Chương : 47
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày trước khi ghi hình, tổ chương trình có thay đổi một chút về cảnh trí của trạm thứ nhất và trạm thứ hai, có người nói là có liên quan với tình trạng sức khỏe của Hình Nhạc bên kia.
Có điều bộ phận quản lý, tổ phục trang và đội ngũ chụp ảnh đã đến Thái Lan trước, ở ChiangMai và Phuket đều có người của TBN chuẩn bị. Thay đổi trong nội bộ tuy có hơi phiền phức nhưng cũng không phải là chuyện lớn. Dù sao bây giờ Hình Nhạc là ngôi sao được ông chủ Thiều Quang nâng đỡ, chút mặt mũi ấy vẫn phải có.
Tám giờ sáng, Hạ Đình Vãn và Triệu Nam Thù xuất phát từ sân bay thành phố H, cùng chuyến bay của y chỉ có Lý Khải Văn và trợ lý của anh ta, ba MC còn lại thì Kỷ Triển và Cố Thiến xuất phát từ địa điểm khác, Hình Nhạc đang rất bận rộn, đến chiều mới có thể bay sang Thái được.
Vì tính bảo mật, chương trình để nghệ sĩ và trợ lý ngồi khoang hạng nhất.
Chỗ ngồi của Lý Khải Văn và Hạ Đình Vãn gần nhau. Ban đầu Lý Khải Văn khá là cẩn trọng, mà Hạ Đình Vãn cũng có tâm sự nên hai người chẳng nói gì với nhau.
Bay được nửa đường, Lý Khải Văn gọi một ly Remy Martin nhỏ. Có lẽ sau khi uống xong anh ta cũng hơi thả lỏng hơn xíu, nhân tiện hỏi Hạ Đình Vãn một câu: “Uống một ly không?”
Tửu lượng của Lý Khải Văn rất tốt, có lẽ là liên quan đến huyết thống phương Tây và thói quen nên anh ta rất thích uống rượu mạnh.
Trước đây khi Hạ Đình Vãn còn chơi bời dữ dội, y thường hay gặp Lý Khải Văn trong các bữa tiệc và trong quán bar. Khi uống rượu cùng nhau Hạ Đình Vãn uống được hai ly Long Island Iced Tea là đã say rồi, nhưng Lý Khải Văn uống mười mấy shots Vodka cũng chẳng đổi sắc mặt.
*Long Island Iced Tea được pha chế từ 5 loại rượu chính là Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple kết hợp với Cola thêm vài viên đá và một lát chanh vàng.
Tửu lượng trái ngược như thế, vậy mà hai kẻ này cũng có thể uống được cùng nhau, đây thật sự là một chuyện rất thần kỳ.
“Tôi cai rượu rồi.” Hạ Đình Vãn quay đầu, khẽ ho một tiếng giải thích: “Việc say rượu lái xe…”
Sau khi biết được chuyện Doãn Ninh, y mới thật sự kiêng rượu. Lúc nào đến mức thật sự khó chịu thì mới hút thuốc, khoảng thời gian này tâm trạng không được tốt nên y càng hút nhiều hơn, nên cổ họng không được thoải mái lắm.
“Ặc,” Lý Khải Văn lập tức hiểu ra, anh ta lúng túng gãi đầu: “Xin lỗi nhé.”
Anh ta rút từ trong túi áo một hộp kẹo ngậm thông họng vị bạc hà ra rồi đưa tới: “Ngậm một viên đi, cậu hay ho khan lắm.”
“Không sao.”
Hạ Đình Vãn nhận lấy viên kẹo, lơ đễnh lắc đầu. Lý Khải Văn khá là bộc tuệch, hơn nữa đôi lúc có lẽ là vì khác biệt văn hóa nên trong những hoàn cảnh xã giao của người Trung anh ta không được tinh ý lắm. Tuy tiếng Trung không có vấn đề gì lớn, nhưng lại không có năng lực tiếp thu với những ngữ cảnh tinh tế.
Một lát sau, Lý Khải Văn lại nói: “Thật ra sau khi cậu bị tai nạn tôi cũng muốn gọi điện thoại cho cậu, thế nhưng ex của cậu, hmm, tôi lo nếu mình gọi, anh ta mà biết sẽ không thích.”
Hạ Đình Vãn khá kinh ngạc. Y nhớ đến thái độ cổ quái của Lý Khải Văn ở TBN lần trước, bất chợt hỏi dò: “Lý Khải Văn, hình như anh hơi sợ Tô Ngôn à?”
“Đương nhiên.” Có lẽ là ly rượu kia khiến Lý Khải Văn thoải mái hơn nhiều, thậm chí anh ta còn dùng ngón tay tạo hình cặp sừng trên đầu như nhân vật trong manga: “Cậu không biết đâu, cái năm chuyện chúng ta bị đưa tin ấy, sau đó anh ta có tới tìm tôi.”
Hạ Đình Vãn cũng hơi khẩn trương, suýt nữa là đứng bật dậy: “Anh ấy làm phiền anh ư?”
Lý Khải Văn thở một hơi thật dài, hình như vẫn còn khá sợ: “Khi đó tài xế của Tô Ngôn chặn tôi trước cửa nhà. Tô Ngôn xuống xe, câu đầu tiên là hỏi: “Khi đó Hạ Đình Vãn say rồi, còn cậu, nghe nói tửu lượng của cậu rất tốt, cậu cũng say à?”
“Tôi vội vàng giải thích, nói dù tửu lượng của tôi tốt nhưng mà khi đó uống nhiều lắm nên cũng say, thật sự xin lỗi.”
“Vậy Tô Ngôn nói gì?” Hạ Đình Vãn cảm thấy mặc dù Lý Khải Văn giống như bị dạy dỗ, nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng cho lắm, nếu không bây giờ Lý Khải Văn sẽ không có phản ứng như vậy. Vì thế y cũng bớt khẩn trương hơn, lại thả lòng tò mò hỏi.
“Anh ta nhìn tôi chằm chằm một lúc, tuy không nhìn ra được gì, nhưng lúc ấy thật sự rất đáng sợ.”
Lý Khải Văn nhớ lại: “Anh ta nói, hôm qua anh ta nhìn thấy chương trình trực tiếp của tôi trên TV mà lòng không thoải mái lắm. Những quảng cáo và show tạp kỹ quay trước đây thì không tính, nhưng ba tháng tiếp theo tôi không được phép tham gia bất cứ hoạt động lộ diện công khai nào, nếu để anh ta nhìn thấy một lần nữa, anh ta sẽ rất tức giận.”
“Anh ta chưa nói mình giận lên sẽ thế nào, cơ mà tôi đâu dám trêu chọc người ta chứ. Haizzz…” Sắc mặt Lý Khải Văn đau khổ: “Ba tháng đó tôi chẳng dám nhận công việc gì cả. Nhưng chuyện này cũng coi như thôi, cậu biết thứ đáng sợ nhất là gì không?”
“Là gì?”
Hạ Đình Vãn thật sự kinh ngạc, chuyện Tô Ngôn đi tìm Lý Khải Văn y hoàn toàn không biết.
Sau chuyện hôn môi đó, y và Lý Khải Văn không liên lạc với nhau nữa. Đây là chuyện đương nhiên nên y không thấy có gì kỳ lạ.
“Chuyện kia đăng báo hồi đầu tháng chín đúng không?” Lý Khải Văn nói: “Vậy cậu có biết tháng mấy Tô Ngôn đến tìm tôi không? Tháng mười hai…”
Anh ta tự hỏi tự trả lời rồi bày ra vẻ mặt “Tin nổi không” vô cùng khoa trương: “Lúc vừa bị đăng báo tôi khá là sợ, nhưng ba tháng sau tôi cứ nghĩ là không sao rồi. Ai dè tháng mười hai anh ta mới tìm tôi gây chuyện, bộ anh ta là ma quỷ hả?”
Thậm chí Lý Khải Văn còn dùng câu đơn trên mạng để diễn tả sự kinh ngạc của mình.
“Hả…?” Nhất thời Hạ Đình Vãn cũng ngơ ngác.
Sau khi xảy ra chuyện, Tô Ngôn đã không chịu hôn y đúng một tháng.
Thế nhưng sau một tháng đó thì mọi chuyện lại như thường, những ngày sau đó anh không hạch hỏi y thêm nửa câu.
Thực ra sau quãng thời gian đó y thật sự rất sùng bái và vô cùng ỷ lại vào Tô Ngôn.
Chuyện hôn môi kia khiến dư luận xôn xao, các kênh truyền thông lớn thi nhau viết y là kẻ ngoại tình, phim “Tranh đấu” chiếu trước đó cũng không nhận được phản hồi tốt, thế nên báo chí thừa cơ đả kích y tan nát tồi tệ.
Khi ấy y không thể gượng dậy được, còn Tô Ngôn dù trong nhà thì không chịu hôn y, nhưng lại nhanh chóng tìm một cơ hội đứng ra giải thích scandal, nói đó chỉ là say rượu chơi đùa hiểu lầm, tình cảm của hai người họ không hề sứt mẻ, cũng sẽ không ly hôn. Sau đó những lời đồn nhảm rốt cuộc cũng dần dần lắng lại, dù sao người còn lại cũng đã đứng ra bác bỏ tin đồn, người ngoài có nói nhiều nữa cũng vô ích.
Cho đến bây giờ Tô Ngôn vẫn là người khiêm tốn, rất ít khi xuất đầu lộ diện, thế mà anh lại nguyện ý đứng mũi chịu sào giúp y gánh vác trách nhiệm. Dù vì chuyện này mà anh bị rất nhiều người chế giễu là “Gã đàn ông tha thứ”, thậm chí còn ghép thành meme mọc sừng, anh vẫn không hề nói thêm một câu giận chó đánh mèo.
Là một người đàn ông, phong độ và bao dung của Tô Ngôn hoàn toàn không thể chỉ trích được.
Có lẽ là vì biểu hiện của Tô Ngôn quá mạnh mẽ nên dù Hạ Đình Vãn biết mình đã làm sai, y vẫn khó cảm giác được cảm xúc thật sự của anh.
Y cho rằng chuyện kia thế là đã qua, lại không ngờ thì ra mãi đến ba tháng sau Tô Ngôn lại đi tìm Lý Khải Văn.
Chẳng lẽ trong ba tháng ấy Tô Ngôn vẫn cố kìm nén, vẫn đang tổn thương…?
Mấy ngày trước khi ghi hình, tổ chương trình có thay đổi một chút về cảnh trí của trạm thứ nhất và trạm thứ hai, có người nói là có liên quan với tình trạng sức khỏe của Hình Nhạc bên kia.
Có điều bộ phận quản lý, tổ phục trang và đội ngũ chụp ảnh đã đến Thái Lan trước, ở ChiangMai và Phuket đều có người của TBN chuẩn bị. Thay đổi trong nội bộ tuy có hơi phiền phức nhưng cũng không phải là chuyện lớn. Dù sao bây giờ Hình Nhạc là ngôi sao được ông chủ Thiều Quang nâng đỡ, chút mặt mũi ấy vẫn phải có.
Tám giờ sáng, Hạ Đình Vãn và Triệu Nam Thù xuất phát từ sân bay thành phố H, cùng chuyến bay của y chỉ có Lý Khải Văn và trợ lý của anh ta, ba MC còn lại thì Kỷ Triển và Cố Thiến xuất phát từ địa điểm khác, Hình Nhạc đang rất bận rộn, đến chiều mới có thể bay sang Thái được.
Vì tính bảo mật, chương trình để nghệ sĩ và trợ lý ngồi khoang hạng nhất.
Chỗ ngồi của Lý Khải Văn và Hạ Đình Vãn gần nhau. Ban đầu Lý Khải Văn khá là cẩn trọng, mà Hạ Đình Vãn cũng có tâm sự nên hai người chẳng nói gì với nhau.
Bay được nửa đường, Lý Khải Văn gọi một ly Remy Martin nhỏ. Có lẽ sau khi uống xong anh ta cũng hơi thả lỏng hơn xíu, nhân tiện hỏi Hạ Đình Vãn một câu: “Uống một ly không?”
Tửu lượng của Lý Khải Văn rất tốt, có lẽ là liên quan đến huyết thống phương Tây và thói quen nên anh ta rất thích uống rượu mạnh.
Trước đây khi Hạ Đình Vãn còn chơi bời dữ dội, y thường hay gặp Lý Khải Văn trong các bữa tiệc và trong quán bar. Khi uống rượu cùng nhau Hạ Đình Vãn uống được hai ly Long Island Iced Tea là đã say rồi, nhưng Lý Khải Văn uống mười mấy shots Vodka cũng chẳng đổi sắc mặt.
*Long Island Iced Tea được pha chế từ 5 loại rượu chính là Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple kết hợp với Cola thêm vài viên đá và một lát chanh vàng.
Tửu lượng trái ngược như thế, vậy mà hai kẻ này cũng có thể uống được cùng nhau, đây thật sự là một chuyện rất thần kỳ.
“Tôi cai rượu rồi.” Hạ Đình Vãn quay đầu, khẽ ho một tiếng giải thích: “Việc say rượu lái xe…”
Sau khi biết được chuyện Doãn Ninh, y mới thật sự kiêng rượu. Lúc nào đến mức thật sự khó chịu thì mới hút thuốc, khoảng thời gian này tâm trạng không được tốt nên y càng hút nhiều hơn, nên cổ họng không được thoải mái lắm.
“Ặc,” Lý Khải Văn lập tức hiểu ra, anh ta lúng túng gãi đầu: “Xin lỗi nhé.”
Anh ta rút từ trong túi áo một hộp kẹo ngậm thông họng vị bạc hà ra rồi đưa tới: “Ngậm một viên đi, cậu hay ho khan lắm.”
“Không sao.”
Hạ Đình Vãn nhận lấy viên kẹo, lơ đễnh lắc đầu. Lý Khải Văn khá là bộc tuệch, hơn nữa đôi lúc có lẽ là vì khác biệt văn hóa nên trong những hoàn cảnh xã giao của người Trung anh ta không được tinh ý lắm. Tuy tiếng Trung không có vấn đề gì lớn, nhưng lại không có năng lực tiếp thu với những ngữ cảnh tinh tế.
Một lát sau, Lý Khải Văn lại nói: “Thật ra sau khi cậu bị tai nạn tôi cũng muốn gọi điện thoại cho cậu, thế nhưng ex của cậu, hmm, tôi lo nếu mình gọi, anh ta mà biết sẽ không thích.”
Hạ Đình Vãn khá kinh ngạc. Y nhớ đến thái độ cổ quái của Lý Khải Văn ở TBN lần trước, bất chợt hỏi dò: “Lý Khải Văn, hình như anh hơi sợ Tô Ngôn à?”
“Đương nhiên.” Có lẽ là ly rượu kia khiến Lý Khải Văn thoải mái hơn nhiều, thậm chí anh ta còn dùng ngón tay tạo hình cặp sừng trên đầu như nhân vật trong manga: “Cậu không biết đâu, cái năm chuyện chúng ta bị đưa tin ấy, sau đó anh ta có tới tìm tôi.”
Hạ Đình Vãn cũng hơi khẩn trương, suýt nữa là đứng bật dậy: “Anh ấy làm phiền anh ư?”
Lý Khải Văn thở một hơi thật dài, hình như vẫn còn khá sợ: “Khi đó tài xế của Tô Ngôn chặn tôi trước cửa nhà. Tô Ngôn xuống xe, câu đầu tiên là hỏi: “Khi đó Hạ Đình Vãn say rồi, còn cậu, nghe nói tửu lượng của cậu rất tốt, cậu cũng say à?”
“Tôi vội vàng giải thích, nói dù tửu lượng của tôi tốt nhưng mà khi đó uống nhiều lắm nên cũng say, thật sự xin lỗi.”
“Vậy Tô Ngôn nói gì?” Hạ Đình Vãn cảm thấy mặc dù Lý Khải Văn giống như bị dạy dỗ, nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng cho lắm, nếu không bây giờ Lý Khải Văn sẽ không có phản ứng như vậy. Vì thế y cũng bớt khẩn trương hơn, lại thả lòng tò mò hỏi.
“Anh ta nhìn tôi chằm chằm một lúc, tuy không nhìn ra được gì, nhưng lúc ấy thật sự rất đáng sợ.”
Lý Khải Văn nhớ lại: “Anh ta nói, hôm qua anh ta nhìn thấy chương trình trực tiếp của tôi trên TV mà lòng không thoải mái lắm. Những quảng cáo và show tạp kỹ quay trước đây thì không tính, nhưng ba tháng tiếp theo tôi không được phép tham gia bất cứ hoạt động lộ diện công khai nào, nếu để anh ta nhìn thấy một lần nữa, anh ta sẽ rất tức giận.”
“Anh ta chưa nói mình giận lên sẽ thế nào, cơ mà tôi đâu dám trêu chọc người ta chứ. Haizzz…” Sắc mặt Lý Khải Văn đau khổ: “Ba tháng đó tôi chẳng dám nhận công việc gì cả. Nhưng chuyện này cũng coi như thôi, cậu biết thứ đáng sợ nhất là gì không?”
“Là gì?”
Hạ Đình Vãn thật sự kinh ngạc, chuyện Tô Ngôn đi tìm Lý Khải Văn y hoàn toàn không biết.
Sau chuyện hôn môi đó, y và Lý Khải Văn không liên lạc với nhau nữa. Đây là chuyện đương nhiên nên y không thấy có gì kỳ lạ.
“Chuyện kia đăng báo hồi đầu tháng chín đúng không?” Lý Khải Văn nói: “Vậy cậu có biết tháng mấy Tô Ngôn đến tìm tôi không? Tháng mười hai…”
Anh ta tự hỏi tự trả lời rồi bày ra vẻ mặt “Tin nổi không” vô cùng khoa trương: “Lúc vừa bị đăng báo tôi khá là sợ, nhưng ba tháng sau tôi cứ nghĩ là không sao rồi. Ai dè tháng mười hai anh ta mới tìm tôi gây chuyện, bộ anh ta là ma quỷ hả?”
Thậm chí Lý Khải Văn còn dùng câu đơn trên mạng để diễn tả sự kinh ngạc của mình.
“Hả…?” Nhất thời Hạ Đình Vãn cũng ngơ ngác.
Sau khi xảy ra chuyện, Tô Ngôn đã không chịu hôn y đúng một tháng.
Thế nhưng sau một tháng đó thì mọi chuyện lại như thường, những ngày sau đó anh không hạch hỏi y thêm nửa câu.
Thực ra sau quãng thời gian đó y thật sự rất sùng bái và vô cùng ỷ lại vào Tô Ngôn.
Chuyện hôn môi kia khiến dư luận xôn xao, các kênh truyền thông lớn thi nhau viết y là kẻ ngoại tình, phim “Tranh đấu” chiếu trước đó cũng không nhận được phản hồi tốt, thế nên báo chí thừa cơ đả kích y tan nát tồi tệ.
Khi ấy y không thể gượng dậy được, còn Tô Ngôn dù trong nhà thì không chịu hôn y, nhưng lại nhanh chóng tìm một cơ hội đứng ra giải thích scandal, nói đó chỉ là say rượu chơi đùa hiểu lầm, tình cảm của hai người họ không hề sứt mẻ, cũng sẽ không ly hôn. Sau đó những lời đồn nhảm rốt cuộc cũng dần dần lắng lại, dù sao người còn lại cũng đã đứng ra bác bỏ tin đồn, người ngoài có nói nhiều nữa cũng vô ích.
Cho đến bây giờ Tô Ngôn vẫn là người khiêm tốn, rất ít khi xuất đầu lộ diện, thế mà anh lại nguyện ý đứng mũi chịu sào giúp y gánh vác trách nhiệm. Dù vì chuyện này mà anh bị rất nhiều người chế giễu là “Gã đàn ông tha thứ”, thậm chí còn ghép thành meme mọc sừng, anh vẫn không hề nói thêm một câu giận chó đánh mèo.
Là một người đàn ông, phong độ và bao dung của Tô Ngôn hoàn toàn không thể chỉ trích được.
Có lẽ là vì biểu hiện của Tô Ngôn quá mạnh mẽ nên dù Hạ Đình Vãn biết mình đã làm sai, y vẫn khó cảm giác được cảm xúc thật sự của anh.
Y cho rằng chuyện kia thế là đã qua, lại không ngờ thì ra mãi đến ba tháng sau Tô Ngôn lại đi tìm Lý Khải Văn.
Chẳng lẽ trong ba tháng ấy Tô Ngôn vẫn cố kìm nén, vẫn đang tổn thương…?