Chương : 29
Ngươi.. vừa nhìn thấy thân ảnh này giang bá thép nheo cặp mắt dài hẹp của hắn lại.
- ngươi không bị nguyên thức kia thôn phệ.
Lâm duẩn thản nhiên nhìn về phía hắn.
- Cửu sư đệ tất cả kết thúc rồi. Ngươi không cần phải chấp mê bất ngộ như vậy.
Lâm duẩn khi trước vốn dĩ là một người khiêm tốn trầm ổn. Vì thế rất được lữ vô nhai thưởng thức nên gả con gái mình cho hắn. Con gái của lão cũng rất yêu thương lâm duẩn. Nhưng cũng vì thế gây nên khúc mắc trong lòng gian bá thép hắn hận tất cả bất chấp tất cả để rồi cớ sự tiếp đó trải qua ngàn vạn năm sau vẫn còn tiếp diễn.
Giang bá thép ha hã cười lớn.
- Người nên tĩnh ngộ là ngươi. Ngươi nghĩ với một linh hồn cho dù trọn vẹn của ngươi có thể thai đỗi được kết cuộc này sao..?
- Ta tất nhiên không thể nhưng... hắn thì có. Lâm duẩn chỉ tay về phía võ thừa.
- Hắn..? Gian bá thép phì cười châm chọc
- Bằng vào cái thực lực trúc cơ tam trọng của hắn lại muốn đánh thắng thái uất cảnh như ta..? Mặc dù ta cũng không phải đỉnh phong nhưng với tình trạng hiện tại một tát cũng chụp chết hắn.
- Nếu thêm ta thì thế nào..? Lâm duẩn bình tĩnh mở miệng.
Gian bá thép lại cười rộ lên nhưng chợt nhớ ra gì đó hắn lại ngậm miệng lại quan sát xung quanh quả nhiên có 3. 4 người lại cầm cục đá trên tay khi hắn quan sát đến những người này đều đứng tròng mắt trên tay dấu cục đá quay sang hướng khác nhìn gió nhìn mây.
- Lâm duẩn ngươi định mượn hồn nhập thể để đánh với ta sao..? Bằng vào hắn thì ngươi phát huy được bao nhiêu lực lượng..?
Hắn không ngừng nhìn lâm duẩn khóe miệng mỉa mai châm chọc. Bộ dạng cười nhưng ngậm chặt miệng của hắn cùng với gương mặt nhợt nhạt làm cho người ta càng nhìn càng thấy quỷ dị.
Lâm duẩn chợt cười cười hắn nhẹ nhàng nhìn về phía lữ lập tuyết mặc dù trạng thái linh hồn nàng vẫn đưa ánh mắt đầy nhu tình nhìn hắn.
- Tuyết nhi. Tất cả tại ta. Hôm nay ta sẽ cố hết sức chuộc lại lỗi lằm khi trước.
Ánh mắt hắn trở nên kiên định rồi chấp tay gật đầu với võ thừa.
- Tiểu huynh đệ những hứa hẹn khi trước. Khi làm xong mọi chuyện ta sẽ thực hiện.
Võ thừa cũng nhẹ gật đầu. Mặc dù cơ duyên lâm duẩn nói với hắn khi trước có chút động tâm nhưng trên hết hắn lại nhìn gian bá thép không vừa mắt.
- Tốt. Đến đi...
Nói xong võ thừa giang 2 tay ra thần hồn lâm duẩn cũng tiến vào thân thể hắn. Ong một tiếng linh khí xung quanh không ngừng hội tụ đến võ thừa kéo khí tức của hắn tăng lên dồn dập. Trúc cơ ngũ trọng. Trúc cơ viên mãn. Thái ất nhị trọng. Tứ trọng. Lục trọng mãi đến thái ất bát trọng mới dừng lại.
Võ thừa cuối đầu nắm chặt nắm đấm lại hắn cười cười.
- Đây là cường giả thái ất sao..?
Hắn lẩm bẩm rồi nhìn về phía gian bá thép.
Gian bá thép lúc này với bộ mặt không thể nào tin nổi nhìn võ thừa hắc lấp bấp.
- vậy.. vậy mà không bạo thể..? Ngươi là tu sĩ luyện thể..?
Thật ra không chỉ gian bá thép sửng sốt mà tất cả mọi người nhìn một màn vừa rồi cùng khí tức lúc này của võ thừa cũng không thể tin nổi.
Võ thừa cười cười lời nói như đinh đóng cột.
- Hôm nay ngươi phải vẫn lạc tại đây.
Lời vừa xong hắn rút tay về phía sau không gian chấn động hình thành một mặt biển sau đó hắn lao thẳng về phía gian bá thép tung ra một quyền.
- Đại kình quyền.
phía sau có một con cự kình to lớn lao ra khỏi mặt biển cũng lao lên ầm ầm xong về phía gian bá thép.
Tất cả mọi người cả kinh. Có người hô lớn. Mẹ kiếp là thiên cấp võ kỹ.
Gian bá thép nhìn võ thừa.Hắn hừ lạnh
- Hắn ở cùng cấp bậc với ta ngươi cũng chưa có tư cách giết ta đâu.
hắn cũng nắm tay thành trảo nhất thời móng vuốt một con kì lân va chạm vào đầu con cá voi to lớn.
Khoảng khắc va chạm chỉ nghe ông một tiếng sau đó âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp nơi con cá voi vỡ vụn nhưng bàn tay kì lân kia cũng răng rắc một tiếng nứt vỡ cả 2 cùng tiêu tán.
Cả hai người cùng gian nang lui về sau. Võ thừa sắc mặt âm trầm hắn thầm nói mạnh thật.
Gian bá thép trong lòng cũng gào thét khoảng khắc lúc nảy hắn cũng cảm nhận được nguy hiểm tột cùng cánh tay hắn lúc này còn đang tê dại.
Võ thừa lui về sau ánh mắt ngưng trọng sau đó hai tay kết ấn rồi quát lớn.
- Vực giới tán..
Nhất thời xung quanh chiến trường hình thành một màn sáng bao phủ cả võ thừa cùng gian bá thép.Bên trong màn sáng không thể vận dụng linh lực để thi triển thần thông. Gian bá thép nắm chặt đôi tay hắn không còn cảm nhận được linh lực trong cơ thể mình ánh mắt vô cùng âm trầm.
Hắn không ngờ võ thừa có thể nhanh như vậy lại có thể thi triển được thần thông do lâm duẩn lĩnh ngộ năm xưa.
- Mở vực giới tán định solo kèo thân thể với ta sao..? Haha nực cười ngươi bất quá là một trúc cơ cảnh chẳng lẻ có thể tu luyện thân thể đến thái ất..?
Võ thừa nhìn hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều hắn dùng thân thể của mình tiếp tục xong về phía gian bá thép. Nhất thời hai người lại đánh nhau kịch liệt. Quyền đấm cước đá phịch phịch âm thanh trầm muộn vang lên. Võ thừa càng đánh càng hăng máu không tiếc thương thế bản thân lấy quyền đổi quyền lấy cước đổi cước khiến cho giang bá thép khổ không thể tả. Thật ra năm xưa gian bá thép cũng ngán ngại nhất thần thông này của lâm duẩn mỗi lần luận bàn hắn đều ăn không ích khổ.
Đánh nhau hồi lâu lúc này thân thể mỗi người đều mang vết thương chằng chịt khuôn mặt võ thừa mắt mũi đã bầm tím. Phía đối diện gian bá thép cũng không khá hơn là bao. Lúc đầu hắn còn chiếm chút ít thượng phong nhưng theo thời gian hắn lại thấy tên này thật sự khó chơi. Kỹ năng chiến đấu không bằng hắn nhưng cơ thể lại hồi phục nhanh hơn hắn rất nhiều vả lại tên này cứng đầu cứng cổ lại giống như tiểu cường ( con gián) đánh mãi không chết. Mà hắn lại như một tên điên không cần mạng cứ dùng thương đổi thương khiến gian bá thép hắn vô cùng đau đầu.
- Không được. Tiếp tục như vậy ta sẽ sớm kiệt lực sau đó còn rất nhiều người bên ngoài lúc đó không còn đủ sức đều khiển hắc mãng.
Gian bá thép thầm nghĩ.. xong hắn cắn răng vung một cước thật mạnh đổi lấy một quyền của võ thừa nhất thời hai người lại bay ra xa. Lúc này gian bá thép nhanh chóng muốn chạy ra khỏi vực giới do võ thừa tạo ra.
Tinh gia thấy một màn này thì hét lớn. Không được cho hắn chạy. Võ thừa lúc này dưới bụi đất đứng dậy run rẩy thân thể bụi đất bay ra tiếp tục lao lên xong đến gian bá thép.
- võ thừa cười gằn. Đến a. Ta chưa có đánh đã tay ngươi định đi đâu..?
Lúc này gian bá thép trán cũng nổi gân xanh. Đôi mắt hắn quằn quại tia máu.
- Đánh con bà ngươi. Đợi ta ra khỏi đây tất cả các ngươi đều phải chết.
Hắn vừa nói nhưng không ngừng chạy ra khỏi vực giới võ thừa vẫn tiếp tục lao theo nhưng đã không kịp. Gian bá thép lúc này đã cách màn sáng vực giới khoảng 2m chỉ một bước chân nữa hắn có thể xong ra, hắn dừng lại nhìn võ thừa đang thập thọm chạy đến hắn mỉm cười hung ác.
- Ngươi cứ ở trong này đợi ta.. hahaha
Hắn chưa kịp cười được bao lâu chợt bên ngoài vòng sáng lại có người lao vào một cước đá vào giữa mặt hắn. Gian bá thép lăn lộn vài vòng xong hắn đứng dậy nhìn về phía trước. Sắc mặt rất hung ác nhìn chầm chầm vào thân ảnh phía trước. Hắn gằn từng chữ
- Lại là ngươi.. tên hỗn đản.
- ngươi không bị nguyên thức kia thôn phệ.
Lâm duẩn thản nhiên nhìn về phía hắn.
- Cửu sư đệ tất cả kết thúc rồi. Ngươi không cần phải chấp mê bất ngộ như vậy.
Lâm duẩn khi trước vốn dĩ là một người khiêm tốn trầm ổn. Vì thế rất được lữ vô nhai thưởng thức nên gả con gái mình cho hắn. Con gái của lão cũng rất yêu thương lâm duẩn. Nhưng cũng vì thế gây nên khúc mắc trong lòng gian bá thép hắn hận tất cả bất chấp tất cả để rồi cớ sự tiếp đó trải qua ngàn vạn năm sau vẫn còn tiếp diễn.
Giang bá thép ha hã cười lớn.
- Người nên tĩnh ngộ là ngươi. Ngươi nghĩ với một linh hồn cho dù trọn vẹn của ngươi có thể thai đỗi được kết cuộc này sao..?
- Ta tất nhiên không thể nhưng... hắn thì có. Lâm duẩn chỉ tay về phía võ thừa.
- Hắn..? Gian bá thép phì cười châm chọc
- Bằng vào cái thực lực trúc cơ tam trọng của hắn lại muốn đánh thắng thái uất cảnh như ta..? Mặc dù ta cũng không phải đỉnh phong nhưng với tình trạng hiện tại một tát cũng chụp chết hắn.
- Nếu thêm ta thì thế nào..? Lâm duẩn bình tĩnh mở miệng.
Gian bá thép lại cười rộ lên nhưng chợt nhớ ra gì đó hắn lại ngậm miệng lại quan sát xung quanh quả nhiên có 3. 4 người lại cầm cục đá trên tay khi hắn quan sát đến những người này đều đứng tròng mắt trên tay dấu cục đá quay sang hướng khác nhìn gió nhìn mây.
- Lâm duẩn ngươi định mượn hồn nhập thể để đánh với ta sao..? Bằng vào hắn thì ngươi phát huy được bao nhiêu lực lượng..?
Hắn không ngừng nhìn lâm duẩn khóe miệng mỉa mai châm chọc. Bộ dạng cười nhưng ngậm chặt miệng của hắn cùng với gương mặt nhợt nhạt làm cho người ta càng nhìn càng thấy quỷ dị.
Lâm duẩn chợt cười cười hắn nhẹ nhàng nhìn về phía lữ lập tuyết mặc dù trạng thái linh hồn nàng vẫn đưa ánh mắt đầy nhu tình nhìn hắn.
- Tuyết nhi. Tất cả tại ta. Hôm nay ta sẽ cố hết sức chuộc lại lỗi lằm khi trước.
Ánh mắt hắn trở nên kiên định rồi chấp tay gật đầu với võ thừa.
- Tiểu huynh đệ những hứa hẹn khi trước. Khi làm xong mọi chuyện ta sẽ thực hiện.
Võ thừa cũng nhẹ gật đầu. Mặc dù cơ duyên lâm duẩn nói với hắn khi trước có chút động tâm nhưng trên hết hắn lại nhìn gian bá thép không vừa mắt.
- Tốt. Đến đi...
Nói xong võ thừa giang 2 tay ra thần hồn lâm duẩn cũng tiến vào thân thể hắn. Ong một tiếng linh khí xung quanh không ngừng hội tụ đến võ thừa kéo khí tức của hắn tăng lên dồn dập. Trúc cơ ngũ trọng. Trúc cơ viên mãn. Thái ất nhị trọng. Tứ trọng. Lục trọng mãi đến thái ất bát trọng mới dừng lại.
Võ thừa cuối đầu nắm chặt nắm đấm lại hắn cười cười.
- Đây là cường giả thái ất sao..?
Hắn lẩm bẩm rồi nhìn về phía gian bá thép.
Gian bá thép lúc này với bộ mặt không thể nào tin nổi nhìn võ thừa hắc lấp bấp.
- vậy.. vậy mà không bạo thể..? Ngươi là tu sĩ luyện thể..?
Thật ra không chỉ gian bá thép sửng sốt mà tất cả mọi người nhìn một màn vừa rồi cùng khí tức lúc này của võ thừa cũng không thể tin nổi.
Võ thừa cười cười lời nói như đinh đóng cột.
- Hôm nay ngươi phải vẫn lạc tại đây.
Lời vừa xong hắn rút tay về phía sau không gian chấn động hình thành một mặt biển sau đó hắn lao thẳng về phía gian bá thép tung ra một quyền.
- Đại kình quyền.
phía sau có một con cự kình to lớn lao ra khỏi mặt biển cũng lao lên ầm ầm xong về phía gian bá thép.
Tất cả mọi người cả kinh. Có người hô lớn. Mẹ kiếp là thiên cấp võ kỹ.
Gian bá thép nhìn võ thừa.Hắn hừ lạnh
- Hắn ở cùng cấp bậc với ta ngươi cũng chưa có tư cách giết ta đâu.
hắn cũng nắm tay thành trảo nhất thời móng vuốt một con kì lân va chạm vào đầu con cá voi to lớn.
Khoảng khắc va chạm chỉ nghe ông một tiếng sau đó âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp nơi con cá voi vỡ vụn nhưng bàn tay kì lân kia cũng răng rắc một tiếng nứt vỡ cả 2 cùng tiêu tán.
Cả hai người cùng gian nang lui về sau. Võ thừa sắc mặt âm trầm hắn thầm nói mạnh thật.
Gian bá thép trong lòng cũng gào thét khoảng khắc lúc nảy hắn cũng cảm nhận được nguy hiểm tột cùng cánh tay hắn lúc này còn đang tê dại.
Võ thừa lui về sau ánh mắt ngưng trọng sau đó hai tay kết ấn rồi quát lớn.
- Vực giới tán..
Nhất thời xung quanh chiến trường hình thành một màn sáng bao phủ cả võ thừa cùng gian bá thép.Bên trong màn sáng không thể vận dụng linh lực để thi triển thần thông. Gian bá thép nắm chặt đôi tay hắn không còn cảm nhận được linh lực trong cơ thể mình ánh mắt vô cùng âm trầm.
Hắn không ngờ võ thừa có thể nhanh như vậy lại có thể thi triển được thần thông do lâm duẩn lĩnh ngộ năm xưa.
- Mở vực giới tán định solo kèo thân thể với ta sao..? Haha nực cười ngươi bất quá là một trúc cơ cảnh chẳng lẻ có thể tu luyện thân thể đến thái ất..?
Võ thừa nhìn hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều hắn dùng thân thể của mình tiếp tục xong về phía gian bá thép. Nhất thời hai người lại đánh nhau kịch liệt. Quyền đấm cước đá phịch phịch âm thanh trầm muộn vang lên. Võ thừa càng đánh càng hăng máu không tiếc thương thế bản thân lấy quyền đổi quyền lấy cước đổi cước khiến cho giang bá thép khổ không thể tả. Thật ra năm xưa gian bá thép cũng ngán ngại nhất thần thông này của lâm duẩn mỗi lần luận bàn hắn đều ăn không ích khổ.
Đánh nhau hồi lâu lúc này thân thể mỗi người đều mang vết thương chằng chịt khuôn mặt võ thừa mắt mũi đã bầm tím. Phía đối diện gian bá thép cũng không khá hơn là bao. Lúc đầu hắn còn chiếm chút ít thượng phong nhưng theo thời gian hắn lại thấy tên này thật sự khó chơi. Kỹ năng chiến đấu không bằng hắn nhưng cơ thể lại hồi phục nhanh hơn hắn rất nhiều vả lại tên này cứng đầu cứng cổ lại giống như tiểu cường ( con gián) đánh mãi không chết. Mà hắn lại như một tên điên không cần mạng cứ dùng thương đổi thương khiến gian bá thép hắn vô cùng đau đầu.
- Không được. Tiếp tục như vậy ta sẽ sớm kiệt lực sau đó còn rất nhiều người bên ngoài lúc đó không còn đủ sức đều khiển hắc mãng.
Gian bá thép thầm nghĩ.. xong hắn cắn răng vung một cước thật mạnh đổi lấy một quyền của võ thừa nhất thời hai người lại bay ra xa. Lúc này gian bá thép nhanh chóng muốn chạy ra khỏi vực giới do võ thừa tạo ra.
Tinh gia thấy một màn này thì hét lớn. Không được cho hắn chạy. Võ thừa lúc này dưới bụi đất đứng dậy run rẩy thân thể bụi đất bay ra tiếp tục lao lên xong đến gian bá thép.
- võ thừa cười gằn. Đến a. Ta chưa có đánh đã tay ngươi định đi đâu..?
Lúc này gian bá thép trán cũng nổi gân xanh. Đôi mắt hắn quằn quại tia máu.
- Đánh con bà ngươi. Đợi ta ra khỏi đây tất cả các ngươi đều phải chết.
Hắn vừa nói nhưng không ngừng chạy ra khỏi vực giới võ thừa vẫn tiếp tục lao theo nhưng đã không kịp. Gian bá thép lúc này đã cách màn sáng vực giới khoảng 2m chỉ một bước chân nữa hắn có thể xong ra, hắn dừng lại nhìn võ thừa đang thập thọm chạy đến hắn mỉm cười hung ác.
- Ngươi cứ ở trong này đợi ta.. hahaha
Hắn chưa kịp cười được bao lâu chợt bên ngoài vòng sáng lại có người lao vào một cước đá vào giữa mặt hắn. Gian bá thép lăn lộn vài vòng xong hắn đứng dậy nhìn về phía trước. Sắc mặt rất hung ác nhìn chầm chầm vào thân ảnh phía trước. Hắn gằn từng chữ
- Lại là ngươi.. tên hỗn đản.