận người này kể cả ba người ngồi trên cao nhất kia cũng có ý tứ đến hắn.
Bên trên một ngọn cô phong có hơn hai mươi người đang ngồi tỉnh toạ không ngừng thổ nạp khí tức khá mạnh mẽ phát ra.
- Tinh gia ta cần thêm một ít đan dược luyện thể nữa có lẽ sẽ đại thành tầng đầu tiên của Tu La Quyết Thể Quyển.
Võ thừa vừa hai tay chóng đẩy vừa ngẩn đầu nói chuyện với tinh gia.
- Ngươi ăn gần hết đan dược tiểu mẫn luyện rồi mà còn chưa đột phá.? Mẹ kiếp công pháp rắm chó gì tu luyện tốn kém vậy không biết.!
Tinh gia gương mặt vô cùng bất mảng. Có xúc động giống như hắn là người luyện dược. chưởi bới một câu rồi lại đưa ánh mắt cưng chiều nhìn về phía cô gái đang rất tập trung khống chế hỏa diểm bên dưới cái lô đỉnh.
- Đúng vậy tiểu mẫn tập trung dẫn dắt linh lực thiên địa vào bên trong đỉnh sau đó là bước cuối cùng ngưng đan.
Chỉ thấy một cô gái khoảng 16. 17 tuổi thần sắc ngưng trọng nhưng không che dấu được nét thanh xuân xinh đẹp của nàng. Tuy lúc này gương mặt có dính chút lọ lem và hơi tái nhợt. Nhưng ánh mắt vẫn thủy chung tỏa sáng hai tay không ngừng biến đổi những thủ ấn mà tinh gia đã chỉ dạy, giường như nàng rất kích động. Chợt nàng gương mặt ngưng trọng rồi hô lớn.