Chương 47: Tuyệt vọng
“Cậu đừng có đi theo tôi nữa” Hựu Thuyết bực dọc ngừng bước chân lại.
“Có phải trong lòng cậu đang cười nhạo tôi, dù không có cậu tôi vẫn không thể nào xếp ở vị trí thứ nhất không?”
“Hựu Thuyết à, tớ không bao giờ nghĩ như vậy, cậu…” Tiểu Phong muốn an ủi Hựu Thuyết nhưng lại không biết làm cách nào để xóa bỏ hiểu lầm.
Nhất Phong bị tước bỏ vị trí lớp trưởng, cô giáo cho cả lớp thêm một bài tập luận văn để chọn ra lớp trưởng mới, lần này Nhất Phong không được tham gia. Nỗi oan ức của cậu không thể làm cách nào để chứng minh được. Hựu Thuyết cũng có thành kiến không còn tin tưởng, không còn muốn làm bạn với cậu nữa.
Lần này, Hựu Thuyết đã rất cố gắng, nhưng dù không có Trác Nhất Phong thì thực lực của cậu cũng không xếp ở vị trí thứ nhất lớp T được. Luận văn trước nay không phải điểm mạnh của cậu. Vị trí lớp trưởng lại một lần nữa bị người khác ngang nhiên cướp mất.
Tô Nghị cười nhạo cậu không thể nào sánh ngang hàng với Trác Nhất Phong, cậu còn chẳng xứng đáng để so tài với cậu ta.
“Bốp” Một cái tát như trời giáng thẳng vào mặt Hựu Thuyết.
“Mày đúng là kẻ ăn hại. Cho mày thêm một cơ hội nữa chỉ làm tao thấy thất mất mặt hơn mà thôi”
Lần trước ông đã tìm cách gặp riêng Nhất Phong, thương lượng về việc nhường lại vị trí lớp trưởng cho con trai ông, ông sẽ cho cậu một số tiền ăn quà vặt. Nhưng Nhất Phong nhất quyết từ chối, cậu nói làm như vậy sẽ không công bằng đối với Hựu Thuyết, Hựu Thuyết sẽ không muốn người khác nhường cho mình, cậu ấy sẽ muốn dùng thực lực hơn.
Ông ta luôn coi thường những người nghèo, muốn dùng đồng tiền mà áp chế cậu.
Trác Nhất Phong này xem ra cũng có chút bản lĩnh. Lời ngon tiếng ngọt không muốn thì tất nhiên Tạ Huấn ông phải giở chút thủ đoạn rồi. Ông bảo Thanh Hà đưa cho Sơn Anh, Tô Nghị một số tiền ăn vặt để chúng lấy cắp tiền quỹ từ Hựu Thuyết khiến cho Nhất Phong bị hàm oan.
Vậy mà rốt cuộc đứa con trai ngu dốt của ông lại làm tuột mất cơ hội, để cho Tô Nghị xếp ở vị trí thứ nhất. Thằng nhóc Tô Nghị vậy mà được lợi, một công đôi chuyện.
Cuộc thi mô hình robot cấp trường là sân chơi cho các bạn học sinh có thực lực giỏi. Giải nhất sẽ nhận được một phần học bổng. Hựu Thuyết quyết tâm muốn giành giải nhất không vì phần học bổng kia mà là vì vị trí nhất trường.
“Hựu Thuyết, mô hình của cậu đẹp quá”
Các bạn trong lớp tán thưởng mô hình của Hựu Thuyết.
Từ sau chuyện ăn cắp tiền xảy ra, cả lớp đều đồng loạt tẩy chay Nhất Phong. Không còn ai nói chuyện đếm xỉa đến cậu nữa.
Kết quả chung cuộc Trác Nhất Phong lại giành được hạng nhất.
“Hựu Thuyết, cậu nhìn đi, cho dù cậu cố gắng thế nào cũng không thể nào vượt mặt được Trác Nhất Phong đâu. Uổng công lúc trước cậu đối xử tốt với cậu ta, nhưng cậu ta không những ăn cắp tiền của cậu mà những gì cậu muốn thì cậu ta cũng sẽ cướp mất hết”
Những lời của Tô Nghị nói khiến lửa giận trong lòng Hựu Thuyết trỗi dậy. Nhìn thấy Nhất Phong vui vẻ nâng niu mô hình của mình trong tay, Hựu Thuyết đi đến giành lấy nó. Nhất Phong bị Tô Nghị và Sơn Anh giữ lại không thể làm được gì chỉ có thể trơ mắt nhìn Hựu Thuyết đập vỡ mô hình của mình.
“Hựu Thuyết, sao cậu làm vậy?” Nhất Phong nhặt từng mảnh mô hình bị vỡ nát đau lòng rơi nước mắt.
“Tại sao ư? Tại vì cậu vốn không nên xuất hiện trong cuộc đời của tôi. Vì cậu mà tôi đã bị bố mình mắng đánh không ít, những thứ tôi muốn tại sao cậu cứ ra sức tranh giành với tôi”
“Hựu Thuyết, chúng ta là bạn bè mà”
“Tao đã sai lầm khi muốn làm bạn với đứa nghèo hèn, xảo trá như mày”
Hựu Thuyết dùng sức đạp Nhất Phong ngã nhoài ra đất “Đánh nó”
Tô Nghị, Sơn Anh hăng máu lao vào đánh Nhất Phong một trận. Nhất Phong yếu đuối bất lực co người chịu đòn, giương đôi mắt đẫm nước lệ nhìn hình dáng Hựu Thuyết vô tình khoanh tay đứng nhìn cậu bị đánh. Tình bạn mà cậu ra sức cố gắng níu giữ đã thật sự tuyệt vọng đến mức nào.
Sau đó cả bọn đều bị đưa đến phòng giám hiệu. Hựu Thuyết vờ mình như kẻ vô tội, là cậu tình cờ phát hiện ra Tô Nghị, Sơn Anh đang đánh Nhất Phong. Đẩy hết mọi tội lỗi cho Tô nghị, Sơn Anh. Như vậy thì Tô Nghị chắc chắn cũng sẽ bị tước danh hiệu lớp trưởng.
Tô Nghị kháng cự, phản bác lời ngụy biện của Hựu Thuyết. Tô Nghị muốn Nhất Phong nói ra toàn bộ mọi chuyện. Nhưng Nhất Phong không khai ra tội của Hựu Thuyết, cậu nở một nụ cười nhạt. Xem như cậu giúp cho Hựu Thuyết được như ý nguyện của mình đi.
Trác Nhất Phong chuyển trường, ở trường mới cậu gặp được Lâm Hữu Đằng. Nhờ có Lâm Hữu Đằng cậu mới cảm nhận được tình bạn đẹp đúng nghĩa. Từ đó về sau cũng không còn gặp lại Tạ Hựu Thuyết nữa.
Mọi chuyện thoáng nhanh như một cơn gió, chớp mắt đã 20 năm rồi.
Tạ Hựu Thuyết vậy mà chúng ta vẫn còn gặp lại nhau.
“Có phải trong lòng cậu đang cười nhạo tôi, dù không có cậu tôi vẫn không thể nào xếp ở vị trí thứ nhất không?”
“Hựu Thuyết à, tớ không bao giờ nghĩ như vậy, cậu…” Tiểu Phong muốn an ủi Hựu Thuyết nhưng lại không biết làm cách nào để xóa bỏ hiểu lầm.
Nhất Phong bị tước bỏ vị trí lớp trưởng, cô giáo cho cả lớp thêm một bài tập luận văn để chọn ra lớp trưởng mới, lần này Nhất Phong không được tham gia. Nỗi oan ức của cậu không thể làm cách nào để chứng minh được. Hựu Thuyết cũng có thành kiến không còn tin tưởng, không còn muốn làm bạn với cậu nữa.
Lần này, Hựu Thuyết đã rất cố gắng, nhưng dù không có Trác Nhất Phong thì thực lực của cậu cũng không xếp ở vị trí thứ nhất lớp T được. Luận văn trước nay không phải điểm mạnh của cậu. Vị trí lớp trưởng lại một lần nữa bị người khác ngang nhiên cướp mất.
Tô Nghị cười nhạo cậu không thể nào sánh ngang hàng với Trác Nhất Phong, cậu còn chẳng xứng đáng để so tài với cậu ta.
“Bốp” Một cái tát như trời giáng thẳng vào mặt Hựu Thuyết.
“Mày đúng là kẻ ăn hại. Cho mày thêm một cơ hội nữa chỉ làm tao thấy thất mất mặt hơn mà thôi”
Lần trước ông đã tìm cách gặp riêng Nhất Phong, thương lượng về việc nhường lại vị trí lớp trưởng cho con trai ông, ông sẽ cho cậu một số tiền ăn quà vặt. Nhưng Nhất Phong nhất quyết từ chối, cậu nói làm như vậy sẽ không công bằng đối với Hựu Thuyết, Hựu Thuyết sẽ không muốn người khác nhường cho mình, cậu ấy sẽ muốn dùng thực lực hơn.
Ông ta luôn coi thường những người nghèo, muốn dùng đồng tiền mà áp chế cậu.
Trác Nhất Phong này xem ra cũng có chút bản lĩnh. Lời ngon tiếng ngọt không muốn thì tất nhiên Tạ Huấn ông phải giở chút thủ đoạn rồi. Ông bảo Thanh Hà đưa cho Sơn Anh, Tô Nghị một số tiền ăn vặt để chúng lấy cắp tiền quỹ từ Hựu Thuyết khiến cho Nhất Phong bị hàm oan.
Vậy mà rốt cuộc đứa con trai ngu dốt của ông lại làm tuột mất cơ hội, để cho Tô Nghị xếp ở vị trí thứ nhất. Thằng nhóc Tô Nghị vậy mà được lợi, một công đôi chuyện.
Cuộc thi mô hình robot cấp trường là sân chơi cho các bạn học sinh có thực lực giỏi. Giải nhất sẽ nhận được một phần học bổng. Hựu Thuyết quyết tâm muốn giành giải nhất không vì phần học bổng kia mà là vì vị trí nhất trường.
“Hựu Thuyết, mô hình của cậu đẹp quá”
Các bạn trong lớp tán thưởng mô hình của Hựu Thuyết.
Từ sau chuyện ăn cắp tiền xảy ra, cả lớp đều đồng loạt tẩy chay Nhất Phong. Không còn ai nói chuyện đếm xỉa đến cậu nữa.
Kết quả chung cuộc Trác Nhất Phong lại giành được hạng nhất.
“Hựu Thuyết, cậu nhìn đi, cho dù cậu cố gắng thế nào cũng không thể nào vượt mặt được Trác Nhất Phong đâu. Uổng công lúc trước cậu đối xử tốt với cậu ta, nhưng cậu ta không những ăn cắp tiền của cậu mà những gì cậu muốn thì cậu ta cũng sẽ cướp mất hết”
Những lời của Tô Nghị nói khiến lửa giận trong lòng Hựu Thuyết trỗi dậy. Nhìn thấy Nhất Phong vui vẻ nâng niu mô hình của mình trong tay, Hựu Thuyết đi đến giành lấy nó. Nhất Phong bị Tô Nghị và Sơn Anh giữ lại không thể làm được gì chỉ có thể trơ mắt nhìn Hựu Thuyết đập vỡ mô hình của mình.
“Hựu Thuyết, sao cậu làm vậy?” Nhất Phong nhặt từng mảnh mô hình bị vỡ nát đau lòng rơi nước mắt.
“Tại sao ư? Tại vì cậu vốn không nên xuất hiện trong cuộc đời của tôi. Vì cậu mà tôi đã bị bố mình mắng đánh không ít, những thứ tôi muốn tại sao cậu cứ ra sức tranh giành với tôi”
“Hựu Thuyết, chúng ta là bạn bè mà”
“Tao đã sai lầm khi muốn làm bạn với đứa nghèo hèn, xảo trá như mày”
Hựu Thuyết dùng sức đạp Nhất Phong ngã nhoài ra đất “Đánh nó”
Tô Nghị, Sơn Anh hăng máu lao vào đánh Nhất Phong một trận. Nhất Phong yếu đuối bất lực co người chịu đòn, giương đôi mắt đẫm nước lệ nhìn hình dáng Hựu Thuyết vô tình khoanh tay đứng nhìn cậu bị đánh. Tình bạn mà cậu ra sức cố gắng níu giữ đã thật sự tuyệt vọng đến mức nào.
Sau đó cả bọn đều bị đưa đến phòng giám hiệu. Hựu Thuyết vờ mình như kẻ vô tội, là cậu tình cờ phát hiện ra Tô Nghị, Sơn Anh đang đánh Nhất Phong. Đẩy hết mọi tội lỗi cho Tô nghị, Sơn Anh. Như vậy thì Tô Nghị chắc chắn cũng sẽ bị tước danh hiệu lớp trưởng.
Tô Nghị kháng cự, phản bác lời ngụy biện của Hựu Thuyết. Tô Nghị muốn Nhất Phong nói ra toàn bộ mọi chuyện. Nhưng Nhất Phong không khai ra tội của Hựu Thuyết, cậu nở một nụ cười nhạt. Xem như cậu giúp cho Hựu Thuyết được như ý nguyện của mình đi.
Trác Nhất Phong chuyển trường, ở trường mới cậu gặp được Lâm Hữu Đằng. Nhờ có Lâm Hữu Đằng cậu mới cảm nhận được tình bạn đẹp đúng nghĩa. Từ đó về sau cũng không còn gặp lại Tạ Hựu Thuyết nữa.
Mọi chuyện thoáng nhanh như một cơn gió, chớp mắt đã 20 năm rồi.
Tạ Hựu Thuyết vậy mà chúng ta vẫn còn gặp lại nhau.